*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Chentranho

Cuối tháng tám, bầu trời trong xanh, nắng như đổ lửa, cái nóng oi bức khiến lòng người không khỏi bức bối.

Là một trường trung học trọng điểm của thành phố có nền giáo dục tốt nhất, trường Trung học cơ sở số 7 đã phải chạy đua với thời gian để tựu trường.

Ở cổng trường có dán danh sách hai lớp cuối cấp, học sinh này đến học sinh khác lần lượt đến xem.

"Mau tìm xem Mạnh Phiên học lớp nào vậy? Hơn một tháng rồi không gặp, thật nhớ nhung! Xem có khả năng cậu ấy học cùng lớp với tớ không, hehe!"

"Cứ nằm mơ đi? Mạnh Phiên là học sinh đứng đầu năm hai. Đương nhiên, cậu ấy phải là học sinh lớp xếp nhất khối rồi. Chúng ta một không có thành tích hai không có tiền, đừng mơ tưởng tới chuyện đó nữa."

"Chậc chậc, tình nhân trong mộng O này của tớ, làm sao lại có thể là cái máy học tập như thế nhỉ."

"Haha, có cái máy học tập ngọt thế không tốt sao? Mỗi lần cậu ấy đăng video giải đề khó trong nhóm, tớ đều nghe thử. Giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào, tớ đều nhịn không được nghe đi nghe lại nhiều lần.. Nghe xong, liền biết giải đề luôn."

Chàng trai than thở vẫn không khỏi tiếc nuối, "Ngọt thì ngọt, đáng yêu thì đáng yêu, chính là cậu ấy lại không yêu đương, ai cũng chẳng làm gì được".

"Ai nói Mạnh Phiên không yêu đương?"

Nửa điếu thuốc còn đang hút dở trong miệng, La Lập Hào đi tới, liếc mắt nhìn danh sách, thỏa mãn phun ra một vòng khói lớn, "Còn không phải do các cậu không đủ ưu tú à."

Hai nam sinh nhìn theo ánh mắt của hắn, mới để ý thấy tên hắn cũng nằm trong danh sách học sinh lớp 1 của năm hai trung học. Hai người nhìn nhau ngầm hiểu.

Nếu chỉ xét về điểm số, La Lập Hào chắc chắn sẽ không bao giờ chen chân được vào lớp trọng điểm, nhưng ai nói nhà hắn có tiền chứ?

"Anh Hào, anh chính là Alpha tốt nhất Thất Trung này, đương nhiên tụi em không thể sánh bằng! Nhưng mà nghe ý tứ anh Hào, là có ý với cậu ấy?"

La Lập Hào dùng ngón tay kẹp điếu thuốc trong miệng cười một tiếng, trong tiếng cười tràn ngập kiêu ngạo không ai bì nổi.

"Hơn thế nữa, chính Mạnh Phiên tự mình tìm đến tao."

Hai chàng trai hơi sững sờ, những lời này sao lại khó tin đến vậy?

"Đậu xanh rau má! Xe của Phí gia! Không phải là Phí Chuẩn đó chứ? Tại sao cậu ta lại đến Thất Trung?

Không biết là ai hét lên, đám học sinh đang đi bên đường lần lượt nhìn lại, một chiếc ô tô hạng sang phiên bản giới hạn toàn cầu đang từ từ tiến đến, vội vàng tránh đường, chen lấn về phía cổng trường nhường ra một khoảng trống.

Chiếc ô tô sang trọng dừng bên đường nhưng không có ai bên trong bước ra ngay chọc người ăn dưa chờ đến phát cáu, dưới ánh nắng thiêu đốt trên đỉnh đầu, ý nghĩ chạy nhanh vào lớp học để hóng gió, hưởng điều hòa nhiệt độ đều bị vứt bỏ.

