Đường Vũ Đồng đối với việc giết chết Thời Hưng không có cảm giác gì. Giết chết một gã Nhật Nguyệt chiến đội chánh tuyển đội viên, không thể nghi ngờ tựu thật lớn trình độ tước nhược đối phương một phần thực lực, vô luận là phía sau đoàn đội cuộc thi, hay là đối với cho Sử Lai Khắc chiến đội sau này cùng Nhật Nguyệt chiến đội chiến đấu, đều có được chỗ tốt rất lớn.

Nhật Nguyệt chiến đội cử một gã thấp cường tráng thanh niên. Hắn vừa lên thai, nhìn qua giống như là một cái hình vuông vật thể. Thân thể rất rộng, nhưng thân cao nhưng mới chỉ có một thước sáu chừng, tráng kiện đích tay cánh tay so sánh với rất nhiều người bắp đùi còn muốn thô một chút. Cương châm loại tóc ngắn tản ra vạm vỡ hơi thở. Hai mắt dường như muốn phun ra lửa.

- Trọng tài.(Đường Vũ Đồng)

- Chuyện gì?(Trọng tài)

Trọng tài khuôn mặt vô cùng khó coi nhìn Đường Vũ Đồng, hắn có lòng thiên vị cho Nhật Nguyệt chiến đội còn làm cho Nhật Nguyệt chiến đội chết trận một người, tâm tình của hắn tốt mới là lạ.

- Ngươi xem mặt sàn thi đấu một đống hỗn độn còn thế nào tranh tài? Có phải hay không trước tiên tu sửa?(Đường Vũ Đồng)

- Đây chính là ngươi mới vừa rồi đem kia ba miếng đạn pháo dẫn xuống tới mục đích sao? Tốt giảo hoạt tiểu tử. Bất quá, ngươi phải thất vọng. Làm vốn cuộc tranh tài chấp pháp người trọng tài, ta có quyền quyết định nơi so tài có hay không tiến hành chữa trị. Ngươi không phải là có thể bay sao? Mặt đất như thế nào chẳng lẽ sẽ đối với ngươi có ảnh hưởng? Tiếp tục tranh tài.(Trọng tài)

Ngồi ở Sử Lai Khắc Học viện bên trong, Đường Long nghe được trọng tài nói chuyện liền nhíu mày, đôi mắt lóe lên hàn quang.

- Tiêu Dao, khi tranh tài kết thúc liền đi giết hắn đi.

- Ta biết rồi.(Long Tiêu Dao)

Long Tiêu Dao trong lòng đang có nộ khí, hắn thực lực đạt đến Cực Hạn Đấu La, đương nhiên vòng bảo hộ cách âm không có ngăn cản hắn muốn biết cuộc nói chuyện bên trong.

- Ít nói nhảm, ngươi giết Thời Hưng, ta muốn để ngươi cho hắn chôn cùng.(Chu Hưng Hạo)

- Ngươi tên là gì?(Đường Vũ Đồng)

- Lão tử gọi Chu Hưng Hạo.(Chu Hưng Hạo)

- Hắn là bạn trai ngươi vẫn còn là bạn gái? Để ngươi tức giận như vậy? Cơm có thể ăn lung tung, nói cũng không thể nói lung tung. Ngươi kia con mắt thấy ta giết hắn rồi? Không nên vu hãm.(Đường Vũ Đồng)

- Ngươi… Khốn khiếp.(Chu Hưng Hạo)

Chu Hưng Hạo bị Đường Vũ Đồng cho chọc giận, hắn một cái bước xa tựu xông lên trước muốn hướng Đường Vũ Đồng phát động công kích. Đường Vũ Đồng bình chân như vại nhìn trọng tài, nàng biết trọng tài muốn thiên vị Nhật Nguyệt chiến đội cũng không thể để ở tranh tài chưa bắt đầu để Chu Hưng Hạo không tuân theo quy củ công kích.

