Ấn tượng đầu tiên của Đường Long khi bước vào trong không gian là nhiệt độ bức người kinh khủng, Dị Hỏa Tháp trong mi tâm tản mát ra khí tức đem khí nóng xuôi đuổi đi.
- Nơi này là nơi phong ấn Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa? Nhóm người Huân Nhi cùng với những người khác không thấy đâu cả.
Đường Long thấy trên không trung trôi nổi ngọn lửa trắng ngà, hỏa diễm tuy không phải là bản thể của Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa nhưng hắn vẫn không khinh thường.

Huống chi, chỗ này khắp nơi đều rất quỷ dị, tuy nhìn có vẻ yên bình nhưng lại ẩn giấu sát khí.
Thân hình Đường Long lướt qua biển lửa, bốn phía đều tràn ngập nhiệt độ kinh khủng.

Trong không gian này, ngay cả không khí cũng bị bốc hơi, chung quanh hiện lên nét hoang tàn không cách nào miêu tả được.

Trên quãng đường dài chừng mười phút này, hắn vẫn chưa hề thấy điểm cuối của biển lửa, cũng như không hề thấy bất kỳ bóng người nào.

Cứ như biển lửa này kéo dài vô tận vậy.
Đường Long cảm ứng phía trước có tiếng động liền phát hiện ra trước mặt mình hiện ra những người nữ nhân đã từng trải qua cuộc đời hắn cùng với kẻ thù.
- Ảo cảnh do Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa chỉ có thế thôi sao?
Đường Long vừa dứt lời thì ảo cảnh biến đổi thành nơi quen thuộc nhất của Đường Long chính là Không Gian Hệ Thống mà bây giờ hoàn cảnh phía trước là khắp nơi hoang tàn cùng với Hắc khí tràn ngập không gian.
- Haha, ý đồ để kích phát cảm xúc của con người.
- Ảo cảnh của Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng không thua kém gì Bồ Đề Cổ Thụ.
Đường Long thảnh nhiên đi về phía trước mặc cho ảo cảnh có chân thật đến đâu, đôi mắt của cậu cũng dần biến đổi thành Seinegan.

Khi Seinegan mở ra thì Đường Long phát hiện cả phiến không gian này cũng biến đổi, biển lửa vô tận đã biến mất.

Thay vào đó là một làn sương trắng ngà có phạm vi chừng mười trượng.

Trong sương mù này, có hơn mười người đang chuyên tâm bay đi bay lại.

Thậm chí, một vài người đã bị hỏa diễm màu trắng ngà bao phủ, cuối cùng, hóa thành tro tàn trong tiếng kêu thảm thiết.
- Thôi vậy, ta làm một lần người tốt đi.
Đường Long thở dài, bàn tay đưa lên mà đầu ngón tay có khí ép bọc nho nhỏ bao phủ.

Hai bàn tay của Đường Long như bám vào trong không gian, theo bàn tay của cậu kéo xuống thì không gian nhanh chóng sụp đổ.

Làn sương trắng ngà bị tác động mạnh nên dần bị xuôi tan đi, Đường Long bén nhạy phát giác có đôi mắt đang nhìn chăm chú mình.
Đường Long cũng không quan tâm mà dẫm chân tiến về phía trước rời khỏi khu vực làn sương trắng ngà, có vài người cũng nhận ra dị biến của làn sương nên nhanh chóng lao ra.
- Phu quân.(Cổ Huân Nhi)
Nghe được tiếng kêu của Cổ Huân Nhi thì Đường Long ngẩng đầu lên nhìn thấy có một cái bình đài khổng lồ đang trôi nổi trên không trung, mà ở sâu bên trong đó có một cái cửa cự đại màu trắng.

Hiện tại, đám người Huân Nhi đang túm tụm lại trên bình đài này.
- Mọi người không sao chứ?
- Không sao cả.(Tử Nghiên)
- Thật sự không nghĩ tới là Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa lại có thể phóng thích ra Mộng Yểm Thiên Vụ, xem ra trong ngàn năm nay thực lực của nó lại tinh tiến thêm rất nhiều.(Cổ Huân Nhi)
Theo như lời giải thích của Cổ Huân Nhi thì Mộng Yểm Thiên Vụ là vùng vụ khí có thể làm con người mãi mãi chìm đắm trong ảo cảnh chính là độc môn tuyệt kỹ của Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Nghe nói Tịnh Liên Yêu Thánh thi triển ra chiêu này có thể bao trùm cả một tòa thành khiến cho tất cả mọi người trong tòa thành đó bị chìm vào trong ảo cảnh mà lầm tưởng rằng bản thân đã sống được mấy trăm năm.

Rồi sau đó khi sương mù tan đi thì bọn họ mới giật mình phát hiện ra rằng kinh nghiệm thực giả trong mấy trăm năm nhân sinh ấy chỉ là một giấc mộng ảo mà thôi.
- Nghe nói ở ngàn năm trước, Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa còn chưa thể thi triển được chiêu này.

Vậy mà không nghĩ đến, hiện tại nó lại có thể làm được.

