Hiên Tử Văn vuốt ve Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo mà than thở.
- Ta là xem không hiểu ngươi chế tạo thế nào.(Hiên Tử Văn)
Hiên Tử Văn nhìn Hoắc Vũ Hạo ánh mắt cũng tùy theo phát sanh biến hóa, kia là một loại ngang hàng nhìn chăm chú, tựa như có lẽ đã thiếu dĩ vãng sư phụ sinh quan hệ.
- Xem ra, ta còn là xem thường ngươi đang ở đây Hồn Đạo Sư phương diện đích thiên phú, không nghĩ tới, ngươi thật sự cho ta một phần thật to vui mừng.(Hiên Tử Văn)
Hoắc Vũ Hạo nghe Hiên Tử Văn tán dương mình chỉ ngượng ngùng cười sờ đầu sau đó đưa tay xòe ra hai ngón tay.
- Là hai phần. Ta cho này cái định giả bộ hồn đạo đạn pháo đặt tên tên là Quỷ Kiến Sầu, hy vọng nó vĩnh viễn không nên ra hiện tại trên chiến trường cho phải.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta cũng hy vọng là vậy.(Hiên Tử Văn)
Hiên Tử Văn tràn đầy đồng cảm gật đầu với ý của Hoắc Vũ Hạo.
- Nó là Cấp 8 hay Cấp 9?(Hiên Tử Văn)
- Nếu như nhằm vào chính là kiến trúc, như vậy nó tối đa cũng là có thể coi như là Cấp 8. Nếu như nhằm vào là quân đội, ta không chút do dự nói, nó là Cấp 9. Vì chế luyện nó, riêng là nghiên cứu, ta liền dùng một năm nhiều thời giờ sau đó không ngừng tiến hành mô hình nhỏ thí nghiệm cùng một chút trụ cột thí nghiệm. Cuối cùng ở ta lần này phóng giả sau khi trở về bắt đầu lắp ráp.(Hoắc Vũ Hạo)
- Mấy tháng nay, ngươi là chế tạo hai kiện này?(Hiên Tử Văn)
- Ngay cả ta mình cũng không biết còn có thể hay không nữa phục chế đệ nhị kiện, hơn nữa ta nhưng lấy thẳng thắn nói cho ngài, ở ta đây mai Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo bên trong, có một ít đồ vật là ngài sở không cách nào hiểu, hoặc là nói là bất kỳ Hồn Đạo Sư đều không thể hiểu, coi như là Cấp 9 Hồn Đạo Sư cũng không được.(Hoắc Vũ Hạo)
- Không thể không nói, ngươi đả động ta. Ngươi cấp cho ta này hai phần vui mừng đối với ta mà nói, xúc động thật sự là quá lớn nhưng ta cần suy nghĩ xuống.(Hiên Tử Văn)
- Dĩ nhiên có thể. Đường Môn đại môn vĩnh viễn vì ngài mở rộng. Chỉ cần ngài nguyện ý, vị trí nhận chức ngài chọn. Ta cũng có thể trước tiết lộ một ít đồ vật nói cho ngài.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ở vạn năm trước, chúng ta Đường Môn từng tại đời thứ nhất Môn chủ dưới sự hướng dẫn của cực thịnh một thời. Chúng ta Đường Môn vị kia Môn chủ cuối cùng tu luyện thành Thần, thành tựu đại lục một đoạn truyền kỳ mà khi đó chúng ta Đường Môn phát triển bằng vào đúng là Ám Khí. Cho đến Hồn Đạo Khí xuất hiện, Ám Khí mới từ từ cô đơn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Của ta những thứ này nghiên cứu thành quả trong, có rất nhiều cũng nguyên từ cho Đường Môn Ám Khí, đem Ám Khí thiết kế cùng Hồn Đạo Khí kết hợp, Ám Khí bên trong tinh xảo cơ quan dung nhập vào đến trong Hồn Đạo Khí, tất nhiên có thể sáng tạo ra rất nhiều thần kỳ đồ.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta cũng có thể thẳng thắn nói cho ngài, ta nghiên cứu ra này hai hạng cũng là định hướng nghiên cứu, trên thực tế ta ở Hồn Đạo Sư phương diện năng lực xa còn lâu mới có thể cùng ngài so sánh với. Nếu như ngài có thể trở thành chúng ta Đường Môn một phần tử, ta nghĩ, ngài nhất định ở dung hợp Đường Môn ám khí cùng hồn đạo khí phương diện so với ta làm càng thêm xuất sắc.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi trước tiên đem hai kiện Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo thu lại đi. Không bao giờ được lấy nó ra. Ta đi trước.(Hiên Tử Văn)
Hoắc Vũ Hạo nhìn Hiên Tử Văn bóng lưng rời đi mà khóe miệng hơi nhất câu.
