Thôn Tuktuk nằm lẳng lặng giữa những cây cổ thụ to cao xanh mướt, bên cạnh là hồ Sai với ngọn núi lửa già Spike ẩn hiện từ xa xa. Những căn nhà gỗ mái nhọn phủ rêu xanh đen, ống khói đá nhô lên, nhả từng cuộn khói trắng lên bầu trời xanh. Mỗi căn nhà đều có khuôn viên rất rộng, những luống đất trồng rau củ, đụn rơm to, chuồng gà … và không thiếu những cây táo lùn.
Dưới một hàng táo, kê vài chiếc ghế đôn làm từ những khúc thân cây tỉa nhỏ. Đám trẻ trong thôn đang yên tĩnh nghe Yue kể chuyện.
“… Các vị elf đại năng dẫn dắt đại quân thần thánh đánh đuổi toàn bộ những bộ lạc ork hung bạo và quái thú khủng bố khỏi lục địa. Họ dừng chân trước dãy núi Hive, hang ổ của Dra. Các vị anh hùng trong quân đoàn đều rất háo hức và tự tin. Với sức mạnh của họ, cùng sự ủng hộ của các elf đại năng, liên quân đang đứng trước cơ hội đánh đuổi Dra tàn bạo khỏi Hive, tiến bước đến tận đại dương trong truyền thuyết, đem lại bình yên và khai sáng cho toàn bộ thế giới.”
Yue dừng lại một chút, nhìn vào mắt từng đứa bé đang chăm chú hồi hộp hóng theo diễn biến câu chuyện, rồi thấp giọng kể tiếp.
“Nhưng không ai ngờ, đây lại là âm mưu nham hiểm của những thần thú cổ xưa, mạnh nhất thế giới. Chúng ngấm ngầm liên kết nhau lại. Từ Dra, đến Beh, và cả Pos dẫn theo đại quân Naga đã bí mật giấu mình sâu trong lòng dãy Hive, chờ đại quân thần thánh tiến vào. Khi các elf đại năng cùng liên quân anh hùng xâm nhập vào hang ổ của bọn Dra, họ mới phát hiện âm mưu nham hiểm này. Nếu đơn độc đấu với Dra, Beh, hay Pos, các vị đại năng elf hoàn toàn có thể lấn át tiêu diệt chúng. Nhưng có thêm sự gia nhập của đại quân Naga, số lượng quân địch trở nên quá nhiều, không thể tiêu diệt hết. Pos lúc đó dùng toàn lực phát động cấm chú, dâng nước tràn ngập rặng Hive, đến mức những ngọn núi thấp chỉ còn thấy đỉnh nhô lên khỏi mặt nước. Bão tố vần vũ khắp nơi suốt một tháng, làm những dòng suối biến thành thác lũ, đủ sức cuốn trôi cả những thành phố. Đại quân Naga đâu đâu cũng có, chen chúc mà ngoi lên từ dưới mặt nước, đếm không kể xiết.”
Bọn trẻ lộ rõ vẻ mặt ngơ ngác xen lẫn sợ hãi. Chúng lo lắng cho số phận những vị anh hùng bảo hộ nhân loại, nhưng vẫn giữ yên tĩnh, chờ đợi câu chuyện tiếp diễn.
“Đương nhiên, các elf đại năng cực kỳ mạnh mẽ và thông tuệ. Ngay cả trong tình huống như vậy, họ vẫn có thể đưa đại quân anh hùng lui về bảo toàn lực lượng. Nhưng vì sự an toàn và bình yên vĩnh viễn cho thế giới, họ không thể bỏ cuộc. Nếu rút về, thì sau này sẽ có ngày đại quân Naga cùng các thần thú trở lại đe dọa sự sống còn của nhân loại. Vì vậy, họ định quyết chiến đến cùng với kẻ địch. Và thế là đại chiến thế giới nổ ra.
Các elf đại năng dùng mọi phép thuật có thể để tiêu diệt bọn Dra, đánh lui những cuộc tiến công của Beh, ngăn cản cấm chú của Pos giáng xuống liên quân nhân loại. Các anh hùng lãnh đạo liên quân tiêu diệt hằng hà sa số địch quân Naga. Đại chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời, khiến nước biển biến thành màu đen, nhuộm bầu trời thành màu xám xịt, che khuất mặt trời Son và mặt trăng Mon. Mãi đến khi đại chiến kết thúc, mây đen dần tan đi, không biết vì sao, trên trời đã xuất hiện thêm mặt trăng Mana.
