Ngày đó, lúc Tô Dương ở ngoài phòng học chờ Trần Khả tan làm, đột nhiên nhớ tới người đàn ông sáng sớm hôm kia nói Trần Khả mỗi ngày đều ngồi xe của gã đi tới trường. Thế là, chờ hắn lên xe rồi mới hỏi Trần Khả: “Cái buổi sáng sớm anh tới nhà tìm em ấy, có người đàn ông nói muốn đưa em tới tường, gã là ai vậy?”
Trần Khả liếc mắt nhìn mặt Tô Dương: “Thế nào, ghen tị? Kia là bạn trai… của học sinh của em.”
“Vậy à, anh ghen tị rồi, làm sao đây…” sau khi mở cửa xe ngồi vào, đè lên người Trần Khả tâm trạng vừa rồi còn rất vui sướng.
“Biến biến biến anh làm trò gì thế tên chết tiệt kia!!! Em không muốn có chơi xe chấn!!!… Ư… Không được.. cái tư thế này… không được…” Trần Khả mi tập trung vào đi…
“Sao lại không được, anh xem Đm sớm đã hình dung làm tư thế nào cho tốt mà…” Tô Dương thích nhất là lúc làm Trần Khả tức giận, đây là cái quỷ gì thế.
Trần Khả lập tức phản ứng lại biết chắc cái tên này thấy mấy bức ảnh trên ổ đĩa E của mình rồi!!! Mẹ nó!!
“Anh thấy lúc nào!!!”
“Thì lần kia đó…” Nói xong liền nhàn nhã tiến vào Trần Khả.