Nguyệt Diệu Thiến thấy ba người muốn đi, lập tức tiến lên trước ngăn chặn Tần Ly nói: "Hỏi lại ngươi một lần nữa, đến cùng có chịu lấy ra hay không? Hiện tại là cho các ngươi cơ hội, nếu náo đến chỗ các trưởng lão, việc này hẳn là sẽ không đơn giản như vậy!"

Tần Ly khẽ cười nói: "Ta tưởng ta đã nói rõ ràng rồi chứ, không biết ngươi còn ở đây dây dưa cái gì! Thực xin lỗi, ta muốn trở về nghỉ ngơi, phiền nhường đường!"

Tần Ly không muốn cùng nàng ta tiếp tục dây dưa, lách qua bên người nàng rời đi. Liễu Hàn Vân căn bản không để Nguyệt Diệu Thiến vào mắt, tự nhiên sẽ không quan tâm nàng. Hàn Hi Tuấn cũng không nói nữa, nghĩ chắc nên về nhà một chuyến, bẩm báo lại chuyện nguyên tinh cho lão tổ tông.

"Được lắm, các ngươi đều kiên trì nói không, vậy chúng ta cứ chờ coi là được rồi!" Nguyệt Diệu Thiến thấy ba người không thèm nhìn nàng ta, tức giận cắn chặt răng.

Lôi Ngạo Đình đi đến bên người nàng ta nói: "Chuyện này dù sao cũng không phải chuyện nhỏ, xem ra hẳn là phải thông tri cho các trưởng lão trong học viện. Thiến nhi, muội hiện tại trở về hoàng cung đi, biết nên làm thế nào rồi chứ?"

Nguyệt Diệu Thiến quay đầu liếc Lôi Ngạo Đình một cái, đúng vậy, dù sao mình cùng Lôi Ngạo Đình đều thấy được, không chấp nhận bọn họ nói dối được. Chuyện này nếu làm lớn, bọn họ cũng chẳng ăn được trái ngon. Nàng suy nghĩ cẩn thận, thở ra một hơi, cười nói: "Huynh cứ yên tâm!" Sau đó nhìn Tô Hồng, Vệ Khanh và hai đệ tử khác còn ở đó nói: "Mọi người cũng thấy đó, ta và Lôi Ngạo Đình là muốn tốt cho mọi người. Không nghĩ tới Tần Ly bọn họ ích kỉ như vậy, không đồng ý để mọi người cùng tiến bộ chung, việc hôm nay mấy người phải làm chứng, sau này khẳng định sẽ có lợi."

Sau đó nàng bổ sung thêm với Vệ Khanh: "Vệ Khanh, nhọc ngươi ngày thường quan hệ với bọn họ tốt như vậy, sao lúc này lại đối với ngươi như thế chứ? Ngươi đừng ngây ngốc nữa, trong lòng Tần Ly căn bản không có ngươi."

Vệ Khanh tuy rằng không biết rốt cuộc Tần Ly nghĩ như thế nào, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng nàng. Đối với việc Nguyệt Diệu Thiến châm ngòi, hắn chỉ cười khẽ: "Bọn họ là dạng người nào, ta nghĩ ta rõ hơn ngươi. Thời tiết tốt thế này, không nên lãng phí vào những chuyện không cần thiết. Nếu không còn chuyện gì nữa, ta đi trước đây!" Nói xong duỗi thắt lưng, đi ra khỏi cấm địa.

Chuyện không cần thiết? Hừ, đến lúc đó ngươi đừng hối hận là tốt rồi! Nguyệt Diệu Thiến trừng mắt nhìn bóng lưng của Vệ Khanh, nhìn hắn dần đi xa.

Quan hệ giữa Tô Hồng và Lôi Ngạo Đình vốn không tệ, thời gian trước bởi vì mấy chuyện trong tam đại gia tộc lúc đó nên mới không dám thân thiết. Hiện tại thấy hắn và Nguyệt Diệu Thiến nói chân thật như vậy, phỏng chừng việc này tám phần là thật. "Các vị, ta cũng đi về trước!" Hắn khẽ gật đầu với Lôi Ngạo Đình và Nguyệt Diệu Thiến, liền cất bước rời khỏi cấm địa. Tin tức này ngũ đại gia tộc lập tức sẽ biết, không bằng hắn đi về trước báo tin.

