Chương 2094

“Tôi chỉ buộc miệng nói ra, không hề nói rằng họ là kẻ giết người, suy cho cùng dựa theo miêu tả của cậu, họ đều chỉ biết một phần chi tiết mà thôi.”

Dương Kiếm Hùng nói đùa: “Trừ phi hai người…”

“Ting——” Chưa kịp dứt lời, điện thoại của anh ta bỗng rung lên, Dương Kiếm Hùng bắt máy, một lát sau mặt mày liền biến sắc: “Cả nhà Miêu Thái Đấu chết hết ư?”

Miêu Thái Đấu và hai mươi ba tên đàn em đều bị giết.

Cả vườn hoa Kỳ Lân bị giết sạch, ngay cả ba con chó ngao Tây Tạng đều nằm la liệt trước cửa lớn, tất cả đều bị đâm một nhát ngay họng.

Hiện trường căn bản không có dấu vết gì của cuộc ẩu đả, rất nhiều thủ vệ của Miêu thị đã chết một cách ngỡ ngàng, dường như vẫn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị giết rồi.

Có vài hộ vệ gắng gượng phát hiện ra kẻ thù, còn nắm chặt lấy vũ khí, nhưng vẫn chưa đánh nhau đã ngã xuống rồi.

Ngay cả người lão luyện như Miêu Thái Đấu cũng chỉ lui về sau được nửa mét thì đã bị kiếm đâm chết thảm.

Đội của Miêu Thái Đấu chuyến này đến Long Đô, ngoại trừ Phượng Dao tạm thời ra ngoài nên giữ được một mạng ra, còn lại tất cả mọi người đều chết một cách im hơi lặng tiếng tại vườn hoa.

Nghiền nát, sự nghiền nát của một sức mạnh chênh lệch vô cùng lớn.

Trước vụ án này, phía cảnh sát như gặp phải kẻ địch mạnh, cử không ít người đến hiện trường.

Nhìn thấy hiện trường gọn gàng sạch sẽ và một kiếm chặn họng, Liễu Hàn Yên bọn họ đều vô cùng tuyệt vọng, sát thủ có tay nghề chuyên nghiệp như thế này không phải là người bọn họ có thể đối phó được.

Nhưng khi bọn họ không ôm hi vọng mà khám xét hiện trường, lại liên tục tìm được chứng cứ.

Đầu tiên bọn họ tìm được một nhánh cây dính máu, sau khi kiểm nghiệm thì lại không phải máu của Miêu Thái Đấu bọn họ, mà là máu của Đoan Mộc Xương và vài vệ sĩ.

Tiếp theo Liễu Hàn Yên bọn họ còn nhặt được một bộ quần áo, kiểu dáng và họa tiết giống hệt với hung thủ giết Đoan Mộc Xương.

Sau khi qua hóa nghiệm, vài vết máu trên đó cũng là của Đoan Mộc Xương và vệ sĩ.

Cảnh sát rất nhanh đã tìm được một con dao dính máu.

Con dao cũng là thứ mà cảnh sát đã tìm kiếm trong thời gian dài, đoạn video ở công viên Thái Hồ, thấy rõ lúc bỏ trốn Diệp Phi (Phàm) cầm lấy một con dao.

Cuối cùng, từ camera giám sát Liễu Hàn Yên bọn họ còn tìm được, hung thủ mặc một bộ quần áo giống hệt với Diệp Phi (Phàm), dùng một cây kiếm ngắn gi ết chết Miêu Thái Đấu.

Khi hung thủ bỏ đi, chiếc khẩu trang vô tình rơi xuống, hệt như Diệp Phi (Phàm) trên video của công viên Thái Hồ.

Bất kể là dáng người hay là khuôn mặt, phân tích kĩ thuật và so sánh xong thì hoàn toàn trùng khớp.

Vậy cũng có nghĩa là, sau khi giết hại Đoan Mộc Xương bọn họ, Diệp Phi (Phàm) lại chạy đến công viên Kỳ Lân để giết đám Miêu Thái Đấu.

Một loạt bằng chứng này cho thấy hung thủ bắt chước Diệp Phi (Phàm), trên tay dính máu của hơn hai mươi mạng người, vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật lại còn đi khắp nơi gây án.

Điều này gây áp lực lớn cho phía cảnh sát.

Nhưng đối với Diệp Phi (Phàm) còn đang trong Cục Cảnh sát thì đây là một tin tức tốt.

Anh trong sạch rồi.

“Anh được tự do rồi.”

Gần bốn giờ, Dương Kiếm Hùng lần nữa xuất hiện trước mặt Diệp Phi (Phàm), gương mặt mang theo vẻ mệt mỏi, nhưng tinh thần lại rất phấn khích: “Không biết dây gân nào của hung thủ không đúng, giết người xong còn để lại một đống vật chứng chứng cứ, khẩu trang cũng bị rơi làm cho camera giám sát quay lại được.”

“Bây giờ có đủ chứng cứ chứng minh, quả thật là có người đã bắt chước anh để giết người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play