Vì lý do an toàn, hai ngày sau khi gấu thiết giáp bỏ đi, cả nhóm mới hủy bỏ trạng thái cảnh giới và các tổ đôi mới lại được phép đi ra hoạt động riêng lẻ. Trải qua lần đụng độ này, mọi người đều cảm thấy thoải mái hơn, và cảm thấy tổ chức của doanh trại đủ sức để chống lại các mối nguy hiểm kể cả từ phía hung thú.

Có một sự việc nho nhỏ ít người biết đến, đó là dù trong hai ngày trong trạng thái cảnh giới toàn doanh trại, Ron vẫn đều đặn thoát ly doanh trại mỗi ngày như mọi ngày khác. Ron có bị cản lại bởi các hộ vệ trực gác, nhưng hắn yêu cầu đi ra ngoài để làm vệ sinh cá nhân. Blast được báo cáo, và ngoài ý liệu mọi người, đồng ý cho Ron đặc cách đi ra ngoài một mình, nhưng có quy định giờ trở về, nếu trời tối Ron không trở về hắn sẽ bị chặn lại phía ngoài và bị đối xử như mối đe dọa tới an ninh của doanh trại. Ron đồng ý.

Ngày đầu tiên, Ron vẫn thực hiện lộ trình tập luyện hàng ngày của mình, chạy xa khỏi doảnh trại khoảng hai mươi cây số, tắm rửa nghỉ ngời rồi mới quay trở về.

Ngày thứ hai, trong khi đang ngâm mình trong nước, hắn gặp con gấu thiết giáp.

Con gấu xuất hiện cách chỗ hắn tắm khoảng năm mươi mét, ở phía bên kia con suối hắn đang ngâm mình, lẳng lặng nhìn Ron, rồi lại nhìn khu vực vừa rồi Ron tập luyện kiếm. Tuy trong lúc tập luyện Ron không dùng kiếm đốt cháy hay chém đứt cây cối trong đó, nhưng dư âm của những hoạt động ở tốc độ và nhiệt đô cao của hắn vẫn khiến cả một khu vực bán kính hàng trăm mét bị xáo trộn. Nhiều mảnh lá bị cháy tiêu, hơi nước bốc sạch khiến cả khu vực đâ sương khói, một số bụi cây thấp cũng bị héo khô lại.

Ron cũng nhìn còn gấu, bình tĩnh, tiếp tục ngâm mình trong nước và tắm.

Được một lúc, con gấu thử tiến hai bước lại gần phía Ron. Ngay lập tức vút một tiếng, mặt nước suối sôi trào và một vật đen phóng vút lên, để lại sau đuôi một màn sường trắng. Nó bay thẳng lên khỏi mắt nước sau đó đánh một vòng cung đến gần sát con gấu. Gấu thiết giáp ngay lập tức gầm lên ra tư chế phòng thủ, lùi lại hai bước. Vật thể màu đen đương nhiên là kiếm của Ron. Nó dựng thẳng mũi cắm xuống đất, vừa bay vừa vạch lên mặt đất một hình cung sâu. NÓ cũng nhanh chóng đỏ lên và phát nhiệt khủng khiếp.

Con gấu nhìn chằm chằm cây kiếm, rồi lại nhìn phía Ron, gầm gừ hai tiếng. Nó liếc qua hai bên, ý đồ tìm kiếm cây cối. Như đoán được ý nó, thanh kiếm của Ron bay vèo đến một thân cây có vẻ vừa tay con gấu, xoẹt xoẹt xoẹt làm ba lát cắt, cắt gọn thân cây thành ba khúc ngã xuống đất. Ở vị trí các vết cắt, thân cây bị cháy đen và cắt phẳng lỳ. Cây kiếm quay trở lại vị trí lúc nãy cảnh báo con gấu, lơ lửng giữa không trung. Lúc này nó đã có màu đỏ tươi, phát ra sức nóng kinh khủng, từ các lỗ khí rất nhỏ trên thân nó xịt ra từng làn sương trắng.

Con gấu gầm gừ thêm vài cái rồi tỏ vẻ e ngại, đi giật lùi theo hướng ngược lại vị trí Ron và cây kiếm, sau đó cong đít bỏ chạy.

Ron vẫn lẳng lặng ngâm mình trong nước suối, tắm.

