Lúc này toàn thân ông ấy đang bị cắm không ít ống dẫn, sắc mặt ông vô cùng nhợt nhạt, gần như không còn giọt máu nào.
Cố Kì đau đớn nhìn Hạ An Nhiên, đôi mắt đẫm lệ:
"Tiểu sư muội, có lẽ thấy chỉ có thể cả đời nằm trên
giường bệnh này không tỉnh lại được nữa!"
Lúc nãy Hạ An Nhiên nghe Cố KÌ Kể Thu Khanh Khanh đã được lão Tôn kéo trở về từ cõi chết, cô còn tưởng không sao rồi...
Nhưng giờ đột nhiên lại nghe thấy tin dữ này!
FIL
Hạ An Nhiên khó mà chấp nhận được: “Sao có thể như vậy được!!!"
Thu Khanh Khanh sau này sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa ư?
Chỉ có thể nằm bất động trên giường bệnh?
Cô không tin!!!
Cố Kì nghẹn ngào nói: "Lão Tôn và các bác sĩ ở bệnh viện An Khang này đã nói rồi! Bệnh tim của thây đột ngột phát tác... Thậm chí nếu không nhờ lão Tôn xuất hiện thì e là giờ này cái mạng cũng không còn nữa rồi!"
Toàn thân Hạ An Nhiên run lẩy bẩy.
Lăng Mặc nhanh nhẹn đỡ lấy cô, rồi trừng mắt nhìn Cố Kì.
Cố Kì bị Lăng Mặc lườm mới ý thức được hiện tại Hạ An Nhiên đang mang thai, tình huống khá đặc biệt, không nên tùy tiện kích động cô ấy.