Hai đệ tử khác cũng không có bối cảnh gì, có điều cũng hy vọng có thể dựa vào đại gia tộc. Lần này tiến vào Minh Tưởng không gian cũng không gặp may vớ được cái ưu việt gì, vốn đã không cam lòng.

Nếu lời Nguyệt Diệu Thiến không phải sự thật, bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng nếu là thật, bọn họ cũng có thể đi theo chỗ tốt hơn. Hai đệ tử chớp mắt nhìn nhau, một đệ tử trong đó tiến lên nói: "Việc hôm nay chúng ta đều thấy, nếu sau này chúng ta có chỗ hữu dụng cứ việc nói! Mọi người đều là đồng học, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ!"

Nguyệt Diệu Thiến cười nói với hai người: "Ngươi nói rất đúng, mọi người đều là đồng học, hẳn nên giúp đỡ lẫn nhau! Được rồi, thời gian một tháng mọi người cũng đã vất vả, trở về nghỉ ngơi đi!" Nói xong bốn người liền ra ngoài cấm địa.

Ba người Tần Ly trên đường trở về, Hàn Hi Tuấn nhìn Tần Ly nói: "Các người trở về trước đi, ta muốn trước trở về nhà một chuyến. Việc này muốn giấu cũng không giấu được, ta nghĩ trước trở về bẩm báo với lão tổ tông một chút. Rất nhanh ngũ đại gia tộc và hoàng cung sẽ biết tin tức này, các ngươi phải chuẩn bị cho tốt, việc này sẽ không trôi qua dễ dàng như vậy."

"Quả thật có chút phiền phức, muội cũng muốn trở về thương lượng với bọn họ một chút. Hi Tuấn ca, bên Hàn gia xin nhờ huynh!" Tần Ly nói. Hiện tại trước hết phải lấy được sự giúp đỡ của Vệ gia và Hàn gia, cục diện sẽ không quá gay gắt. Dù sao hiện giờ quan hệ giữa tam đại gia tộc đã đổ vỡ, cho dù bởi vì chuyện này mà đứng chung một con thuyền cũng không quan hệ.

Hàn Hi Tuấn gật đầu nói: "Muội yên tâm đi, chuyện này ta sẽ xử lí thoả đáng, ít nhất cũng sẽ không để Hàn gia tham dự vào." Dứt lời, hắn liền một mình ra khỏi đại môn của học viện, Tần Ly và Liễu Hàn Vân rẽ vào đường tiến về tiểu viện.

Tần Ly đầy bụng tâm sự trở lại tiểu viện, vừa vào cửa liền nhìn thấy mấy người Lam Tiêu Tiêu, Nguyệt Diệu Hinh đều ở đây, hiển nhiên là chờ nàng trở lại. Mấy người thấy trên mặt Tần Ly có chút mệt mỏi, vốn mấy câu hỏi đã nghĩ tốt cũng không nói nên lời, Lam Tiêu Tiêu đi đến bên cạnh Tần Ly nói: "Một tháng này rất mệt mỏi hả? Nếu không ngươi nghỉ ngơi cho tốt trước đi, chúng ta đi về trước!"

Tần Ly hướng Lam Tiêu Tiêu cười nói: "Không cần, đúng lúc ta cũng có chuyện muốn nói với mấy người! Đợi chút nữa, chờ Vệ ca ca đến, ta có chuyện thương lượng với mọi người!"

Tần Ly lấy ra một bộ trà cụ, một mặt ngồi trên ghế đá pha trà, một mặt chờ Vệ Khanh. Vừa rồi ở cấm địa, nàng không kéo theo Vệ Khanh, vốn cũng không muốn lôi Vệ gia vào. Có điều vừa rồi ở trên đường cũng hơi lo lắng, có một số việc nàng cần phải nói rõ ràng.

Một lát sau, Vệ Khanh đi tới tiểu viện, thấy mọi người tụ tập trong viện của Tần Ly, nâng bước đi vào: "Mọi người đều đến đông đủ, định nói chuyện gì vậy?"

Tần Ly thấy hắn không khác so với bình thường, trong lòng kiên định hơn.