- Tranh tài vẫn chưa bắt đầu, ngươi phạm quy thì ta liền đem ngươi phạt ra sân ngoài. Các ngươi riêng của mình vào vị trí, chờ ta tuyên bố tranh tài bắt đầu mới có thể lẫn nhau công kích.

- Ta nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn, cho Thời Hưng báo thù.(Chu Hưng Hạo)

Lần này người trọng tài đến không giống lúc trước chờ hai bên cũng vào vị trí xong, lúc này mới giơ lên cao cánh tay phải đột nhiên hạ vung.

Chu Hưng Hạo không có giống lúc trước Thời Hưng như vậy bay lên, người trọng tài bên này mới vung tay lên, hắn đã là hai tay giơ lên, một đoàn hắc quang chợt sáng lên, một cái vòng tròn trùy hình lớn nhất đường kính vượt qua nửa thước kim khí đá mài ra hiện tại trong tay của hắn, hắn đột nhiên hướng mình trước người mặt đất ném một cái.

Chu Hưng Hạo nhảy mà lên, toàn thân có ít nhất mười hai nơi địa phương tản mát ra Trữ Vật Hồn Đạo Khí quang mang.

- Đệ ngũ Hồn kỹ – Hạo Thiên Trấn.(Đường Vũ Đồng)

Đường Vũ Đồng không cho Chu Hưng Hạo thời cơ chuẩn bị Hồn Đạo Pháo Đài thời gian, Hạo Thiên Chùy xuất hiện ở trong tay nàng, theo cánh tay khẽ vung thì Hạo Thiên Chùy hướng Chu Hưng Hạo bay tới, trên đường đem mọi thứ cản trở phá diệt.

- Hồn Đạo Khí của ta.(Chu Hưng Hạo)

Chu Hưng Hạo nhìn Hồn Đạo Khí mình thả ra để chuẩn bị Hồn Đạo Pháo Đài bị Hạo Thiên Chùy phá hủy, đau lòng gào thét. Đường Vũ Đồng phát động Quỷ Ảnh Mê Tung đuổi theo, khi Hạo Thiên Chùy gần sắp đập vào ngực Chu Hưng Hạo thì nàng cánh tay đã nắm được chuôi Hạo Thiên Chùy, nàng xoay người cải biến phương hướng đem Chu Hưng Hạo va chạm Hạo Thiên Chùy đánh bay lên cao.

- LOẠN PHI PHONG CHÙY PHÁP.(Đường Vũ Đồng)

Đường Vũ Đồng cấp tốc đuổi theo Chu Hưng Hạo, mỗi lần nàng vung một chùy là đập vào người Chu Hưng Hạo khiến hắn thét lên thảm thiết. Loạn Phi Phong Chùy Pháp là tuyệt kỹ thành danh của Hạo Thiên Tông, tổng cộng có 99 chùy mà mỗi chùy liên kết với nhau càng trọng thêm. Chu Hưng Hạo bị Đường Vũ Đồng dùng Hạo Thiên Chùy đập tổng cộng 80 lần, mỗi lần Đường Vũ Đồng mượn nhờ Cấp 6 Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí truy đuổi theo.

- Đệ Lục Hồn kỹ – Hạo Thiên Lôi Minh – Lôi Minh Chi Chùy.(Đường Vũ Đồng)

Khi Loạn Phi Phong Chùy Pháp nện vào người Chu Hưng Hạo tới 99 chùy thì Đường Vũ Đồng phát động Đệ Lục Hồn Hoàn của Hạo Thiên Chùy Võ Hồn gõ thật mạnh vào đầu Chu Hưng Hạo.

- AAAAAA.(Chu Hưng Hạo)

Chu Hưng Hạo đầu bị Hạo Thiên Chùy nặng nề gõ vào đầu thì thất khiếu chảy máu, kèm theo đó Lôi Điện Chi Lực xâm nhập vào đại não đốt cháy. Chư Hưng Hạo cơ thể như quả đạn pháo rơi vào trong lôi đài.

