- Những người khác ở lại đây chờ chúng ta.
- Ngài thật sự chỉ cùng với Gobuta đi vào trong thôi sao?(Rigur)
Rigur có chút lo lắng cho sự an toàn của Ryu.
- Ừ, ta không muốn quá mức nổi bật khi đi theo nhóm lớn vào trong.
Gobuta trên lưng gánh bao mà phần eo có cây gậy đeo vào, Ryu trên thân là khải giáp màu đỏ chỉ lộ ra phần đầu cùng trên lưng gánh Thiên Vẫn Kiếm.
Ryu với Gobuta đi tới cổng thành thấy một hàng người đang xếp hàng chờ kiểm tra.
- Việc kiểm tra sẽ gắt gao lắm nhỉ?
- Có điều khi vào trong thì chúng ta đi đâu cũng được.(Gobuta)
Đang chờ xếp hàng thì có hai tên đến kiếm chuyện sinh sự.
- Này này! Có cả Ma vật ở đây nữa! Vẫn chưa vào trong nên giết chúng chắc không sao nhỉ?(Lưu manh A)
- Nè, chúng mày xếp hàng ở đó làm gì đấy! Bạo gan quá đấy.

Nếu không muốn gị giết thì ở yên đó! Để toàn bộ hành lý lại đấy rồi tao sẽ cho chúng mày đi.(Lưu manh B)
Một tên lưu manh lôi ra con dao chỉ về phía Ryu và Gobuta với giọng điệu cực kỳ phách lối.
- Lần trước tôi cũng bị đánh ở đây.(Gobuta)
Ryu không có nhân nhượng với mấy tên cố tình gây sự, cậu đưa tay nắm lấy chuôi kiếm rút ra đồng thời toàn thân tỏa ra áp lực kinh khủng.

Ánh mắt không ngừng đảo quanh thấy được cách đó không xa một nhóm ba tên đang cười tà ác khi quan sát tình hình ở đây.
Hai tên trước mặt tôi, một tên là Kiếm sĩ còn tên kia mang trang bị nhẹ.

Chắc hẵn thuộc hệ đạo tặc còn nhóm ba người đằng kia có hai mặc áo choàng như Ma pháp sư hay Tu sĩ và một Chiến sĩ.
- Các ngươi vạn phần không nên chọc giận vào ta.
Lời nói của Ryu làm cho hai tên trước mặt hơi sợ hãi phát động tấn công về phía Ryu.

Ryu chạm chân xuống mặt đất lướt qua hai tên đứng trước mặt, hai đầu người lăng không bay lên, ánh mắt của Ryu đảo sang nhóm ba tên cũng lướt tới tiễn bọn chúng về chầu ông bà.
Lính canh Dwarf khoang thai tới chậm nhìn hiện trưởng một mãng hỗn độn liền đưa Ryu với Gobuta tới nhà giam tại chốt canh trước.

Trưởng đội lính canh Kaido tới lấy khẩu cung từ Ryu với Gobuta, Gobuta vô tư ngủ trên sàn khiến cho Ryu muốn đạp hắn một cước mà cậu khai thật với Kaido.
- Chỉ có thế thôi à?(Kaido)
- Ừm.
- Do hai người bên trong có một Goblin nên bọn chúng đã coi thường.

Thật sự thì tôi chỉ muốn dọa bọn họ thôi, ai ngờ bọn họ lại trực tiếp động thủ nên đành phải tự vệ thôi.
- Thôi kệ, dù sao lời khai của cậu khớp với lời khai nhân chứng.

Lần này, ta sẽ tha…(Kaido)
- Đội trưởng, nguy rồi.(Lính canh Dwarf)
Một lính canh Dwarf hốt hoảng chạy vào thông báo tình hình cho Kaido.
- Bọn Armorsauru xuất hiện trong khu mỏ.(Lính canh)
- Cái gì cơ? Đội tiên phong đâu?(Kaido)
- Họ đang trên đường đến nhưng Garm và anh em mình đang đào quặng ở sâu trong mỏ và họ bị thương nặng.(Lính canh)
- Dược phẩm đâu?(Kaido)
Kaido biết với thương thế như vậy chỉ có rất nhiều dược phẩm mới có thể chữa trị mà thôi.
- Không đủ, chúng ta dồn phần lớn để chuẩn bị chiến tranh rồi.(Lính canh)
- Mấy đứa đó cũng như anh em của tôi.(Kaido)
- Này.
Lúc này, Ryu lên tiếng kêu Kaido lại.

