Lục Khả Tình tỏ vẻ bất lực nhìn Giang Thụy Đình: "Kế hoạch không thành công rồi, cô ấy không để tôi đến gặp Lăng Mặc."

Vừa rồi Giang Thụy Đình cũng rất chú ý đến tình hình bên ngoài, tự nhiên nhìn thấy Hạ An Nhiên chạy đi.

Giang Thụy Đình nhíu mày nhìn chằm chằm Lục Khả Tình: "Có phải cô đã nói cái gì không nên nói không?"

“Giang đại thiếu gia, tôi chỉ là một người được sinh ra ở cô nhi viện, theo lý mà nói tôi không hề có bất cứ tư cách nào có thể tham gia buổi đấu giá ngày hôm nay, nhưng tôi lại xuất hiện, anh có biết nó có nghĩa là gì không?" Lục Khả Tình cay đắng nặn ra. một câu: “Có nghĩa là, tôi là tình nhân nên mới có tư. cách trà trộn vào... Và làm sao cô ấy có thể đem tình nhân của người khác đến bên cạnh người đàn ông của mình?"

Giang Thụy Đình nheo mắt: “Cũng đúng, cho dù có xinh đẹp như cô ấy, gặp được cô nhất định cũng sẽ cảm thấy có mối nguy!"Liếc nhìn Lục Khả Tình từ trên xuống dưới: "Dù cả hai đều là người cùng đường thì đương nhiên vẫn phải đề phòng cô rồi"

Lục Khả Tình nghe thấy câu này, sắc mặt có chút biến đổi.

Ha, người cùng đường sao?

Hạ An Nhiên đi cùng người đàn ông của cô ấy, còn cô thì sao?

Chẳng qua chỉ dựa vào cái danh “vợ lẽ” để đến đây mà thôi.

Hai người có thể giống nhau sao?

Sau khi Hạ An Nhiên vào phòng riêng, cô ngồi xuống ghế.

Lăng Mặc nhìn sắc mặt mèo hoang nhỏ có chút bất

thường: “Lại có người không vừa mắt nữa sao?"

Hạ An Nhiên lườm một cái khinh bỉ: "Hoa đào thối của anh cũng ngoan cố thật đấy, Hà Dĩ Mai lại âm mưu hãm hại em!" Cô kiêu ngạo ngẩng đầu, bổ sung thêm một câu: “Có điều, cuối cùng em đã trừng trị cô ta rồi."

Lăng Mặc khẽ cau mày: "Anh sẽ sai người cảnh cáo

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play