Hiên Tử Văn vuốt ve Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo mà than thở.

- Ta là xem không hiểu ngươi chế tạo thế nào.(Hiên Tử Văn)

Hiên Tử Văn nhìn Hoắc Vũ Hạo ánh mắt cũng tùy theo phát sanh biến hóa, kia là một loại ngang hàng nhìn chăm chú, tựa như có lẽ đã thiếu dĩ vãng sư phụ sinh quan hệ.

- Xem ra, ta còn là xem thường ngươi đang ở đây Hồn Đạo Sư phương diện đích thiên phú, không nghĩ tới, ngươi thật sự cho ta một phần thật to vui mừng.(Hiên Tử Văn)

Hoắc Vũ Hạo nghe Hiên Tử Văn tán dương mình chỉ ngượng ngùng cười sờ đầu sau đó đưa tay xòe ra hai ngón tay.

- Là hai phần. Ta cho này cái định giả bộ hồn đạo đạn pháo đặt tên tên là Quỷ Kiến Sầu, hy vọng nó vĩnh viễn không nên ra hiện tại trên chiến trường cho phải.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ta cũng hy vọng là vậy.(Hiên Tử Văn)

Hiên Tử Văn tràn đầy đồng cảm gật đầu với ý của Hoắc Vũ Hạo.

- Nó là Cấp 8 hay Cấp 9?(Hiên Tử Văn)

- Nếu như nhằm vào chính là kiến trúc, như vậy nó tối đa cũng là có thể coi như là Cấp 8. Nếu như nhằm vào là quân đội, ta không chút do dự nói, nó là Cấp 9. Vì chế luyện nó, riêng là nghiên cứu, ta liền dùng một năm nhiều thời giờ sau đó không ngừng tiến hành mô hình nhỏ thí nghiệm cùng một chút trụ cột thí nghiệm. Cuối cùng ở ta lần này phóng giả sau khi trở về bắt đầu lắp ráp.(Hoắc Vũ Hạo)

- Mấy tháng nay, ngươi là chế tạo hai kiện này?(Hiên Tử Văn)

- Ngay cả ta mình cũng không biết còn có thể hay không nữa phục chế đệ nhị kiện, hơn nữa ta nhưng lấy thẳng thắn nói cho ngài, ở ta đây mai Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo bên trong, có một ít đồ vật là ngài sở không cách nào hiểu, hoặc là nói là bất kỳ Hồn Đạo Sư đều không thể hiểu, coi như là Cấp 9 Hồn Đạo Sư cũng không được.(Hoắc Vũ Hạo)

- Không thể không nói, ngươi đả động ta. Ngươi cấp cho ta này hai phần vui mừng đối với ta mà nói, xúc động thật sự là quá lớn nhưng ta cần suy nghĩ xuống.(Hiên Tử Văn)

- Dĩ nhiên có thể. Đường Môn đại môn vĩnh viễn vì ngài mở rộng. Chỉ cần ngài nguyện ý, vị trí nhận chức ngài chọn. Ta cũng có thể trước tiết lộ một ít đồ vật nói cho ngài.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ở vạn năm trước, chúng ta Đường Môn từng tại đời thứ nhất Môn chủ dưới sự hướng dẫn của cực thịnh một thời. Chúng ta Đường Môn vị kia Môn chủ cuối cùng tu luyện thành Thần, thành tựu đại lục một đoạn truyền kỳ mà khi đó chúng ta Đường Môn phát triển bằng vào đúng là Ám Khí. Cho đến Hồn Đạo Khí xuất hiện, Ám Khí mới từ từ cô đơn.(Hoắc Vũ Hạo)

- Của ta những thứ này nghiên cứu thành quả trong, có rất nhiều cũng nguyên từ cho Đường Môn Ám Khí, đem Ám Khí thiết kế cùng Hồn Đạo Khí kết hợp, Ám Khí bên trong tinh xảo cơ quan dung nhập vào đến trong Hồn Đạo Khí, tất nhiên có thể sáng tạo ra rất nhiều thần kỳ đồ.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ta cũng có thể thẳng thắn nói cho ngài, ta nghiên cứu ra này hai hạng cũng là định hướng nghiên cứu, trên thực tế ta ở Hồn Đạo Sư phương diện năng lực xa còn lâu mới có thể cùng ngài so sánh với. Nếu như ngài có thể trở thành chúng ta Đường Môn một phần tử, ta nghĩ, ngài nhất định ở dung hợp Đường Môn ám khí cùng hồn đạo khí phương diện so với ta làm càng thêm xuất sắc.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngươi trước tiên đem hai kiện Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo thu lại đi. Không bao giờ được lấy nó ra. Ta đi trước.(Hiên Tử Văn)

Hoắc Vũ Hạo nhìn Hiên Tử Văn bóng lưng rời đi mà khóe miệng hơi nhất câu.

