Tại sao mỗi khi cô tưởng có được hạnh phúc rồi lại nhẫn tâm đẩy cô vào vực thẳm.
Đã xảy ra quá nhiều chuyện như vậy rồi.
Khiển Hạ An Nhiên bắt đầu từ hoài nghi chính mình,
có phải số mệnh cô không tốt!
Nên những người xung quanh cô, từng người từng người lần lượt bỏ cô mà đi!
Lăng Mặc ôm chặt mèo hoang nhỏ, cảm nhận được nỗi đau đớn tột cùng của cô.
Một lúc lâu sau, anh nói với giọng trầm lắng: “Anh
sẽ luôn ở bên cạnh em!"
Hạ An Nhiên trợn tròn mắt ngẩng đầu, hai hàng nước mắt ướt đẫm nhìn anh: “Sao anh có thể luôn luôn ở bên cạnh em được chứ! Anh là đồ lừa đảo!!!"
Lăng Mặc nhìn bộ dạng cô đau đớn như vậy, tim
anh như bị ai đó bóp chặt.
Anh không muốn nhìn cô đau khổ như vậy.
Ánh mắt mờ mịt, anh trầm giọng nói: "Thật ra
anh..."
Thế nhưng...
Lăng Mặc chưa nói xong, ngoài phòng khách vọng ra tiếng “bốp" rất lớn của đồ vật rơi.
Hạ An Nhiên sững người.
Sau đó cô vội vàng gạt đi nước mắt rồi nhanh
chóng chạy vào phòng khách.
Đến phòng khách, cô thấy Cố Km đánh rơi điện thoại di động, hai mắt thì đỏ ngầu như máu.
Hạ An Nhiên biết có chuyện không ổn liền vội vã
hỏi: “Sao vậy?"
Cố Kì nhìn Hạ An Nhiên, không kiềm được cơn giận. dữ nói: “Lưu Khiếu Vĩ là một tên khốn nạn, sau khi