" Có phải là Phí Chuẩn không? Có phải Phí Chuẩn không vậy mấy bồ? "Một cô gái giơ điện thoại di động lên chụp ảnh hào hứng hỏi, cảnh tượng giống như hiện trường truy tinh. (Kiểu như theo đuổi idol í các bạn)

" Phải không thế? Phí Chuẩn vẫn luôn học trường tư. Trước đây cậu ấy còn đang học trường Trung học Thành Dương mà. "

" Cái này hơi khó nói, cũng nghỉ học một năm rồi, còn không cho người ta đổi trường khác à? "

" Oa! Học thần của Thành Dương vậy mà muốn về Thất Trung của chúng ta học sao! Em phải lên diễn đàn khoe mới được! "

Khi La Liệt nhìn thấy một đám nữ O nam O vui vẻ bàn tán, hắn có chút không phục lên tiếng" Làm gì đến nỗi đấy? Phí Chuẩn năm ngoái không phải do bộc phát tin tức có gây bạo loạn, ảnh hưởng bao nhiêu người? Hắn là một quả bom hẹn giờ, mấy cô không sợ sẽ bị ăn đến xương cốt đều không còn à?"

Nữ Omega Thẩm Tương thực không thích cách La Lập Hào nói chuyện, liền phản bác:" Đừng nói như vậy, tin tức tố bạo phát cũng không phải do Phí Chuẩn tự nguyện, là do gien của hắn quá mức cường đại, phân hóa lúc đầu không thể khống chế tốt, sau này cũng cố ý tạm nghỉ học một năm để an dưỡng rồi đó. "

" Chính là cậu ấy cũng không phải cố ý, Phí gia cũng đã kịp thời bồi thường những người chịu ảnh hưởng, hà tất phải nắm mãi không tha. "

" Phí Chuẩn quả thật ưu tú đến đỏ cả mắt. "

" Trường trung học số 7 có nhiều Alpha nhất trong lịch sử, đầy người ghen tỵ kìa. "

Omega tự nhiên thích Alpha xuất sắc. Đặc biệt, Phí Chuẩn không chỉ độc đáo về gen mà còn có gia thế tuyệt hảo, với ngoại hình nổi bật và điểm số xuất sắc. Anh luôn là học thần giáo thảo niềm tự hào của trường trung học Thành Dương, mà bọn họ chỉ có thể ở trong diễn đàn của trường họ ghen tị liếm màn hình. Bây giờ Phí Chuẩn đã đến trường trung học số 7, càng không thể cho phép người khác bôi nhọ anh ấy!

La Lập Hào được coi là Alpha có gien không tệ lắm ở trường trung học số 7 này. Hắn rất khó chịu khi thấy nhóm Omega này bảo vệ một Alpha khác nhiều như vậy.

" Xem mấy cô hoa si như vậy, có biết một năm này Phí Chuẩn an dưỡng thế nào không? Làm cách gì để có thể trấn áp tin tức tố bá đạo của hắn không? "

Làm sao để trấn áp?

Mọi người chưa bao giờ nghe nói về điều này, đều rất tò mò.

Vừa rồi Chu Nhất Khai còn đang thảo luận về Mạnh Phiên vẻ mặt bát quái" Bọn em đều là thường dân nào xứng được nghe chuyện hào môn các anh, anh Hào đừng úp úp mở mở nữa, mau nói mau nói! "

" Nói ra hù chết các cậu! "La Lập Hào đem tàn thuốc ấn lên bảng đen nơi còn đang dán danh sách vị trí tạm thời, thở phào nhẹ nhõm," Năm nay nhà họ Phí không biết đã tìm đến không biết bao nhiêu Omega. Đều là đi vào, nằm ra. Nghe nói đều là bị Phí Chuẩn ép khô! "

Nghe vậy, một số quần chúng ăn dưa vô thức đưa tay ra bịt kín tuyến thể sau gáy.

" Khiếp! Mạnh như vậy! Gien của nhà họ Phí cũng thật đáng sợ! "

" A.. không thể nào, sao có thể xảy ra chuyện như vậy? "

La Lập Hào rất hài lòng với phản ứng này, ném tàn thuốc, tiếp tục hù dọa:" Thu lại tin tức tố của các cậu cho tốt đi, đừng để Phí Chuẩn ngửi thấy, kẻo kẻ tiếp theo chính là cậu đấy! "

Đương nhiên, cũng có những người không bị lừa.

" Đừng tung tin đồn nhảm. Ngay cả khi đó là sự thật, tớ cũng sẵn sàng trở thành người ức chế giúp Phí Chuẩn!

