Trong lòng Cổ Ngôn Thừa lộp bộp.

Trước đây Diêm vương sống từng có hứng thú với mấy ngành chủ đạo, cuối cùng đều bị anh ta tàn sát đè bẹp.

Lúc đầu Vận chuyển đường biển Trung Quốc chính là do anh ta thông qua đánh nhau, độc quyền nắm giữ trong tay.

Nếu như Tập đoàn Lăng thị đặt chân vào lĩnh vực dược phẩm sinh học, thì đối với Cố gia bọn họ tuyệt đối không phải là điềm báo tốt đẹp gì.

Có điều, Cố Ngôn Thừa lập tức nhớ tới, Lăng Mặc vẫn còn thời gian 2 tháng, không thể sợ anh ta.

Cố Ngôn Thừa duy trì bình tĩnh nói, gia thật biết nói đùa.” Lăng đại thiếu

Lăng Mặc đã lười không muốn nói thêm gì nữa với CổNgôn Thừa, kiêu ngạo đứng lên, lạnh nhạt liếc anh ta một cái, " Con người tôi không biết nói đùa."

Sải bước đi ra khỏi phòng bao.

Cổ Ngôn Thừa không ngờ rằng, Lăng Mặc căn bản không coi sự uy hiếp của anh ta ra gì, vội vàng đứng dậy, “ Lăng đại thiếu gia đúng thật là rộng lượng, chuyện bị cắm sừng cũng không để ý.”

Bước chân Lăng Mặc dừng lại.

Trong lòng Cổ Ngôn Thừa đắc chí, quả nhiên uy hiếp vẫn có tác dụng.

Lăng Mặc chỉ là đang giả vờ, ý đồ muốn một lần nữa thương lượng lại điều kiện mà thôi.

Thủ đoạn này trên thương trường rất thường gặp

Chỉ là...!
Một giây sau liền nghe thấy Lăng Mặc lạnh lùng mở miệng, “ Nếu như tôi nghe được một chút tin đồn vềvợ tôi và em trai anh, anh sẽ nhận định là Cố gia anh tung ra.

Phút chốc toàn thân tỏa ra một cỗ khí lạnh dày đặc giống như Diêm vương dưới địa ngục tới, lạnh băng nhìn chằm chằm vào Cổ Ngôn Thừa.

“ Vậy thì, tôi sẽ kéo toàn bộ Cổ gia chết cùng với tin đồn đó.”

Lúc trợ lý ở bên ngoài phòng bao đang nghĩ nên bù đắp chuyện chọn sai quán ăn như thế nào.

Cổ thiếu không phải là người có tính khí tốt.

Mấy vị tiền bối trước anh ta, cũng bởi vì không làm tốt việc Cổ thiếu giao cho mới bị đuổi việc một cách thảm hại, còn bị cấm.

Anh ta vẫn luôn cẩn thận, không ngờ hôm nay vẫn xảy ra sai sót.Dùng vào lúc này, đột nhiên thấy Lăng đại thiếu gia và trợ lý đặc biệt của anh ta cũng đi ra, trực tiếp rời đi,

Trợ lý cảm thấy nghi hoặc.

Còn chưa nói chuyện đến 3 phút, sao đã rời đi rồi?

Đàm phán thất bại rồi?

Trợ lý cẩn thận tiến vào phòng, chỉ nhìn thấy Cố đại thiếu ngày thường rất kiêu ngạo, mặt lúc này đặc biệt den.

Hơn nữa, giây phút nhìn thấy anh ta, tức giận đem rượu ở trên bàn đổ đi hết, quát rống lên.

* Cút đi cho tôi!”

Trợ lý thức thời nhanh chóng rời đi.

Trong phòng bao chỉ còn lại một mình Cổ Ngôn Thừa.

Lần này anh ta đến thành phố Lô Hải trước là nắm được thóp của Lăng Mặc, vốn dĩ cho rằng đã chiếmđược lợi thế, chắc chắn sẽ làm được một tuyển dường trên biển.

Nhưng không ngờ rằng, ngược lại còn chọc giận Diêm vương sống.

Có Ngôn Thừa nặng nề vỗ đầu.

Anh ta hối hận rồi.

Anh ta không nên bốc đồng, đòi hỏi một cái gì đó từ tên Diêm vương không sống được lâu này.

Một người sắp chết thì có chuyện gì mà anh ta không làm ra được?

Tất nhiên cũng bao gồm, trước khi chết kéo theo Cổ gia bọn họ làm đệm lưng.

Thu Tử Châu đi theo Lăng Mặc ra khỏi quán cơm, châm biếm nói, “ Tên thiếu gia của Cổ gia này có chút không tốt, hắn ta lấy dũng khí ở đâu mà muốn đến uyhiếp đại ca chứ?"

Uy hiếp lão đại nhà anh, đây không phải là tự tìm cái chết à?

Tên Cổ Ngôn Thừa này đây là đang tự lấy đá đập vào chân mình.

Có điều nghĩ đến những lời lão đại vừa nói, một người vốn đang lười biếng, trong mắt lập tức lóe lên ánh sáng của tiền bạc, “ Lĩnh vực dược phẩm sinh học quả thực kiếm được rất nhiều tiền, lão đại, chúng ta làm nó đi!”

Nhưng tâm tư của Lăng Mặc lúc này không đặt trên chuyện kiếm tiền.

Cổ Ngôn Thừa từ kinh thành chạy đến đây uy hiếp anh, nhìn thì có vẻ anh ta không có đầu óc, nhưng phía sau lại rõ ràng là có vấn đề.

Căn cứ theo năng lực của Cổ Ngôn Thừa, sao có thể nhanh như vậy đã điều tra ra được mối quan hệ của con mèo hoang nhỏ với Cổ Ngôn Duy?.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play