Trong cuộc chiến ấy, lần lượt từng vị đại năng elf dùng hết toàn bộ phép thần của mình, hòa mình vào hư vô. Thiếu vắng sự yểm trợ của các đại năng elf, đại quân anh hùng cũng chịu tổn thất nặng nề. Không biết bao nhiêu người đã ngã xuống, không biết bao nhiêu võ sĩ thức tỉnh thành anh hùng, nối tiếp chiến đấu, rồi lại ngã xuống, và lớp anh hùng mới lên thay. Đến cuối cùng chỉ còn lại Zel, một vị đại năng elf, nhưng cũng ở mức gần hết thần lực. Ông cùng kề vai chiến đấu với bốn vị anh hùng, mà sau này trở thành đại đế của bốn đế quốc cổ đại Na, Ni, San và Si. Lúc này đại quân thần thánh đã tiêu diệt vô số địch quân. Dra chết rất nhiều, chỉ còn sót lại vài tên. Beh mất sức chiến đấu. Pos cũng hết pháp lực. Đại quân Naga tan thành mây khói, xác chồng chất thành từng ngọn núi cao ngất, ngang với các đỉnh của dãy Hive. Cả hai bên đều cảm thấy lực lượng của mình khó có thể tiêu diệt đối phương mà còn sống sót. Zel không còn đủ sức tiếp tục, nên bốn vị anh hùng đã họp lại và đi đến quyết định sẽ đàm phán với kẻ địch để kết thúc đại chiến.
Họ ra điều kiện nghiêm cấm Pos cùng đại quân Naga tiến nhập đất liền, bản thân Pos phải dừng ở xa ít nhất một ngàn hải lý. Beh trở về rừng cấm phương bắc của nó và bị giam cầm tại rặng núi Cleave. Dra thì chỉ còn vài tên nên không còn là mối đe dọa, có thể tiếp tục ở lại rặng Hive.
Sau khi đạt thành hiệp nghị, bốn vị anh hùng dẫn đại quân cùng Zel trở về. Do tiêu hao quá nhiều phép thuật, Zel quay lại địa dàng, thiết lập thần thánh giáo. Ông truyền đạt cho elf và loài người hệ thống tu tập pháp thuật cùng thần lực, với các tri thức về cuộc sống. Sau đó Zel hòa mình vào hư vô, khép lại Elf Đại Năng thời đại.”
Câu chuyện về các vị elf đại năng và thế giới đại chiến kết thúc. Yue cắn một miếng táo, bắt đầu tiết mục hỏi đáp với bọn trẻ hóng hớt.
Schweini:
-Sao các vị elf đại năng lại bị biến vào hư vô vậy? Các vị ấy là đại năng, làm gì cũng được kia mà? Họ có trở lại được ko?
-Câu hỏi rất hay. – Yue trả lời. - Tại sao các vị đại năng làm gì cũng được lại không thể từ hư vô quay trở lại? Nếu em hỏi mục sư, ông ấy sẽ trả lời em: “Elf đại năng làm gì cũng được, kể cả từ hư vô trở lại với chúng ta. Khi cần thiết, họ sẽ trở lại. Nhưng khi chúng ta đang sống yên bình, không bị Dra, Beh hay Pos uy hiếp, chúng ta không cần trông đợi vào sự cứu giúp của các vị elf đại năng.” Biến vào hư vô giống như chúng ta đi ngủ. Khi chúng ta làm việc nặng, chúng ta sẽ mệt và cần ngủ. Khi nào khỏe thì sẽ thức dậy. Ngủ là thiết yếu, nên không có việc gì nghiêm trọng thì không cần quấy rầy giấc ngủ của các vị đại năng. Và vì elf đại năng không như người thường, chúng ta cũng không thể đòi hỏi elf đại năng khi “ngủ” chỉ ngủ một giấc rồi sáng dậy như con người. Như bình thường, elf và các vị elf đại năng cũng không ngủ. Còn chúng ta nếu không ngủ ba ngày sẽ chết.
Doge:
-Oh! sao các elf lại không cần ngủ nhỉ? Thế buổi tối họ làm gì hả anh?”
-Elf sống tại đại đàng, nơi đó buổi tối cũng sáng như ban ngày, elf sinh hoạt bình thường sáng cũng như tối. – Yue nói.
-Anh đã gặp elf chưa?
-Đương nhiên là chưa. Trong làng chúng ta, ngoại trừ mẹ anh, chưa ai từng đến điạ đàng và gặp elf cả. Anh cũng chỉ nghe mẹ kể lại về elf.
Hund:
-Sao các anh hùng lại chết nhiều thế nhỉ? Sao các elf đại năng không hồi sinh họ?
-Thuật hồi sinh là phép thuật rất cao, tốn rất nhiều pháp lực. Tùy thuộc vào vết thương gây tử vong mà tốn nhiều hay ít pháp lực. Nếu chuyên chú đi hồi sinh anh hùng thì không đủ lực để giữ trận địa, yểm trợ liên quân.
Tron:
-Hóa ra mặt trăng Mana sinh ra từ đại chiến thế giới à anh? Đến bây người ta đã biết vì sao mặt trăng Mana sinh ra chưa ạ?
-Theo anh được biết thì rất nhiều nhà bác học đã nghiên cứu tìm hiểu về mặt trăng Mana. Nhưng đó là chuyện rất phức tạp, cần phải học thật giỏi, biết thật nhiều thì mới hiểu được. Nếu không, có nghe giải thích cũng sẽ không hiểu.
-Vậy phải giỏi cỡ nào mới được ạ?
-Ít nhất phải trở thành ma pháp sư mới được!