"Tớ cũng nguyện ý!"

Đừng nói đến La Lập Hào, những Alpha khác nghe đám Omega nói như vậy, cũng sẽ ít nhiều nổi lên giấm chua, cả đám người đều kêu than.

"Này - không cần phải hoa si đến mức độ này chứ?"

"Dừng, với nhan sắc đó sao có thể không thành hoa si chứ? Mấy cậu không phải mỗi ngày đều hoa si Mạnh Phiên à."

Tranh chấp giữa hai bên không kéo dài lâu, thời điểm cánh cửa xe mở ra cách đó không xa liền trở lại bình tĩnh.

Những chiếc lá bên đường xào xạc trong gió, những tán lá trên bóng cây cũng rung rinh hát không biết mệt mỏi.

Tất cả mọi người đều ngoẹo cổ ra cùng một góc độ, đều nhìn chằm chằm vào cái chân thon đầu tiên thò ra khỏi cửa xe, đặc biệt là xương mắt cá chân bởi vì hành động này mà lộ ra.

"Giao cho em." Bên trong xe, giọng nói của người đàn ông rất trầm và sâu, không hề tức giận.

Phí Chuẩn cầm lấy chiếc lọ thủy tinh tinh xảo có khắc nổi được giao cho anh, nó to bằng lòng bàn tay, trên miệng lọ có nút chai, bên trong chỉ có một bông hoa nhung nhỏ xinh làm bằng tay.

Nghĩ đến những gì anh cả đã giải thích, ánh mắt của Phí Chuẩn có chút lẫn lộn, anh hỏi trước khi xuống xe: "Anh chắc chứ?"Thấy Phí Thừa gật đầu, Phí Chuẩn nhét chai thủy tinh vào túi rồi xuống xe đóng cửa lại.

Phí Chuẩn có dáng người ngay thẳng, da trắng, cao ráo, đường nét rõ ràng. Nơi anh xuống xe chỉ là bóng cây có bóng lốm đốm, vài ba tia nắng chiếu vào, ngoài ra anh còn mặc đồng phục học sinh, khiến anh càng giống như vừa bước ra khỏi khung cảnh thanh xuân vườn trường.

"Chuẩn - em đến muộn - còn chưa kịp chào hỏi anh trai anh đã đi rồi à-"

Giọng nói lớn của Thiệu Trì vang lên từ bên trong trường, cắt ngang sự im lặng ở cổng trường, tốc độ như dẫm trên Phong Hỏa Luân xông thẳng về phía Phí Chuẩn.

Có âm thanh của Thiệu Trì phá vỡ bầu không khí, mọi học sinh mới lần nữa tìm lại được âm thanh.

"Fuck, fuck! Thật khó tin! Cậu ấy đã một năm không xuất hiện, lại càng thêm đẹp trai aaaaa!"

"Đồng phục học sinh của Phí Chuẩn là may sao? Tại sao cậu ấy có thể mặc đồng phục học sinh của mình đẹp như vậy, còn tớ thì có vẻ như đang mặc một bộ quần áo rách nát vậy?"

"Phí Chuẩn mặc đồng phục của trường trung học số 7! Tớ đang học trường trung học số 7. Tớ muốn chụp ảnh khoe lên diễn đàn các trường trung học Thành Nam. Hahaha!"

"Các tỷ muội, đệ đệ, lên nào! Cuộc sống ở trường trung học số 7 sẽ tực rỡ sắc màu kể từ hôm nay!"

Phí Chuẩn và Thiệu Trì vẫn đang trò chuyện dưới bóng cây, có người ở đầu bên kia đã dùng nhãn lực x8 lần trong danh sách phân lớp tìm được tên Phí Chuẩn rồi.

"Tớ thấy rồi! Phí Chuẩn học lớp số 1!"

"Đi, đi, giả vờ như tớ cũng đang học lớp 1 trong khi giáo viên không có ở đây, vào ngồi một lát!"

Nhất thời, cả đám bạn học không thèm xem mình học lớp nào cũng theo đám đông kéo đến lớp số 1. Phí Chuẩn còn đứng dưới gốc cây, chẳng mấy chốc cổng trường chỉ còn lại mấy người.

