Chương 1490:

“Ông Dương, tối qua tôi đã nói rồi, bệnh của cô Dương, tôi thực sự không thể làm gì được”

“Mời anh về cho, mời về cho.”

Phùng Côn Luân và người của ông ta đã đến Long Đô vào đêm qua, sau khi biết rằng tính mạng con gái của Dương Hồng Tinh đang ngàn cân treo sợi tóc, họ đã tình nguyện đưa cả đội đi giải cứu.

Ông ta nghĩ rằng mình có thể giúp cô cải tử hồi sinh, nhưng lại không thấy có tiến triển gì cả, ngược lại thấy sắc mặt Dương Thiên Tuyết càng ngày càng xấu đi.

Bây giờ nhìn thấy vợ chồng họ đến, ông ta nghĩ họ sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm ông ta để điều trị.

Không ngờ, vợ chồng Dương Hồng Tinh không thèm nhìn Phùng Côn Luân lấy một cái, đi thắng qua đám đông đang chào hỏi, sau đó đến chỗ Diệp Phi.

Trước khi mọi người kịp phản ứng, Dương Hồng Tinh đã quỳ rạp xuống “Diệp Phi, xin hãy cứu Thiên Tuyết nhà chúng tôi”

“Nó thật sự không ổn rồi…” Cốc Oanh cũng quỳ xuống: “ Diệp Phi, xin cậu cứu lấy Thiên Tuyết”

“Ơ..” Phùng Côn Luân kinh ngạc nhìn cảnh này.

Các hội viên Đông Y của Côn Thành cũng đều kinh ngạc Ai cũng không ngờ đến, vợ chồng Dương Hồng Tỉnh sẽ nhờ Diệp Phi cứu chữa chứ đừng nói đến là quỳ xuống cầu xin như thế này.

Mặc dù Diệp Phi đã làm nên kỳ tích ở Hoa Đà Bôi, nhưng danh tiếng của anh quá nhỏ so với Phùng Côn Luân, hơn nữa lỡ như không cứu được người thì sao, tại sao Dương Hồng Tinh lại nghĩ rằng Diệp Phi có thể chữa khỏi?

“Ông Dương, ông đang làm gì thế này?”

“Thăng nhóc này, chính là một kẻ lừa gạt mọi người, cậu ta ngay cả đề thi còn làm không xong, thì lấy cái gì cứu cô Dương chứ?”

“Hai người mau đứng dậy, đừng để tên bác sĩ quèn này lừa, nếu không một tia hy vọng cũng không còn”

“Bệnh tình của cô Dương, chúng ta có thể bàn kế hoạch lâu dài..” Phùng Côn Luân phản ứng lại sau khi bất ngờ, ông không tin Diệp Phi là bác sĩ giỏi, ông không muốn Diệp Phi chữa trị cho Dương Thiên Tuyết.

Nhỡ đâu chữa khỏi rồi, không phải chứng minh Phùng Côn Luân có mắt như mù Hơn nữa, một khi Diệp Phi leo lên con thuyền lớn này của Dương Hồng Tính, ông làm sao có thể uy hiếp Diệp Phi chữa bệnh cho Phùng Mịch Mịch nữa.

Ông muốn đỡ hai vợ chồng Dương Hồng Tinh đứng dậy.

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! “Cút!”

Dương Hồng Tinh đẩy Phùng Côn Luân ra: “Đừng có trì hoãn mãi tình trạng của con gái tôi”

Tối hôm qua Phùng Côn Luân tự tin có thể cứu được người, không những không giúp được con gái của ông tốt hơn mà còn để cô bước một chân vào cửa chết, khiến ông tức giận đến nghẹt thở.

Bây giờ Phùng Côn Luân lại ra tay gây rối, nếu Diệp Phí bỏ đi thì con gái của ông sẽ chết, nên ông mặc kệ hình tượng và ảnh hưởng của mình.

“Ông Dương!” Phùng Côn Luân vừa bực vừa tức, nhưng cũng không dám nói gì.

Dương Hồng Tinh cay đẳng nhìn Di đây đã làm gián đoạn cuộc thi của cậ Phi và nói: “Diệp Phi, tôi biết tôi đến “Chỉ là tình trạng của Thiên Tuyết hiện nay rất xấu, chúng tôi không thể đợi được nữa, chỉ có thế đến đây tìm cậu ra tay giúp đỡ”

“Tôi biết rằng chúng tôi đã từng làm nhiều điều không đúng và gây ra cho cậu rất nhiều rắc rối. Cốc Oanh đã làm rất nhiều điều ngu ngốc”

“Cậu muốn đánh muốn chửi gì chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không than trách, tôi chỉ mong cậu cứu Thiên Tuyết”

“Lần này cầu xin cậu ra tay, không phải vì lấy tư cách ông Dương, mà là lời cầu xin của một người cha..” Dương Hồng Tinh chưa từng thành khẩn như vậy: “Tôi lạy cậu”

Trong mắt ông hiện lên sự vô cùng hối hận, nếu nghe lời em trai thì ông đã không phải như thế này.

Cốc Oanh cũng tự tát mình hai lần: “Diệp Phi, là tôi đã sai, xin lỗi”

Trước sự việc của Uông Kiều Sở, Cốc Oanh vẫn coi thường Diệp Phi, nhưng sau khi trải qua sự thay đổi của Hồng Nhan Bạch Dược, bà mới biết Diệp Phi đáng sợ như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play