Hàn gia sao có thể dễ dàng nhìn Hàn Doanh vào tù?

Không nghi ngờ gì nữa, bọn họ nhất định sẽ dùng những biện pháp cực đoan nhất.

HỌAn Nhiên từ trên giường đứng dậy, nghiêm mặt nói: "Tôi sẽ tìm người để bảo vệ bố mẹ của Tiểu văn ...!Hơn nữa, tôi sẽ gặp họ và để họ tránh xa chuyện này một chút."

Chử Sở: "Được rồi, chuyện bố mẹ Tiểu Văn giao cho

cô, không thể để họ bị tổn thương thêm lần nào nữa!"

cúp điện thoại xong, Hạ An Nhiên nhìn đồng hồ, đã chín giờ rồi, Lăng Mặc nhất định là đã đi làm.

Muốn thêm người chỉ có thể gọi điện cho Lăng Mặc,

Nhưng khi định bấm số của Lăng Mặc, cô chợt bừng tỉnh.

Thật ra cũng không cần phải liên lạc với Lăng Mặc để xin thêm người.

Là Thiếu phu nhân của Lăng gia, điều động một vài vệ sĩ đi ra ngoài, cũng không có vấn đề gì!

Hạ An Nhiên chạy vội xuống lầu.

Tôn quản gia nhìn Hạ An Nhiên đi xuống lầu nhanh như vậy, với ánh mắt lo lắng, “Thiếu phu nhân, cô có thể đi chậm rãi thôi được không?"

Hạ An Nhiên phải giảm tốc độ khi đối mặt với ánh mắt trách mắng của Tôn quản gia.

Tôn quản gia đến gần Hạ An Nhiên, "Thiếu phu nhân, bây giờ cô đang mang thai, ba tháng đầu rất quan trọng, cô cần nhẹ nhàng dưỡng thai, đừng làm gì quá nặng."

Hạ An Nhiên nghĩ đến chuyện hôm qua không kiềm chế được mà đã cho Hàn Dương một cái ngã qua

vai

Nếu Tôn quản gia biết chuyện, cô ấy nhất định sẽ bị giáo huấn đến chết.

Nhưng bây giờ cô cũng không dám dễ dàng hạ độc

người khác.

Tuy rằng mỗi lần dùng độc đều cố gắng tránh hít phải, nhưng cô cũng phải đề phòng.

Cho nên gần đây khi đối mặt với những kẻ gây rối này, Hạ An Nhiên đã cẩn trọng hơn rất nhiều, nếu có thể không cần dùng tới độc dược thì cô sẽ không sử dụng nó.

Nếu sau này gặp chuyện, không những không được

dùng độc dược mà ngay cả sức lực cũng không

được dùng tới sao?

Khóc!

Chẳng phải là cô chỉ có thể tự thân dưỡng tính,

không được kích động sao!

Ngay lúc cô đang chán nản và bất lực, Tôn quản gia đột nhiên hỏi: “Thiếu phu nhân, đêm qua cô ngủ ở

phòng mới à?"

Hạ An Nhiên gật đầu, "Đúng, đã chuyển qua."

Tôn quản gia vẻ mặt phức tạp, “Cô ở trong phòng nhất định phải hết sức để ý ...!Phải khôn khéo và nhẹ dàng! "

Hạ An Nhiên:"..."

Trong phòng của chính mình, cô không được thả lỏng tùy ý sao?

Trong lòng nghi ngờ, HỌAn Nhiên mơ hồ hiểu ra điều gì đó, liền cam đoan: “Bác Tôn, tôi nhất định sẽ không vận động mạnh, là tổn thương đến đứa bé."

Tôn quản gia do dự.

Thiếu phu nhân đã hiểu sai ý của ông ấy.

Ông ấy thực sự muốn nhắc nhở là gần đây Thiếu gia có những sở thích quái lạ,Thiếu phu nhân phải hết

sức chú ý.

Nhưng ông ấy phải nói như thế nào?

Tôn quản gia thở dài.

Thiếu phu nhân hoàn toàn không hiểu, rằng chia phòng thực ra còn nguy hiểm hơn ở chung phòng!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play