Chu Nhất Khai nhìn thiên chi kiêu tử Phí Chuẩn đứng dưới gốc cây cách đó không xa, khóe miệng cong lên một nụ cười giễu cợt.

"Anh Hào, anh vừa nói Mạnh Phiên chủ động nói yêu đương với anh, định tính sao?"

La Lập Hào khó chịu, hắn thực sự không thích đám là người Omega mà không có chút rụt rè của O kia, nhìn thấy tên Alpha kia lại hận không thể nhào lên đánh một trận.

Nghe vậy, nghĩ đến tiểu yêu tinh Mạnh Phiên kia, hôm nay có thể gặp mặt, tâm tình thoáng cái đã tốt lên.

Chỉ là tâm trạng tốt cũng chỉ là thoáng qua, La Lập Hào vẻ mặt bình tĩnh nói: "Ý mày là gì?"

Chu Nhất Khai bĩu môi, dùng cằm chỉ chỉ Phí Chuẩn bên kia, cười nói: "Phí Chuẩn cũng ở nhất ban, Mạnh Phiên có thể hay không?"

La Lập Hào trong mắt có một tia tối tăm, không thiện ý mà nhìn chằm chằm Phí Chuẩn bên kia, thực mau hừ lạnh một tiếng.

"Chống mắt lên mà xem."

Như là nói cho bọn Chu Nhất Khai nghe, lại như là nói cho Phí Chuẩn nghe, nói xong, La Lập Hào phun một ngụm nước miếng, tinh thần phấn chấn mà hướng lớp 1 năm hai đi.

"Mạnh Phiên thực sự thích La Lập Hào sao? Hắn ta chính là một tên hải vương!"

Chu Nhất Khai nhún nhún vai, "Mạnh Phiên sớm đã nói chỉ muốn dụng tâm học tập. Đi, cùng đi nhất ban nhìn Mạnh Phiên một cái không."Vừa dứt lời, di động chấn động, Chu Nhất Khai thoát một suy nghĩ, nhịn không được trong lòng vừa động, nhanh chóng cầm lấy di động, mở diễn đàn ra đã thấy!

"Má ơi! Sau hơn một tháng bế quan, Mạnh Phiên đã trở lại!"

"Để tôi nhìn xem! Chết tiệt! Đây là đề nghị chụp cosplay Đát Kỷ trước kỳ nghỉ hè đây mà! Cậu ấy thật sự chụp!"

Một vài tên Alpha quá phấn khích đến mức không thể kìm được mình, hận không thể khắp nơi lan truyền!

Mới vừa đi ra khỏi bóng cây, chuẩn bị mang Phí Chuẩn đi, điện thoại của Thiệu Trì bất chợt nảy thông báo, hắn phanh gấp một cái, kéo lại Phí Chuẩn.

"Anh Chuẩn, đợi đã! Để en xem một cái video cực kỳ quan trọng này trước đã!"

Phí Chuẩn nhìn những người Alpha gần đó như thể họ bị quỷ ám, cầm điện thoại bất động, mặt trời trên đầu đỏ rực, mặt mày đỏ bừng, có vẻ như sắp bị nướng chết, nhưng mắt lại tràn đầy ánh sáng..

Anh có chút tò mò mà liếc nhìn di động của Thiệu Trì.

Thiệu Trì mang tư thế sét đánh lấy ra tai nghe, trước tiên tải video xuống, sau đó bấm xem, còn như hiến vật quý mời Phí chuẩn xem cùng.

Không biết có phải hay không do ánh nắng quá gắt, độ phân giải của video nhìn không quá rõ ràng.

Mở đầu video là một chàng trai trong bộ đồng phục của trường THPT số 7 với vẻ ngoài vô cùng ngọt ngào, phía sau không xa dường như có cả một suối nước thanh xuân trong trẻo.

"cùng nhau sao?"

Chàng trai mỉm cười chỉ về phía con suối trong vắt cách đó không xa, giọng nói nhỏ nhẹ, ngọt ngào, thủ thỉ như đang tâm tình ngọt ngào với ai đó ngoài máy quay.