- Không thể không nói ngươi đã trưởng thành rồi, Vũ Hạo.
- Lựa chọn vào thời điểm ngươi gần đi mới tiếc lộ ra những hạng mục mình nghiêm cứu cho Tử Văn biết để hắn lâm vào tình trạng tiến thoát lưỡng nan.
- Chẳng phải sư phụ vẫn luôn dạy ta, muốn đào người cần phải tìm thời cơ sao?(Hoắc Vũ Hạo)
Đừng Long nghe Hoắc Vũ Hạo lời nói liền cười phá lên, hắn thật là thích Hoắc Vũ Hạo.
- Được rồi, thu dọn chút đồ đạc đi. Sắp tới phải rời khỏi đây rồi.
- Vâng.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo sáng sớm vẫn tu luyện Huyền Thiên Công, khi hắn đứng dậy chuẩn bị tới nhà ăn để ăn sáng đụng phải khách không mời mà đến. Quý Tuyệt Trần hôm nay nhìn qua đều có chút kỳ quái, mặt của hắn sắc đều rất ngưng trọng, giống như là yếu gặp phải chuyện trọng yếu gì tựa như. Đang đi vào Hoắc Vũ Hạo trước mặt, chặn đường đi của hắn.
- Ngươi thật sự sốt ruột khó nén. Trưng ra khuôn mặt đó làm gì? Muốn đánh thì ta phụng bồi. Trước khi đi, ta nhất định khiến ngươi khỏe sống khá giả đã nghiền.(Hoắc Vũ Hạo)
- Hồn Đạo Thí Luyện Tràng, đi.(Quý Tuyệt Trần)
Hồn Đạo Thí Luyện Tràng tựa hồ được Quý Tuyệt Trần bao xuống, khi Quý Tuyệt Trần với Hoắc Vũ Hạo đến thì phụ trách trông coi nơi này lão sư không có ngăn trở bọn họ, tùy ý hai người đi vào trong đó.
- Bao nhiêu tiền?(Hoắc Vũ Hạo)
- 100 Kim Hồn Tệ, 1 canh giờ.(Quý Tuyệt Trần)
- Đối phó ngươi không cần 1 canh giờ.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi chớ đắc ý, trước kia ta không có toàn lực ứng phó đánh với ngươi. Bởi vì Hồn Lực của ta so với ngươi còn mạnh hơn, không nghĩ chiếm ngươi tiện nghi nhưng dạng này năng lực của ta liền không có biện pháp hoàn toàn phát huy được.(Quý Tuyệt Trần)
- Hôm nay ta sẽ toàn lực. Nếu như ngươi cảm thấy được ngăn không được liền nhận thua.(Quý Tuyệt Trần)
- Đùa thật?(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo biết Quý Tuyệt Trần trước kia so đấu là giảm xuống tự thân Hồn Lực.