Nguyệt Diệu Hinh cười nói: "Mọi người đang chờ huynh đó! Tiểu Ly có chuyện muốn thương lượng với chúng ta, chỉ thiếu huynh thôi!"

Vệ Khanh giương mắt nhìn Tần Ly, Tần Ly gật đầu với hắn. "Được rồi, mọi người đều đến đông đủ, tất cả vào nhà thôi."

Lúc trước ở mỏ quặng dưới lòng đất, Tần Ly chỉ lấy hai bình nguyên tinh nhỏ, chủ yếu là ngại khi lấy nhiều quá. Hơn nữa nàng đã có nguyên tinh thạch, nguyên tinh cũng chỉ là vấn đề thời gian. Hiện tại đã qua lâu như vậy, nguyên tinh thạch đã sinh ra không ít nguyên tinh, nàng đã nhờ Khuynh Nhan thu thập giúp. Nàng sớm nghĩ ổn rồi, dù không bị bọn Nguyệt Diệu Thiến phát hiện, nàng cũng chuẩn bị lúc về nói chuyện nguyên tinh cho mấy người Lam Tiêu Tiêu.

Mọi người thấy Tần Ly thần thần bí bí, cũng không biết nàng muốn là gì. Một đám đi vào trong phòng của Tần Ly, Tần Ly ở bên ngoài phòng tạo một kết giới linh quang. Hiện tại thực lực của nàng đã là huyền linh tông thất giai, người có cấp bậc thấp hơn nàng sẽ không biết tình huống ở trong phòng. Hiện tại cũng không có người có tu vi quá cao đi lại, cho nên nàng cũng tương đối yên tâm.

Tần Nguyệt thấy biểu cảm của Tần Ly có chút ngưng trọng, hiếu kì nói: "Ly nhi, muội rốt cuộc muốn làm cái trò gì vậy? Có chuyện gì thì nói đi, chúng ta đều lắng nghe, thấy biểu cảm của muội nghiêm trọng như vậy có chút hơi dọa người đó."

Tần Ly dùng ý niệm tiến vào Huyền giới, vung tay bày ra một loạt bình sứ nhỏ đáy màu lam lên trên bàn. "Lần này tiến vào không gian Minh Tưởng, ta và Liễu Hàn Vân còn có Hi Tuấn ca ngẫu nhiên phát hiện một mỏ linh thạch cao cấp. Trong quặng mỏ có một huyền linh thú cực kì lợi hại, lúc đó chúng ta cho rằng lần này khẳng định là cửu tử nhất sinh...... Sau này phát hiện huyền linh thú này cùng với sư phụ của ta có chút sâu xa, nó chẳng những thả chúng ta, còn cho chúng ta một ít linh thạch nguyên tinh. Linh thạch cao cấp chúng ta không lấy, bởi vì nguyên tinh này còn quý giá hơn nhiều so với linh thạch cao cấp. Trong bình nhỏ này chính là nguyên tinh, mấy người mỗi người lấy một lọ đi! Ngày thường nguyên tinh này có thể trợ giúp mấy người tu luyện, nhưng cũng đừng quá ỷ lại. Dù sao loại tu vi dựa vào vật ở bên ngoài tăng lên đều là giả, không bằng lịch lãm thật sự."

Tần Ly không nói cho bọn họ biết ở chỗ nàng còn vật có thể sinh ra nguyên tinh, cũng là sợ bọn họ quá mức ỷ lại. Nàng đã nghĩ tốt rồi, mấy chuyện như thế này vẫn nên từ từ nói cho bọn họ thì tốt hơn.

Mấy người nhìn nhau, đều cầm lấy bình nhỏ mở ra nhìn. Bình nhỏ vừa mở ra, linh khí nồng đậm ở bên trong qua miệng bình bay ra ngoài, làm trên mặt mấy người đều có chút vui sướng.

Vệ Khanh cầm bình nhỏ nói: "Đây là thứ các muội giấu? Tại sao bọn Nguyệt Diệu Thần lại biết các muội đi vào mỏ linh thạch?"

