Ứng Nguyệt Như trừng to mắt nhìn khuôn mặt anh tuấn của Đường Long gần mình cũng động lòng, nàng hai tay vòng qua cổ ôm lấy Đường Long, hai người hôn sâu mới tách ra.

Đường Long ôn nhu nhìn lấy Ứng Nguyệt Như.
Bàn tay của hắn du tẩu khắp ngươi của nàng cũng lột bỏ đi từng đạo phòng tuyến, Ứng Nguyệt Như trên người chỉ còn lại mỗi xiêm y che đi bộ phận nhạy cảm, những nơi khác đều bại lộ trước mặt cậu.

Nói thật, Ứng Nguyệt Như dáng người rất tốt, làn da trắng nõn như tuyết cùng thân hình cân đối cộng thêm khí chất khiến cho nàng như tiên nữ, đặc biệt là trước người đôi nhũ hoa đạt đến C cup.
Ứng Nguyệt Như nhận ra Đường Long đang nhìn chăm chú mình có chút ngại ngùng nhưng nàng vẫn là thu hết dũng khí ở trước mặt Đường Long bày ra dáng người của mình.

Đường Long cũng là vô cùng hưởng thức cảnh đẹp trước mắt.
Đường Long kéo Ứng Nguyệt Như ngồi vào lòng mình, hắn cúi đầu ngậm lấy núm vú của nàng.

Ứng Nguyệt Như trước giờ chưa từng gặp chuyện này nên nhanh chóng hứng thú dẫn tới núm vú của nàng cứng lại.
- Núm vú của em cứng lại rồi này.
- Ưm...ki..a...m..mạnh lên....mú..t...mạn..h..hơn.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như cổ vũ khiến cho Đường Long hăng máu thêm, các ngón tay phải bắt đầu thoa đều hai bên mép, Đường Long dùng ngón giữ nhấp nhô âm đạo làm dâm thủy của cô tuông không ngừng.

Đút ngón tay vào âm dạo, Đường Long cảm nhận được từng vách ngăn bên trong như muốn cuốn lấy ngón tay hắn không chịu nhả, mỗi lần rút ngón tay ra các vách ngăn lại di chuyển theo như để níu kéo lấy sự sung sướng.

Thọc sâu thêm tí nữa, hắn cảm thấy có một tấm màng chặn ngón tay không cho tiến vào thêm, biết đây là màn trinh nên Đường Long thụt tay lại sau đó móc nhẹ, cứ mỗi lần móc dâm thủy Ứng Nguyệt Như ứa ra, ướt cả một mảng lớn, miệng cô rên rỉ không thôi.
- Đ..úng...rồi...chỗ...đ..ó...mạn..h...l..ên..(Ứng Nguyệt Như)
Đường Long đưa ngón tay tới gảy nhẹ hòn le khiến cho Ứng Nguyệt Như lên đỉnh.
- Aaaa...k..hông...ta không giữ được nữa, ta raaa...aaaaa.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như bị Đường Long kích thích khiến cho nàng lên đỉnh giải phóng ra rất nhiều dâm thủy, nàng qua nhiều lần vận động cũng là một thân ước đẫm mồ hôi.

Đường Long dừng lại một chút để cho Ứng Nguyệt Như nghỉ ngơi một chút vì nàng hiện tại đang thở dốc.
- Ta tốt hơn rồi, chúng ta tiếp tục đi.(Ứng Nguyệt Như)
- Tuân lệnh lão bà.
Ứng Nguyệt Như e lệ gật đầu một cái, nàng cũng là xấu hổ hơi đưa hai chân mình sang bên để lộ âm đạo hồng hào cùng ẩm ướt trước mặt Đường Long, Đường Long cũng là để lộ tiểu đệ gân guốc của mình.

Ứng Nguyệt Như không biết bình thường cái đó của người đàn ông nó như thế nào nhưng của Đường Long là nàng thấy to nhất rồi.
- Lần đầu sẽ đau nhưng về sau sẽ hết thôi.
- Ừm.(Ứng Nguyệt Như)
Đường Long đẩy mạnh con c-c mình vào bên trong âm đạo của Ứng Nguyệt Như.
- Ahhh…đau quá.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như hét to một tiếng đau đớn, lông mày nhíu lại.

