Đường Long và Diệp Tử Vân đi tới thư phòng Diệp Tông, ở đây ngoài trừ Diệp Tu lại có thêm một người nữa.
- Diệp Duyên thủy tổ lâu rồi không gặp.
- Đường Long tiểu tử, về sau lão tổ tông ta sẽ không bao giờ làm loại công chuyện như vậy nữa, thật sự là nhàm chán.(Diệp Duyên)
- Diệp Duyên thuỷ tổ, Hắc Ám công hội vô pháp vô thiên, muốn làm gì thì làm, ngài đây là đang giúp Quang Huy Thành diệt trừ u ác tính, sự tình quang vinh cao thượng như vậy, ngài không cao hứng sao?
- Lão nhân ta đã chết hơn một ngàn năm, đám nhỏ này tự nhiên lại làm ra một cái Hắc Ám công hội, thật sự là phiền toái muốn chết.(Diệp Duyên)
Theo lời Diệp Duyên thuỷ tổ thì các thế gia ở Quang Huy Thành hay người của Hắc Ám công hội đều là con cháu hậu bối của hắn.
- Diệp Duyên thủy tổ có phát hiện gì sao?
- Lần này phát hiện được một sự kiện trọng đại, nguyên lai địa phương Hắc Ám công hội ẩn nấp là một chỗ địa huyệt vô cùng sâu thẳm, bên trong vô cùng rộng lớn, ta cũng chỉ dò xét một ít bộ phận, phát hiện một ít tung tích Huyệt Cư Nhân cùng Hắc Ám Tinh Linh, không dám thâm nhập quá sâu liền trở lại.(Diệp Duyên)
Diệp Duyên thuỷ tổ ánh mắt thâm thúy nói, hắn hoàn toàn không nghĩ đến bên trong Thánh Tổ Sơn Mạch còn có một địa phương rộng lớn như vậy.
- Địa huyệt? Huyệt Cư Nhân và Hắc Ám Tinh Linh?
Huyệt Cư Nhân có hình dáng như nhân loại, bọn họ thường sinh sống ở địa huyệt, ánh mắt đã hoàn toàn mù loà, có ngôn ngữ trao đổi riêng.
Hắc Ám Tinh Linh cũng là loại sinh vật giống người, am hiểu hắc ám ma pháp, vĩnh viễn mai phục ở trong bóng tối là thích khách trời sinh.
Đường Long vốn tưởng rằng Hắc Ám công hội chỉ ẩn núp trong sơn cốc nào đó mà thôi, không ngờ chúng lại tiềm tàng trong địa để thế giới rộng lớn.

Hắn đối với phiến địa để thế giới kia tràn ngập hiếu kì.
- Trước tiên giải quyết Thần Thánh thế gia cùng phân bộ Hắc Ám công hội.

Về phần nơi đó thì ta sẽ đích thân đi thám thích.
- Nhạc phụ kế hoạch của chúng ta vẫn tiến hành như cũ.

Ám Tuyết và Thanh Tuyết bên kia truyền về tin tức các nàng đang trên đường trở về cộng thêm Diệp Duyên thủy tổ và ngài thì chúng ta có ba vị Truyền Kỳ cấp đủ để chơi chết Thần Thánh Thế gia.
Nghe được Đường Long nói Diệp Tông là Yêu Linh Sư Truyền Kỳ cấp thì Diệp Duyên và Diệp Tu kinh hãi không thôi, Diệp Tu thoáng cảm ứng một cái liền không biết được thực lực của Diệp Tông, trước đó hắn cảm ứng vẫn là cảm ứng rõ ràng thực lực của Diệp Tông nhưng giờ lại không cảm ứng được.

Diệp Duyên vừa liếc mắt liền nhận ra Diệp Tông đã là Yêu Linh Sư Truyền Kỳ Nhất tinh.
Đường Long và Diệp Tử Vân trở về biệt viện tĩnh tu chuẩn bị cho cuộc nội chiến mấy ngày sau.

Diệp Tông cho Diệp Tu hướng ngoại tuyên bố hắn bị bệnh đang tĩnh dưỡng, tạm thời không tiếp khách.
Thần Thánh Thế gia
- Ca ca, chỗ Diệp Hàn truyền đến tin tức, Diệp Tông trúng độc Long Thiệt thảo hẳn phải chết không thể nghi ngờ.(Thẩm Tú)
- Ngươi xác định tin tức chính xác chứ? Tiểu tử Diệp Hàn kia có phải gian tế Diệp Tông phái đến?(Thẩm Hồng)
- Hẳn là không sai đâu, tiểu tử Diệp Hàn kia bị chúng ta nắm giữ rất nhiều nhược điểm, hắn không dám gạt chúng ta.