- Chu Hưng Hạo.(Tiếu Hồng Trần)

Tiếu Hồng Trần ở bên ngoài nhìn thấy Chu Hưng Hạo bị Đường Vũ Đồng ép đánh liền gào thét nhưng vô dụng. Trọng tài cũng thoát khỏi giam cầm chạy tới quan sát Chu Hưng Hạo tình huống, vừa rồi khi hắn cảm thấy tình hính không đúng muốn đi ngăn cản Đường Vũ Đồng giết chóc nhưng vô hình cầm cố lại xuất hiện đưa hắn giam giữ.

- Ngươi lại giết hắn?(Trọng tài)

- Có quan hệ gì đến ta? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta giết hắn? Với lại, hắn có ý định giết ta, chẳng lẽ không cho phép ta phản kích sao?(Đường Vũ Đồng)

- Vũ Đồng, trở về.(Hoắc Vũ Hạo)

Mắt thấy, Nhật Nguyệt chiến đội đã có hai người bị giết. Hoắc Vũ Hạo để Đường Vũ Đồng lui về.

- Hừ, may cho các ngươi là Hoắc Vũ Hạo để ta lui về.(Đường Vũ Đồng)

- Tứ sư tỷ, lên đi.(Hoắc Vũ Hạo)

Vị trọng tài đảm nhiệm trước đó đã bị Trịnh Chiến đuổi đi, Trịnh Chiến là trọng tài tổ tổ trưởng, hắn kể từ khi đi tới giữa sân, vẫn đứng ở nơi đó. Ánh mắt nhìn Giang Nam Nam.

- Nếu như các ngươi thay đổi người, coi như Đường Vũ Đồng nhận thua.(Trịnh Chiến)

- Ừ.(Giang Nam Nam)

Dưới đài, Tiếu Hồng Trần thiếu chút nữa bạo tẩu. Hắn mới vừa phái đi tới vị này đội viên, là đặc biệt nhằm vào Đường Vũ Đồng chiến đấu đặc điểm nhưng Đường Môn bên này thay đổi người, làm Tiếu Hồng Trần kế hoạch rối loạn. Khi hắn xem ra, Đường Môn rõ ràng chính là nghĩ muốn bảo tồn thực lực, ở kế tiếp đoàn đội cuộc thi thượng nữa để cho Đường Vũ Đồng ra sân.

- Hai bên xưng tên.(Trịnh Chiến)

- Đường Môn – Giang Nam Nam.(Giang Nam Nam)

- Nhật Nguyệt chiến đội – Tiêu Bình.(Tiêu Bình)

- Hai bên lui về phía sau. Chuẩn bị tranh tài. Trong trận đấu, nghe ta ra lệnh. Nếu như ở ta tuyên bố kết quả sau có can đảm công kích, như vậy ta có quyền quyết định truất quyền thi đấu.(Trịnh Chiến)

Giang Nam Nam lùi về vị trí đứng của mình, nàng làm ra tư thế tùy thời xuất trận. Bên kia, Tiêu Bình ánh mắt thì tràn đầy bén nhọn, tựa như một đầu vận sức chờ phát động con báo. Tay phải giơ lên cao cao, Trịnh Chiến chia ra xem một chút hai bên, sau đó mới đột nhiên hạ vung, tuyên bố vốn cuộc tranh tài bắt đầu.

Tiêu Bình ở Trịnh Chiến phất tay trong nháy mắt tựu động, sau lưng Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí chợt lóe sáng, tựu như lúc trước Đường Vũ Đồng đến gần Chu Hưng Hạo, uyển như nhanh như tia chớp hướng Giang Nam Nam vọt tới.

Giang Nam Nam thấy Tiêu Bình lựa chọn gần người mình thì khóe miệng khẽ nhết, nàng không nghĩ tới Tiêu Bình chơi cận chiến. Thân thể phía trước hướng đồng thời, Tiêu Bình trong tay nhiều hơn một can trường mâu. Hắn này trường mâu, hai đầu cũng là bén nhọn mâu mũi nhọn. Vọt tới trước trong quá trình, đã bắt đầu có ánh sáng mãnh liệt mũi nhọn sáng lên. Trên người Hồn Hoàn giao thế sáng lên ba, làm hắn tự thân hồn lực đại thịnh.