Sau đó hắn lại lững thững trở về doanh trại, như không có chuyện gì xảy ra.

Hôm sau, cảnh giới giải trừ, Beck lại rủ Ron vào rừng kiếm đồ ăn.

Khi hai người vừa ngồi bên một đống lửa nướng trứng chim và nấm rừng, Beck và Ron lại chém gió đủ thứ chuyện, rồi nhắc lại chủ đề sự kiện gấu thiết giáp vừa qua.

- Ron này, chuyến thực tập này quả thật quá thú vị! Thế là mềnh đã chạm trán hai con húng thú! Tận mặt! Hai con hung thú họ gấu, sức mjnah phi thường, vậy mà mềnh vẫn toàn mạng ngồi nướng trứng chim sau đó. Hahaha, chuyện này về khoe với bạn bè và mọi người ở thủ đô Tan, tha hồ mềnh chém gió! Mà con gấu thiết giáp vừa qua cũng hung hăng máu chiến nhỉ, suýt nữa chúng ta đã trực tiếp chiến đấu với nó rồi! Ghê thật. Có vẻ nó hung hãn nguy hiểm hơn con gấu tím khổng lồ nhiều!

Ron nhún vai, khều khều mấy cái trứng chim nướng:

- So sánh gấu tím khổng lồ với gấu thiết giáp là khập khiễng. Gấu tím khổng lồ tương đối lười khi xuất hiện ở những nơi có thợ săn hoạt động, cho nên ít có chạm trán chiến đấu với nó. Tuy nhiên nếu thực sự xảy ra chiến đấu... gần như chắc chắn có thương vong phía con người. Vì gấu tím khổng lồ rất, rất mạnh. Nó chỉ lười thôi. Nó không săn mồi ở những nơi có thợ săn hoạt động. Gấu thiết giáp lại khác. Nó rất háu ăn, và thích săn thú lớn. Cho nên nó hay chủ động tấn công khi gặp con người. Với chúng nó con người cũng là đồ ăn ngon miệng. Tuy nhiên gấu thiết giáp lại rất khôn lanh và luôn chủ động ngừng chiến ngay khi nó phát hiện đối thủ là khó chơi. Chính vì thế khi đối mặt chúng, sách lược đúng đắn là rút vũ khí ra, làm đòn cảnh báo. Nếu gấu thiết giáp cảm thấy sức mạnh đối thủ có thể uy hiếp mình thì nó sẽ không tấn công. Nếu phát hiện mục tiêu không thể tiêu diệt, hoặc có khả năng tiêu diệt ngược lại nó, nó sẽ chủ động chạy trốn, y như các nó chủ động tấn công vậy. Cho nên sách lược vừa qua của Darxx và Blast rất hợp lý chính xác.

- Hm, Ron, mềnh phát hiện, cậu mà đi chém gió thì thành phong thần mất! Chém như đúng rồi luôn, toàn những điều mới lạ nghe rất hay nhưng không kiểm chứng được, cơ mà nghe rất lọt tai và rất logic! Hê hê.

- Mình chỉ nói những gì mình biết, nào có chém gì.

- Hehe, OKOK, không so đo với cậu chuyện này, dù sao mềnh cũng ko thể rành chuyện trong rừng bằng cậu được, mềnh ko có cơ sở lý luận để bắt bẻ cậu, cho nên tam coi cậu nói là không sai đi.

- Uhm, nấm chín rồi này, mau, đổ sốt tiêu đen lên nó, cẩn thận vào, uhm, vài giọt thôi, thế thế, cho nhiều quá cay nóng sẽ át vị ngọt của nấm, thế thế ...

...

Darx cùng Lyly và Lynx họp với Blast và Ryan theo định kỳ về công việc quản lý doanh trại. Hôm nay có thể chủ đề tổng kết sự kiện con gấu thiết giáp. Mọi việc không có sự cố nào nên không khí cuộc hợp cũng thoải mái nhẹ nhàng. Cuối buổi họp, Darx mới nhớ ra một chuyện:

- Đúng rồi anh Blast, tôi có nghe một họ vệ trực nói hôm qua Ron rời doanh trại giữa lậnh cảnh giới, nhưng anh cho phép?

Blast bình thản thừa nhận.