Bên dưới nơi giao thoa thì huyết từ hai bên mép chảy ra ngoài cùng với chất lỏng.

Đường Long cũng không có gấp động mà tay nắm lấy ngực Ứng Nguyệt Như mà nhào nặn, miệng ngậm lấy lấy vành tai kích thích.

Ứng Nguyệt Như chìm đám trong song trọng vui sướng và đau khổ mà không ngừng vặn vẹo cơ thể mình.
- Ta đỡ hơn rồi.(Ứng Nguyệt Như)
Đường Long bắt đầu động eo của mình thúc đẩy con c-c mình đâm sâu vào bên trong, Ứng Nguyệt Như cũng khoái lạc mà rên rỉ.
- A...ahhh...!thật sướnggg...thật hạnh phúc...m..ạnh nữa lên.(Ứng Nguyệt Như)
- Nếu đã muốn thì ta sẽ khiến em dục tiêu dục tử.
Đáp lại Đường Long là từng tiếng rên rỉ của Ứng Nguyệt Như khi cậu nhấp hông của mình, mỗi lần nhấp đều là gia tăng thêm kình lực của mình để cho Ứng Nguyệt Như sung sướng không thôi.

- Ta…Ư…chịu hết…nổi rồi…Ư… ta raaaa.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như cũng chịu hết nổi giải phóng dâm thủy của mình nhưng con c-c Đường Long vẫn ở bên trong âm đạo của nàng nên dâm thủy bị kẹt lại, Đường Long cũng giải phóng ra tinh hoa của mình khiến cho bụng Ứng Nguyệt Như phình to lên.
- Lão bà thỏa mãn chứ?
- Đường Long…Ư… ta yêu ngươi… Ư… Ah.(Ứng Nguyệt Như)
Đường Long cũng rút con c-c của mình ra khỏi âm đạo Ứng Nguyệt Như, hỗn hợp tinh hoa cùng dâm thủy trào ra ngoài, Ứng Nguyệt Như một thân ướt đẫm mồ hôi nằm trên đất thở dốc lấy.

Nàng ánh mắt vẫn mê ly tựa hồ chưa thỏa mãn.
Ứng Nguyệt Như nhịn đau đứng người lên đi tới cạnh Đường Long đem cậu đè xuống mà bản thân lại kỵ trên người cậu.
- Ta vẫn còn muốn.
Đường Long cũng không sợ chút nào, Ứng Nguyệt Như hơi nâng hông mình lên lại ngồi xuống, con c-c cắm sâu vào âm đạo của nàng thẳng vào trong tử cung.

Ứng Nguyệt Như hai tay chống lên bụng của Đường Long động eo của mình.
Phạch Phạch Phạch
Từng tiếng da thịt va chạm vang lên, Ứng Nguyệt Như không ngừng nhúng người mình để con c-c Đường Long di chuyển bên trong âm đạo trùng kích tử cung của nàng mà Đường Long thì chơi đùa với cặp ngực của Ứng Nguyệt Như.
- Ahhh… Ư… em… Ư… sướng… Ahhh… Ư… Ư… quá.(Ứng Nguyệt Như)
- Ha hả, Như nhi thoạt nhìn em là tiên nữ nhưng không ngờ em lại dâm đãng như vậy.
- Ư… lão công… Ahh… anh không thích sao?(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như mệt thở không ra hơi nhưng vẫn nói chuyện với Đường Long, nàng đang tính nói gì thêm thì cơ thể của nàng đã lên đỉnh khiến cho nàng rên lên một tiếng yêu kiều rồi sức lực của nàng cũng cạn mà ngã vào lòng ngực của Đường Long.
- Ta mệt quá, để ta ngủ một chút.(Ứng Nguyệt Như)
Ứng Nguyệt Như dù có thực lực Long Đạo đỉnh phong cũng không chống đỡ nổi việc hai lần lăn ga trải giường với Đường Long, phải biết ở phương diện này thì cậu là quái vật.