Đêm đó phủ thành chủ đèn đuốc sáng trưng, Diệp Tu mang theo cao thủ tìm Diệp Hàn mấy canh giờ, thời điểm Diệp Hàn chạy trốn còn giết vài thị vệ, hắn không thể là gian tế được.(Thẩm Tú)
- Tốt.

Nếu đã giết thị vệ thì tin tức tám chín phần là thật.(Thẩm Hồng)
- Phủ thành chủ bên kia truyền đến tin tức, Diệp Tông ôm bệnh tĩnh dưỡng.

Rất có khả năng tạm thời che dấu tin tức Diệp Tông chết bất đắc kỳ tử, miễn cho nhân tâm đại loạn nhưng phủ thành chủ lúc trước nói buổi tối chín ngày sau muốn triệu tập cường giả các thế gia, đến lúc đó tin tức Diệp Tông chết không thể giấu kín được nữa.(Thẩm Hồng)
- Tụ hội chín ngày sau chúng ta có cần tham gia hay không?(Thẩm Tú)
- Tham gia! Đương nhiên phải tham gia, thời khắc tuyệt vời như vậy làm sao chúng ta vắng mặt được?(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng cũng an bài cho Diệp Hàn trốn ra khỏi Quang Huy Thành ở cửa Tây đồng thời cũng để cho người Hắc Ám công hội tiếp ứng hắn.
Tại biệt viện thì Đường Long không ngừng tu luyện, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng vẫn là ngồi ở một góc phòng cách Đường Long một khoảng một tấc cũng không rời.

Đoạn Vân Hồng đoạn thời gian này dưới sự không ngừng đầu độc của các nữ nhân Đường Long thì nàng cũng bất tri bất giác yêu thích Đường Long, nàng biết được sắp tới sẽ có một trận chiến lớn muốn đánh sau đó là nàng cũng sẽ không có thời gian bên cạnh Đường Long nên nàng quyết định tối nay động thủ.
- Đoạn Kiếm, đệ có thể ra ngoài không?(Đoạn Vân Hồng)
- Tỷ muốn làm thật sao?(Đoạn Kiếm)
- Ừm.(Đoạn Vân Hồng)
Đoạn Kiếm cũng là đứng lên đi ra khỏi phòng, Đoạn Vân Hồng nhìn đệ đệ mình rời phòng cũng là bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người mình bước dần tới gần vị trí Đường Long đang tu luyện, thân hình bóc lửa uyển chuyển bước lại gần Đường Long, nhắm mắt tu luyện thì như cảm nhận được cái gì Đường Long mở mắt ra thấy được một màn khiến hắn xịt máu mũi.
- Vân Hồng, em đang làm gì vậy?
- Đương nhiên là cùng anh phát sinh điểm quan hệ rồi.
Đường Long nhìn thân thể uyển chuyển của Đoạn Vân Hồng lắc lư trước mặt mình thì cũng không nhịn được nữa mà hướng nàng nhào tới.

Đoạn Vân Hồng chủ động dâng môi thơm của mình, Đường Long lập tức đưa tới và hôn lên môi nàng, hai người chi chuột một lúc mới thả ra.

Đoạn Vân Hồng quỳ xuống lấy tay cầm lấy thân tiểu đệ lưỡi liếm tiểu đệ rồi ngậm lấy quy đầu mà mút, cắn nhẹ để kích thích, tay lại chạm vào âm đạo của mình tự sướng.

Đường nhìn Đoạn Vân Hồng đang chủ động liếm láp tiểu đệ của hắn thì mỉm cười, tay sờ đầu cô, chốc chốc lại ấn xuống để miệng nàng vào sâu hơn.

Cái miệng nhỏ nhắn lại phập phồng vì mút lấy mút để bi rồng.
- Ahh...không tệ...!sướng quá...!Ah.
Đoạn Vân Hồng nhả tiểu đệ của Đường Long đẩy cậu nằm xuống giường dùng đôi bánh bao to tròn, trắng nõn của mình kẹp lấy tiểu đệ, tay nắm lấy hai bên ngực ép tiểu đệ của Đường Long vào giữa mà xóc, cái lưỡi nhỏ nhắn của cô liếm quanh quy đầu.
- Kỹ thuật của em khá điêu luyện đấy.

