Chương 2461

Vệ Hồng Hồ rất tức giận, lại mỉm cười nhìn Diệp Trấn Đông: “Hai mươi năm, sắc trời đã sớm thay đổi, ông còn đang nằm mơ à?”

Trạng thái và những lời đe dọa của Diệp Trấn Đông khiến Vệ Hồng Hồ rất tức giận, vì điều này khiến anh ta nhớ lại những gì đã xảy ra ở Câu lạc bộ Đông Sơn, lúc đó anh ta bị Diệp Phi (Phàm) ép phải phải xin lỗi.

Một bác sĩ nhỏ đi tới cửa, một Đông Vương già đã hai mươi năm tức giận giễu võ giương oai với người tâm phúc này thì sao anh ta có thể không cảm thấy phẫn nộ.

Diệp Trấn Đông hoàn toàn không để ý đến tiếng hét của Vệ Hồng Hồ, chỉ không nhanh không chậm đếm: “Một, hai, ba.”

“Răng rắc.”

Không đợi Vệ Hồng Hồ và những người khác kịp phản ứng, ông Lệ lóe lên, đột nhiên đứng bên cạnh Vệ Hồng Hồ, siết chặt cổ tay của anh ta.

Ngón tay Vệ Hồng Hồ đột nhiên bị Diệp Trấn Đông bẻ gãy.

Hai mươi mấy người đi cùng thấy thế thì rất sợ hãi, không thể tin vào mắt mình.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bọn họ mời ông Lệ để trấn áp trận chiến, không những không ra tay với Diệp Trấn Đông mà còn bẻ gãy cổ tay của Vệ Hồng Hồ.

Diệp Trấn Đông thực sự mạnh như vậy sao?

Vệ Hồng Hồ đau đớn kêu lên, đau không chịu nổi, nhưng anh ta cố gắng nhìn xuống, tức giận nhìn ông Lệ mà không thể không khiển trách: “Ông Lệ, ông làm gì vậy?”

Nếu anh ta không tin vào lòng trung thành của ông Lệ đối với Diệp Cấm Thành thì anh ta sẽ nghi ngờ rằng lão già tồi tệ này đã phản bội.

“Ông ấy đã cứu cậu.”

Diệp Trấn Đông thu lại một thanh kiếm bay vào trong tay áo mình: “Nếu không, bây giờ anh thật sự đã chết rồi.”

Vệ Hồng Hồ hét vào mặt Diệp Trấn Đông: “Tôi không tin rằng ông dám giết tôi.”

“Cậu chủ Vệ, chuyện này tôi sẽ giải thích với cậu sau.”

Ông Lệ nhìn Diệp Trấn Đông bằng ánh mắt dữ tợn: “Chúng ta hãy hoàn thành nhiệm vụ trước.”

Ông ta rất không muốn muốn bẻ tay Vệ Hồng Hồ, cũng không muốn hủy hoại uy tín của mình bằng cách này, nhưng ông ta biết tính Diệp Trấn Đông nói một không nói hai.

Nếu thân thủ Diệp Trấn Đông không hồi phục thì ông ta không quan tâm đ ến việc Diệp Trấn Đông có nói nặng lời hay không.

Nhưng nếu Diệp Trấn Đông lấy lại được sức mạnh trước đây, mà ông ta không bẻ gãy cổ tay Vệ Hồng Hồ kịp thời thì Vệ Hồng Hồ có thể đã mất mạng.

Ông ta ở đây để thực hiện nhiệm vụ đêm nay, không thể lấy mạng của Vệ Hồng Hồ.

“Ông Đông Vương, Đường Phi, vệ sĩ của nhà họ Đường bám đuôi theo Tần Cửu Thiên đi trị thương, nhân lúc cậu ta làm phẫu thuật đã cải trang xông vào trong phòng mổ bắn người.”

“Tần Cửu Thiên bị trúng đạn trên bàn mổ chết tại chỗ.”

“Đường Phi chiến đấu kịch liệt muốn phá vòng vây, anh ta muốn tự sát nhưng hết đạn, cho nên cuối cùng bị chúng tôi bắt sống.”

“Sau khi được Thổ Chân Tễ thẩm vấn, anh ta thừa nhận rằng chính Đường Nhược Tuyết và Diệp Phi (Phàm) đã xúi giục anh ta tìm cơ hội giết Tần Cửu Thiên, tránh cho Tần Cửu Thiên hồi phục báo thù.”

“Đông Vương nên biết nhà họ Tần là đồng minh của Diệp Đường mấy chục năm rồi. Năm ngoái Tần Cửu Thiên gia nhập Diệp Đường, thuộc về mặt trận bí mật.”

“Anh ta bị bắn chết một cách bừa bãi như thế này, chúng ta không thể không làm gì đó được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play