Nhìn Ứng Nguyệt Như an tường ngủ trong lòng mình thì cậu cũng không đành lòng đánh thức dậy nên mặc cho nàng ngủ.
Qua 3 canh giờ thì Ứng Nguyệt Như mới tỉnh dậy, nhìn xung quanh thì cảm giác mình đang ngồi trên một người, cúi đầu xem xét phát hiện nàng đang ngồi trên người Đường Long.
- Yo, tỉnh rồi sao mèo lười.
- Đáng ghét, không phải tại anh quá cường sao?(Ứng Nguyệt Như)
- Haha, giờ nàng biết sự lợi hại của ta chưa, lão bà?
- Hừ, bên dưới của ta vẫn còn đau.(Ứng Nguyệt Như)
Đường Long cúi đầu nhìn thấy âm đạo Ứng Nguyệt Như sưng táy lên cũng đau lòng vận dụng Dẫn lực chữa trị cho nàng.
- Hiện tại, nàng đã bị Thánh Đế để mắt tới nên vẫn là trốn trong đây tu luyện đi.

Qua không bao lâu thời gian thì ta sẽ khởi xướng tấn công Thánh Đế.
- Ngươi muốn đối kháng Thánh Đế? Làm được không? Phải biết Thánh Đế theo ta diễn toán là quyền thế ngập trời đấy.(Ứng Nguyệt Như)
- Không có gì là ta không làm được cả.
Lúc này, Tiêu Ngữ thả người bay tới rơi xuống cách đó không xa, nàng khi nhìn thấy Đường Long cùng nữ tử trò chuyện sắc mặt vẫn như thường vì nàng đã biết bản tính của Đường Long.
- Lại thêm một cái, ngươi không biết tự kiềm chế sao?(Tiêu Ngữ)
- Vị này là…(Ứng Nguyệt Như)
- Tiêu Ngữ, con nuôi của Minh thần.
- Ồ, ta nhớ nàng là con trai mà.(Ứng Nguyệt Như)
Chính xác là Ứng Nguyệt Như diễn toán thì thấy Tiêu Ngữ là thấy thân phận nam nhân xuất hiện chưa hề xuất hiện dưới bộ dáng nữ nhân.
- Nàng thật chất là nữ nhân chỉ vì vài nguyên nhân mà nữ giả trang nam.
- Ta phải ra ngoài đi một chuyến Vô Tận Man Hoang.
- Anh tính chiêu mộ vài vị Thiên Nguyên Thần Tộc?(Ứng Nguyệt Như)
- Ừ, bọn họ sẽ là một trợ lực cho chúng ta.
- Nếu vậy, anh cầm cái này theo.

Tới Vô Tận Man Hoang sẽ có trợ giúp cho anh.(Ứng Nguyệt Như)

Ứng Nguyệt Như từ trong không gian giới chỉ lấy ra một phù chú, phía trên Minh văn rất là cổ lão không biết có tự bao giờ, nàng đưa phù chú cho Đường Long.

Đường Long cũng thu hồi phù chú mà Ứng Nguyệt Như đưa cho rồi đi ra ngoài.
- Hai người ở trong đây tu luyện đi, sớm muộn gì cũng phải trợ giúp trượng phu mình một tay mới được.
Đường Long đi ra ngoài thu hồi Vạn Lý Sơn Hà Đồ rồi thoáng cảm ứng một chút cũng là biến mất tại nguyên chỗ.

Đường Long lại xuất hiện ở sơn cốc nơi Ứng Nguyệt Như ưa thích ở, hắn suy nghĩ một chút cũng là lưu ý sơn cốc này sau đó đi ra ngoài, hắn đi ra ngoài vừa vặn đụng phải Long Vũ Âm.
- Ngươi sao lại ở đây?(Long Vũ Âm)
- Ta tới thăm Như nhi, đương nhiên là phải ở đây.