- Được rồi.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi cần điều chỉnh trạng thái sao?(Quý Tuyệt Trần)
- Không cần.(Hoắc Vũ Hạo)
Quý Tuyệt Trần vẫn như trước là bộ kia khốc khốc bộ dáng, ánh mắt lại hoàn toàn ngưng tụ tại Hoắc Vũ Hạo trên người. Hoắc Vũ Hạo khóe miệng như trước mang theo vẻ tươi cười, phảng phất khinh miệt, hoặc như là hoàn toàn không thèm để ý tựa như chậm rãi lui về phía sau.
- Ta cũng là Hồn Đạo Sư, được phép dùng Hồn Đạo Khí sao?(Hoắc Vũ Hạo)
- Tùy tiện.(Quý Tuyệt Trần)
Hoắc Vũ Hạo lui về phía sau cước bộ đình chỉ, nhất kiện Hồn Đạo Khí bắt đầu lặng yên phụ gia tại trên người mình, hắn mặc vào Hồn Đạo Khí nhìn qua đều rất bí mật, nhan sắc đều thiên hướng về màu xám, từ đàng xa rất khó xem rõ ràng cụ thể hình thái. Tựa hồ biến hóa cũng không lớn.
- Đến đây đi.(Hoắc Vũ Hạo)
Quý Tuyệt Trần im lặng không lên tiếng mà lặng yên không tiếng huy Thiên Vẫn Huyền Thiết Kiếm chém ra Kiếm Khí về phía Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo lực chọn cứng rắn tiếp xuống công kích của Quý Tuyệt Trần, trên thân được một tầng băng giáp bao trùm.
Keng
Kiếm Khí ma sát với tầng băng bên ngoài lớp da tóe lên vô số hỏa hoa.
Quý Tuyệt Trần lập tức làm ra phản ứng khi Hoắc Vũ Hạo đỡ được công kích của mình, hắn đứng tại chỗ mà hai tay cầm thẳng Thiên Ngoại Thiết Kiếm lên. Tư thế kỳ quái của Quý Tuyệt Trần làm cho Hoắc Vũ Hạo cảnh giác.
- Tuyệt Kỹ Liêm Trảm.(Quý Tuyệt Trần)
Quý Tuyệt Trần thân hình biến mất mà Hoắc Vũ Hạo nhờ có Vận Mệnh Chi Nhãn trước giờ biết được Quý Tuyệt Trần nên làm ra phản ứng. Hắn vẫn duy trì Băng Hoàng Hộ Thể đồng thời dùng Băng Đế Chi Ngao với Ám Kim Khủng Trảo Hùng Ngoại Phụ Hồn Cốt tiến hành phòng thủ. Quý Tuyệt Trần liên tục va chạm với Hoắc Vũ Hạo, Hoắc Vũ Hạo không ngừng bị đẩy lùi lại vì dư ba va chạm.
Quý Tuyệt Trần công kích một lúc khi di động với tốc độ cao cũng dừng lại, Hoắc Vũ Hạo bắt lấy cơ hội này, Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí đột nhiên khởi động mang thân hình hắn bay về phía Quý Tuyệt Trần, tay trái của hắn đã hoàn toàn biến thành dương chi bạch ngọc trong suốt.
- Đệ Tứ Hồn kỹ – Đế Chưởng – Đại Hàn Vô Tuyết.(Hoắc Vũ Hạo)
- Thiên Vẫn Loạn Vũ.(Quý Tuyệt Trần)
Oanh
Hai người Hoắc Vũ Hạo và Quý Tuyệt Trần va vào nhau sau đó tách ra, hai người song song đưa lưng về phía đối phương. Quý Tuyệt Trần chậm rãi đứng dậy, theo đó Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm dần nứt ra từng vết nứt sau đó rơi xuống đất.
Quý Tuyệt Trần không nói gì, thậm chí không có bởi vì đi theo bản thân vượt lên 20 năm Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm nghiền nát ra hiện tâm tình ba động.
Chiến đấu không có đình chỉ, Quý Tuyệt Trần tay phải hướng Hoắc Vũ Hạo nhất chỉ. Nhất thời, đạo màu xám kiếm khí ngang trời xuất thế, ở trên không hẳn là theo chiều gió bay vút lên, hóa thành chuôi dài đến ba thước kiếm hình dáng quang ảnh thẳng đến Hoắc Vũ Hạo bay đi.