- Đệ Nhất Hồn kỹ – Yêu Cung.(Giang Nam Nam)

Giang Nam Nam canh chuẩn thời cơ, hơi nghiêng người để trường mâu xẹt qua người mà đôi chân của nàng đạp thẳng hướng mặt Tiêu Bình. Tiêu Bình kinh hãi, dưới sự không kịp đề phòng bị Giang Nam Nam đạp vào mặt, Giang Nam Nam lợi dụng nhu thuật dùng song chân kẹt lấy đầu Tiêu Bình sau đó vặn người.

Tiêu Bình bị Giang Nam Nam quật xuống đất, chấn động mạnh làm cho Tiêu Bình chưa kịp thích ứng.

- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Thuấn Di.(Giang Nam Nam)

- Bạo Sát Bát Đoạn Suất.(Giang Nam Nam)

Giang Nam Nam phối hợp với Đệ Tứ Hồn Hoàn của mình thi triển Bạo Sát Bát Đoạn Suất đánh cho Tiêu Bình không có lựa hoàn thủ cùng xương cốt bị đá nát.

- Nàng đây là đem Tiểu Vũ tuyệt kỹ thành danh chơi ra hoa.

Đường Long không có vì Tiêu Bình của Nhật Nguyệt chiến đội đồng tình.

Tiêu Bình bị Giang Nam Nam một trận dày vò liền được Trịnh Chiến cứu thoát nhưng Giang Nam Nam có hậu chiêu để lại, nhắm chuẩn Tiêu Bình mà trong tay nàng cầm là Gia Cát Thẩn Nỏ Pháo, vô số ám khí từ nồng pháo bắn ra với tốc độ kinh người, dù Trịnh Chiến kịp thời cứu viện nhưng ám khí đâm vào Tiêu Bình trái tim vị trí làm hắn mất mạng, Trịnh Chiến nhíu mày nhìn trong tay mình Tiêu Bình sau đó ngẩng đầu nhìn Giang Nam Nam.

- Trận này, Đường Môn thắng.(Trịnh Chiến)

Giang Nam Nam xuất thủ vô cùng hung ác, không chỉ làm cho Tiêu Bình xương cốt vỡ mà tiểu đệ cũng bị đá cho không có năng lực hồi phục. Kế đó, dùng Gia Cát Thần Nỏ Pháo giết chết Tiêu Bình.

Làm Trịnh Chiến tuyên bố Tiêu Bình tử vong tin tức, toàn trường người xem đã là một mảnh xôn xao. Ở trong trận đấu, tượng trưng cho Nhật Nguyệt Đế Quốc mạnh nhất Học viện là Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện chiến đội thế nhưng liên tiếp bị đối thủ giết chết ba người.

Tranh tài dưới đài, vẻ mặt lạnh như băng Hoắc Vũ Hạo trong mắt cũng hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn một chút trên đài Giang Nam Nam.

Trịnh Chiến sắc mặt có chút khó coi, thân là Cấp 9 Hồn Đạo Sư, mắt nhìn mình quyết định so đấu cuộc thi như cũ xảy ra chết người, hắn sắc mặt có thể đẹp mắt mới là lạ nhưng lúc ấy hắn thật gặp phải khó khăn lựa chọn, hiện tại kết quả chỉ có thể chứng minh lựa chọn của hắn là sai.

- Trận tiếp theo, ta tới.(Tiếu Hồng Trần)

- Cá nhân đào thải cuộc thi kế tiếp so đấu cuộc thi, Đường Môn toàn bộ buông tha. Chúng ta lựa chọn trực tiếp tiến vào phía sau đoàn đội cuộc thi.(Hoắc Vũ Hạo)

Giang Nam Nam cùng Tiếu Hồng Trần cũng sửng sốt một chút, Tiếu Hồng Trần sắc mặt càng thêm khó coi. Giang Nam Nam chỉ là nhíu mày, tiện tay nắm bình sữa từ tranh tài trên đài nhảy xuống, tỏ vẻ ra bản thân đối với Hoắc Vũ Hạo quyết định hoàn toàn ủng hộ.

