Không lâu sau khi Hà An Nhiên và Lăng Mặc gọi
điện xong, họ nhận được một tin nhắn từ WeChat.
Sau khi đọc xong nội dung, cô ấy quay sang nhìn Bùi Kì, khẽ nhướng mày: “Sau đó phải phụ thuộc
vào chúng ta rồi!"
Vẻ mặt Bùi Kì có chút kỳ lạ khi nghe cuộc điện thoại vừa rồi giữa Hạ An Nhiên và diêm vương sống: "Đúng là gần mực thì đen gần đèn thì sáng mà! Tôi thấy cô và Lăng Mặc ở bên nhau chưa được bao lâu mà đã ở trở nên lòng dạ hiểm độc rồi đó!”.
Hạ An Nhiên liếc mắt nhìn: "Bị người ta nhắm đến mà không đánh trả lại, cô nghĩ tôi là kẻ nhu nhược
à?"
Bùi Kì: "... Sau này tôi nhất định sẽ không đắc tội với hai vợ chồng nhà cô, không thì cái mạng nhỏ này cũng không còn mất!"
Hạ An Nhiên kéo Bùi Kì tiếp tục đi dạo sân ngoài.
Vừa nhìn một bộ tranh chữ, Hạ An Nhiên liền kích động nói:"Này, bức tranh này đẹp quá, rất hợp làm quà tặng đó!"
Cô nhìn thấy một món đồ trang sức, lại vui vẻ nói: “Cái này đeo lúc đi dự tiệc thì hợp lắm đấy!"
Nhìn thấy đồ trang trí, vừa khua chân múa tay vừa
thích thú nói:“Cái này mà đặt ở nhà, nhất định sẽ có sĩ diện lắm!"
Có điều...
Cho dù Hạ An Nhiên và Bùi Kì thích cái gì, họ vừa mới đặt xuống lập tức có người đến viết giá.
Lúc cuộc đấu giá bên ngoài sân sắp kết thúc...
Hạ An Nhiên nhìn thấy những thứ cô nhìn trúng đều bị người ta lập tức ghi giá, "Cuối cùng cũng ý thức được" có điều gì đó không ổn, cô bắt đầu “nổi cáu”.