Kaido không biết Ryu muốn làm gì nhưng vẫn xoay đầu lại, khi hắn vừa xoay người thì Ryu đưa ra một cái túi, Kaido mở ra kiểm tra phát hiện bên trong có rất hiều dược phẩm trị thương.
- Đó là…(Kaido)
- Đó là dược phẩm trị thương đấy, hàng xịn made in Việt Nam.

Cứ lấy dùng đi, coi như tôi tạ lỗi do rắc rối mà tôi gây ra.
- Đội trưởng, chúng ta có thể tin tưởng lời kẻ phạm tội không ạ?(Lính canh)
- Không có thời gian suy nghĩ vấn đề đó đâu.(Kaido)
Kaido cầm túi chạy đi mà để lại lính canh coi chừng Ryu với Gobuta.

Ryu chờ tới ban đêm thì Kaido dẫn theo ba người tới.
- Cậu đã cứu họ, cảm ơn rất nhiều.(Kaido)
- Nghe nói cậu là người cung cấp số dược phẩm đó, cảm ơn rất nhiều.(Garm)
- Không có gì đâu.
- Tay ủa tôi đã suýt chút đứt lìa, nếu không phải có số dược phẩm trị thương đó thì rắc rối lắm.(Dord)
- Chúng tôi nợ cậu lần này.(Garm)

Garm cùng với Dord và Myrd rời đi mà Kaido mở cửa thả Ryu ra ngoài.
- Tôi được thả rồi sao?
- Tất nhiên rồi.

Tôi chưa thấy dược phẩm trị thương nào tốt như thế trước đây.(Kaido)
Kaido dẫn Ryu vào phòng mà trên bàn để bánh mì cùng súp và rượu.
- Thế này có lẽ không đủ nên có việc cần cứ việc nói với tôi.(Kaido)
Ryu hài lòng gật đầu nói với Kaido về việc cậu muốn chiêu mộ vài người giỏi về may vá cùng thợ rèn cùng xây dựng về làng.

Kaido nghe xong thì gật đầu, hắn giới thiệu cho Ryu một thợ rèn nổi tiếng.

Kaido dẫn Ryu tới thợ rèn có tay nghề cao.
- Đừng có để bị lạc đấy.(Kaido)
Đi một hồi thì Ryu cũng được Kaido dẫn tới một tiệm rèn.
- Kỹ năng của người này là thượng thừa đấy.(Kaido)
- Nè, anh hai có ở đây không?(Kaido)
Kaido vừa đẩy cửa vào trong vừa lên tiếng kêu gọi, Ryu đi theo vào trong thì thấy bên trong đang có một Dwarf rèn đúc.
- Chào, Kaido.

Chờ ta một chút.(Kaijin)
- Vâng.(Kaido)
- Đây là anh của tôi, Kaijin.(Kaido)
Ryu với Kaido đang đứng chờ Kaijin hoàn tất công việc có thể rãnh tay trò chuyện thì ba anh em Garm xuất hiện, bọn họ khá bất ngờ khi Ryu xuất hiện ở đây.

Nhận ra có điều không đúng nên Kaijin dừng lại động tác trên tay.
- Bạn của mấy cậu à?(Kaijin)
Kaijin đánh giá Ryu trên dưới, khi hắn thấy được trang bị của Ryu liền kinh ngạc không thôi.
- Kaijin-san, đây là người mà bọn em kể ban nãy đấy.(Garm)
- Ra là vậy.(Kaijin)
Kaijin đứng dậy ngồi xếp hàng dưới đất cúi đầu cảm ơn Ryu vì đã cứu bộ ba Garm.
- Vậy ta có thể giúp gì được cho cậu?(Kaijin)
Ryu nói ra yêu cầu cũng như mục đích của mình cho Kaijin biết.