- Cá nhân đào thải cuộc thi kết thúc, hai bên tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục. Nghỉ ngơi và hồi phục hậu tiến hành kế tiếp đoàn đội cuộc thi. Tiểu phân phương diện, Đường Môn ba phần, Nhật Nguyệt chiến đội bảy phần.(Trịnh Chiến)

Chủ tịch đài

Nhìn sắc mặt đang trở nên càng ngày càng khó coi Từ Thiên Nhiên, Kính Hồng Trần cũng là chau mày.

Đường Môn trừ Hoắc Vũ Hạo thì liên tục xuất hiện hai người đều là Hồn Đế. Thay vì nói Nhật Nguyệt chiến đội bên này ba người không có phát huy ra toàn bộ thực lực, chẳng nói bọn họ bị đối thủ áp chế.

Kế tiếp đem muốn tiến hành đoàn đội cuộc thi . Mặc dù Nhật Nguyệt chiến đội bên này thay thế bổ sung đội viên cùng chánh tuyển đội viên trong lúc thực lực sai biệt cũng không tính quá lớn. Nhưng cuối cùng cũng vẫn là có chênh lệch.

- Đoàn đội cuộc thi, có thể thắng sao?(Từ Thiên Nhiên)

- Cựu thần tin tưởng những hài tử kia nhưng mời bệ hạ đáp ứng, này giới cuộc so tài sau khi kết thúc tuyệt không thể để cho Đường Môn những người này sống trở về. Bọn họ tuổi như thế chi nhẹ tựu có thực lực như vậy, tương lai tất thành đại hại.(Kính Hồng Trần)

- Thần phục hoặc tử vong.(Từ Thiên Nhiên)

Mấy vị am hiểu Thổ thuộc tính Hồn Sư đang bận rộn sửa sang lấy tranh tài thai. Chờ một chút đoàn đội cuộc thi tựu muốn bắt đầu. Đường kính một trăm thước so đấu cuộc thi thai nhìn qua không nhỏ, nhưng muốn đồng thời dung nạp mười bốn người tranh tài cũng cũng sẽ không lộ ra vẻ quá rộng mở.

- Chờ một chút đoàn đội cuộc thi, mời mọi người nhất định dựa theo ta Tinh Thần Dò Xét chỉ dẫn tiến hành chiến đấu. Chúng ta chẳng những muốn thắng, hơn nữa tuyệt không có thể có bất kỳ tổn thương.(Hoắc Vũ Hạo)

- Hai bên đội viên vào bàn.(Trịnh Chiến)

Hoắc Vũ Hạo cái thứ nhất đứng lên tiến về phái tranh tài thai, những người khác đều không có vượt qua hắn theo ở phía sau, đầy đủ hiện ra Hoắc Vũ Hạo thân là đội trưởng thân phận. Bên kia, Nhật Nguyệt chiến đội đợi chiến khu trung còn lại bốn người rối rít phóng người lên, nhảy lên tranh tài thai. Tiếu Hồng Trần mặt âm trầm đi tuốt ở đàng trước, ánh mắt âm tàn nhìn phía xa Hoắc Vũ Hạo, hai đấm nắm chặt.

Bảy đối với bốn, chân chính quen thuộc người của Đường môn cũng biết, Đường Môn trên thực tế đã chiếm cứ ưu thế áp đảo. Trừ phi có đặc thù tình huống phát sinh, nếu không Nhật Nguyệt chiến đội muốn hòa nhau quá khó khăn. Đây chính là người cuộc thi thượng đánh chết đối thủ chỗ tốt. Thiếu ba người, đối với đoàn đội mà nói áp lực có thể nghĩ.