Xem ra chuyến này thật sự là rất hung hiểm.(Cổ Huân Nhi)
- Những người khác đâu?
- Vùng không gian này chính là thiên hạ của Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Ngay khi chúng ta vào trong thì trên cơ bản coi như là chúng ta đã rơi vào trong lòng bàn tay của nó.

Cho nên người nào được truyền tống đến đâu thì đều là do nó quyết định.(Thải Lân)
- Tùy ý nắm giữ sinh tử của người khác trong lòng bàn tay sao? Thú vị đấy.
- Nó hẳn là cố ý cho chúng ta ở cùng một chỗ.

Không gian nơi đây cực kỳ quỷ dị! Lúc trước ta đã cố gắng dùng sức để phá tan sự trói buộc nhưng mà cũng không làm gì được, ngược lại còn bị phản phệ.

Nơi này giống như một nhà lao cực kỳ chắc chắn, muốn mạnh mẽ xé rách nó là điều không thể.(Cỗ Nam Hải)
- Dựa theo những kinh nghiệm trước đây của các tiền bối trong tộc thì trước đó cũng đã xuất hiện tình cảnh như thế này.

Nếu chúng ta men theo con đường phía sau cánh cửa này, ắt sẽ gặp được Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa nhưng mà nếu đi theo con đường đó thì sẽ phải vượt qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp thì mới đến được đích.(Cổ Nam Hải)
Đường Long bước lên mà lòng bàn tay có Không Gian Chi Lực xuất hiện, cậu không tin tà hướng không gian phía trước vồ một cái nhất thời Đường Long cảm ứng được phản phệ truyền về, cậu cũng không tránh mặc cho phản phệ đánh về phía mình.
Bành
Đường Long thân hình lùi về sau mà không gian bị cậu mở ra chút khe hở nhanh chóng khép lại.
- Nơi đây chính là địa bàn của Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Cho dù chúng ta muốn nhìn thấy được bản thể thì phải tuân theo quy củ do nó đặt ra.(Cổ Nam Hải)
Đột nhiên, không gian chung quanh dao động kịch liệt hẳn, nhiệt độ xung quang chợt tăng cao đột biến.
- Tất cả cẩn thận.
Mọi người quét mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Lúc này, vùng không gian ngày càng vặn vẹo trở nên quỷ dị quá mức khiến cho mọi người phải cực kỳ cẩn trọng để ứng phó với nó.

Cùng lúc này, không gian càng ngày càng trở nên bất ổn rồi sau đó không ít khe hở bỗng nhiên sinh ra.

Đến khi chúng vỡ hẳn thì từng cột lửa màu nhũ bạch như sóng to gió lớn đột nhiên xuất hiện.

Nhưng điều đó cũng chưa phải là tất cả! Ngay sau đó, từng bóng từng bóng nhân ảnh hỏa diễm giống như thủy triều phóng ra từ bên trong các khe hở, lập tức trên khoảng không bao la của phiến không gian này đã bị những nhân ảnh đó nêm chật kín.
Những nhân ảnh này đều có hỏa diễm quấn quanh thân thể, trong tay của chúng nắm chặt hỏa diễm trường mâu.

Tất cả đều giống như khôi lỗi vậy, đôi mắt đều không mang chút cảm xúc nào nhìn chòng chọc vào đám người Đường Long.
- Cẩn thận! Đây chính là những cường giả đã bị Tịnh Liên Yêu Hỏa luyện hóa trở thành Hỏa Nô nên chúng tương tự như là một loại khôi lỗi vậy.(Cổ Nam Hải)
Grào
Cổ Nam Hải vừa dứt lời thì những Hỏa Nô rống lên điên cuồng, đồng thời bọn chúng đều xuất thủ.

Tất cả đều phóng đến đám người Đường Long, thanh thế như che trời lấp đất.

Đường Long thấy Hỏa Nô nhào tới thì bàn tay đưa lên hướng những Hỏa Nô sau đó nắm lại, những Hỏa Nô trong chốc lát đã đánh nát gần trăm Hỏa Nô.

Ngay khi Đường Long phát động công kích thì đám người Huân Nhi cũng đã phát ra công kích của bản thân, mọi người ở đây ai cũng đều là cường giả Đấu thánh khi xuất thủ lập tức tạo nên thanh thế nghiêng trời lệch đất.
Từng Hỏa Nô nhanh chóng bị đánh thành hư vô nhưng cho dù đám người Đường Long có công kích mạnh mẽ đến thế nào đi nữa thì đám Hỏa nô kia cũng liên tục tuôn ra giống như bất tận, giết mãi cũng không hết.
- Nếu cứ đánh tiếp như thế này thì cũng chỉ vô dụng, đành phải đi vào trong kia thôi.(Cổ Nam Hải)
- Đi.
Đường Long gỡ xuống trên lưng Phá Diệt Phệ Thương sau đó dậm chân lao đi, Đường Long lao như tên bắn bất kỳ Hỏa Nô xông tới đều bị nghiền nát.