Âm nhi bảo bối có chuyện tìm nàng sao?
- Ta tìm nàng hỏi vài vấn đề mà thôi.(Long Vũ Âm)
- Nàng không có trong đó đâu.
Long Vũ Âm cũng không nghi ngờ lời Đường Long nói vì khi nàng tới đây cũng không có cảm thấy khí tức của sư tỷ mình.
- Nhìn bộ dáng của ta là dự định ra ngoài?(Long Vũ Âm)
- Ừ, ta dự định đi một chuyến Vô Tận Man Hoang chiêu về vài vị Thiên Nguyên Thần Tộc cao thủ.
- Ta có thể cùng đi không?(Long Vũ Âm)
- Được.
Đường Long đối với Long Vũ Âm xin đi cùng với mình tới Vô Tận Man Hoang cũng không kỳ quái, trong nguyên tác nàng cũng xin Nhiếp Ly cho đi chung nhưng bị cậu từ chối sau cùng nàng dẫn theo hai vị Long Đạo cảnh thị vệ theo sau, cuối cùng bị người truy sát giết chết hai thị vệ may mắn Thiên Nguyên Đại Đế xuất thủ mới không khiến cho nàng tử vong.
Đường Long và Long Vũ Âm cùng rời khỏi Thiên Linh Viện, ở phía sau hai người có hai trung niên phụ nhân theo dõi, Đường Long cũng chú ý tới cũng biết đó là người âm thầm bảo vệ Long Vũ Âm cũng không có vạch trần.
Hai người Đường Long với Long Vũ Âm đi tới cửa Thiên Linh Viện thì gặp được người Lý Ngự Phong đang soát người mà bộ dáng hung thần ác sát, hai người vẫn không nói gì hướng cửa đi tới thì bị chặn lại.

Những người khác thấy vậy cũng đi tới tạo thành một vòng vây.
- Làm sao? Muốn động thủ với ta? Lần trước giáo huấn chưa đủ sao?
Đường Long lông mày nhíu lại trên thân khí tức như ẩn như hiện, Long Vũ Âm cũng không có nhàn rõi, nàng tay siết chặt tùy thời sẽ động thủ.

Những thủ hạ Lý Ngự Phong thấy vậy cũng không biết làm sao, dù sao bọn họ là nhận được thiếu gia Long Thiên Minh ủy tháp phải ngăn cản người Yêu Lonh Minh hoặc Thiên Hành Minh đi ra Thiên Linh Viện nhưng lại đụng phải sát tinh Đường Long cùng mẫu long Long Vũ Âm, hai người này là kẻ mà bọn hắn không dám chọc.
Cuối cùng, những thủ hạ Lý Ngự Phong phải cho Đường Long với Long Vũ Âm đi nhưng vụng chạy lại chạy đi báo tin cho Long Thiên Minh, những hành động này đều bị Đường Long nhìn thấy hết.
Đường Long và Long Vũ Âm đi được một đoạn cách xa Vũ Thần Tông thì dừng lại, hai vị trung niên phụ nhân cũng trốn trong bóng tối quan sát tình huống, bọn họ muốn xem thử là Đường Long có phát hiện ra mình bị theo dõi hay không.
- Âm nhi, có khả năng chúng ta bị theo dõi.
- Ai cả gan theo dõi chúng ta?(Long Vũ Âm)
Long Vũ Âm đảo mắt nhìn xung quanh không thấy ai, điều này chứng tỏ thực lực đối phương cao hơn nàng.
- Chúng ta tiếp tục tiến lên phía trước nhưng phải cẩn thận.
Đường Long cùng Long Vũ Âm rời đi thì có mấy người xuất hiện, dẫn đầu đúng là Lý Ngự Phong ngoài ra còn có hai cường giả che mặt cùng với ba cường giả Thiên Chuyển Cảnh, không biết lai lịch ra sao.
- Hướng bên này Long Vũ Âm cùng hai bà nương kia đã rời đi rồi sao?(Lý Ngự Phong)
- Ta vừa mới đã gặp mấy người họ dừng lại ở chỗ này một lát, lúc sau thấy theo hướng kia đi rồi.(Thủ hạ)
- Bọn chúng hướng phía kia rời đi, không biết hai vị dự định làm gì đây?(Lý Ngự Phong)
- Việc này không cần Lý Ngự Phong thiếu gia phải lo lắng, mấy người bọn chúng giao cho chúng ta xử lý là được, giờ chúng ta cần trở về bẩm báo, tạm thời cáo từ Lý Ngự Phong thiếu gia.(Người che mặt)
Nói xong, người che mặt hóa thành lưu quang rời đi mà người còn lại cũng vậy, thực lực hai người thình lình chính là Long Đạo cảnh.
- Thiếu gia, hai người kia có lai lịch gì vậy?(Thủ hạ)
- Đó là việc mà ngươi cũng muốn hỏi sao?(Lý Ngự Phong)
Đường Long với Long Vũ Âm đi thêm một đoạn nữa thì dừng lại, cậu liếc mắt nhìn hai đạo lưu quang hướng mình phóng tới cũng là cười lạnh không thôi.
- Tưởng ta không biết các ngươi đang bàn tính gì hay sao?
Đường Long nắm lấy Táng Thiên Yển Nguyệt Đao hướng hai đạo lưu quang chém ra trảm kích, hai đạo lưu quang tách sang hai hướng rồi hiển lộ thân hình của mình.