- Không thể không nói ngươi đã trưởng thành rồi, Vũ Hạo.

- Lựa chọn vào thời điểm ngươi gần đi mới tiếc lộ ra những hạng mục mình nghiêm cứu cho Tử Văn biết để hắn lâm vào tình trạng tiến thoát lưỡng nan.

- Chẳng phải sư phụ vẫn luôn dạy ta, muốn đào người cần phải tìm thời cơ sao?(Hoắc Vũ Hạo)

Đừng Long nghe Hoắc Vũ Hạo lời nói liền cười phá lên, hắn thật là thích Hoắc Vũ Hạo.

- Được rồi, thu dọn chút đồ đạc đi. Sắp tới phải rời khỏi đây rồi.

- Vâng.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo sáng sớm vẫn tu luyện Huyền Thiên Công, khi hắn đứng dậy chuẩn bị tới nhà ăn để ăn sáng đụng phải khách không mời mà đến. Quý Tuyệt Trần hôm nay nhìn qua đều có chút kỳ quái, mặt của hắn sắc đều rất ngưng trọng, giống như là yếu gặp phải chuyện trọng yếu gì tựa như. Đang đi vào Hoắc Vũ Hạo trước mặt, chặn đường đi của hắn.

- Ngươi thật sự sốt ruột khó nén. Trưng ra khuôn mặt đó làm gì? Muốn đánh thì ta phụng bồi. Trước khi đi, ta nhất định khiến ngươi khỏe sống khá giả đã nghiền.(Hoắc Vũ Hạo)

- Hồn Đạo Thí Luyện Tràng, đi.(Quý Tuyệt Trần)

Hồn Đạo Thí Luyện Tràng tựa hồ được Quý Tuyệt Trần bao xuống, khi Quý Tuyệt Trần với Hoắc Vũ Hạo đến thì phụ trách trông coi nơi này lão sư không có ngăn trở bọn họ, tùy ý hai người đi vào trong đó.

- Bao nhiêu tiền?(Hoắc Vũ Hạo)

- 100 Kim Hồn Tệ, 1 canh giờ.(Quý Tuyệt Trần)

- Đối phó ngươi không cần 1 canh giờ.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngươi chớ đắc ý, trước kia ta không có toàn lực ứng phó đánh với ngươi. Bởi vì Hồn Lực của ta so với ngươi còn mạnh hơn, không nghĩ chiếm ngươi tiện nghi nhưng dạng này năng lực của ta liền không có biện pháp hoàn toàn phát huy được.(Quý Tuyệt Trần)

- Hôm nay ta sẽ toàn lực. Nếu như ngươi cảm thấy được ngăn không được liền nhận thua.(Quý Tuyệt Trần)

- Đùa thật?(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo biết Quý Tuyệt Trần trước kia so đấu là giảm xuống tự thân Hồn Lực.

- Được rồi.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngươi cần điều chỉnh trạng thái sao?(Quý Tuyệt Trần)

- Không cần.(Hoắc Vũ Hạo)

Quý Tuyệt Trần vẫn như trước là bộ kia khốc khốc bộ dáng, ánh mắt lại hoàn toàn ngưng tụ tại Hoắc Vũ Hạo trên người. Hoắc Vũ Hạo khóe miệng như trước mang theo vẻ tươi cười, phảng phất khinh miệt, hoặc như là hoàn toàn không thèm để ý tựa như chậm rãi lui về phía sau.

- Ta cũng là Hồn Đạo Sư, được phép dùng Hồn Đạo Khí sao?(Hoắc Vũ Hạo)

- Tùy tiện.(Quý Tuyệt Trần)

Hoắc Vũ Hạo lui về phía sau cước bộ đình chỉ, nhất kiện Hồn Đạo Khí bắt đầu lặng yên phụ gia tại trên người mình, hắn mặc vào Hồn Đạo Khí nhìn qua đều rất bí mật, nhan sắc đều thiên hướng về màu xám, từ đàng xa rất khó xem rõ ràng cụ thể hình thái. Tựa hồ biến hóa cũng không lớn.

- Đến đây đi.(Hoắc Vũ Hạo)

Quý Tuyệt Trần im lặng không lên tiếng mà lặng yên không tiếng huy Thiên Vẫn Huyền Thiết Kiếm chém ra Kiếm Khí về phía Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo lực chọn cứng rắn tiếp xuống công kích của Quý Tuyệt Trần, trên thân được một tầng băng giáp bao trùm.

Keng

Kiếm Khí ma sát với tầng băng bên ngoài lớp da tóe lên vô số hỏa hoa.

Quý Tuyệt Trần lập tức làm ra phản ứng khi Hoắc Vũ Hạo đỡ được công kích của mình, hắn đứng tại chỗ mà hai tay cầm thẳng Thiên Ngoại Thiết Kiếm lên. Tư thế kỳ quái của Quý Tuyệt Trần làm cho Hoắc Vũ Hạo cảnh giác.