Cả đám lấy thế như chẻ tre xông ra khỏi hỏa diễm quần nhân, đến cuối cùng thì mỗi người đều bộc phát sức lực tung chưởng lên đại môn.
Ầm
Đại môn bị nhiều đòn tấn công cùng lúc nên vỡ vụn ra, Hỏa Nô vô cùng vô tận phía sau cũng ngừng truy sát, cứ lơ lửng trôi nổi trên không trung.
- Đi thôi! Dựa theo những gì tiền bối trong tộc nói thì phải đến được điểm cuối của Yêu hỏa đại điện, chỗ đó mới là vị trí bản thể của Yêu Hỏa.(Cổ Nam Hải)
- Chúng ta vào trong thôi, không biết sao ta cảm giác Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa lần này xuất thế không đơn giản.
Hỏa diễm nhũ bạch tràn ngập ánh mắt mọi người trong đại điện khổng lồ.

Trên quảng trường rộng ước chừng mấy ngàn trượng của nó có vô vàn Hỏa Nô đang đứng yên lặng.

Trong phiến không gian này, bọn chúng không hề tạo nên một tiếng động nào nhưng lại tỏa ra khí thế vô cùng đáng sợ.

Luồng khí thế kia dường như giống như dung hợp lại một chỗ tạo thành một con rồng lửa xoay quanh đỉnh đầu những nhân ảnh này.

Tất cả đều hiện ra sát khí vô biên.
Khi đám người Đường Long nhìn thấy trận chiến ở trong một góc của đại điện thì cả đám không nén nổi phải chau mày.

Đây cũng không phải lần đầu tiên họ nhìn thấy cảnh này nhưng sau khi vào đại môn kia thì họ đã xông qua ba cái đại điện giống như thế này.

Vấn đề duy nhất là đi vào càng sâu thì thực lực của đám Hỏa nô càng mạnh.
Từ cảm ứng thì đám Hỏa Nô trước mặt có thực lực Đấu Tôn.

Trong mắt của đám người này, tuy một tên Đấu tôn chả có gì đáng kể nhưng khi số lượng của chúng lên đến một vạn thì cho dù là cường giả Đấu Thánh cũng cảm thấy bị tra tấn tinh thần mà đặc biệt hơn nữa là bọn Hỏa Nô này có thể phối hợp liên thủ với nhau một cách hoàn mỹ, tạo ra uy lực khiến cho người ta phải sợ hãi.
- Cổ trưởng lão, nếu cứ tiếp tục xông tới thì đến lúc nào mới vượt qua đây?(Cổ Huân Nhi)
- Vấn đề này cũng không có cách nào giải quyết! Không Gian Yêu Hỏa này được Tịnh Liên Yêu Hỏa khống chế hơn ngàn năm nên chuyện nó biến nơi này thành đầm rồng hang hổ là điều không thể tránh khỏi.

Nếu không như vậy thì nó cũng không thể tồn tại đến tận bây giờ mà đã bị người khác bắt đi rồi.(Cổ Nam Hải)
- Vậy Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa muốn biến chúng ta thành con rối để đùa nghịch.
Đường Long chủ động đi vào trong đại điện và đám Hỏa Nô Đấu Tôn cũng xông tới.

Có Đường Long đi đầu thì những người khác cũng xông lên xuất thủ đánh chất đám Hỏa Nô Đấu Tôn sau đó cả đám người hóa thành một dải ánh sáng, chỉ lập lòe mấy lượt đã đến điểm tận cùng trong đại điện rồi lại một lần nữa ngang nhiên phá cửa mà vào.
Trong thời gian kế tiếp, đám người Đường Long đều lặp đi lặp lại những hành động buồn tẻ mà đơn điệu như cũ, nếu có khác thì chỉ khác biệt về thực lực của Hỏa Nô của các đại điện mà thôi.

Đám Hỏa Nô đó càng lúc càng mạnh khiến cho bọn họ chả khác nào giao chiến với Đấu Thánh cả, tiêu hao không nhỏ chút nào.
Ầm
Cửa vào đại điện bị Đường Long vô tình nhất cước đá nát, sau khi đá vụn văng khắp nơi thì lại là một đại điện khác xuất hiện trong tầm mắt của họ.

Điều này làm cho cả đám cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
- Ồ? Không thấy Hỏa Nô đâu cả.
Đường Long nhìn vào trong đại điện một vòng nhưng trong đại điện này cũng không còn tràn ngập những tên Hỏa Nô như trước đó mà chỉ có một thân ảnh đang đứng giữa đại điện.
- Xông quan kết thúc rồi sao?(Cổ Huân Nhi)

- Không phải, chúng ta hơi gặp rắc rối.(Cổ Nam Hải)
Cổ Nam Hải nhìn vào trong đại điện, nơi trung tâm của đại điện có một thân ảnh gầy gò đang đứng thẳng tắp, trên thân thể hắn cũng không có hỏa diễm quấn quanh.