-OHHH… Em sẽ ráng trở thành ma pháp sư! Anh dạy em nhé? – Tron thích thú reo lên.
-Được, ai thích anh sẽ chỉ dạy hết. Nhưng thành ma pháp sư rất khó, phải thật chăm chỉ mới được.
-Nhưng trở thành ma pháp sư khó lắm đấy, hơn nữa phải là con gái mới được. Cả làng mình chỉ có mẹ anh Yue anh Beer là ma pháp sư thôi. – Một đứa khác chen vào.
-Anh Yue ơi có đúng ko? Chỉ bé gái mới thành ma pháp sư được ạ?
-Bé gái thì dễ thành ma pháp sư hơn, bé trai dễ thành thần lực sĩ hơn. Nhưng bé trai cũng có thể thành ma pháp sư, và bé gái cũng có thể thành thần lực sĩ. Chỉ cần cố gắng hơn rất nhiều là được.
-Ôi thế ạ, thế em trở thành thần lực sĩ thôi, chả cần làm ma pháp sư. Thần lực sĩ cũng trở thành anh hùng được anh nhỉ?
-Ừ, đương nhiên. Nhưng làm thần lực sĩ cũng cần chăm chỉ rèn luyện cố gắng lắm. Không kém gì trở thành ma pháp sư đâu.
-Ơ chán nhỉ. Thế thôi em theo bố em đi săn lợn rừng cho khỏe. Hehe …
^_^
Cuộc chuyện trò ríu rít của đám trẻ kết thúc khi chiều buông, mọi người trở về nhà cho bữa tối. Yue lững thững đi ra bờ hồ Sai. Ở đó Beer đang luyện tập võ thuật.
-Hey cu, hôm nay tập tành thế nào?
-Cũng bình thường. Anh mới đi dạy lũ trẻ giáo lý về à? – Beer đánh mắt nhìn sang nhưng tay vẫn tiếp tục vung gậy.
-Uh, năm giờ rồi. – Yue gật đầu.
-Em vẫn không hiểu lắm, sao anh không tin những thứ viết trong giáo lý, nhưng anh lại cố gắng dạy dỗ cho lũ trẻ những điều đó?
-Anh chỉ không tin hoàn toàn vào nó, và đó là suy nghĩ cá nhân của anh. Giáo lý là thứ tồn tại hàng trăm năm qua, bao thế hệ nhân loại chúng ta vẫn theo đó và sống tốt, chứng tỏ nó có giá trị tồn tại của mình. Chẳng có lý do gì để không dạy giáo lý cả.
-Làm người phải chân thành, cũng chính anh công nhận như thế. – Beer cất gậy đi, dọn đồ để về cùng Yue.
-Có gì mâu thuẫn đâu. Anh chưa bao giờ nói anh tin một trăm phần trăm vào giáo lý. Và anh cũng nói ngay từ đầu, anh sẽ dạy giáo lý cho bọn trẻ, theo những gì anh đọc được trong giáo điển, phụ giúp mẹ và cha xứ. Anh đâu có nói một đằng làm một nẻo. Mọi người cũng rất hoan nghênh anh dạy bọn trẻ giáo lý. Dù sao, nếu anh tuyên truyền giáo lý là không đúng, cả nhà chúng ta đã bị đuổi đi rồi. – Yue nhún vai.
-Điều đó có nghĩa là anh không thực sự coi trọng việc dạy dỗ lũ trẻ trong thôn.
-Anh chỉ nghiêm túc khi dạy dỗ em thôi.
-Còn Ron nữa. – Beer phản bác.
-Ron là trường hợp khác. Nó là một đứa đáng bồi dưỡng. Anh tin Ron có phẩm chất để khi lớn lên đạt nhiều thành công. – Yue quay đi, bước về trước.
-Oh, ý anh là em và Ron khác nhau? – Beer lập tức nối gót đuổi theo sau.
-Đương nhiên, Ron đâu phải con của bố mẹ chúng ta.
-Ý em là anh bồi dưỡng Ron vì anh tin nó có phẩm chất để thành đạt, còn em thì anh lại dạy theo cách khác vì em không có phẩm chất đó?
-Hẳn nhiên. Anh dạy Ron kiến thức và cách rèn luyện để nó tự lực vươn lên. Sau này nó thành cái gì thì đó là lựa chọn của bản thân nó. Còn em, dù em có thành công hay gì gì đi nữa, em vẫn là em của anh.
-Hừ … hiểu rồi! Anh tin tưởng Ron có thể thành tài, còn em thì hên xui? – Beer hậm hực bễu môi.
-Anh không muốn gây áp lực cho em thôi, nhân sinh đâu có nghĩa là phải phấn đấu không hưởng thụ. Anh ko nỡ ép uổng em trai mình.
-Nói hoa mỹ, tóm lại anh ko đánh giá cao năng lực của em bằng Ron.
-Oh, về đến nhà rồi này! – Yue lãng ngay sang chuyện khác, co giò chạy thẳng về căn nhà gỗ nằm ở cuối con đường.