- Người trọng tài, đoàn chiến chúng ta nhận thua.(Tiếu Hồng Trần)

- Ngươi là nói, các ngươi Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện ở đoàn đội cuộc thi trung nhận thua, cũng chính là vốn cuộc tranh tài nhận thua?(Trịnh Chiến)

- Đúng vậy.(Tiếu Hồng Trần)

- Tốt, Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện ở đoàn đội cuộc thi trung nhận thua. Vốn cuộc tranh tài, Đường Môn chiến thắng.(Trịnh Chiến)

Không đánh mà lui, ở trong mắt Nhật Nguyệt dân chúng chính là nhát gan biểu hiện. Đại biểu đế quốc uy nghiêm chiến đội dĩ nhiên cũng làm như vậy nhận thua, trong lúc nhất thời tiếng chửi bậy tràn ngập toàn trường. Nếu như không phải là có trọng binh gác, một chút vọng động dân chúng sẽ phải xông đi lên.

- Haha, Tiếu Hồng Trần làm ra dựa chọn chính xác.

- Lấy Hoắc Vũ Hạo tính cách chắc chắn sẽ lưu lại Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần tính mạng mà hai người đội viên khác không chết củng tàn phế.

Hoắc Vũ Hạo hai mắt híp lại nhìn Tiếu Hồng Trần.

- Vốn là muốn mượn cơ hội đánh cho tàn phế bọn họ. Không nghĩ tới bọn họ nhưng sợ.(Từ Tam Thạch)

- Chỉ sợ không phải sợ. Ngươi nhìn kia Tiếu Hồng Trần ánh mắt, nào có sợ ý tứ, nếu như liều mạng thì chúng ta cho dù có thể thắng cũng nhất định không thể nào toàn thắng. Năm năm trôi qua, chúng ta có tăng lên, người ta cũng nhất định có. Đừng quên, năm năm trước huynh muội bọn họ đã là Hồn Vương.(Giang Nam Nam)

- Bọn họ Nhật Nguyệt chiến đội thay thế bổ sung thực lực nhất định sẽ không quá yếu, chúng ta lần này mặc dù thắng, nhưng tước nhược bọn họ toàn thân thực lực hiệu quả nhưng không tốt lắm.(Tiêu Tiêu)

Thi đấu vòng tròn tiếp tục nhưng Nhật Nguyệt chiến đội cùng Đường Môn chiến đội cũng lựa chọn lập tức rời đi.

Thi đấu vòng tròn vòng thứ nhất tranh tài thuận lợi kết thúc nhưng tất cả mọi người không quên được trận đấu thứ nhất sở nổ tung. Đường Môn cái tên này, chỉ trong một thời gian ngắn cũng đã trở thành Minh đô đầu đường cuối ngõ nghị luận đối tượng mà Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện uy danh cũng chợt hạ xuống băng điểm, thậm chí đã xuất hiện đại lượng dân chúng ở học ngoài cửa viện tụ tập, du hành tràng diện.

Sử Lai Khắc học viện vòng thứ nhất đối thủ cũng không tính quá mạnh mẻ, như cũ là cuộc thi vòng loại lúc so đấu cuộc thi phương thức.

Cuối cùng đạt được thắng lợi. Thi đấu vòng tròn này giờ mới bắt đầu, kế tiếp mỗi một cuộc tranh tài đối với bất kỳ một chi chiến đội cũng hết sức trọng yếu. Nhất là đã thất bại quá một cuộc cái kia chút ít chiến đội càng là căng thẳng.

Thi đấu vòng tròn vòng thứ nhất ngày thứ hai so đấu cuộc thi cũng đã kết thúc, sắc trời dần dần đen, mọi người đã một lần nữa trở lại Minh Duyệt tửu điểm.

Sáng sớm, các chi chiến đội tại thi đấu vòng tròn thắng lợi cùng thất bại đều tới nơi thi đấu.

Hôm nay, Đường Môn sẽ đối trận là Tông môn tên là Minh Ngọc Tông. Từ thu thập đến tư liệu đến xem, cái này tông môn rất có đặc điểm, thực lực cũng là tương đối không kém.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play