Kaijin nghe xong rơi vào trầm tư rồi mở miệng từ chối.
- Xin lỗi, hiện giờ chúng ta rất bận rộn.

Nhờ hàng đống đơn đặt vô lý của tên bộ trưởng mà giờ không có thời gian.(Kaijin)
- Đơn hàng vô lý?
- Có khả năng chiến tranh sẽ xảy ra nên hắn ta đặt 20 thanh kiếm dài vào cuối tuần này.(Kaijin)
- Ta thiếu nhiều nguyên liệu chỉ mới rèn được một thanh mà thôi.(Kaijin)
Kaido tham gia vào cuộc trò chuyện, Kaijin ban đầu tính từ chối nhưng vì Bộ trưởng Vesta nói chuyện đã đụng đến lòng tự tôn nên chỉ đồng ý.
- Ông thiếu vật liệu gì?
- Ta cần một loại quặng đặc biệt có tên là Pháp Thạch, nó chỉ xuất hiện ở nơi có nồng đậm Ma tố cao mà thôi.(Kaijin)
- Hôm qua, chúng tôi cố gắng đào nhưng mà lũ Armorsauru xuất hiện.(Garm)
- Dù có đào cũng không kiếm được bao nhiêu cả, bên trong đã không còn viên nào cả.(Dord)
- Dù có đủ nguyên liệu cũng mất 2 tuần đề rèn 20 thanh kiếm.

Vậy mà phải giao cho nhà vua trong vòng 5 ngày.(Kaijin)
- Tất cả thợ rèn trong Vương quốc đều bị buộc phải làm việc, nếu không làm được thì giấy chứng nhận thợ rèn sẽ bị tịch thu.(Kaijin)
- Ông chú, coi thử xem có phải thứ ông cần không.
Ryu rạch phá không gian thò tay vào moi ra một viên Pháp Thạch.
- Pháp… Pháp thạch kìa.(Kaijin)
- Lại là tinh khiết tuyệt đối luôn.(Kaijin)
Kaidou cùng với ba anh em Garm kinh ngạc nhìn Pháp thạch mà Ryu lấy ra.
- Nhìn lại nó đi.
Được Ryu nhắc nhở thì Kaijin kéo kính bảo hộ nhìn lại thấy được viên Pháp Thạch tỏa sáng bảy màu.
- Nó đã được xử lý, là một viên Magisteel.(Kaijin)
- Với thứ này thì thanh kiếm khi được rèn ra thậm chí mạnh hơn rất nhiều.(Kaijin)
- Ông được phép sử dụng nó nhưng tôi có điều kiện.
- Là những yêu cầu mà cậu đã nói trước đây?(Kaijin)
- Đúng vậy.
Ryu: Đại Hiền Giả có ở đó không?
Đại Hiền Giả: Vẫn luôn sẵn sàng phục vụ.
Ryu: Nếu ta đã có Magisteel rồi, thêm kiếm đã hoàn thành có thể nhân bản nó ra không?

Đại Hiền Giả: Có thể.
- Kaijin-san, ban nãy ông có nói là làm xong một thanh rồi, có thể cho tôi xem không? Có khi tôi giúp ích được đấy.
Kaijin hướng về phía Garm gật đầu, Garm cầm ra thanh kiếm mà Kaijin đã rèn xong đưa tới trước mặt Ryu.

Ryu đưa tay cầm thanh kiếm huy vũ vài cái, cậu là người thường xuyên tiếp xúc với vũ khí nên vừa cầm đã biết hàng rồi.
- Tôi mượn nó một chút.
Ryu lại vạch ra khe hở ném thanh kiếm vào trong nhờ Đại Hiền Giả phân tích.
Đại Hiền Giả: Đã phân tích thành công.
Ryu: Dùng Magisteel nhân bản nó ra.
Ryu lùi về sau vung tay lên nhất thời 19 thanh kiếm giống y hệt cái cậu vừa ném vào đã nằm trên đất trước sự kinh ngạc của Kaijin cùng những người khác.
- 20 thanh kiếm được chế tạo từ Magisteel đã hoàn thành.
Hảảảảảả?
Kaijin mất một mới lấy lại tinh thần, ông cầm 20 thanh kiếm đem đi giao.

