Yue và Ron đến nơi trước khi Xuân Chiến chính thức diễn ra mười ngày. Bọn họ phải thi đấu vòng loại, được tổ chức bảy ngày trước khi giải đấu chính thức. Do đó cả hai có ba ngày để chuẩn bị và thăm thú các nơi.
Yue dừng xe ở gần khu vực sát vơi vùng rìa nơi tổ chức Xuân Chiến, dựng lều dã chiến và sinh hoạt luôn cạnh xe. Bề ngoài Diêm Vương tuy khá cổ quái nhưng nó cũng không có vẻ gì là một thứ vũ khí hay chiến xa hạng nặng, mà giống một chiếc xe vận tải hơn. Cho nên nó không gây ra nhiều sự chú ý của mọi người và lực lượng an ninh Sala. Trông tổ hợp Diêm Vương, lều , Yue và Ron giống hai thanh niên đi du lịch trên xe tự chế mà thôi.
Bọn họ dùng ngày đầu tiên để đi dạo một vòng thủ đô Sala, ngày thứ hai để tham quan các học viện chiến tranh, và chỉ dành ngày cuối để thực hiện các thủ tục và chuẩn bị thi đấu vòng loại.
Thủ đô Sala những ngày nay cực kỳ đông đúc nhộn nhịp với hàng chục nghìn du khách từ khắp nơi đổ về. Hoạt động xã hội diễn ra rất sôi động, hơn cả ngày thường ở thủ đô Tan. Tuy nhiên chúng cũng không có gì đặc sắc hơn – dù gì thủ đô Tan mới là thành thị vĩ đại nhất của thế giới loài người hiện tại.
Với mục tiêu tìm kiếm tài năng để mời gia nhập Rance, bọn họ nhanh chóng tập trung tìm hiểu các tin tức về sinh viên các học viện chiến tranh.
Sala có bốn học viện chiến tranh lớn, bao gồm Học Viện Hoàng gia Sala, Học Viện Quân đội Sala, Học Viện Lính Đánh Thuê Sala và Học Viện Ma Pháp Sala. Trong đó thì Học Viện Quân đội có thành tích và truyền thống tốt nhất, học viện Ma Pháp và Học Viện Hoàng gia ngang nhau và học viện Lính Đánh Thuê kém hơn. Tuy nhiên học viện Lính Đánh Thuê lại là mỏ khai phá ngọc thô từ tầng lớp bình dân chính, thường xuyên nổi lên các nhân tài đặc biệt có xuất thân không tốt nhưng nghị lực và ý chí phi thường, và đạt thành công rất lớn.
Học Viện Quân Sự sở dĩ có truyền thống tốt nhất là vì nó trực tiếp trực thuộc quân đội vương quốc Sala, thí sinh vào học ở đây phải có tốt chất cực kỳ xuất sắc, lại theo học chương trình huấn luyện chuyên nghiệp và kỷ luật nhà binh từ nhỏ, nên năng lực tác chiến và hiệp đồng cực cao, vượt trội phần còn lại. Có điều đại đa số các học viên của nó đã xác định đi theo nghiệp binh và chắc suất sĩ quan quân đội Sala, nên các thế lực khác khó lòng đào mỏ.
Học Viện Hoàng Gia được thành lập sau ba học viện còn lại, với dụng ý của hoàng gia Sala làm đối trọng với các thế lực khác. Nó có cơ sở tài chính khổng lồ, chiêu mộ nhân tài theo dạng học bổng với những người có thiên phú cực cao, hoặc do con em các quý tộc và hoàng gia Sala gửi gắm hay hỗ trọ cho theo học, sau đó trở về phục vụ bọn họ. Các học viên ở đây nếu có thành tích tốt sẽ được mời chào phục vụ cho các thế lực quý tộc và hoàng tộc Sala, hoặc được các thế lực khác chào mời – với điều kiện thanh toán chi phí và một phần giá cao cho các thế lực quý tộc hay hoàng gia Sala đã bỏ ra để đào tạo. Học Viện Ma Pháp thì giống với học viện ma pháp thủ đô Tan, chuyên về ma pháp, tuy nhiên khác ở chỗ toàn bộ các chuyên ngành đào tạo và nghiên cứu đều thiên về quân sự và tác chiến. Ma pháp sư và ma đạo sư học ở đây ra đa số đều kiêm nhiệm thần lực sĩ, và các phép thuật sở trường của họ đều dùng để tác chiến. Một phần khác là các năng lực trị liệu, chữa thương. Thực tế thì Yue đang nhắm tới một thành viên mới của Rance có năng lực trị liệu. Đương nhiên rồi, lập team đi mạo hiểm mà không có hồi máu thì làm sao được.