- Tiểu tử nhạy bén lắm.(Người che mặt A)
- Không biết hai vị theo chúng ta lâu như vậy có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo thì không có nhưng lấy mạng ngươi thì có.(Người che mặt B)
Hai người che mặt cũng không nhiều lời phân biệt vươn ra thủ chưởng của mình hướng Đường Long với Long Vũ Âm chộp tới.
- Cho rằng ta dễ khi dễ sao? Chấn Động Chi Quyền.
Rắc
Không gian chấn động mãnh liệt, thủ chưởng hai người che mặt chạm vào sóng chấn động cũng là rung lên không thôi, hai người che mặt âm thầm kinh hãi nhìn lòng bàn tay của mình, phải biết bọn họ là Long Đạo Bát trọng nhưng trúng một chiêu vừa rồi của Đường Long thì lòng bàn tay bị thương.
- Tiểu tử này không thể lưu, nếu không sẽ ảnh hưởng thiếu gia đại kế.(Người che mặt A)
- Các ngươi đang thì thầm gì vậy?
Giọng Đường Long vang lên từ sau lưng khiến cho hai tên che mặt kinh hãi không thôi, Đường Long thần không biết quỷ không hay lẻn ra sau lưng bọn hắn mà bọn hắn không có phát giác ra được.
- Chấn Động Chi Quyền.
Hai tên che mặt đều bay ngược về sau mà miệng có huyết chảy ra, khoảng cách gần lãnh trọn một quyền từ Gura Gura no Mi đều không dễ chịu chút nào, đặc biệt là ngũ tạng lục phủ bị chấn động mãnh liệt.
- Giết nàng trước.(Người che mặt B)
Hai người che mặt cùng nhau xông về phía Long Vũ Âm dự định giết chết nàng.
- Không được, bọn chúng nhắm vào tiểu thư.(Tạ Tiêu)
- Bình tĩnh một chút, hai người bọn chúng chỉ là tiên phong thôi, trong bóng tối vẫn núp vài người.(Lâm Đinh)
- Cô gia có thể chống đỡ được không? Dù sao hắn chỉ mới Thiên Chuyển đỉnh phong.(Tạ Tiêu)
- Long phu nhân dự đoán cô gia có thể che dấu thực lực, chúng ta yên lặng quan sát kỳ biến đi.(Lâm Đinh)
Đường Long thấy kẻ địch nhằm vào Long Vũ Âm xuất thủ cũng là nổi giận lên, cậu nhanh chóng dung hợp Thánh Huyết Dực Giao chỉ bằng vào một lần đập cánh đã xuất hiện ở trước mặt hai tên che mặt.
- Nghĩ tổn thương nàng phải bước qua ta đã.
- Ngươi chỉ là Thiên Chuyển cảnh định lại hai Long Đạo cảnh sao?(Người che mặt B)
- Các ngươi quá đề cao bản thân mình rồi.