Kaijin vui mừng muốn tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi Ryu, vì cậu giúp hoàn thành công việc.
- Ông không cần phải cầu kỳ vậy đâu.
- Thôi nào, đi đi.

Sẽ có rất nhiều cô Elf xinh đẹp đến chơi.(Garm)
- Đúng vậy, nơi đó gọi là Dạ Điệp.(Dord)
- Thiếu cậu thì đâu phải tiệc.(Kaijin)
- Được, vậy chúng ta đi thôi.
Dạ Điệp
Ryu được Kaijin dẫn tới đây, vào trong thì dù lấy định lực của cậu cũng nhịn không được nhưng cậu vẫn tiết chế được, Hậu Cung của cậu giai nhân hơn 300 mà ai nấy đều tuyệt sắc nên cũng không tỏ ra bối rối.
Khi vào trong thì Ryu nhìn rực rỡ các cô nàng Elf từ bé cho đến lớn, ngực càng là đầy đủ nhiều kích cỡ khác nhau.

Các cô nàng Elf thấy Ryu bước vào cùng với Kaijin thì trong lòng hảo cảm bạo tăng, đặc biệt là nhan trị của cậu.

Ryu được bao quanh bởi những cô gái Elf với những cặp bưởi căng mộng.
- Lúc đầu thì từ chối, giờ thì phê quên lối về luôn rồi.(Kaijin)
Kaijin cùng với bộ ba Garm nở nụ cười mà chỉ con trai rơi vào tình cảnh này mới hiểu mà thôi.

Ryu với dáng vẻ thanh niên nghiêm túc trở thành đối tượng trêu đùa của các cô nàng Elf, cậu cũng quang minh chính đại chiếm tiện nghi của các nàng mà không sợ gì cả.
- Ban nãy, cậu làm cho ta rất ngạc nhiên đấy.

Rèn ngáo cả người chỉ được một thanh nhưng cậu chỉ bằng một bước đơn giản đã tạo ra đống bản sao trong chốc lát.(Kaijin)
- Ông không cần phải khiêng tốn đâu, đó là do bản gốc rất chất lượng mà tui chỉ việc phân tích rồi dùng Magisteel tạo ra thôi.
- Lần tới, ta sẽ tạo ra thanh kiếm mà cậu không thể phân tích được.(Kaijin)
- Cứ tự nhiên.
- Nhắc đến kiếm thì cậu có thể cho ta xem thanh kiếm của cậu được không?(Kaijin)
Ryu gật đầu, bàn tay cậu hơi động một chút thì thanh kiếm tự động ra khỏi vỏ bay tới trước mặt của Kaijin.

Kaijin đưa tay tiếp nhận thanh kiếm bắt đầu quan sát.

Kaijin càng quan sát càng nhíu mày, lúc này một giọng nói âm dương quái khí vang lên.
- Ngươi có nên phí thời gian của mình vào lúc này không hả, Kaijin?(Vesta)
Ngay lúc đó, mọi người chung quanh liền im lặng.

Các cô gái có vẻ mặt khó chịu, các nàng cũng không ưa gì Vesta.

Thật bất thường với tộc Dwarf, hắn ta là một người đàn ông mảnh dẻ và khá cao.

Tuy thế, chiều cao cũng chỉ ngang với một người bình thường thôi.
- Là bộ trưởng Vesta.(Kaijin)
- Đây đâu phải lúc để vui chơi không? Ta nhớ rằng hạn chót cho số thanh kiếm đó là ngày mai.(Vesta)
- Ta đã gửi chúng đi rồi.(Kaijin)
Vesta hơi khựng lại khi Kaijin thông báo đã gửi lô kiếm mà hắn đặt.
- Ngươi đã làm xong rồi?(Vesta)
- Cần xem hóa đơn không?(Kaijin)
Vesta giật mình nhìn Kaijin sau đó tập trung vào thanh kiếm đang được Kaijin nắm trong tay.

