Anh chính là muốn tặng cô toàn bộ "520" vào ngày 20 tháng 5 này.
Trong lòng Hạ An Nhiên đột nhiên trào dâng một cảm xúc nghẹn ngào.
Vừa mới cảm động một chút, cô đột nhiên hung
hăng gõ đầu Lăng Mặc, vẻ mặt hung dữ: “Sinh nhật
của em, anh không cần phải tặng quà cho em đâu...
Nếu anh tặng em tiền thì em càng thích hơn!"
Lăng Mặc: “Anh đương nhiên biết phu nhân nhà anh.
cực kỳ thực dụng, tặng em tiên này!"
Hạ An Nhiên trợn tròn mắt: “Anh nói thật hay đùa đấy?"
Lăng Mặc lấy ra một tấm thẻ: “Tặng em, thẻ không có giới hạn đấy, sau này vì muốn quẹt bao nhiêu thì quẹt.”
Hạ An Nhiên nhận lấy thẻ..
Sau khi trầm mặc hồi lâu, đột nhiên nhận ra một vấn đề nghiêm trọng.
Cô nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Lăng Mắc.
"Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi, chồng nhà người ta lúc nào cũng đưa hết tiền cho vợ, còn anh thì sao? Đưa cho em một tấm thẻ là xong chuyện rồi sao?" Hai tay chống nạnh nhìn chằm chằm nói: "Đưa hết tiền riêng của anh ra đây cho em... Nếu không, để kẻ phá gia chi tử như anh giữ tiền, chắc sau này em và nhóc con phải hít không khí mà sống mất thôi?"
Vẻ mặt Lăng Mặc có chút phức tạp: “Tài khoản của anh hơi phức tạp, có lẽ trong chốc lát không thể giao tất cả lại cho vợ được."
Hạ An Nhiên thở dài: "Anh muốn giấu tiền riêng có đúng không?"Không khách sáo lên án kịch liệt: "