Học Viện Lính Đánh Thuê có vẻ bình dân hơn so với các học viện khác, không có hậu trường khủng, không có chuyên môn ma pháp hoành tráng, không có bảo đảm đầu ra ngon lành. Tuy nhiên nó lại là nơi tập trung của những thanh thiếu nien xuất thân bình thường, tư chất không xuất sắc nhất, nhưng có ý chí và nghị lực cao nhất. Để vào ba học viện kia, một thiếu nien cần có thiên phú khủng, có chỗ dựa khủng, hoặc rất may mắn và có gốc gác tốt. Nếu cả ba đều không có, vậy chỉ có thể vào Học Viện Lính Đánh Thuê, dùng ý chí nghị lực bản thân để vượt khó, rèn luyện, vươn lên và đánh bại những kẻ xếp trên mình trước kia. Phong độ của Học Viện Lính Đánh Thuê khá trồi sụt, lúc cao lúc thấp, nhưng thỉnh thoảng nó cho ra đời những viên ngọc cực quý. Hơn nữa đại bộ phận thí sinh học ở đây đều có gia cảnh bình thường hoặc thậm chí khó khan, chưa có chỗ dựa và địa vị xã hội, nên đây là mỏ vàng quý để các thế lức ở các quốc gia săn lùng và mời chào. Tuy nhiên Yue lại không hứng thú tuyển một thành viên mới từ đây. Lý do là vì đoàn trưởng Ron dã là một ví dụ điển hình của nhà nghèo ý chí cao rồi.
Đến ngày thi đầu tiên của vòng loại, Yue và Ron dậy sớm, làm một bữa sáng no nê, tự tin sảng khoái tiến hành bốc thăm chọn cặp đấu với mình.
Đợt này có khoảng gần ba trăm đội đăng ký thi đấu từ khắp các học viện bên ngoài Sala cũng như các đội của bốn học viện chiến tranh nhưng không phải các đội "ưu tú". Để chọn ra chín mươi sáu đội có tư cách tham gia Xuân Chiến, gần ba tram đội này sẽ thi đấu hai vòng trực tiếp, thắng đi tiếp và thua bị loại. Sau vòng một còn khoảng một trăm năm mươi đội, qua vòng hai còn khoảng hơn bảy mươi đội. Đặc biệt, trong vòng hai ngoài hơn bảy mươi đội thắng, các đội thua có quyền đang ký thi đấu thêm một vòng vớt để lấy thêm hơn hai mươi đội nữa cho đủ số chin mươi sáu đội.
Trong tất cả các đội tham dự, đội Rance của Yue và Ron là đặc biệt nhất. Lý do là chỉ có hai thành viên.
Tất cả các đội khác đều cố gắng mang nhiều thành viên nhất có thể - tối đa là mười người – để phòng hờ trường hợp thi đấu xong vòng trước bị mất khả năng chiến đấu thì có người thay thế. Các đội ít người cũng lên tới bảy, tám thành viên. Không có đội nào có dưới năm thành viên, ngoại trừ Rance. Mỗi trận đấu được phép mang tối đa bốn người, cho nên tổ đội hai người là quá ít và trước nay chưa ai tham dự kiểu vậy cả. Năm nay học viện ma pháp thủ đô có hai đội tham dự và học viện tổng hợp có ba đội, kể cả Rance. Cả bốn đội kia đều có mười thành viên. Nhân số kỳ quái của Rance khiến những người trong ban tổ chức đều rất kỳ quái, thậm chí một vài trọng tài còn bĩu môi khinh thường, cho rằng dân đế quốc Si thật sự quá yếu đuối rồi, đến cả thi đấu đàng hoàng cũng chỉ coi như trò đùa, tham dự cho có mà không muốn thắng hay gì.