- Tuyệt Kỹ Liêm Trảm.(Quý Tuyệt Trần)

Quý Tuyệt Trần thân hình biến mất mà Hoắc Vũ Hạo nhờ có Vận Mệnh Chi Nhãn trước giờ biết được Quý Tuyệt Trần nên làm ra phản ứng. Hắn vẫn duy trì Băng Hoàng Hộ Thể đồng thời dùng Băng Đế Chi Ngao với Ám Kim Khủng Trảo Hùng Ngoại Phụ Hồn Cốt tiến hành phòng thủ. Quý Tuyệt Trần liên tục va chạm với Hoắc Vũ Hạo, Hoắc Vũ Hạo không ngừng bị đẩy lùi lại vì dư ba va chạm.

Quý Tuyệt Trần công kích một lúc khi di động với tốc độ cao cũng dừng lại, Hoắc Vũ Hạo bắt lấy cơ hội này, Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí đột nhiên khởi động mang thân hình hắn bay về phía Quý Tuyệt Trần, tay trái của hắn đã hoàn toàn biến thành dương chi bạch ngọc trong suốt.

- Đệ Tứ Hồn kỹ – Đế Chưởng – Đại Hàn Vô Tuyết.(Hoắc Vũ Hạo)

- Thiên Vẫn Loạn Vũ.(Quý Tuyệt Trần)

Oanh

Hai người Hoắc Vũ Hạo và Quý Tuyệt Trần va vào nhau sau đó tách ra, hai người song song đưa lưng về phía đối phương. Quý Tuyệt Trần chậm rãi đứng dậy, theo đó Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm dần nứt ra từng vết nứt sau đó rơi xuống đất.

Quý Tuyệt Trần không nói gì, thậm chí không có bởi vì đi theo bản thân vượt lên 20 năm Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm nghiền nát ra hiện tâm tình ba động.

Chiến đấu không có đình chỉ, Quý Tuyệt Trần tay phải hướng Hoắc Vũ Hạo nhất chỉ. Nhất thời, đạo màu xám kiếm khí ngang trời xuất thế, ở trên không hẳn là theo chiều gió bay vút lên, hóa thành chuôi dài đến ba thước kiếm hình dáng quang ảnh thẳng đến Hoắc Vũ Hạo bay đi.

- Không thể không nói, ta dùng gần như toàn lực vẫn như cũ không làm gì được ngươi.(Quý Tuyệt Trần)

- Ngươi vậy mà chân chính lĩnh ngộ được Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực giữa dung hợp huyền bí. Không hổ là Kiếm Si.(Hoắc Vũ Hạo)

- Nếu ta dùng nhìn nhầm thì đó là lĩnh vực của ngươi đi? Tên là gì?(Hoắc Vũ Hạo)

- Liền kêu Tịch Chi Lĩnh Vực đi, có điều còn không hoàn chỉn.(Quý Tuyệt Trần)

- Mới vừa rồi ngươi dùng chưởng pháp gì? Ta cảm thấy từ chưởng pháp cực độ lạnh giá cao ngạo.(Quý Tuyệt Trần)

- Chưởng pháp là Đại Hàn Vô Tuyết đều là ta mới đạt được Hồn kỹ.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ta thua.(Quý Tuyệt Trần)

- Không, ngươi không có bại. Chiến đấu cũng không có kết thúc.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngươi hoàn toàn tự nghĩ ra lấy Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực hoàn chỉnh kết hợp đem Kiếm Ý thực thể hóa chiến pháp vẫn chưa có hoàn toàn thi triển ra. Của ta Băng Cực Vô Song cũng không thể liên tục thi triển, đối Hồn Lực tiêu hao cực kỳ. Cho nên, thắng bại chưa phân mới đúng.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ta rất rõ ràng mình thắng thua, ngươi không có dùng Quân Lâm Thiên Hạ, hơn nữa lĩnh vực của ngươi thay đổi.(Quý Tuyệt Trần)

- Nếu đối thủ của ta đều giống như ngươi thì ta sợ không thể lăn lộn ở Hồn Sư Giới.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngươi một mạch ở Sử Lai Khắc Học viện?(Quý Tuyệt Trần)

- Tạm thời là như vậy, nếu không có gì thì sẽ ở tại Sử Lai Khắc Học viện cho đến khi Toàn Bộ Đại Lục Cao cấp Hồn Sư Học viện Đấu Hồn Đại Tái bắt đầu trước.(Hoắc Vũ Hạo)

- Chúc ngươi thuận đường xuôi gió.(Quý Tuyệt Trần)

- Hảo.(Hoắc Vũ Hạo)

Quý Tuyệt Trần xoay người rời đi không đối hoài gì tới Thiên Ngoại Vẫn Thạch Kiếm nghiền nát nằm trên đất. Hoắc Vũ Hạo nhìn Quý Tuyệt Trần rời khỏi Hồn Đạo Thí Luyện Tràng mà thở ra một ngụm trọc khí, hắn nâng tay phải mình liếc nhìn thấy lòng bàn tay có đạo vết máu.