Hai mắt hắn nhắm chặt lại, cùng với đó là một khí tức cường hãn tựa như Thái Sơn áp đỉnh phóng ra trên người.
- Tứ tinh Đấu Thánh.(Cổ Nam Hải)
Cảm thụ được khí tức cường hãn của thân ảnh đứng ở giữa đại điện thì Cổ Nam Hải cùng Tử Nghiên với những người khác chấn động.
- Đây cũng là Hỏa Nô?
- Miễn cưỡng xem như Hỏa Nô nhưng dù sao hắn vẫn còn chút linh trí của bản thân.

Nếu so với những tên hỏa nô bị Tịnh Liên Yêu Hỏa khống chế hoàn toàn thì hắn vẫn có quyền tự chủ.(Cổ Nam Hải)
- Xem ra đây hẳn là cửa ải cuối cùng rồi.

Nếu vượt qua thì chúng ta sẽ có thể đến được chỗ Tịnh Liên Yêu Hỏa.
- Hai chúng ta cùng động thủ để nhanh chóng giải quyết vấn đề này thôi! Chuyện ở nơi này ta đã chán lắm rồi.(Tử Nghiên)
- Khoang đã, hai người đừng vội động thủ, dù sao phía trước chúng ta không biết Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa sẽ là trò gì nhưng vẫn giữ chiến lực đỉnh phong vẫn tốt nhất.

Để ta tới đối phó.
Ngay sau đó, đám người kia lặng yên không một tiếng động mà lướt vào đại điện, đến cuối cùng tất cả đều phân tán ra bao vây thân ảnh gầy gò kia lại.

Cùng lúc này, Đường Long tay cầm Phá Diệt Phệ Thương tiến đến trước mặt người kia.
Đang lúc bước chân mọi người rơi trên đại điện thì bóng người đang nhắm chặt kia cũng chậm rãi mở mắt ra.

Hiện giờ, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người là một đôi đồng tử đen kịt với vẻ hờ hững vô tình.

Tuy nhiên, nếu so sánh với mấy tên Hỏa nô lúc trước thì rõ ràng là nó vẫn linh động hơn mấy phần, nhưng dù sao đi nữa thì đôi mắt đó cũng thật sự quá giá lạnh và vô cảm.
Đôi mắt vô cảm ấy cứ nhìn chằm chằm Đường Long ở trước mặt.

Song phương cứ thế nhìn nhau nhưng cũng không nói một lời nào.

Chẳng qua, không khí giương cung bạt kiếm đang dần dần muốn bùng nổ.
Khi đến gần, đám người Đường Long mới nhìn thấy rõ ràng thân ảnh gầy gò kia chỉ mặc một bộ quần áo hết sức bình thường không có gì đặc biệt mà khuôn mặt hắn lại cứng nhắc vô cùng.

Đôi mắt hắn lạnh lẽo đến mức người ta có thể liên tưởng nó với huyền băng vạn năm.
Uỳnh
Lúc này, thân ảnh gầy gò đang trôi nổi hư không chợt nhẹ nhàng nắm chặt lấy một thanh huyết hồng cự phủ cực kỳ khoa trương mà quái dị.

Nó có kích cỡ khổng lồ chừng mấy trăm trượng, nhưng bỗng dưng xuất hiện không tiếng động bên cạnh tên kia.

Điều này làm họ cảm thấy có phần bối rối nhưng những ai nơi này đều hiểu rất rõ rằng bên trong thân ảnh gầy gò đó ẩn chứa một lực lượng đáng sợ đến nhường nào.
Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh tay cầm Huyết Sắc Cự Phủ hướng thẳng đỉnh đầu Đường Long bổ xuống, Đường Long tay cầm Phá Diệt Phệ Thương đâm ra ngoài cùng lưỡi búa va chạm nhau.

Khi Cổ Nam Hải nhìn về phía huyết sắc cự phủ thì lông mày hắn khẽ nhíu lại, dường như hắn đang nghĩ về một điều gì đó.
Keng
Đường Long lẫn Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh bị dư âm cuộc chiến chấn lùi về sau, Đường Long kéo lê Phá Diệt Phệ Thương xông lên đâm về phía yết hầu của Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh.

Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh cũng không yếu thế, trong tay Huyết Sắc Cự Phủ bổ xuống làm lệch đường đi của mũi thương.

Mũi thương bị Huyết Sắc Cự Phủ chém lệch xuống dưới đâm vào trong sàn đại điện.
Đường Long và Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh giao đấu cực kỳ kịch liệt, cho dù là đại điện này rất cứng rắn thì hiện tại cũng đã bị nổ vụn thành từng khúc một rồi nhanh chóng lan tràn ra thành những vết nứt.
Bên trong đại điện, đối mặt với Đường Long liên tục cầm Phá Diệt Phệ Thương thọt vào điểm yếu thì Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh đang nắm huyết sắc cự phủ kia cũng không chịu yếu thế chút nào.

Hắn múa liên tục cự phủ trong tay tạo nên từng đợt gió xoáy.