Ai dạy em vậy?
- Là mẹ em lúc còn sống có chỉ dạy vài đường cơ bản.(Đoạn Vân Hồng)
Khóe miệng Đường Long co giật khi nghe được Đoạn Vân Hồng nói kỹ xảo giường chiếu của nàng là được mẹ dạy cho, hắn cũng hiểu được là vì sao người Ngân Dực Thế gia lại nói mẹ Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng lại đi câu dẫn nam nhân Hắc Long Thế gia, nếu không có chút thủ đoạn thì mẹ hai người cũng không câu dẫn được một nam nhân Hắc Long Thế gia.
Đường Long dùng tay ấn đầu cô xuống đến ngập cả cổ họng rồi xả tinh, lượng tinh trực tiếp đi thẳng xuống bụng dù Đoạn Vân Hồng có muốn hay không, vì Đường Long bắn quá nhiều hai bên mép chảy dài hai dòng tinh dịch đậm đặc nhiểu cả xuống giường.
- Ahhh thật là một cái miệng l-n mà.
Đường Long rên lên khoái lạc, rút dương vật to dài gân guốc của hắn ra khỏi miệng Đoạn Vân Hồng, bên trong lại còn rất nhiều tinh đọng lại.

Đoạn Vân Hồng không do dự nuốt xuống bụng, ngón tay kè sát môi cười đầy thỏa mãn, Đường Long nhìn tình cảm này thì cảm nhận được Đoạn Vân Hồng giống một con bitch hơn.
Đường Long để cho Đoạn Vân Hồng quỳ hai chân trên sàn nhà mà cơ thể dựa ở trên giường vểnh cái mông mình lên cao, hắn chơi thử ở tư thế doggy với Đoạn Vân Hồng.
- Phu quân, từ giờ trở đi em là của anh.

Mong anh nhẹ nhàng với em.(Đoạn Vân Hồng)
Nghe được Đoạn Vân Hồng nói thế, Đường Long càng muốn bạo dâm cô, tinh trùng lên não, hắn cắm thật mạnh dương vật vào bên trong âm đạo của Đoạn Vân Hồng khiến cho nàng hét lên một tiếng rõ to.
- Nhỏ giọng thôi, đừng đánh thức những người khác.
Trên thực tế Tiêu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân, Tiêu Tuyết, Dương Hân, Hô Duyên Lan Nhược ngũ nữ đã dậy từ trước khi các nàng nghe được lục đục bên phòng Đường Long.

Diệp Tử Vân và Tiêu Ngưng Nhi trụ cùng một gian, Tiêu Tuyết và Hô Duyên Lan Nhược trụ cùng một gian, Dương Hân ở một mình.
Một tay Đường Long nhào nặn cặp ngực to mềm mại của Đoạn Vân Hồng, một tay hắn lại gảy âm vật của cô xoa xoa hai bên mép, cúi người hôn lấy tấm lưng bé nhỏ.

Dưới sự chăm chỉ của Đường Long rất nhanh Đoạn Vân Hồng không thấy đau nữa, chủ động nhấp nhấp, biết Đoạn Vân Hồng đang sướng, Đường Long ưỡng dương vật lên cạ vào trong thành âm đạo rồi kéo ra.
- Ahhh...!phu quân...!đừng làm vậy...!thúc mạnh vào đi...!hãm hiếp em đi.(Đoạn Vân Hồng)
Đường Long kéo chầm chậm dương vật ra rồi lại thúc mạnh vào, liên tiếp là những cú dập đến tử cung khiến Đoạn Vân Hồng rên rỉ càng to.

Đoạn Vân Hồng bị Đường Long hành hạ cho không di chuyển được cơ thể mình nằm trên giường ngủ thiếp đi.
Đường Long kéo chăn lên che lại thân thể Đoạn Vân Kiếm rồi bước ra ngoài, ở bên ngoài cách đó không xa là Đoạn Kiếm đang khoang chân tu luyện.
- Đoạn Kiếm, Ám Tuyết, Thanh Tuyết.
Theo Đường Long vừa dứt lời thì thân hình ba người đều xuất hiện trước mặt cậu, cả ba người đều là chiến lực mạnh nhất trong cuộc nội chiến lần này.
- Đoạn Kiếm sẽ cùng ta tới Phủ thành chủ chào đón Thần Thánh Thế gia cao tầng và Thẩm Hồng, Thanh Tuyết đi theo Diệp Tông tiễn trừ phân bộ Hắc Ám công hội và Thần Thánh Thế gia bất kể là người Thần Thánh Thế gia hay Hắc Ám công hội giết chết bất luận tội.