- Thật mạnh Kiếm Ý.(Hoắc Vũ Hạo)

- Tuyệt trần, ngươi thật không có thua. Ngươi cũng biết, ở trước mặt ngươi, mọi thủ đoạn của ta liên quan đến Khống Chế hệ Hồn Sư đều không có hiệu quả chút nào. Ngươi hoàn toàn ngưng thật như Kiếm Ý Chi Lực, đối Khống Chế hệ Hồn Sư mà nói quả thực chính là tai nạn. Ta cũng vẫn không có thể hoàn thành Tuyết Đế Tam Tuyệt cùng ta tự thân Quân Lâm Thiên Hạ giữa dung hợp.(Hoắc Vũ Hạo)

Lâm Giai Nghị sửng sờ nhìn Hoắc Vũ Hạo, hắn ngạc nhiên khi Hoắc Vũ Hạo yêu cầu muốn gặp Kính Hồng Trần.

Hơn hai năm giao lưu học tập liền muốn kết thúc. Sử Lai Khắc Học viện các học viên biểu hiện quy củ, ngoài cũng không thiếu nhân tài. Bất quá, đối nhãn trước người thanh niên thì Lâm Giai Nghị ký ức khắc sâu hơn, còn là trước đây nọ trận giao lưu thi đấu. Về sau, một khoảng thời gian lâu như vậy mà tu vi cũng không tiến thêm.

- Có thể chứ? Ta nghĩ trước khi đi hướng Đường chủ biểu thị xuống cảm tạ, hơn nữa ta còn có chút sự muốn cùng đường chủ nói chuyện.(Hoắc Vũ Hạo)

Lâm Giai Nghị không có từ chối thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo, đối với những học viên khác muốn gặp Minh Đức Đường Đường chủ - Kính Hồng Trần là cực kỳ trắc trở nhưng Hoắc Vũ Hạo bất đồng, hắn có chút đặc quyền.

- Được rồi. Ngươi xin chờ một chút, ta xin chỉ thị một chút Đường chủ có hay không có thời gian gặp ngươi.(Lâm Giai Nghị)

- Hảo.(Hoắc Vũ Hạo)

Lâm Giai Nghị lấy ra nội bộ Truyền Âm Hồn Đạo Khí, thông qua đặc thù Hồn Lực dao động truyền tin. Một lát sau, âm thanh Kính Hồng Trần tại trong ống nghe vang lên.

Kính Hồng Trần: Ân? Hoắc Vũ Hạo muốn gặp ta? Ngươi dẫn hắn vào đi.

Kính Hồng Trần nội tâm hảo sảng đáp ứng thỉnh cầu của Hoắc Vũ Hạo muốn gặp mình. Hắn rất ngạc nhiên khi Hoắc Vũ Hạo ở vào thời gian nhạy cảm đi gặp mình.

Hoắc Vũ Hạo tại Lâm Giai Nghị dẫn dắt đi tới Minh Đức Đường Đường chủ - Kính Hồng Trần văn phòng.

- Đường chủ, ngài khỏe.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngồi đi.(Kính Hồng Trần)

- Ta có chút sự muốn cùng ngài một mình nói chuyện, có thể sao?(Hoắc Vũ Hạo)

Kính Hồng Trần lặng đi một chút, hướng Lâm Giai Nghị phất phất tay. Lâm Giai Nghị khóe miệng co giật đồng thời hắn bước nhanh lui ra khỏi phòng

- Hiện tại có thể nói?(Kính Hồng Trần)

Kính Hồng Trần dò xét thanh niên trước mặt, hơn hai năm thời gian mà Hoắc Vũ Hạo dáng người cao lớn rất nhiều. Dáng người kiện mỹ, lưng dài vai rộng, Kính Hồng Trần thậm chí kinh ngạc phát hiện tại Hoắc Vũ Hạo trên người tựa hồ nhiều hơn một chủng kỳ lạ khí chất. Nguyên bản tương đối bình thường khuôn mặt cư nhiên có vẻ trầm ổn cương nghị, có vài phần thành thục nam nhân mới hội hiện ra mị lực. Nhất là cái kia song đặc biệt ánh mắt sáng ngời, làm người ta vừa thấy khó quên.