Chỉ trong chốc lát một mùi máu tanh tưởi đã lan ra khắp đại điện, khiến cho mọi người cảm thấy lạnh lẽo hẳn lên.
Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh có thực lực mạnh mẽ cũng không địch lại được Đường Long thế công vũ bão, dần theo thời gian thì Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh rơi vào hạ phong.
- Hủy Diệt Long Thương – Nhất Thương – Nhất Kỵ Đương Thiên.
Choang
Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh cầm huyết sắc cự phủ và Đường Long cầm Phá Diệt Phệ Thương bỗng nhiên cùng va chạm vào nhau làm khuếch tán ra một loại sóng âm ngưng thực như sóng nước đáng sợ vô cùng.

Ngay sau đó, huyết phủ nhân ảnh kia cũng bị bắn ngược lại ra phía sau, bước chân hắn nặng nề đâm thẳng xuống mặt đất tạo nên hơn mười cái hố sâu.
Grào
Hỏa Nô Tứ tinh Đấu Thánh bị mạnh mẽ đẩy lui đã khiến cho cặp mắt vốn vô cảm của hắn bỗng hiện lên vẻ nóng bỏng điên cuồng sau đó, hắn gầm lên một tiếng vang vọng cả đại điện.

Chỉ một thoáng sau khi hắn gầm lên thì ở trên mi tâm của hắn đột nhiên lóe lên ánh sáng mãnh liệt, bên trong đó bỗng nhiên chậm rãi xuất hiện một cái phù văn mà khi phù văn này xuất hiện thì khí tức của hắn cũng đột nhiên tăng vọt lên.
- Tộc văn? Đây là Tiêu tộc Tộc văn.
- Chẳng nhẽ đây lại là một vị tiền bối nào đó của Tiêu tộc?(Cổ Huân Nhi)

- Kích hoạt Tộc văn khiến cho bản thân thực lực tăng lên Ngũ tinh Đấu Thánh? Nhiêu đó đối với ta không đủ dùng.
Khí tức của Hỏa Nô trở nên tăng vọt, rồi bất chợt hắn bổ ra một phủ.

Lập tức, một cỗ kình phong đáng sợ xé rách không gian trong nháy mắt.

Đối diện với loại công kích có lực lượng đáng sợ đủ để bổ đôi thiên địa thì Đường Long không sợ hãi chút nào, nấm tay siết lại oanh ra một quyền.
- Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Hỏa Nô bổ ra kinh thiên một phủ bị Đường Long một quyền phá nát, Hỏa Nô vẫn chưa buông tay.

Thân hình hắn khẽ động xuất hiện ở trên đỉnh đầu Đường Long.

Huyết sắc cự phủ cực kì khổng lồ xé rách hư không mang theo một cỗ lực lượng hủy diệt nhằm ngay vào đầu Đường Long mà đánh xuống.
- Không biết tôn tính đại danh của vị tiền bối là gì? Tại hạ là Đường Long có quan hệ mật thiết với Tiêu tộc về sau.
- Tiêu tộc?(Hỏa Nô)
Nghe được hai từ đó, đôi mắt vốn hờ hững của vị nam tử gầy gò bỗng nhiên nổi lên từng đợt dao động, rồi nhìn chằm chằm vào Đường Long.
- Ngươi có mối quan hệ… thế nào với Tiêu tộc?(Hỏa Nô)
- Từng gặp được Tiêu Huyền tiền bối trong Thiên Mộ.
- Ta là ai?(Hỏa Nô)
- Ngươi là Tiêu tộc - Tiêu Thần, người đời xưng ngươi là Huyết Phủ Tiêu Thần.(Cổ Nam Hải)
Cổ Nam Hải trong thanh âm tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Hỏa Nô lẩm bẩm tên của mình mà những người khác nhìn về phía Cổ Nam Hải.
- Cổ trưởng lão, người biết vị tiền bối này?(Cổ Huân Nhi)
- Không biết nhưng đối với Huyết Sắc Cự Phủ thì ta đã từng đọc được ở trong cổ tịch.

Tiêu tộc năm đó từng sản sinh ra tuyệt thế thiên tài, vũ khí thành danh là một thanh Huyết Sắc Cự Phủ và người này được gọi là Tiêu Thần.(Cổ Nam Hải)
- Tiêu Thần có thiên phú kinh người, hắn cũng được coi như là đường đệ của Tiêu Huyền, chỉ có điều hắn là người không thích chịu sự trói buộc, hỉ nộ vô thường.

Lúc hắn thành danh thì đã có không biết bao nhiêu cường giả chết dưới phủ đầu của hắn, nhưng mà về sau hắn lại vô cớ mất tích.