- Không thể không nói, ta dùng gần như toàn lực vẫn như cũ không làm gì được ngươi.(Quý Tuyệt Trần)
- Ngươi vậy mà chân chính lĩnh ngộ được Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực giữa dung hợp huyền bí. Không hổ là Kiếm Si.(Hoắc Vũ Hạo)
- Nếu ta dùng nhìn nhầm thì đó là lĩnh vực của ngươi đi? Tên là gì?(Hoắc Vũ Hạo)
- Liền kêu Tịch Chi Lĩnh Vực đi, có điều còn không hoàn chỉn.(Quý Tuyệt Trần)
- Mới vừa rồi ngươi dùng chưởng pháp gì? Ta cảm thấy từ chưởng pháp cực độ lạnh giá cao ngạo.(Quý Tuyệt Trần)
- Chưởng pháp là Đại Hàn Vô Tuyết đều là ta mới đạt được Hồn kỹ.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta thua.(Quý Tuyệt Trần)
- Không, ngươi không có bại. Chiến đấu cũng không có kết thúc.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi hoàn toàn tự nghĩ ra lấy Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực hoàn chỉnh kết hợp đem Kiếm Ý thực thể hóa chiến pháp vẫn chưa có hoàn toàn thi triển ra. Của ta Băng Cực Vô Song cũng không thể liên tục thi triển, đối Hồn Lực tiêu hao cực kỳ. Cho nên, thắng bại chưa phân mới đúng.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta rất rõ ràng mình thắng thua, ngươi không có dùng Quân Lâm Thiên Hạ, hơn nữa lĩnh vực của ngươi thay đổi.(Quý Tuyệt Trần)
- Nếu đối thủ của ta đều giống như ngươi thì ta sợ không thể lăn lộn ở Hồn Sư Giới.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi một mạch ở Sử Lai Khắc Học viện?(Quý Tuyệt Trần)
- Tạm thời là như vậy, nếu không có gì thì sẽ ở tại Sử Lai Khắc Học viện cho đến khi Toàn Bộ Đại Lục Cao cấp Hồn Sư Học viện Đấu Hồn Đại Tái bắt đầu trước.(Hoắc Vũ Hạo)
- Chúc ngươi thuận đường xuôi gió.(Quý Tuyệt Trần)
- Hảo.(Hoắc Vũ Hạo)
Quý Tuyệt Trần xoay người rời đi không đối hoài gì tới Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm nghiền nát nằm trên đất. Hoắc Vũ Hạo nhìn Quý Tuyệt Trần rời khỏi Hồn Đạo Thí Luyện Tràng mà thở ra một ngụm trọc khí, hắn nâng tay phải mình liếc nhìn thấy lòng bàn tay có đạo vết máu.
- Thật mạnh Kiếm Ý.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tuyệt trần, ngươi thật không có thua. Ngươi cũng biết, ở trước mặt ngươi, mọi thủ đoạn của ta liên quan đến Khống Chế hệ Hồn Sư đều không có hiệu quả chút nào. Ngươi hoàn toàn ngưng thật như Kiếm Ý Chi Lực, đối Khống Chế hệ Hồn Sư mà nói quả thực chính là tai nạn. Ta cũng vẫn không có thể hoàn thành Tuyết Đế Tam Tuyệt cùng ta tự thân Quân Lâm Thiên Hạ giữa dung hợp.(Hoắc Vũ Hạo)
Lâm Giai Nghị sửng sờ nhìn Hoắc Vũ Hạo, hắn ngạc nhiên khi Hoắc Vũ Hạo yêu cầu muốn gặp Kính Hồng Trần.