Ron đại diện đi bốc số thứ tự, được số mười ba. Đây là một số khá nhỏ, nên bọn họ thi đấu sớm.
Với quy mô đấu trường, cùng lúc có thể tiến hành bốn trận đấu. Mối trận kéo dài tối đa hai mươi phút, có thêm mười phút hậu cần dọn dẹp là ba mươi phút, vậy mỗi tiếng có thể tổ chức tám trận đấu. Tận dụng suốt thời gian ban ngày của một ngày, có thể tổ chức được khoảng tám mươi trận đấu. Do đó vòng đầu tiên của vòng loại sẽ diễn ra trong hai ngày, sau đó vòng hai diễn ra trong một ngày và vòng vớt diễn ra trong một ngày, và các đội được tư cách tham dự Xuân Chiến sẽ có bốn ngày nghỉ ngơi trước khi tham gia Xuân Chiến chính thức.
Đấu trường có sức chưa một trăm nghìn khán giả hôm nay không đông lắm, do ngày đầu tiên của vòng loại không có nhiều thế lực quan sát, chủ yếu là người quen đến cổ vũ các đội phe mình, và các đội quan sát lẫn nhau.
Ban tổ chức sử dụng rất nhiều ma pháp sư và ma đạo sư cho công tác chuẩn bị và duy trì các trận đấu.
Ngoài lực lượng làm phép truyền hình và phóng âm các sân đấu, còn có lực lượng đông đảo ma đạo sư làm nhiệm vụ trọng tài, cứu thương, can thiệp khi cần thiết, cùng với một lực lượng đông đảo thần lực sĩ duy trì trật tự và can thiệp khi cần. Nói chung do có truyền thống lâu đời, công tác chuẩn bị và vận hành thi đấu rất chuyên nghiệp và hiệu quả.
Các khán giả có thể trực tiếp xem trận đấu nếu ngồi gần sân đấu và ở vị trí ngồi đẹp (tiền vé rất đắt hoặc cần có địa vị và vé mời mưới được ngồi), hoặc có thể xem qua các màn hình khổng lồ đặt xung quanh sân đấu có hình ảnh phóng to những gì diễn ra trong sân đấu.
Mỗi sân đấu được ngăn cách bởi một khung ma pháp mạnh do nhiều vị ma pháp sư và thiết bị đặc biệt phát ra, có thể ngăn cản đại da số các ảnh hưởng ma pháp và vật lý trong sân đấu ra xung quanh trong khi vẫn truyền tải được hình ảnh từ bên trong ra ngoài chân thực.
Lượt trận thứ nhất, bốn cặp đấu đầu tiên diễn ra căng thẳng.
Các đội thi đấu đa phần lựa chọn tổ hợp ba thần lực sĩ, một hỗ trợ khi thi đấu, trong đó ít nhất một thần lực sĩ thiên về phòng thủ, và một thần lực sĩ thiên về tấn công. Có một đội có một ma pháp sư trong đội hình, và họ giành chiến thắng cũng khá nhan chóng trước đối thủ, có vẻ mạnh.
Có một quy định về tuổi của các thí sinh tham dự Xuân Chiến, là họ phải từ mười ba đến mười tám tuổi, và mỗi người được đăng ký dự Xuân Chiến tối đa hai lần. Do tính chất nguy hiểm của nó, rất ít các thí sinh nhỏ tuổi tham dự, đa phần có tuổi từ mười lăm trở lên.