Khi đó, Tiêu tộc dù có tìm kiếm như thế nào thì cũng không tìm thấy bóng dáng của hắn, vậy mà không ngờ hắn lại xuất hiện tại nơi này.(Cổ Nam Hải)
- Đúng rồi, ngay khi hắn mất tích thì không lâu thì tin tức về Tịnh Liên Yêu Hỏa liền xuất hiện.(Cổ Nam Hải)
- Thế nhưng, bởi vì hắn ở chỗ này nên cũng coi như là đã tránh thoát được một hồi đại kiếp nạn của Tiêu tộc cũng không biết nên nói đó là họa hay phúc nữa!(Cổ Nam Hải)
- Tiêu Thần tiền bối đã chống cự lại sự khống chế của Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa.
Đường Long thân hình lóe lên, một thân Linh hồn lực cường hãn dũng động mà ra xâm nhập vào trong cơ thể của Tiêu Thần trợ giúp hắn thoát khỏi sự khống chế của Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Trong đầu, điểm sáng mà Tịnh Liên Yêu Thánh dùng thủ đoạn lưu lại trên cổ đồ khi Đường Long chạm vào trong cơ thể Tiêu Thần thì thân thể đang run rẫy Tiêu Thần liền ngừng lại một cách kì dị, cùng với đó ngọn hỏa diễm màu nhũ bạch đang thoát ra từ thân thể của Tiêu Thần cũng từ từ tiêu tán.
- Mẹ kiếp, Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Ta không dùng Huyết Sắc Cự Phủ trong tay chặt ngươi một đợi thề không bỏ qua.(Tiêu Thần)
- Hiện tại, Tiêu tộc thế nào rồi?(Tiêu Thần)
Đường Long đem sự tình ngắn gọn kể cho Tiêu Thần đồng thời cũng cáo tri việc Tiêu Huyền bị Hồn tộc ám hại cùng với được hắn hồi sinh.
- Hồn tộc, đợi ta ra ngoài tìm các ngươi tính sổ sách.(Tiêu Thần)
- Nơi này là Không Gian Yêu Hỏa, hi vọng Tiêu Thần tiền bối dẫn chúng ta đến đến chỗ bản thể Tịnh Liên Yêu Hỏa.
- Các ngươi không phải là đối thủ của Tịnh Liên Yêu Hỏa.(Tiêu Thần)
- Chúng ta ở đây cũng là chịu chết.
Đường Long vừa nói vừa âm thầm vận dụng thực lực của mình biểu hiện cho Tiêu Thần cảm ứng, Tiêu Thần quái dị nhìn lấy Đường Long.
- Các ngươi đi theo ta.(Tiêu Thần)
Cót két
Sau lưng Tiêu Thần, một đoàn người yên lặng nhìn hắn chậm rãi mở một cánh cực lớn mà phía sau cánh cửa đó là một cái cầu thang.

Nhìn về điểm cuối cùng của cái cầu thang, mọi người có thể mơ hồ thấy được một cái tế đàn khổng lồ làm bằng đá.
Nhìn tế đàn, Đường Long tiên phong bước lên thang đá sau đó bước từng bước, đi về phía tận cùng của cầu thang.

Ở phía sau, đám người hơi có chút chần chờ nhưng cũng nhanh chóng đuổi theo.
Đường Long ngẩng đầu nhìn lên tế đàn thì chỉ thấy trên đó có một cái vương tọa khổng lồ đang đứng sừng sững.

Phía trên vương tọa, một đạo thân ảnh mặc áo bào trắng an tĩnh ngồi xếp bằng, từng ngọn hỏa diễm màu nhũ bạch xoay quanh thân thể, không ngừng biến ảo ra các loại hình ảnh.
Tuy thân ảnh này cũng chỉ ngồi yên lặng, không hề khuếch tán ra nửa điểm khí tức nào cả, thế nhưng trong ánh mắt của đám người Đường Long thì thân ảnh đó lại cực kỳ quỷ dị.
- Đánh bại được ta thì các ngươi có thể nhận được Bổn nguyên Yêu hỏa, nếu không các ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại chỗ này mà trở thành Hỏa Nô của ta!(Tịnh Liên Yêu Hỏa)
Đám người Cổ Nam Hải đều trở nên ngưng trọng, đồng thời nội tâm liền cảm thấy thất bại.

Chỉ mới đứng trước mặt người này thôi mà bọn hắn đã có cảm giác không thể địch nổi rồi
- Ngươi còn chưa đủ tuổi để lưu lại chúng ta.
- Dù ngươi có đạt được truyền thừa của Tịnh Liên Yêu Thánh cũng không phải là đối thủ của ta.
- Không thể không thừa nhận, ảo cảnh mà ngươi tạo ra còn thật hơn rất nhiều so với của Bồ Đề Cổ Thụ.

Chỉ có điều, cho dù có thật như thế nào đi chăng nữa thì ảo cảnh vẫn chỉ là ảo cảnh mà thôi.
Dáng vẻ tươi cười ở trên khuôn mặt nam tử tuấn mỹ cũng từ từ tiêu tán, thay vào đó là một vẻ băng hàn quỷ dị, hai mắt nhìn chằm chằm vào Đường Long.

Mặc dù hắn không đáp lời nhưng không gian xung quanh lại giống như là sóng biển, run rẩy một cách kịch liệt.
- Ảo cảnh? Chúng ta là thật mà.(Tử Nghiên)
- Đó là đương nhiên nhưng chúng ta thật sự là đã lâm vào ảo cảnh, đây là điểm đáng sợ nhất của Mộng Yểm Thiên Vụ.

Nếu cứ mãi đi theo những gì mà Tịnh Liên Yêu Hỏa sắp đặt thì chúng ta càng lún sâu, đến cuối cùng sẽ triệt để biến thành Hỏa Nô của nó.