- Ta từ khi đi vào Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện cũng hơn 2 năm tới nay thụ Đường chủ quan tâm cùng trợ giúp. Làm ta tại Hồn Đạo Khí chế luyện cùng sử dụng phương diện đều đã có nhảy vọt tiến bộ.(Hoắc Vũ Hạo)

- Của chúng ta trao đổi hoạt động sắp phải đã xong. Để tỏ lòng đối với ngài tạ ý, ta nghĩ tư nhân tiễn ngài nhất kiện lễ vật.(Hoắc Vũ Hạo)

- Tiễn ta lễ vật?(Kính Hồng Trần)

Trong lòng Kính Hồng Trần có chút mất mát cùng khinh thường, hắn bản thân là Cấp 9 Hồn Đạo Sư đối với những Hồn Đạo Khí cấp thấp là không có hứng thú. Có điều, Kính Hồng Trần đối với Hoắc Vũ Hạo tiễn mình lễ vật rất hứng thú.

- Ngươi lễ vật này chỉ sợ không tốt thu.(Kính Hồng Trần)

Kính Hồng Trần tự tiếu tự phi nhìn Hoắc Vũ Hạo.

- Đương nhiên sẽ không, chích là thuần túy biểu hiện đối với ngài cảm tạ. Là chính ta làm nhất kiện Hồn Đạo Khí. Hi vọng ngài thích.(Hoắc Vũ Hạo)

Vừa nói, Hoắc Vũ Hạo tại bên hông mình Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lần trước mạc, lấy ra một cái màu đen kim loại tráp đặt ở Kính Hồng Trần trước mặt. Nếu như Hiên Tử Văn tại nơi này, nhất định sẽ phát hiện, Hoắc Vũ Hạo đưa cho Kính Hồng Trần này kim loại tráp, cùng lúc trước lần đầu tiên khiếp sợ hắn chính là cái kia giống nhau như đúc.

- Hảo, cảm ơn ngươi.(Kính Hồng Trần)

Kính Hồng Trần dù trong lòng mặc dù có chút khinh thường nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra ngoài.

- Ta liền cáo từ, Đường chủ tái kiến.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo vừa đi thì Kính Hồng Trần nhìn trong tay kim loại tráp liền nếm thử một chút, hắn thử xong liền thu hồi sự khinh thường của mình, hắn kêu Lâm Giai Nghị đi gọi Hoắc Vũ Hạo lại mà muốn tương này hộp đen mở ra, nhưng hắn mới vừa vừa động.

Leng keng

Hộp đen nội bộ vang lên kim loại va chạm thanh âm.

- Tự hủy trang trí, hảo tiểu tử.(Kính Hồng Trần)

Kính Hồng Trần không cần nhìn cũng biết nội bộ trang trí đã muốn xong đời, không thể lại dùng. Hoắc Vũ Hạo vừa mới đi, gọi trở về tự nhiên không khó, nhất là hắn vốn là đi rất chậm cũng không có rời xa ý tứ dưới tình huống. Một lát sau, hắn cũng đã lại lần nữa đứng ở Kính Hồng Trần trước mặt.

- Nói đi, mục đích của ngươi là gì?(Kính Hồng Trần)

- Mục đích gì?(Hoắc Vũ Hạo)

Kính Hồng Trần khóe miệng co quắt mà ánh mắt trừng trừng nhìn Hoắc Vũ Hạo.

- Cái này.(Kính Hồng Trần)

- Chính là cho ngài lưu cá kỷ niệm. Di, như thế nào hỏng rồi?(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo thân là Cấp 6 Hồn Đạo Sư vừa nhìn hộp đen mà mình tặng cho Kính Hồng Trần liền biết nội bộ cơ cấu đã bị phá hư. Hắn giả vờ thương tâm gần chết nhìn Kính Hồng Trần.

- Đường chủ, xem như ngài khinh thường ta làm cái vật nhỏ này, ta cũng chỉ là đưa hắn đưa cho ngài lưu làm kỷ niệm mà thôi, ngài cũng không cần đưa hắn làm hư đi.(Hoắc Vũ Hạo)

- Được rồi, đừng diễn trò. Ra giá đi, ta muốn trong tay hộp đen cụ thể kết cấu.(Kính Hồng Trần)

- Cái gì phát tác trang trí? Đây chỉ là ta tùy tay làm một cái đồ chơi nhỏ mà thôi mà cũng đã đưa cho ngài.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ta là muốn ngươi vẽ ra nội bộ kết cấu của nó. Nếu như không có vấn đề, ta nguyện ý bỏ ra nhiều Kim Hồn Tệ mua nó.(Kính Hồng Trần)

- Hóa ra là vậy, có điều ta nghiên cứu vô cùng lao lực. Nếu bán, khả năng không tiện nghi.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngươi cho rằng ta là người keo kiệt sao?(Kính Hồng Trần)

Hoắc Vũ Hạo chậm rãi duỗi ra năm ngón tay sau đó lại đổi thành ba ngón.

- Tam kiện đi. Nếu ngài nguyện ý bỏ ra tam kiện Cấp 9 Hồn Đạo Khí thì ta đồng ý trao đổi.(Hoắc Vũ Hạo)

Lâm Giai Nghị thiếu chút nữa một búng máu phun ra ngoài.