- Ông có thanh kiếm tốt đấy, đưa ta xem một chút nào.(Vesta)
Vesta nói xong không chờ Kaijin đồng ý đã vươn tay nắm lấy nhưng khi bàn tay của Vesta cách thanh kiếm 1cm thì một dòng điện lóe lên khiến cho Vesta đau đơn lùi về sau.
- Kaijin, ngươi…(Vesta)
- Thanh kiếm của ta không ai cũng có thể đụng vào được trừ phi được ta cho phép.
Thiên Vẫn Kiếm nhận được triệu hoán bay về tra vào vỏ kiếm.

Ryu mặt lạnh nhìn lấy Vesta có chút hốt hoảng ngồi trên đất.

Vesta giận dữ đứng dậy cầm ly bia trực tiếp ở trên đầu Ryu đổ xuống, hành động của Vesta làm cho những người trong quán giật mình không thôi.
- Ryu-san, không sao chứ?(Elf)
- Không sao? Váy cô không bị ướt chứ?
- E-em vẫn ổn.(Elf)
Kaijin trừng mắt đứng dậy tung thẳng một quyền vô mặt Vesta, hành động của Kaijin làm cho mọi người giật mình.
- Oi… Chỉ vì chúng ta im lặng mà ngươi đắc ý đến thế ư? Ê, Vesta! Tên khốn, hành xử như vậy trước khách của ta, ngươi sẵn sàng rồi chứ?(Kaijin)
- Ngươi… ngươi dám vô lễ với ta ư?(Vesta)
- Đừng tưởng rằng ngươi có chức vị Đại Thần tại Quốc Gia Vũ Trang Dwargon là ngon.
Ryu cũng đứng lên mà trên người cậu Ma Lực phun trào dọa cho Vesta lùi về sau.
- Ryu-san, đề tui giải quyết việc này.(Kaijin)
- Đừng đấm vào mặt, đấm vào người hắn ấy.
- Nhẹ tay một chút.(Garm)
Kaijin tiến tới thì Vesta lùi lại, Kaijin lại tung một quyền đập thẳng má Vest khiến cho Vesta té ngã xuống đất.

Kaijin cũng ý thức được hành động của mình sẽ mang lại hậu quả như thế nào.
- Ryu-danna, ngài đang tìm những nghệ nhân tài giỏi phải không? Ta có được không?(Kaijin)
- Nếu là ông thì quá tuyệt rồi.

Tôi rất vui khi ông giúp đỡ, Kaijin.
Kaijin mỉm cười gật đầu khi Ryu đồng ý nhận mình.

Một lát sau, Kaido nghe được trình báo chạy tới, hắn trưng ra bộ mặt cạn lời với anh trai mình.
- Hmph, tên đó dám vô lễ với Ryu nên anh chỉ dạy dỗ hắn một chút thôi.(Kaijin)
Kaido nhìn Vesta bị đưa lên cán khiêng đi mà khóe miệng co giật không thôi.
- Anh cũng biết là không thể làm vậy với Bộ Trưởng mà.(Kaido)
- Đừng có trách gì em, đây là luật rồi.(Kaido)
Kaijin cùng bộ ba Garm và Ryu đều bị đeo còng tay đưa đi.
- Em phải giam giữ anh cho đến khi được đưa ra xét xử.(Kaido)
Kaido ra hiệu cho lính của mình dẫn mọi người về phòng giam, ở đây Kaijin cúi đầu xin lỗi bộ ba Garm.
- Tên Vesta đó có vẻ không ưa ông cho lắm nhỉ?
Vừa nghe câu hỏi, Kaijin bèn cau mặt nhíu mày, thở dài và kể lại chuyện trước đó.
Thực sự thì Kaijin vốn là một trong các đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ hoàng gia.

Nghĩa là, đoàn kỵ sĩ hoàng gia có tổng cộng 7 binh đoàn, mỗi đoàn có một chỉ huy riêng.
Kaijin là đoàn trưởng của Binh đoàn Công tác.

Phụ tá của ông ta vào lúc đó là Vesta.
- Tên đó, xuất thân từ gia đình Hầu tước và nghe nói hắn ta dùng tiền vàng để mua chức đó.

Thế nên hắn ghen tị với tôi, người xuất thân từ thứ dân.(Kaijin)
- Có lẽ cũng rất khó chịu.