"Đây cũng là chuyện thứ hai muội muốn nói cho các huynh. Muội không biết bọn họ làm sao biết được, hẳn là nghe lén chúng ta nói chuyện mà biết. Có điều bọn họ không thể tiến vào bên trong mỏ, bởi vì vị trí quặng mỏ chỉ có thể sử dụng không gian lực để vào. Cái này muội tương đối gặp may, ở trong không gian nhận biết một huyền linh thú không gian. Chuyện mỏ linh thạch cũng là nó nói cho bọn muội biết, cũng là nó mang bọn muội đi vào. Hiện tại Nguyệt Diệu Thiến và Lôi Ngạo Đình kiên trì cho rằng bọn muội có linh thạch cao cấp, muốn bọn muội giao ra, đoán rằng sẽ không từ bỏ ý đồ. Sau này ngũ đại gia tộc và hoàng tộc có khả năng sẽ bị kéo vào, mấy người phải chuẩn bị thật tốt." Tần Ly cũng sợ bản thân làm phiền bọn họ, sợ ngũ đại gia tộc tìm bọn họ phiền toái.

Lam Tiêu Tiêu nói đầu tiên: "Bọn họ dù kiêu ngạo, cũng sẽ không chạy đến trong học viện náo chứ? Tốt xấu hiện giờ hiệu trưởng là sư phụ của ngươi, bọn họ có gan lớn như vậy sao?"

"Minh không được bọn họ có thể ám, trong khoảng thời gian này các huynh tốt nhất không cần ra khỏi cửa, ở trong học viện cũng phải cẩn thận khắp nơi. Phương diện này có khả năng đề cập đến hoàng tộc, cho nên không thể sơ ý." Tần Ly lắc đầu nói.

Vệ Khanh gật đầu nói: "Đúng vậy, Ly nhi nói có lý. Một lát ta sẽ về Vệ gia nói chuyện với người trong nhà, các người ở trong học viện phải chú ý an toàn. Nhất là muội đó, Ly nhi, ta sẽ dốc hết toàn lực làm cho Vệ gia đứng về phía muội. Trong khoảng thời gian này muội không cần cùng mấy người Nguyệt Diệu Thiến chính diện xung đột, tu vi của bọn họ cao hơn muội rất nhiều."

Tuy Tần Ly không sợ bọn họ, nhưng cũng không muốn Vệ Khanh phải lo lẵng vẫn gật đầu.

Nguyệt Diệu Thần nhìn Tần Ly có chút muốn nói lại thôi, có điều vẫn không nên ở thời điểm này thêm ngột ngạt cho Tần Ly, nói: "Một lát ta cũng tiến cung gặp phụ hoàng. Tuy rằng không thể cam đoan cái gì, nhưng vẫn sẽ có chút tác dụng"

Tần Nguyệt thở dài nói: "Mấy người chúng ta không thể giúp gì cho muội, có điều chúng ta sẽ tu luyện thật tốt, mấy ngày này sẽ không ra khỏi cửa, tận lực không gây thêm phiền phức cho mọi người."

"Nguyệt nhi tỷ, tỷ đừng nói như vậy. An toàn của mọi người với muội mà nói là quan trọng nhất, những cái khác cứ giao cho muội xử lý là được rồi! Hiện tại cũng chỉ là nói với mọi người một tiếng, có lẽ tình huống cũng không nghiêm trọng như vậy. Dù sao mấy người Nguyệt Diệu Thiến cũng không có chứng cứ, bọn họ không tận mắt thấy bọn muội phát hiện linh thạch cao cấp. Hơn nữa, không gian Minh Tưởng không phải là nơi bọn họ muốn vào là vào, mọi người không cần quá khẩn trương." Tần Ly cười nói.

Mọi người gật đầu, Nguyệt Diệu Hinh đề nghị nói: "Mọi người cứ về trước đi, Tiểu Ly hẳn là cũng mệt mỏi, để muội ấy nghỉ ngơi thật tốt đã!"

Tần Ly xoá bỏ kết giới, đám người Tần Ly nối đuôi nhau giải tán. Nàng ngồi ở mép giường, nghĩ cách ứng đối.