- Ta kháo, tiểu tử ngươi đây là lừa đảo.(Kính Hồng Trần)

- Không có a! Ta chẳng qua là cảm thấy nghiên cứu của ta rất trân quý nên xứng với cái giá này mà giá cả cũng có thể tái thương lượng nha.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo nói xong liền co lại một ngón tay của mình.

- Hai kiện đi, người xem có được hay không?(Hoắc Vũ Hạo)

- Hành cái rắm. Ngươi này phát tác trang trí mặc dù có điểm giá trị nhưng làm sao có thể cùng Cấp 9 Hồn Đạo Khí so sánh?(Kính Hồng Trần)

- Cấp 9 Định Trang Hồn Đạo Pháo cũng được, ta không kén chọn.(Hoắc Vũ Hạo)

- Hoắc đồng học, ngươi này phát minh quả thật không tệ. Đối Định Trang Hồn Đạo Khí phát triển có nhất định trợ giúp nhưng ngươi nên hiểu được, đây chỉ là một tương đối đơn sơ kết cấu mà thôi, còn cần không ngừng tiến hành hoàn thiện mà những công việc này đều cần chúng ta bản thân đến hoàn thành.(Kính Hồng Trần)

- Sở dĩ, ta mặc dù nguyện ý vì nó tiền trả nhất định được thứ này nọ nhưng không có khả năng quá phận. Ngươi đưa ra một cái mọi người chúng ta đều có thể tiếp nhận điều kiện đi. Nếu không mà nói, sẽ không nói chuyện.(Kính Hồng Trần)

- Được rồi. Nếu Đường chủ ngài có thành ý như vậy, ta liền trực tiếp nói cho ngài điểm mấu chốt tốt lắm.(Hoắc Vũ Hạo)

Kính Hồng Trầng nghe Hoắc Vũ Hạo chịu nhượng bộ liền thở dài một hơi, ai biết Hoắc Vũ Hạo lại một lần nâng lên tay trái, tương bản thân tay phải còn thừa hai ngón tay trung ngón trỏ cũng đè xuống, chỉ để lại một căn thon dài mà thẳng tắp.

Kính Hồng Trần nhìn hai bàn tay Hoắc Vũ Hạo dựng lên ngón giữa liền nộ hống lên.

- Cút.(Kính Hồng Trần)

Lâm Giai Nghị sắc mặt cũng là cực kỳ khó coi, nếu như không phải có Kính Hồng Trần ở trong này, hắn chỉ sợ cũng yếu trực tiếp tiến lên động thủ. Hoắc Vũ Hạo lại như là không cảm nhận được Kính Hồng Trần cùng Lâm Giai Nghị lửa giận của tựa như, cười ha hả.

- Giao dịch không thành công, làm gì nổi giận chứ?(Hoắc Vũ Hạo)

- Thứ này hay là cho ngài lưu làm kỷ niệm, người xem ta nhiều đại độ. Vậy thì tái kiến đi. Ngài vừa rồi hủy hoại ta cái này tâm ý chi tác rồi lại nhục mạ ta. Ta quyết định tương giá cả lại lần nữa thăng hồi tam kiện Cấp 9 Hồn Đạo Khí mà không có thương lượng. Ngài cẩn thận ngẫm lại đi.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo xoay người đi ra ngoài mà trong lòng cười to không thôi. Kính Hồng Trần nhìn Hoắc Vũ Hạo bóng lưng đi xa, có lòng gọi lại nhưng chung quy mất mặt mũi không có mở miệng.

- Đi…(Kính Hồng Trần)

- Kính Đường chủ, ta tới lấy đồ vật thuộc về ta.

Đúng lúc, Đường Long bước vào trong. Kính Hồng Trần đối với Đường Long thình lình xuất hiện phản ứng bình tĩnh, vì hắn đối với hành vi tự ý xông ra của Đường Long đã thành thói quen rồi.

- Ngài tới lấy thứ gì?(Kính Hồng Trần)

- Cần ta phải nói ra sao? Chính là Ngụy Thiên Rèn Kim Loại mà ta cho mượn đấy.

- Cái này…(Kính Hồng Trần)

- Làm sao? Chẳng lẽ Kính Đường chủ không tính trả lại?

- Không phải. Ta muốn trả mà không làm được.(Kính Hồng Trần)

- Ta lỡ tay đem nó hóa thành linh kiện để chế tác Hồn Đạo Khí rồi. Với lại, ngài thiếu gì nó đâu.(Kính Hồng Trần)

Đường Long khóe miệng nhất câu, cậu chậm rãi nâng lên tay phải của mình. Kính Hồng Trần thấy động tác của Đường Long lại nghĩ đến trước đó Hoắc Vũ Hạo động tác thì sắc mặt đen lại. Quả nhiên, Kính Hồng Trần thấy được Đường Long vẻ mặt khinh bỉ mà ngón giữa giơ lên trước mặt hắn.