Khuôn mặt trắng nõn của cậu trước ống kính, đường nét hoàn mỹ, thanh tú, đôi mắt đào hoa hơi hếch, khiến cậu trông càng thuần khiết, ngọt ngào pha chút si tình.

Thiếu niên không ở trước máy ảnh, nói xong liền để máy ảnh ra xa, quay người chạy chậm về phía suối trong vắt. Cậu ấy chạy cùng với máy quay tạo cho người xem video cảm giác như đang được cậu giữ chặt, cùng cậu chạy đến suối nước trong, cảm giác cực kỳ mãnh liệt.

Cùng với nhau?

Cùng nhau cái gì?

Tắm chung?

Ngay lúc người xem video đang đỏ mặt suy nghĩ miên man, camera đột nhiên đen kịt trong chốc lát, lóe lên sáng lạn, mà thiếu niên trước mặt đã thay đổi diện mạo.

Một thân 《 Na Tra truyền kỳ 》 Đát Kỷ hồng y giả dạng, chất liệu của trang phục nhìn qua trông hơi thô, bởi vì động tác chạy không rõ ràng, cũng không bị ai chú ý.

Những người xem video đã sớm bị thu hút bởi bờ vai gầy và trắng nõn lộ ra.

Một bên vai nhỏ di động, người đẹp nhìn nghiêng về phía máy ảnh, gương mặt trang điểm trông thanh tú tinh xảo hơn, đuôi mắt thanh mảnh cong cong, hết sức vũ mị chi sắc.

"Đại vương~mau tới nha~mau tới~"

Giọng của mỹ nhân trong trẻo, càng ngọt càng yêu hơn.

Cậu ấy chạy đến chỗ suối nước, nhìn nghiêng một cách e lệ vào máy ảnh, nháy mắt.

Màn hình chuyển sang màu đen, video kết thúc.

"Fuck! Có phải lag rồi không? Đoạn sau tớ xem không được?"

Thiệu Trì chính là xem đến tâm thần nhộn nhạo, ngây ngốc một hồi vẫn chưa tỉnh lại.

Mấy tên A ở cổng trường kia, cũng mang biểu tình đồng dạng chưa đã thèm.

"Ahhhhh! Vương phi của ta! Tiểu Mạnh Phiên, ta ở đây, ta muốn cùng nhau!"

"Có cao nhân nào biết chỗ kia ở đâu không, mau cho tôi địa chỉ cái thanh tuyền đó, đời này tôi nhất định phải ngâm một chút, ngâm xong tôi chính là Đại Vương có được Đát Kỷ rồi!"

"Người ta đã nói rồi, có một số việc thật sự trách không được Trụ Vương, này mẹ nó ai mà chịu được!"

"Không đúng, video dài 47 giây, vẫn còn một đoạn chưa xem xong. Có phải trục trặc không?"

Thiệu Trì nhìn kỹ hơn, thanh tiến trình vẫn đang di chuyển!Có! Có! Nhất định là một đoạn thanh tuyền tắm rửa!Chỉ cần nghiêm túc chờ đợi!

Cổng trường lại chìm vào im lặng, tất cả mọi người đều nín thở, không ai chịu kéo thanh tiến trình lên, đề phòng lỡ kéo quá tay!Trời xanh không phụ người có lòng, dưới ánh nắng chói chang như thiêu đốt, video hình ảnh chợt lóe, tiểu Đát Kỷ xinh đẹp lại xuất hiện!Tiểu Đát Kỷ nghiêng đầu nhìn màn ảnh, khuôn mặt tinh xảo, ánh mắt mị hoặc, nụ cười ngọt ngào, tuy rằng một câu cũng không nói, vẫn như cũ cảnh đẹp ý vui.

Bỗng nhiên, Đát Kỷ sắc mặt biến đổi, tựa như hắc hóa.

"Vẫn đang xem? Còn xem nữa? Bài tập hè đã hoàn thành hết chưa?"47 giây đã hết.

"A, **! Đừng mắng, đừng mắng nữa! Bây giờ làm xong ngay!"