Cho dù chúng ta ở chỗ này đại chiến, giết chết được nó nhưng cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi, bởi vì chúng ta vẫn còn đang ở bên trong huyễn cảnh.
- Vậy ý của ngươi là những gì chúng ta thấy đều là hư ảo hết?(Cổ Nam Hải)
- Trong hư có thực, trong thực có hư, đây mới là chỗ đáng sợ của Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Trong người Tiêu Thần tiền bối hơn phân nửa thần trí của người cũng đã bị Tịnh Liên Yêu Hỏa khống chế.
Đám người Huân Nhi hai mặt nhìn nhau sau đó ánh mắt cẩn thận lướt qua bốn phía xung quanh nhưng bất luận bọn hắn có dò xét như thế nào, cũng đều không thể phát giác ra nửa điểm dao động của ảo cảnh.
- Năm đó, vị Tịnh Liên Yêu Thánh kia được xưng cường giả tiếp cận gần nhất với cấp bậc Đấu Đế nhưng rốt cuộc hắn vẫn vị Tịnh Liên Yêu Hỏa cắn trả mà chết và sau đó Tịnh Liên Yêu Hỏa đã chiếm được truyền thừa của của hắn.
- Mộng Yểm Thiên Vụ lại là tuyệt kỹ thành danh của Tịnh Liên Yêu Thánh.

Năm xưa, vị Yêu Thánh này thi triển chiêu đó thì có thể khiến cho trăm vạn người đang sống trong một tòa thành lâm vào ảo cảnh sinh hoạt mấy trăm năm, sự thần kỳ của loại ảo cảnh này cũng không phải là người bình thường có thể phát giác được.
- Sao chàng biết được?(Lâm Linh Tú)
- Nhờ vào đôi mắt này cùng với Linh hồn lực cường hãn mà thôi.
- Trước kia, Tịnh Liên Yêu Hỏa không có loại bản lãnh này.(Cổ Nam Hải)
- Thời gian ngàn năm có thể làm thay đổi rất nhiều thứ, và nó cũng có thể khiến cho Tịnh Liên Yêu Hỏa dần dần học được tất cả thủ đoạn của Tịnh Liên Yêu Thánh.

Từ phương diện nào đó mà nói, hắn cũng có thể gọi là một Tịnh Liên Yêu Thánh khác.
- Một phần là do đôi mắt kỳ dị của ngươi nhưng có một phần là đến từ người khác giúp đỡ.(Tịnh Liên Yêu Hỏa)
Ánh mắt lạnh lùng vô tình của nam tử tuấn mỹ nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, từng ngọn hỏa diễm màu nhũ bạch sắc từ bên trong thân thể chậm rãi phóng xuất ra.

Ngay lập tức, một loại nhiệt độ tựa như muốn hủy diệt hết thảy mọi thứ, dần dần bao phủ mảnh không gian này.
- Nếu đây chỉ là ảo cảnh thì phải làm thế nào mới có thể phá giải? Tên gia hỏa này cho chúng ta cảm giác cực kỳ chân thực.(Cổ Huân Nhi)
- Cho dù có giống thực đến mấy thì ảo cảnh cũng vẫn là ảo cảnh mà thôi.

Chỉ cần nội tâm của mọi người có ý niệm là hắn rất mạnh, rất khó đánh bại thì hắn sẽ vĩnh viễn bất bại.

Ở chỗ này, thực lực của hắn đều do ý niệm ở trong nội tâm của chúng ta quyết định.
- Lao đầu vào chỗ chết.(Tịnh Liên Yêu Hỏa)
Khi Đường Long vừa dứt lời thì khuôn mặt của nam tử tuấn mỹ rốt cuộc cũng đã biến sắc.

Hắn gầm lên một tiếng rồi khẽ động thân hình, xuất hiện ở phía trên đầu đám người Đường Long, thủ chưởng nắm chặt lại, hỏa diễm màu nhũ bạch hóa thành một chuôi hỏa diễm trường thương khổng lồ.

Sau đó cánh tay của hắn vung lên, trường thương liền xé rách không gian mang theo hương vị của sự hủy diệt, hung hăng công kích về phía đám người Đường Long.
- Mọi người đừng nghĩ hắn rất mạnh, chỉ cần nghĩ hắn chỉ là con giun biết bay thôi và đừng có dùng Đấu Khí phòng thủ nếu không tất cả sẽ chết.
Đường Long nộ quát lên làm cho nội tâm của mọi người đều cảm thấy run rẩy, bất chấp sự so sánh của Đường Long khiến cho mình phải buồn cười mà vội vàng áp chế sợ hãi, sau đó cố gắng đem Đấu Khí thu lại.