Sát thương không cao mà vũ nhục tính rất cao.

Pụp Pụp Pụp

Kính Hồng Trần trên trán xuất hiện gân xanh mà hắn không làm gì được.

- Long Thần miện hạ, thứ cho tại hạ không thể trả lại ngài. Có thể xem xét không dùng thứ khác để đổi?(Kính Hồng Trần)

- Vũ Hạo.

Đường Long không nói lời nào mà kêu tên Hoắc Vũ Hạo, Hoắc Vũ Hạo liền hiểu ý mở miệng.

- Đường chủ, chỉ cần ngài lấy ra vài thứ mà ta yêu cầu thì ta đồng ý trao đổi. Vì phần, ngài dùng lão sư kim loại cho mượn tham khảo thì dùng thứ khác đổi lấy.

- Nói đi, ngươi muốn gì?(Kính Hồng Trần)

- Tử Kim Đồng 5000 kg, Thiên Linh Ngân 5000 kg, Minh Tinh Yếu Đan Khối vượt qua đường kính mười phân, đến 1000 khối. Lại muốn Thiên Ngoại Thiên Thạch 100 kg đi còn có cái kia chúng ta Minh Đức đường đặc chất Tinh Nguyệt Hợp Kim đến 500 kg.(Hoắc Vũ Hạo)

- Thêm nữa lần trước ta nhìn thấy cái loại này phẩm chất cũng không tệ lắm Mặt Trời Tinh Kim 50 kg tốt lắm, cuối cùng 180 phiến Ngân Long vảy.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ngài cũng đừng nói không có. Ta xem qua chúng ta học viện viện lịch sử, đây chính là đã từng săn giết quá Ngân Long Khẩu một đầu Ngân Long trên người hơn vạn vảy đi, ta mới muốn 180 phiến vẫn chưa tới 1% ni, ngài cũng đừng hẹp hòi.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo đang nói xuất hắn điều kiện thời điểm, mỗi thuyết một cái, Kính Hồng Trần sắc mặt liền hắc một ít.

- Hai sư đồ các ngươi tính dọn sạch Minh Đức Đường kho hàng sao?(Kính Hồng Trần)

- Cứ như vậy cá Tinh Thiết làm thứ đồ hư nhi, liền muốn cùng ta hoán nhiều như vậy thứ này nọ? Ngươi quả thực là tại mơ mộng hão huyền. Xem như công phu sư tử ngoạm cũng không còn ngươi như vậy mở ra. Cầm ngươi thứ này cút đi, tái cũng không để cho ta gặp lại ngươi.(Kính Hồng Trần)

- Long Thần miện hạ, ngoài mấy thứ như Mặt Trời Tinh Kim, Tinh Nguyệt Hợp Kim thì cái gì ta cũng đáp ứng để đổi lại.(Kính Hồng Trần)

- Hoặc là lấy ra tam kiện Cấp 9 Hồn Đạo Khí. Hoặc là những kim loại mà Hoắc Vũ Hạo nói bớt một nửa.

Cuối cùng, Kính Hồng Trần cho ra vài thứ kim loại mà Hoắc Vũ Hạo mới để cho Đường Long và Hoắc Vũ Hạo rời đi, Kính Hồng Trần chỉ đền được hắn tự tiện dùng Ngụy Thiên Rèn Kim Loại mà không đạt được bản vẽ từ tay Hoắc Vũ Hạo.

Một ngày thời gian rất nhanh đã trôi qua rồi. Sử Lai Khắc học viện trao đổi sinh trao đổi học tập cũng rốt cục kết thúc.

Thái Tử điện hạ, đến!

Một tiếng tuân lệnh trong tiếng. Chỉ nghe áo giáp tiếng va chạm vang lên, đại đội đích sĩ binh từ bên ngoài nhanh chóng tràn vào. Những thứ này sĩ binh tất cả đều là một thân màu bạc áo giáp, lộ ra vẻ hết sức uy vũ hùng tráng. Vừa nhìn chính là Nhật Nguyệt Đế Quốc Cấm Vệ Quân.

Ngân giáp sĩ binh sau, là một đội người mặc giáp nhẹ đích sĩ binh. Lớn tuổi đều ở ba mươi tuổi trở lên, khí độ trầm ngưng. Vốn nhân số bất quá năm mươi chừng nhưng bọn hắn vừa ra tràng, lập tức khiến Sử Lai Khắc học viện mọi người con ngươi hơi bị co rút lại.

- Thái Tử điện hạ.(Kính Hồng Trần)

Từ Thiên Nhiên khẽ mỉm cười, hướng Kính Hồng Trần khe khẽ gật đầu. Kính Hồng Trần hai mắt híp lại cũng gật đầu một cái sau đó tự mình đi tới Từ Thiên Nhiên xe lăn phía sau, đẩy hắn đi tới trên bãi tập, đi tới Sử Lai Khắc học viện mọi người trước mặt.