Lúc này Chu Nhất Khai mới nhớ tới bài tập hè, sợ tới mức một bên ở trong diễn đàn gửi bao lì xì cho Mạnh Phiên, một bên điên cuồng chạy về phòng học.

"Năm đó, nếu Đát Kỷ cũng đốc thúc Trụ Vương giải quyết chính sự như vậy, nhà Thương cũng không đến mức bị hủy!"

Theo sau là một đám đồng học hãy còn đắm chìm trong nhan sắc mỹ nhân, tâm tư sặc mùi "Hoang dâm vô độ" lại ngay lập tức bị hiện thực đánh cho tơi tả.

Thiệu Trì không có phiền não về bài tập hè, nên chẳng nghĩ những giây cuối cùng là khủng khiếp gì, chỉ cảm thấy nó cực kỳ dễ thương, vừa cười nhạo nhóm kia chưa làm bài tập hè vừa nói chuyện với Phí Chuẩn.

"Chuẩn ca, về sau cậu cũng là một thành viên trong Thất Trung chúng ta, tôi không cho phép cậu không thể không biết Thất Trung đệ nhất ngọt O Tiểu Mạnh Phiên!"

"Em ấy siêu đẹp trai, siêu ngọt ngào, siêu ngây thơ?"

Thiệu Trì tâm ngứa khó nhịn, lại click mở video, ở đoạn Mạnh Phiên không trang điểm, cho Phí Chuẩn xem.

Phí Chuẩn có gien tuyệt hảo, có bản lĩnh xem qua là nhớ, hắn nhìn lại khuôn mặt không trang điểm của Mạnh Phiên, lập tức nhớ lại sự kiện một năm trước, chính mình bên đường bùng nổ tin tức tố.

"Cậu ta là Omega?" Giọng điệu của Phí Chuẩn đều đều, như thể thuận miệng hỏi.

Thiệu Trì cũng không thèm để ý, đương nhiên đáp: "Đương nhiên, vừa xinh đẹp lại ngọt như vậy, không phải O thì còn có thể là cái gì?"Phí Chuẩn không đáp, đi theo Thiệu Trì vào trường học.

Một năm trước, vào khoảng thời gian này, thời điểm đang ở bên ngoài chơi, tin tức tố của Phí Chuẩn đột nhiên bùng nổ không rõ lý do. Gien của Phí gia quá bá đạo, vào thời điểm đó, tất cả Alpha và Omega trong phạm vi 20 mét trên đường đều bị ảnh hưởng.

Những Alpha và Omega đã phân hoa đều không kiểm soát tỏa ra tin tức tố, rơi vào trạng thái động dục.

Một vài Alpha và Omega còn cách thời điểm phân hóa mấy năm cũng trực tiếp bị ảnh hưởng, phân hóa ngay tại chỗ.

Có thể nói, ngoài Beta và trẻ nhỏ, không có Alpha hay Omega nào may mắn thoát được.

Mà Mạnh Phiên chính là người may mắn thoát khỏi sự kiện đó.Gương mặt này quá mức xuất sắc, lúc ấy lại cách hắn rất gần, hơn nữa với trí nhớ tuyệt hảo, Phí Chuẩn nhớ rất rõ ràng.

"Nói mới nhớ, hình như tớ đã vô tình ngửi thấy tin tức tố của Mạnh Phiên một lần, đó là mùi của nước hoa Lục Thần."

· Tôi mới tìm hiểu được loại nước hoa này hóa là kiểu nước thơm vệ sinh hay chống muỗi nhưng xịt người thành nước hoa cũng được luôn mấy bác ạ:)) Và tên tiếng anh không phải Six God – Lục Thần mà là "Florida Water".Cái này có mùi xạ hương với dầu bạc hà, dung dịch cũng có màu xanh lá ấy. Thấy nhiều người khen mùi này quá trời bên Trung với bên Mĩ luôn.



Thảo luận về tin tức tố của Omega thế này không được lịch sự cho lắm, Thiệu Trì nhỏ giọng nói, lại vỗ vỗ Phí Chuẩn, "Em nhớ rõ anh mùa hè hút muỗi, không bằng anh cùng giáo viên nói một chút, cho anh ngồi cùng Mạnh Phiên, đuổi muỗi."