Thời điểm Lôi Ngạo Đình trở lại Lôi gia, Lôi Diệp Lâm đã xuất quan. Trong gần một tháng này, hắn đầu tiên đem mọi chuyện xảy ra gần đây nắm rõ một chút. Không nghĩ tới hắn bế quan chỉ mấy ngày, Lôi gia đã xảy ra chuyện lớn như vậy. Hung thủ sát hại đệ đệ hắn bây giờ còn chưa tìm được, nhưng hai cháu gái của hắn đều một mực chắc chắc mọi chuyện xảy ra gần đây có liên quan đến một đệ tử tên Tần Ly.

Trong thư phòng của Lôi Diệp Lâm, Lôi Ngạo Đình thuật lại đơn giản chuyện linh thạch cao cấp cho cha hắn, sau đó nói: "Cha chuyện này người thấy thế nào?"

"Chuyện này cần xác nhận một chút, con trước đừng hành động thiếu suy nghĩ, quan sát một thời gian rồi lại nói." Lôi Diệp Lâm đương nhiên cảm thấy hứng thú với linh thạch cao cấp, có điều hắn dù sao cũng là người đứng đầu một gia tộc, chuyện cần lo lắng tương đối nhiều, không giống như con hắn.

Lôi Ngạo Đình gật đầu nói: "Dạ! Cha, chắc Tiểu Thiến cũng đã nói chuyện này với hoàng thượng rồi, mấy nhà khác chắc cũng rất nhanh sẽ biết chuyện này thôi."

"Mấy ngày này con nhớ chú ý động tĩnh của mấy nhà khác một chút, tuỳ thời báo cho cha! Không còn chuyện gì nữa thì con lui xuống đi, ở bên ngoài ngây nhiều ngày như vậy, nếu không có việc gì thì cứ ở lại nhà mấy ngày."

"Vâng ạ!" Lôi Ngạo Đình nghe vậy, thi lễ rồi rời khỏi phòng.

Hiện tại Lôi Diệp Lâm rất có hứng thú với Tần Ly, xem ra có cơ hội phải đi gặp một chút mới được.

Sau khi Tô Hồng trở lại Tô gia, thì nói hết chuyện linh thạch cao cấp cho Tô Bằng. Sau khi Tô Bằng biết, lại đi Liễu gia. Hiện tại quan hệ Tô gia và Liễu gia tương đối thân thiết, hai nhà lại là quan hệ thông gia, loại tin tức như thế này hằng định phải thông báo một tiếng.

Rất nhanh, ngũ đại gia tộc và hoàng tộc đều biết chuyện về linh thạch cao cấp. Ngoài Hàn gia và Vệ gia, ba nhà còn lại đều giữ thái độ quan sát đã, nhưng lại đều liên lạc với các trưởng lão trong học viện, hi vọng thông qua bọn họ tham gia vào chuyện này.

Trong hoàng cung, Nguyệt Diệu Tranh nghe Nguyệt Diệu Thiến báo cáo xong, truyền Nguyệt Diệu Thần vào hỏi: "Thần nhi, hoàng tỷ con nói chuyện về linh thạch cao cấp, con biết không?"

"Phụ hoàng, kỳ thực chuyện này nhi thần đã hỏi Tần Ly. Lúc đó quả thật có một huyền linh thú nói trong núi có mỏ linh thạch, nhưng thực tế huyền linh thú kia cũng chỉ trêu đùa bọn họ, lừa bọn họ đến đánh nhau với một huyền linh thú khác trong động. Bởi vậy chuyện mỏ linh thạch đều là giả dối không có thật." Nguyệt Diệu Thần nửa thật nửa giả giải thích, rồi cúi đầu đứng ở đó. Hắn vẫn tương đối hiểu phụ hoàng của hắn, đối với lời nói của hắn, ông vẫn sẽ hoài nghi, có điều hiện tại sẽ không hành động.

Quả nhiên, Nguyệt Diệu Tranh quan sát Nguyệt Diệu Thần một lát rồi nói: "Thần nhi, chuyện lần trước phụ hoàng nói con phải nắm chặt! Được rồi, không còn chuyện gì nữa, con lui xuống đi!"

Nguyệt Diệu Thần vừa rời hoàng cung, Nguyệt Diệu Tranh liền phái ám vệ của mình ra ngoài. "Các ngươi chú ý động tĩnh của học viện, có tình huống gì mau chóng trở về báo lại!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play