Từ Thiên Nhiên nói ra mục đích lần này mình tới đây, khi hắn nói xong thì đôi mắt thâm thúy nhìn Đường Long.

- Long Thần miện hạ, ta nghĩ cần một lời giải thích.(Từ Thiên Nhiên)

- Ồ, giải thích gì?

- Về chuyện của Quất Tử…(Từ Thiên Nhiên)

- À, ra là chuyện đó. Ngươi tin hay không thì tùy ngươi nhưng nàng làm ra lựa chọn của mình thì ta sẽ ủng hộ nàng.

Từ Thiên Nhiên chưa nói xong đã bị Đường Long cắt ngang. Vừa lúc, một đạo tựa là u linh trong nháy mắt vọt tới Đường Long trước mặt.

- Dám bất kính với thái tử điện hạ, ngươi muốn chết sao?(Thần bí nhân)

- Người muốn chết là ngươi đấy.

Đường Long lạnh lùng lên tiếng, thần bí nhân lúc này mới phát hiện công kích của mình đã bị chặn lại mà nơi hiểm ý có một trường thương xuất hiện cách chỉ có 1cm. Thần bí nhân không cam lòng yếu thế, lạnh thấu xương sát cơ bạo phát hướng Đường Long đè tới. Đường Long khóe miệng nhất câu, đôi mắt lóe lên hàn quang.

- Trần thúc, trở về đi.(Từ Thiên Nhiên)

Thần bí nhân nghe Từ Thiên Nhiên kêu gọi liền trở lại Thái Tử Từ Thiên Nhiên phía sau. Mọi người lúc này mới nhìn kỹ, đó là một gã vóc người có chút câu lũ lão giả, chẳng qua là mặc một thân trong cung đình bình thường nhất người hầu đồng phục, lúc trước căn bản không có người chú ý tới hắn.

- Ảnh Đấu La – Tuyết Trần?(Kính Hồng Trần)

Kính Hồng Trần kinh ngạc nhìn kia câu lũ thân ảnh, trong mắt hiện lên một tia khó có thể tin quang mang.

- Đường chủ, đã lâu không gặp. Không nghĩ tới ngươi còn nhớ rõ Tuyết mỗ.(Tuyết Trần)

- Làm sao có thể không nhận biết đây? Tuyết huynh năm đó lên cấp Phong Hào Đấu La lúc, ta còn ở Hồn Đấu La cấp bậc bồi hồi, không nghĩ tới từ biệt hơn mười năm, Tuyết huynh cũng đã vào Hoàng Thành.(Kính Hồng Trần)

- Nơi này không phải nơi nói chuyện, ta có việc phải làm.(Tuyết Trần)

Tuyết Trần ánh mắt lạng thấu sương nhìn Đường Long nhưng Đường Long không sợ hãi chút nào.

- Tiểu tử, cho ngươi cơ hội hướng thái tử nhận lỗi.(Tuyết Trần)

- Vừa rồi, nếu không phải hắn kêu ngươi trở lại chỉ sợ hôm nay một vị Phong Hào Đấu La phải nằm lại nơi này.

- Khẩu xuất cuồng ngôn, ngươi…(Tuyết Trần)

Tuyết Trần chưa nói hết lời thì đôi mắt rung động nhìn Đường Long, trong tầm mắt của hắn, Đường Long trên người Sát khí như vô tận tuôn trào kết hợp với Hồn Lực mang đến hiệu quả chấp nhiếp, cộng thêm Cửu Hoàn cực kỳ dọa người từ hai Võ Hồn xuất hiện làm cho Tuyết Trần không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Muốn cho ta một hồi hạ mã uy? Các ngươi chưa có thực lực đó.

Từ Thiên Nhiên lông mày nhíu lại, hắn không nghĩ tới Đường Long lại khủng bố đến vậy, Kính Hồng Trần đứng ở phía sau mà đổ mồ hôi.

- Được rồi, đừng có ở đây dương cung bạt kiếm nữa.(Từ Thiên Nhiên)

Từ Thiên Nhiên dẫn đầu phá vỡ cục thế, lúc này ai cũng biết một chiến giữa hai vị Phong Hào Đấu La đều có thể tùy thời bộc phát.

- Kính Đường chủ, đưa những học viên Sử Lai Khắc Học viện cùng lão sư rời đi đi.(Từ Thiên Nhiên)

- Vâng.(Kính Hồng Trần)

Kính Hồng Trần suất lĩnh lấy mấy vị Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện lão sư thả ra Phi Hành Hồn Đạo Khí hộ tống Hoắc Vũ Hạo đám người vọt người bay lên, chạy thẳng tới phía Đông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play