Thái Cực Đồ.
Lấy Đường Long làm trung tâm, một đồ án Âm Dương xuất hiện kéo hai tên Long Đạo cảnh lại hạn chế tốc độ di chuyển của bọn họ.
- Chuyện gì xảy ra? Sao ta lại di chuyển chậm như vậy?(Người che mặt A)
Đường Long tay nắm chặt Táng Thiên Yển Nguyệt Đao hướng thẳng hai tên Long Đạo cảnh chém tới.
- Chấn Động Trảm Nguyệt.
Trảm kích vừa ra không gian rung rẩy kịch liệt sau đó sụp đổ, hai tên Long Đạo cảnh không thể né tránh chỉ mặc cho trảm kích chém vào người mình, bọn họ chỉ kêu la thảm thiết rồi rơi rụng xuống.
Đường Long ánh mắt ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt lóe lên vẻ lạnh lùng, vì hắn cảm nhận được trên đỉnh đầu có tới ba vị Long Đạo cảnh.
- Các ngươi đã tới cũng xuất hiện đi.
Đường Long nói xong thì trên đỉnh đầu hắn xuất hiện mấy bóng người mà dẫn đầu là ba tên Long Đạo cảnh, cả ba tên thì trong đó có một tên là Long Đạo Cửu trọng mà hai tên kia là Long Đạo Bát trọng còn lại là Thiên Chuyển cảnh.
- Hể, Long Thiên Minh đúng thật là đại thủ bút.

Vì bắt Long Vũ Âm mà xuất động ba tên Long Đạo cảnh.
- Tiểu tử, ngươi là tự mình thúc thủ chịu trói hay là chúng ta bắt ngươi hả?(Long Ngự Thiên)
- Haha, lâu rồi không có ai dám nói chuyện với ta như vậy.
Đường Long trên thân bộc phát ra kinh người sát khí, cậu cũng không phải là nhân vật chịu nhục khi bị xúc phạm.

Khi cậu định động thủ thì cậu nhận được trong cơ thể mình có một thứ truyền ra khí tức phá diệt hết thảy muốn thoát khốn, hắn liền kinh hỉ không thôi.
- Tới đây nào, Phá Diệt Phệ Thương.
Ông
Một tiếng vang vọng khắp không trung sau đó một thanh trường thương xuất hiện trong tay Đường Long, trường thương vừa xuất hiện liền khiến cho những người Long Đạo cảnh rùng mình không thôi.
- Lão hữu lâu rồi không gặp.
Ông
Phá Diệt Phệ Thương cũng là rung lên đáp lại Đường Long, lâu rồi nó mới xuất thế, vì sang thế giới khác nên bị phong ấn, vất vả lắm mới phá phong mà ra nên cần một trận chiến.
- Cùng ta giết địch nào.
Phá Diệt Phệ Thương thân thương rung lên, Đường Long vươn tay nắm lấy thân thương biểu tình lạnh như băng nhìn đám người Long Ngự Thiên.
- Hủy Diệt Long Thương – Nhất Thương – Nhất Kỵ Đương Thiên.
Thân hình Đường Long như mũi tên rời dây lao thẳng vào trong đám người, tay cầm Táng Thiên Yển Nguyệt Đao vung ra ngoài, một đầu Thanh Long xuất hiện hướng đám người nhào tới.

Long Ngự Thiên lập tức xuất thủ, hắn tung ra nhất chưởng đánh nát hư ảnh Thanh Long.
- Ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao?(Long Ngự Thiên)

Long Ngự Thiên cũng hướng Đường Long đập ra một chưởng, cự chưởng mang theo khí tức hủy diệt hướng Đường Long đè xuống.
- Hủy Diệt Long Thương – Thất Thương – Động Như Lôi Chấn.
Đường Long cơ thể thiểm thước né tránh đồng thời cũng là hướng những tên Thiên Chuyển cảnh, mũi thương cùng lưỡi đao lóe lên lập tức lấy mạng những tên Thiên Chuyển cảnh.
- Tiểu ngử, ngươi dám…(Long Ngự Phi)
Long Ngự Phi mắt thấy người mình bị Đường Long giết cũng không nhịn được mà xuất thủ.
- Phi muội đừng kích động.(Long Phi)
Long Ngự Phi không nghe Long Phi khuyên bảo trực tiếp hướng đỉnh đầu Đường Long vỗ xuống, nàng thân là Long Đạo Bát trọng không tin không thu nhập được một tiểu quỷ.