Vào thời điểm hiện tại, bọn họ cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Đường Long mà thôi.
Hỏa diễm trường thương khổng lồ từ trên trời giáng xuống, xen lẫn cả lực lượng hủy diệt, hung hăng đánh trúng thân thể mọi người nhưng ngay khi bọn họ cho rằng bản thân sẽ phải bị thương rất nặng thì đạo hỏa diễm trường thương kia lại đột nhiên biến mất.
- Đậu xanh rau má nhà ngươi.(Tịnh Liên Yêu Hỏa)
Trên bầu trời, khuôn mặt của nam tử tuấn mỹ đã hiện lên vẻ tức giận, thân thể của hắn so với lúc trước quả thật là đã xuất hiện một chút hư ảo.

Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ được rằng Đường Long lại có thể nhanh chóng tìm ra cách làm suy yếu lực lượng của hắn như vậy.
- Mộng Yểm Thiên Vụ, phá!
Đôi mắt Seinegan bộc phát ra lực lượng kinh dị phá nát ảo cảnh mà Tịnh Liên Yêu Hỏa tạo ra.

Thời điểm mảnh không gian bị nổ tung thì trong một sát na kia, đám người đều đột nhiên cảm giác được ở sâu trong não hãi truyền đến một hồi mê muội, làm cho mọi người phải vội vàng mở mắt ra.
Ngay khi hai mắt mở ra, quang cảnh đầu tiên đập vào mắt bọn họ là một biển nham thạch nóng chảy, bên trong nham thạch thỉnh thoảng có những đoàn hỏa diễm màu nhũ bạch thoát ra.

Mà những phiến nham thạch màu nhũ bạch lại tràn ngập ở khắp không gian khiến cho người ta có cảm giác nơi này chỉ toàn là nham thạch.
- Chúng ta đã thoát khỏi ảo cảnh rồi sao?(Cổ Huân Nhi)
- Ừm, chúng đã thoát ra rồi.
A…A…A
- Tịnh Liên Yêu Hỏa lại định khống chế ta.(Tiêu Thần)
Đường Long lập tức điểm vào mi tâm của Tiêu Thần mới khiến cho Tiêu Thần giãy dụa giảm bớt.
- Cái này có thể tạm thời ngăn cản sự không chế của Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Nếu muốn xóa bỏ hoàn toàn thì trước tiên cần phải giải quyết được Tịnh Liên Yêu Hỏa.
Viu viu
Trên những núi đá đang phiêu phù xung quang đột nhiên có từng đạo thân ảnh phóng ra.

Bọn họ đều lơ lửng trên bầu trời, không ngừng hít thở dồn dập, sắc mặt đầy sự sợ hãi.
- Xem ra việc ngươi phá vỡ ảo cảnh đã tạo thành phản ứng dây chuyền, khiến cho những người kia cùng nhau thoát ra được ảo cảnh.(Lâm Linh Tú)
Bên đó, nham thạch nóng chảy đang chậm rãi nhô lên, tạo thành một cột nham thạch khổng lồ, kích cỡ khoảng trăm trượng, nhìn cứ như kiểu có một cây cột khổng lồ từ dưới biển dâng lên vậy.

Đến cuối cùng, khi nó dâng lên đến độ cao song song với mọi người thì mới từ từ dừng lại, kèm theo đó là một thân ảnh nam tử tuấn mỹ mặc áo bào màu trắng xuất hiện trước sự chú ý của tất cả mọi ngươi.
Nhìn thấy đạo thân ảnh chân thực này, sắc mặt của đám người trở nên ngưng trọng vô cùng.

Đây mới đích thực là bản thể của Tịnh Liên Yêu Hỏa.
Nhìn nam tử đột ngột xuất hiện trên trụ dung nham nóng bỏng, cả phiến không gian lập tức trở nên im ắng một cách kỳ lạ.

từng ánh mắt rực cháy tham lam nhìn chằm chặp vào người y.

Với nhãn lực của những người này, tự nhiên liếc mắt cũng có thể nhìn ra bản thể của nam tử trước mặt chính là Tịnh Liên Yêu Hỏa.
- Tịnh Liên Yêu Hỏa, không ngờ ngàn năm qua ngươi lại tu luyện Mộng Yểm Thiên Vụ của Tịnh Liên Yêu Thánh tới trình độ này, đúng là phải khiến cho người ta phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa.(Hồn Diệt Sinh)
- Yêu hỏa này càng ngày càng quỷ dị.

Bây giờ có nói gì đi nữa cũng không thể để cho nó tiêu dao tự tại được.

Nếu nó chạy thoát, nhất định sinh linh Trung Châu sẽ lâm vào cảnh đồ thán mất.(Dược Vạn Quy)
Ánh mắt của Dược Vạn Quy như có lửa nhìn trừng trừng vào Tịnh Liên Yêu Hỏa, lòng tham không ngừng trào dâng trong tâm tưởng.

Lão tu luyện đến ngày hôm nay cũng chưa từng nghe nói tới loại Dị hỏa nào có thể tạo nên ảo cảnh kỳ dị tới mức ngay cả lão cũng không phát hiện ra.

Kinh nghiệm lúc trước đã cho lão biết, Tịnh Liên Yêu Hỏa phi thường lợi hại, thế nhưng cũng chính vì vậy mà lòng tham mới càng lúc càng dâng trào như sóng biển.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play