- Đúng rồi. Chính xác là hôm kia cũng thế, và hôm kìa cũng thế. Ron vẫn rời doanh trại hàng ngày vào giờ cố định, đi làm vệ sinh cá nhân, rồi trở về. Hai hôm vừa rồi do tình huống đặc biệt nên tôi yêu cầu Ron trở về trước buổi tối, nếu không sẽ bị cấm xâm nhập.

Câu chuyện gây hứng thú cho Lyly và Lynx, cả hai đều tò mò vểnh tai lên nghe.

- Anh Blast này, tuy Ron làm tạp vụ thuộc quyền quản lý của nhóm Taurus nhưng thiết nghĩ trong tình huống có nguy hiểm, bảo đảm an ninh cho nhóm chúng tôi là một, nhưng kể cả an ninh cho người của phía anh cũng quan trọng không kém. Giữa lúc nguy hiêm cần cảnh giới như mấy hôm rồi mà anh vẫn để Ron rời doanh trại một mình thì có hơi thiếu chu toàn không? Nói thật, tôi không thích Ron, nhưng tôi càng không thích cậu ta gặp nguy hiểm đến tính mạng trong khi đi làm nhiệm vụ hộ tống an toàn cho chúng tôi, dù rằng kể cả việc cậu ta gặp nguy hiểm không có liên quan đến chúng tôi.

Blast nhìn Darx cười cười:

- Darx cậu yên tâm, chúng tôi có phân tấc. Nói thật Ron chỉ là tạp vụ trong nhiệm vụ này, cho nên an nguy của Ron hoàn toàn do cậu ấy tự gánh vác, theo việc tuân theo chỉ thị của cấp trên. Việc cậu ý tự tiện muốn làm theo ý mình thì cậu ta sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về an nguy bản thân, không có tư cách trách cứ Taurus, càng không có tư cách trách cứ các cậu. Còn về việc khống chế hay ngăn cấm Ron, đây là điều tôi cảm thấy không muốn làm, vì lý do cậu ta đưa ra là đi làm vệ sinh cá nhân. Không thể đến mức tôi phải quản cả vệ sinh cá nhân của cậu ta chứ? Nếu vì đi tắm mà cậu ta bị gấu thiết giáp ăn thịt thì hoàn toàn không phải lỗi của tôi, khi cậu ta không chịu tắm trong doanh trại mà phải đi tìm một suối nước mộng mơ tươi mát nào đấy... Nhưng tôi nói thật, tôi nghĩ Ron không ngu si đến mức đâm đầu vào nguy hiểm.

Darx nhíu nhíu mày, nhưng không phản bác lời Blast. Ngay khi cậu định kết thúc chủ đề thì Lynx xen mồm vào:

- Tôi có cái nhìn khác với anh Blast. Tôi thấy Ron có vẻ hơi trẻ con và thiếu nhận thức về an toàn của bản thân. Cậu ta có vài kỹ năng thần lực, nhưng lại chỉ dùng vào việc rèn luyện tạp kỹ, dùng nó để nấu nướng và sinh hoạt bình thường. Cậu ta có vẻ không có nhiều sức mạnh vũ lực. Đáng chú ý ở chỗ đối với nguy hiểm trước mắt cậu ta cũng có vẻ không ý thức rõ ràng lắm. Ví dụ lần trước là gấu tím khổng lồ, lần này là gấu thiết giáp. Tôi có ngầm quan sát cậu ta, và thấy cậu ta hoàn toàn không tỏ vẻ gì đối với nguy hiểm hiện hữu trước mắt cả. Cậu ta bình chân như vại, như thể cho rằng những con húng thú sẽ không uy hiếp mình vậy. Nếu đi rông một mình, tôi e là cậu ta sẽ sớm làm mồi cho hung thú ngay khi gặp chúng.

Blast có hứng thú liếc nhìn Lyly rồi nhìn Lynx, sau đó mới chậm rãi trả lời:

- Tôi cũng cùng quan điểm với cô Lynx, rằng trong cả hai lần chúng ta đụng độ hung thú, cậu ta đều rất bình thản, không sợ hãi, không hưng phấn. Có điều với những luận điểm khác thì tôi không nghĩ giống cô. Thú thực, tôi rất tò mò năng lực thực sự của Ron đến đâu, nhưng cho đến giờ tôi cũng không biết được. Nói chính xác hơn là chưa ai biết được Ron có sức mạnh vũ lực tới đâu. Nhưng có một điểm mà Taurus chúng tôi xác định, đó là Ron không hề yếu ớt hay có giá trị vũ lực èo uột.