Phải nghe chỉ thị từ một thứ dân là một sự sỉ nhục đối với hắn còn tôi vào lúc đó không hề thấy cảm thông gì với thuộc cấp cả.

Tôi chỉ cố gắng, nỗ lực đáp lại sự kỳ vọng của Bệ hạ.(Kaijin)
- Rồi, sự kiện kia xảy đến.(Kaijin)
- Dự án Magisoldier mà hắn buộc phải hoàn thành đã phát nổ, hắn đã đùn đẩy trách nhiệm lên người ta.

Hắn dụ dỗ binh lính và đưa ra lời khai giả.

Ta đành phải rời khỏi đội.(Kaijin)
Kaijin nói xong đứng lên hướng về phía Ryu đưa tay của mình ra, Ryu đứng lên cũng đưa tay nắm lấy tay của Kaijin.
- Về chuyện đó, chúng tôi quyết định sẽ đi theo anh.(Garm)
- Phải.

Đâu cũng được miễn là còn làm việc với anh Kaijin.(Dord)
- Ryu-danna, chúng tôi có thể đi cùng với cậu không?(Garm)
- Được vậy còn gì bằng.
Hôm sau, Kaijin cùng bộ ba Garm và Ryu được đưa tới phiên tòa xét xử.

Dwargo Gazel từ trong thông đạo bước ra ngồi vào vị trí của mình.

Ryu lúc này mới có thể chứng kiến dung nhan của Dwargo Gazel.
Dwargo Gazel có một cơ thể rất giống người lùn, trông cứng rắn, với chiều cao của một con người được bao phủ trong một bộ giáp cơ bắp ẩn chứa năng lượng mạnh mẽ bên dưới.

Da của anh ta có màu nâu rám nắng như đặc trưng của chủng tộc anh ta và mái tóc đen nhánh của anh ta được vuốt ngược ra sau.

Khi Dwargo Gazel ngồi vào vị trí của mình thì bên dưới phán quan tay cầm cây búa gõ xuống tuyên bố buổi xét xử bắt đầu.
Trong Quốc Gia Vũ Trang Dwargon không ai được phép phát biểu khi vua chưa cho phép.

Vì thế, sẽ có luật sư bào chữa cho bị cáo.
Ryu nghe những lời của vị luật sư nói sai sự thật về tình hình hôm đó thì cậu đã có ý định xông phá xiềng xích chém chết Vesta với tên luật sư.
- Vua Gazel, ngài đã nghe chưa ạ? Xin hãy trừng phạt nghiêm khắc những kẻ này.(Vesta)
- Haha, đúng là nực cười.

Chuyện xô xát lại làm thành mình bị thương nghiêm trọng sau đó dùng tiền của mình mua chuộc luật sư bào chữa.
- Phiên tòa xét xử của Quốc Gia Vũ Trang Dwargon không gì hơn cái này.
- Ngươi… ngươi dám lên tiếng khi mà vua chưa cho phép.(Vesta)
- Ngươi cũng vậy thôi, nhà vua chưa cho phép ngươi nói chuyện đã mở lời rồi.
- Ta nhớ không nhầm thì Quốc Gia Vũ Trang Dwargon không ai được phép phát biểu khi vua chưa cho phép nhỉ?
Vest bị Ryu lời nói làm cho cứng họng mà vì luật sư bào chữa cho nhóm Kaijin rung rẩy không thôi vì hắn cảm thụ được có đôi mắt dã thú nhìn chằm chằm mình.
- Ta giờ tuyên bố phán quyết.(Phán Quan)
- Bị cáo Kaijin bị kết án lao động công ích 20 năm trong hầm mỏ.

Và đồng bọn sẽ bị kết án lao động công ích 10 năm trong hầm mỏ.(Phán Quan)
- Ta tuyên bố phiên tòa kết thúc.(Phán Quan)
- Khoang đã.(Gazel)
- Đã lâu không gặp, Kaijin.