Đường Long đôi mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, tay phải hóa thành trảo tóm lấy cánh tay của Long Ngự Phi kéo nàng lại gần mình mà tay trái siết chặt thành quyền nện thẳng vào người Long Ngự Phi.
Long Ngự Phing lồng ngực lõm vào bay ngược ra ngoài, tại trên không trung vung máu tươi, một quyền vừa rồi của Đường Long khiến cho nàng trọng thương.
- Hủy Diệt Long Thương – Tứ Thương – Xâm Lược Như Hỏa.
- Khi là chúng ta không tồn tại sao?(Long Ngự Thiên)
Long Ngự Thiên và Long Phi đều xông lên mà tấn công Đường Long nhưng Đường Long lại không quan tâm mà vẫn tấn công Long Ngự Phi.
- Cô gia là muốn chết, vậy mà không nhìn tấn công của hai Long Đạo cảnh.(Tạ Tiêu)
Đường Long thân hình rung lên một cái đã xuất hiện ở sau lưng Long Ngự Thiên với Long Phi mà Phá Diệt Phệ Thương hướng thẳng trái tim Long Ngự Phi đâm tới.
- Không…ta không muốn chết.(Long Ngự Phi)
Tại Long Khư Giới Vực một khi đạt được đến Long Đạo cảnh bị giết chết là chết thật không có cơ hội hồi sinh trừ phi có bảo vật đặc biệt giữ được hồn phách của mình.
Mũi thương quán xuyên trái tim của Long Ngự Phi giết chết ngay tại chỗ, Đường Long xoay người hai tay nện về phía trước vừa lức Long Ngự Thiên với Long Phi xoay người lại nghĩ cứa viện Long Ngự Phi.
- Hủy Diệt Long Thương – Bát Thương – Thất Tiến Thất Xuất.
Xung quanh Long Ngự Thiên với Long Phi xuất hiện hư ảnh Đường Long sau đó những hư ảnh này đều lao vào bọn họ từ nhiều hướng khiến cho họ không biết đâu là chân thân.
- Hư Huyễn.
Đường Long kích hoạt kỵ năng của Thiên Vẫn Kiếm lặp lại thêm hai lần công kích, Long Ngự Thiên với Long Phi tươi sống bị Đường Long đánh trọng thương.

Biết không phải đối thủ của Đường Long nên hai người phá vòng vây chạy thoát nhưng Đường Long không cho bọn họ cơ hội.
- Thời Không Giam Cầm.
- Thời Không chi lực? Ngươi làm sao nắm giữ sức mạnh này.(Long Phi)
- Điều đó các ngươi không cần biết.
- Táng Thiên Yển Nguyệt Trảm.
- Ta không cam tâm.(Long Ngự Thiên)
Oành
Long Ngự Thiên và Long Phi trúng chiêu trọng thương nghiêm trọng nhưng vẫn giữ được tính mạng của mình, bọn hắn hi sinh một nửa tuổi thọ của mình đột phá giam cầm nhưng vẫn là trúng chiêu.