- Oh? Ron đã chứng tỏ sức mạnh của mình trong các nhiệm vụ trước đây?

- Không, cậu ta chưa từng tham gia nhiệm vụ đánh đấm nào được ghi chép lại. Cho nên chúng tôi không rõ cậu ta mạnh đến đâu.

- Vậy sao anh xác định Ron có sức mạnh vũ lực?

Lần này Blast gãi gãi đầu, hơi xấu hổ:

- Chúng tôi đoán.

- ...đoán?

- Đúng vậy.

Mọi người đều nhìn Blast với ánh mắt kỳ quái, làm Blast hơi đỏ mặt:

- Ron chỉ mới đến Salem vài tháng trước khi lãnh nhiệm vụ này, nhưng với căn cơ sâu rộng của chúng tôi ở thị trấn này, chúng tôi có một vài nguồn tin cho thấy Ron không hề ngán ngại bọn du côn trong thị trấn. Một vài lần cũng xảy ra xô xát trong chợ, hắn cũng nhanh chóng hạ gục mọi đối thủ rất nhanh chỉ trong một chiêu. Tuy nhiên trong tất cả các trường hợp, đối thủ của Ron chỉ là du côn bình thường nên không có giá trị tham khảo sức mạnh của hắn, chỉ có thể xác định hắn chắc chắn có luyện võ từ nhỏ và bài bản, ra tay nhanh, mạnh, chuẩn. CHỉ không biết hắn mạnh đến đâu thôi.

Lần này Lynx và Darx có vẻ gật gù ghi nhận lời Blast. Lynx thắc mắc:

- Vậy thì xem ra chắc hẳn Ron có năng lực tự vệ tốt. Vậy có thể biểu hiện của Ron trong hai sự kiện trước là do hắn nghĩ rằng ở trong doanh trại cùng mọi người thì an toàn tuyệt đối nên hắn không cảm thấy nguy hiểm. Cách giải thích này hơi khiên cưỡng nhưng có vẻ hợp lý. Chỉ là nếu Ron tự tin muốn đi ra ngoài một mình giữa lúc có nguy hiểm thì khó mà hiểu được.

- Tôi cũng rất thắc mắc vấn đề này. Có lẽ muốn biết câu trả lời cách duy nhất là hỏi Ron. Nhưng cậu ta có trả lời thật hay không thì chả ai biết. Nhưng còn một chi tiết khác, đó là Ron xuất thân là thợ săn, và có vẻ cậu ta là một thợ săn cừ. Tất cả mọi người trong nhóm Taurus của tôi đều xác nhận các kỹ năng liên quan đến sinh hoạt dã ngoại và săn bắn, chế biến xử lý thú rừng của Ron đều ở cấp độ thuần thục.

- Vậy có thể là do Ron có hiểu biết về gấu tím khổng lồ và gấu thiết giáp nên cậu ta cảm thấy tin tưởng mình không gặp nguy hiểm?

- Tôi nghĩ tình huống là như vậy.

Lúc này rút cục Darx lại tham dự vào câu chuyện của Lynx và Blast:

- Được rồi, tóm lại khi nào thuận tiện chúng ta nên dò hỏi Ron một lát xem hắn có nhiều kinh nghiệm đối mặt các mối nguy hiểm trong rừng không. Dù sao nếu thực tế hắn có thể giúp ích thì cũng là điều tốt.

Blast cười tươi:

- Đúng vậy cậu Darx. Dù Ron được tuyển vào vị trí tạp vụ, nhưng nếu có kỹ năng đi rừng tốt, chúng ta không ngại hỏi thăm và nghe một chút ý kiến của hắn. Tôi nghĩ Ron sẽ không đến mức cự tuyệt. Lính đánh thuê Taurus chúng tôi luôn rất đáng tin cậy và phục vụ khách hàng chuyên nghiệp. Cho dù là tạp vụ không nằm trong ngạch thuê cũng vậy!

- OK, cảm ơn anh Blast, chúng ta kết thúc họp ở đây nhé!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play