Dạo này ngươi khỏe không?(Gazel)
Những người đứng bên dưới đều quỳ xuống hàng lễ trừ Ryu là không quỳ, điều này làm cho Gazel hơi nhíu mày mà những binh lính vào thế tùy thời lao tới nếu như Gazel hạ lệnh.
- Kaijin, ngươi được phép trả lời bệ hạ.(Phán Quan)
- Thần rất vui khi thấy ngài vẫn khỏe mạnh.(Kaijin)
- Kaijin, ngươi có từng nghĩ tới việc trở lại quân đội của ta?(Gazel)
Vesta nghe được Gazel có ý muốn để cho Kaijin trở lại quân đội nếu như Kaijin có nghĩ đến việc đó.

Kaijin trả lời làm cho Vesta lẫn những người có mặt ở đây kinh ngạc không thôi.
- Mong bệ hạ thứ lỗi nhưng thần đã tìm được chủ nhân cho mình.

Lời thề của thần là thứ đáng giá nhất.(Kaijin)
- Thần sẽ không phản bội dù ngài có ra lệnh.
Gazel đảo mắt sang Ryu vẫn đứng nhìn mình, Gazel thật sâu nhìn Ryu một chút, hắn không biết Ryu đã dùng cách gì để cho Gazel kiên quyết như vậy.
Ra vậy.(Gazel)
Gazel đưa tay lên để cho binh lính trở lại bình thường.
- Ta sẽ kết án.

Kaijin và những người đi cùng sẽ bị lưu đày.

Đó là bản án của ta.(Gazel)
- Tất cả mau chóng rời đi ngay lập tức.(Gazel)
Khi mà mọi người giải tán thì Gazel đơn độc ở lại với Vesta và Phán Quan.
- Vesta, ngươi có gì để nói với ta không?(Gazel)
- Bệ hạ… thần…(Vesta)
Vesta không biết nên nói gì cả, Gazel khuôn mặt hiện rõ sự thất vọng.
- Ta đã đánh mất một đại thần.(Gazel)
Vesta ban đầu không hiểu ý Gazel ám chỉ là mình mà khuyên giải nhưng sau đó hắn mới nhận ra người Gazel đề cập là bản thân.
- Ta vốn rất ký vọng vào ngươi.

Ta đã nhiều năm thậm chí là thất bại dự án Magisoldier để ngươi nói ra sự thật.(Gazel)
- Ngươi nhìn thứ đó đi.(Gazel)
Vesta nhìn sang thấy được Phán Quan trên tay cầm một bình thủy tinh bên trong là chứa dược phẩm mà Ryu đã đưa cho Kaido lúc đó.
- Có biết đó là gì không? Đó là dược phẩm hồi phục hoàn toàn thể trạng được chế tạo từ Thảo mộc Hipokute.(Gazel)
- Không thể nào, dù lấy kỹ thuật của Dwarf cũng chỉ có thể điều chế dược phẩm chữa trị 98% mà thôi.

Làm thế nào…(Vesta)
- Do tên thiếu niên đó đã cho chúng ta.(Gazel)
- Hành động của ngươi đã cắt đứt mối quan hệ giữa chúng ta và thiếu niên đó.(Gazel)
- Vesta, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa.(Gazel)
Gazel nói những lời cuối cùng với Vesta rời xoay người rời đi.
Ryu cùng với Kaijin và bộ ba Garm đứng ở cổng thành, Kaidou nhờ Ryu chăm sóc cho Kaijin.
- Giờ thì chúng ta đi thôi.
Ryu vừa dứt lời thì một cơn cuồng vong xuất hiện và xuất hiện trước mặt Kaijin và bộ ba Garm là Ranga với Bạo Phong Lang.
Gazel đứng ở một bên trầm tư, xuất hiện phía sau lưng một nữ thám báo.
- Đã bắt giữ tên luật sư chưa? Xử hắn nặng vào.(Gazel)
- Vâng.(Nữ thám báo)
- Và theo dõi thiếu niên đó.

Không thể để một tên có Ma Lực kinh khủng đó được tự do được.(Gazel)
Những người khác nhìn không ra nhưng mà Gazel là kẻ già đời vừa nhìn đã biết Ryu không phải kẻ tầm thường, vào thời khắc mà Ryu nhìn chằm chằm tên luật sư đã khiến cho Gazel giật mình trong lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play