Hơn hai năm giao lưu học tập liền muốn kết thúc. Sử Lai Khắc Học viện các học viên biểu hiện quy củ, ngoài cũng không thiếu nhân tài. Bất quá, đối nhãn trước người thanh niên thì Lâm Giai Nghị ký ức khắc sâu hơn, còn là trước đây nọ trận giao lưu thi đấu. Về sau, một khoảng thời gian lâu như vậy mà tu vi cũng không tiến thêm.
- Có thể chứ? Ta nghĩ trước khi đi hướng Đường chủ biểu thị xuống cảm tạ, hơn nữa ta còn có chút sự muốn cùng đường chủ nói chuyện.(Hoắc Vũ Hạo)
Lâm Giai Nghị không có từ chối thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo, đối với những học viên khác muốn gặp Minh Đức Đường Đường chủ - Kính Hồng Trần là cực kỳ trắc trở nhưng Hoắc Vũ Hạo bất đồng, hắn có chút đặc quyền.
- Được rồi. Ngươi xin chờ một chút, ta xin chỉ thị một chút Đường chủ có hay không có thời gian gặp ngươi.(Lâm Giai Nghị)
- Hảo.(Hoắc Vũ Hạo)
Lâm Giai Nghị lấy ra nội bộ Truyền Âm Hồn Đạo Khí, thông qua đặc thù Hồn Lực dao động truyền tin. Một lát sau, âm thanh Kính Hồng Trần tại trong ống nghe vang lên.
Kính Hồng Trần: Ân? Hoắc Vũ Hạo muốn gặp ta? Ngươi dẫn hắn vào đi.
Kính Hồng Trần nội tâm hảo sảng đáp ứng thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo muốn gặp mình. Hắn rất ngạc nhiên khi Hoắc Vũ Hạo ở vào thời gian nhạy cảm đi gặp mình.
Hoắc Vũ Hạo tại Lâm Giai Nghị dẫn dắt đi tới Minh Đức Đường Đường chủ - Kính Hồng Trần văn phòng.
- Đường chủ, ngài khỏe.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngồi đi.(Kính Hồng Trần)
- Ta có chút sự muốn cùng ngài một mình nói chuyện, có thể sao?(Hoắc Vũ Hạo)
Kính Hồng Trần lặng đi một chút, hướng Lâm Giai Nghị phất phất tay. Lâm Giai Nghị khóe miệng co giật đồng thời hắn bước nhanh lui ra khỏi phòng
- Hiện tại có thể nói?(Kính Hồng Trần)
Kính Hồng Trần dò xét thanh niên trước mặt, hơn hai năm thời gian mà Hoắc Vũ Hạo dáng người cao lớn rất nhiều. Dáng người kiện mỹ, lưng dài vai rộng, Kính Hồng Trần thậm chí kinh ngạc phát hiện tại Hoắc Vũ Hạo trên người tựa hồ nhiều hơn một chủng kỳ lạ khí chất. Nguyên bản tương đối bình thường khuôn mặt cư nhiên có vẻ trầm ổn cương nghị, có vài phần thành thục nam nhân mới hội hiện ra mị lực. Nhất là cái kia song đặc biệt ánh mắt sáng ngời, làm người ta vừa thấy khó quên.
- Ta từ khi đi vào Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện cũng hơn 2 năm tới nay thụ Đường chủ quan tâm cùng trợ giúp. Làm ta tại Hồn Đạo Khí chế luyện cùng sử dụng phương diện đều đã có nhảy vọt tiến bộ.(Hoắc Vũ Hạo)
- Của chúng ta trao đổi hoạt động sắp phải đã xong. Để tỏ lòng đối với ngài tạ ý, ta nghĩ tư nhân tiễn ngài nhất kiện lễ vật.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tiễn ta lễ vật?(Kính Hồng Trần)
Trong lòng Kính Hồng Trần có chút mất mát cùng khinh thường, hắn bản thân là Cấp 9 Hồn Đạo Sư đối với những Hồn Đạo Khí cấp thấp là không có hứng thú. Có điều, Kính Hồng Trần đối với Hoắc Vũ Hạo tiễn mình lễ vật rất hứng thú.