Phí Chuẩn không nói ra Mạnh Phiên hẳn là Beta, chỉ hỏi: "Nhất ban?"

"Đúng vậy, tất cả chúng ta đều học cùng một lớp. Mạnh Phiên là học bá Thất Trung của chúng ta, học lớp một."

Giờ phút này, học bá Mạnh Phiên vẫn còn ở bên bờ suối.Cậu đem điện thoại vứt xuống đất, cởi bỏ bộ Đát Kỷ trên người.

Hai chiếc khăn trải bàn dùng một lần màu đỏ bỏ đi sau khi bữa tiệc của chú hàng xóm kế bên tối qua. Đồ phế phẩm xài một lần được cậu tận dụng lại;

Hai dải ruy băng màu vàng đã rất cũ. Trong nhà mỗi năm đến vụ thu hoạch đều dùng để buộc bao tải, bị cậu trưng dụng luôn;

Hai cái búi tóc trên đầu là bắp nướng dưới đáy nồi trưa hôm nay, bị nướng đến cháy đen thành than, nhưng bên trong hãy còn giòn giòn ăn rất ngon.Sau khi thay quần áo, Mạnh Phiên nhảy xuống dòng suối trong vắt ngâm mình.

Bây giờ trời vẫn còn rất nóng, trong nhà chỉ có một cái quạt cực kỳ cũ không dùng được lắm, ngâm mình trong nước suối mỗi ngày vẫn thoải mái hơn.

Hôm nay là ngày đầu khai giảng của Thất Trung. Sau giờ ngọ báo danh, phân ban, nộp bài tập hè, nhận sách đều là những việc vụn vặt. Mới vừa khai giảng, đêm nay tiết tự học buổi tối cũng là tự do hoạt động, Mạnh Phiên đơn giản xin nghỉ không đi.

Trường trung học cơ sở số 7 gần trung tâm Hoa thị nhưng nhà của Mạnh Phiên lại không phải ở thành phố này mà ở một vùng quê nông thôn tương đối xa. Trước đây phải mất 2 giờ đi xe buýt rồi lại chuyển xe buýt mới tới nơi.

Đi đi lại lại mất 4 tiếng đồng hồ, nếu không phải chính thức vào học thì thật lãng phí thời gian đi lại.

Ở quê đang mùa thu hoạch ngô, trước đây nhà nào nhà nấy cũng tự bẻ ngô phơi khô, nhưng giờ khác rồi, qua mấy ngày nữa sẽ có thôn dân đi thuê máy lọc ngô, mỗi nhà mất mười mấy hai mươi đồng, đem hạt ngô lóc sạch sẽ, mỗi nhà không mất quá nửa giờ đã xong.

Bà nội không muốn tiêu số tiền này vì họ thực sự không đủ khả năng. Mỗi năm đều là Mạnh Phiên tự tay bóc ngô trước khi kỳ nghỉ hè kết thúc.

Đôi khi thì bóc bằng tay không, đôi khi dùng một cái lò xo gấp kéo ra, cạo ngô trên những cái lò xo cứng đó cũng nhanh hơn nhiều so với tay không.

Ngâm mình trong nước suối mát lạnh nửa ngày, không sai biệt lắm cũng bóc xong thôi.

Ngâm mình trong nước suối, Mạnh Phiên đem điện thoại di động liếc nhìn "nhóm phân tích đề khó", quả nhiên nhận được rất nhiều phong bao lì xì.Cậu bấm nhậntừng cái một, số tiền cũng không lớn, 3 tệ 5 tệ, dù sao cũng đủ cho vài chuyến xe buýt, Mạnh Phiên thở phào nhẹ nhõm, gật đầu hài lòng.

Cậu thực sự không thích mùa hè, xe buýt công cộng có điều hòa nhiệt độ vào mùa hè đắt hơn bình thường 1 tệ, mỗi ngày có 4 chuyến xe buýt đi lại, tốn thêm 4 tệ.

Năm học mới đã bắt đầu, lại đến lúc đóng giả thành tiểu O ngọt ngào để kiếm bữa ăn a.

Cậu chỉ hy vọng học kỳ này cũng có thể thuận thuận lợi lợi trôi qua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play