Đường Long nhìn hai người Long Ngự Thiên với Long Phi đi xa cũng không có đuổi theo, ở trên người bọn họ mang thương thế nghiêm trọng dù có chạy thoát cũng không khôi phục được.
- Âm nhi, chúng ta đi thôi.
- Ừ.(Long Vũ Âm)
Tạ Tiêu với Lâm Đinh cũng kinh dị nhìn Đường Long, các nàng bản thân tu vi là Long Đạo Bát trọng cũng không thể đánh chết một vị Long Đạo Bát trọng cùng đánh trọng thương hai vị Long Đạo cảnh khác được.
Vô Tận Man Hoang
Nơi này đã là biên giới giữa Đại Thế giới và Vô Tận Man Hoang, từ xa nhìn lại chỉ thấy một vùng hoàng thổ mênh mông bát ngát, đó là một vùng đất đai cằn cỗi, không có bất kỳ cây cối nào sinh trưởng.
Mấy ngàn năm qua, Thiên Nguyên Thần Tộc vẫn luôn luôn bị vây khốn tại đây, cư trú tại vùng hoàng thổ này, ở trên Vô Tận Man Hoang sống cuộc sống vô cùng khó khăn.
Tổ Tiên Thiên Nguyên Thần Tộc khi trước từng xuất thế một nhân vật tuyệt đỉnh đó là Thiên Nguyên Đại Đế thậm chí có thể cùng Thánh Đế phân cao thấp nhưng cuối cùng vị Tiên Tổ Thiên Nguyên Thần Tộc kia vẫn là bị Thánh Đế trấn áp bên trong hoang nguyên vô tận, tất cả hậu duệ của Thiên Nguyên Thần Tộc đều bị coi là uy hiếp, vĩnh viễn bị phong cấm tại mảnh đất này.
Phàm là người Thiên Nguyên Thần Tộc muốn từng bước đi ra khỏi Vô Tận Man Hoang nhất định bọn hạ phải hạ thấp sự cao quý của mình trở thành kẻ hầu hạ cho người khác.
Đây là sự đối đãi vô cùng nhục nhã của Thánh Đế dành cho Thiên Nguyên Thần Tộc.
Việc này đối với rất nhiều cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc mà nói không cách nào có thể chấp nhận được, nhiều người của Thiên Nguyên Thần Tộc thà chết cũng không muốn bước ra ngoài Vô Tận Man Hoang nhưng vẫn có một ít tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc bất đắc dĩ phải ly khai Vô Tận Man Hoang chỉ sau khi rời khỏi nơi này tức khắc liền bị nô dịch sống cũng không bằng chết.
Thiên Nguyên Thần Tộc từ một đại chủng tộc có hơn mười triệu người, cuối cùng từ từ suy tàn đến mức chỉ còn lại có mấy trăm vạn người, ở tại Vô Tận Man Hoang cầm cự chút hơi tàn, hàng năm vẫn không ngừng có người rời đi hoặc là chết hoặc là chịu áp bức lăng nhục mà rời khỏi vùng đất cằn cỗi này nhưng Thiên Nguyên Thần Tộc cường đại là điều không thể nghi ngờ, người trong Thiên Nguyên Thần Tộc yếu nhất cũng phải là Long Đạo Cảnh cường giả.
Vô Tận Man Hoang biên thùy có một thị trấn nhỏ, nơi này âm thanh huyên náo, thương nhân từ các nơi khác đến đều dừng chân tại đây.
Bên trong Vô Tận Man Hoang không có bất kỳ chút tài nguyên nào, một số ít tộc nhân của Thiên Nguyên Thần Tộc đều đã trở thành nô bộc, sau khi đổi lấy một số lượng Linh Thạch, dùng những Linh Thạch này đi ra ngoài mua chút lương thực nuôi sống tộc nhân.
Mấy trăm năm trôi qua sử dụng cách thức này, Thiên Nguyên Thần Tộc chung quy vẫn duy trì được nhân số không bị giảm sút nhưng hàng năm trôi qua đều có ít nhất mấy trăm cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc vĩnh viễn rời khỏi Vô Tận Man Hoang đã trở thành nô lệ của kẻ khác.
- Haiz, một chủng tộc thời hoàng kim giờ lại suy sụp thành tình trạng này.
- Thiên Nguyên Thần Tộc nghe nói là rất mạnh nhưng mà có đáng để anh tiêu nhiều Linh Thạch đầu tư cho bọn họ không?(Long Vũ Âm)
Long Vũ Âm tại Vũ Thần Tông cũng nghe rất nhiều về sự cường đại của Thiên Nguyên Thần Tộc nhưng tình cảnh trước mắt vẫn không nghĩ ra đây đã từng là một chủng tộc huy hoàng.
- Thiên Nguyên Thần Tộc từng sản sinh ra một vị Đại Đế, ngươi nói xem có đáng để ta đầu tư không?
Long Vũ Âm cũng là giật mình khi nghe được Đường Long nói Thiên Nguyên Thần Tộc đã từng sản sinh ra một vị Đại Đế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play