- Ngươi lễ vật này chỉ sợ không tốt thu.(Kính Hồng Trần)
Kính Hồng Trần tự tiếu tự phi nhìn Hoắc Vũ Hạo.
- Đương nhiên sẽ không, chích là thuần túy biểu hiện đối với ngài cảm tạ. Là chính ta làm nhất kiện Hồn Đạo Khí. Hi vọng ngài thích.(Hoắc Vũ Hạo)
Vừa nói, Hoắc Vũ Hạo tại bên hông mình Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lần trước mạc, lấy ra một cái màu đen kim loại tráp đặt ở Kính Hồng Trần trước mặt. Nếu như Hiên Tử Văn tại nơi này, nhất định sẽ phát hiện, Hoắc Vũ Hạo đưa cho Kính Hồng Trần này kim loại tráp, cùng lúc trước lần đầu tiên khiếp sợ hắn chính là cái kia giống nhau như đúc.
- Hảo, cảm ơn ngươi.(Kính Hồng Trần)
Kính Hồng Trần dù trong lòng mặc dù có chút khinh thường nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra ngoài.
- Ta liền cáo từ, Đường chủ tái kiến.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo vừa đi thì Kính Hồng Trần nhìn trong tay kim loại tráp liền nếm thử một chút, hắn thử xong liền thu hồi sự khinh thường của mình, hắn kêu Lâm Giai Nghị đi gọi Hoắc Vũ Hạo lại mà muốn tương này hộp đen mở ra, nhưng hắn mới vừa vừa động.
Leng keng
Hộp đen nội bộ vang lên kim loại va chạm thanh âm.
- Tự hủy trang trí, hảo tiểu tử.(Kính Hồng Trần)
Kính Hồng Trần không cần nhìn cũng biết nội bộ trang trí đã muốn xong đời, không thể lại dùng. Hoắc Vũ Hạo vừa mới đi, gọi trở về tự nhiên không khó, nhất là hắn vốn là đi rất chậm cũng không có rời xa ý tứ dưới tình huống. Một lát sau, hắn cũng đã lại lần nữa đứng ở Kính Hồng Trần trước mặt.
- Nói đi, mục đích của ngươi là gì?(Kính Hồng Trần)
- Mục đích gì?(Hoắc Vũ Hạo)
Kính Hồng Trần khóe miệng co quắt mà ánh mắt trừng trừng nhìn Hoắc Vũ Hạo.
- Cái này.(Kính Hồng Trần)
- Chính là cho ngài lưu cá kỷ niệm. Di, như thế nào hỏng rồi?(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo thân là Cấp 6 Hồn Đạo Sư vừa nhìn hộp đen mà mình tặng cho Kính Hồng Trần liền biết nội bộ cơ cấu đã bị phá hư. Hắn giả vờ thương tâm gần chết nhìn Kính Hồng Trần.
- Đường chủ, xem như ngài khinh thường ta làm cái vật nhỏ này, ta cũng chỉ là đưa hắn đưa cho ngài lưu làm kỷ niệm mà thôi, ngài cũng không cần đưa hắn làm hư đi.(Hoắc Vũ Hạo)
- Được rồi, đừng diễn trò. Ra giá đi, ta muốn trong tay hộp đen cụ thể kết cấu.(Kính Hồng Trần)
- Cái gì phát tác trang trí? Đây chỉ là ta tùy tay làm một cái đồ chơi nhỏ mà thôi mà cũng đã đưa cho ngài.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta là muốn ngươi vẽ ra nội bộ kết cấu của nó. Nếu như không có vấn đề, ta nguyện ý bỏ ra nhiều Kim Hồn Tệ mua nó.(Kính Hồng Trần)
- Hóa ra là vậy, có điều ta nghiên cứu vô cùng lao lực. Nếu bán, khả năng không tiện nghi.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi cho rằng ta là người keo kiệt sao?(Kính Hồng Trần)