Ám Tuyết trong bóng tối giám thị trong bóng tối, thấy có cá lọt lướt lập tức đánh chết, khi thấy chi viện Hắc Ám công hội xuất thủ câu kéo thời gian.
- Rõ.(x3)
- Thần Thánh Thế gia cũng là thời điểm nên biến mất khỏi Quang Huy Thành.
- Đường Long, muội phải về gia tộc một chuyến vì gia tộc có chuyện tìm muội.(Tiêu Ngưng Nhi)
- Ừ, đi sớm về sớm tranh thủ tu luyện được bao lâu thì bao lâu.
Tiêu Ngưng Nhi gật đầu, thân hình lợi dụng Soru hướng Dực Long Thế gia lao đi.

Tiêu Ngưng Nhi về tới Dực Long Thế gia là thẳng tiến nghị sự đường mà đi.

Lúc này Tiêu Vân Phong cùng sáu vị trưởng lão đều ở trong nghị sự đường.

Thấy Tiêu Ngưng Nhi tiến vào, sáu vị trưởng lão đồng loạt đứng dậy, bộ dáng tươi cười khách khí.
Tiêu Ngưng Nhi nhớ tình hình lúc trước sáu vị trưởng lão này bức bách mình, mặt lạnh như băng, không lộ ra chút biểu tình nào nhìn Tiêu Vân Phong hỏi.
- Phụ thân, người tìm ta có việc gì không? Nếu không ta trở về tu luyện.(Tiêu Ngưng Nhi)
Sáu vị trưởng lão thấy Tiêu Ngưng Nhi không quan tâm đến mình đều xấu hổ cười cười, không dám để bụng hành động của nàng.

Bọn họ biết Tiêu Ngưng Nhi đã bước vào Hoàng Kim cấp bậc, hơn nữa là Hoàng Kim nhị tinh, tốc độ tu luyện như vậy xưa nay Dực Long thế gia không ai sánh bằng, chỉ sợ với tốc độ này, hy vọng đột phá Truyền Kỳ cảnh giới cũng không phải quá xa vời.

Bọn họ nào dám bất kính với một Truyền Kỳ cường giả trong tương lai.
Tiêu Vân Phong nhìn bộ dáng mọi người, trong lòng không khỏi cảm khái, 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, bọn họ sai trước không thể trách Tiêu Ngưng Nhi được.
- Ngưng Nhi, mấy lão gia hoả bọn ta đã thương nghị, bọn ta bây giờ đã già, ta muốn đem vị trí gia chủ truyền cho ngươi, ngươi xem...(Tiêu Vân Phong)
Tiêu Vân Phong mỉm cười nói, tuy sự tình nữ nhân nắm quyền trong Dực Long thế gia hiếm có nhưng với thiên phú hiện tại của Ngưng Nhi, ai dám nói ra nói vào.
- Phụ thân, ta đối với vị trí gia chủ này không hứng thú, hiện tại ta chỉ muốn dốc lòng tu luyện.(Tiêu Ngưng Nhi)
Tiêu Ngưng Nhi lắc đầu, nàng không muốn trở thành gia chủ giống phụ thân, phải chiếu cố tộc nhân, nhất là mấy tộc nhân này có quá nhiều tư tâm.

Nàng chỉ muốn cùng người mình yêu sống cuộc sống bình dị.
- Nếu ngươi đã không muốn thì quên đi.(Tiêu Vân Phong)
Tiêu Vân Phong gật đầu, hắn sẽ không ép buộc Ngưng Nhi, bây giờ trong Dực Long thế gia cũng không có ai dám làm vậy với nàng.
- Ngưng Nhi chất nữ, chúng ta thương lượng một chút, ngươi không phải quen biết Đường Long sao? Nghe nói hiện tại hắn quyền thế ngập trời, cả Luyện Đan Hiệp Hội cũng nghe hắn.

Chúng ta muốn ngươi hỏi xem Luyện Đan Hiệp Hội có thể làm một ít giao dịch với Dực Long thế gia không.
Tiêu Dực trước đây bị Ám Tuyết phế đi tu vi của mình khiến cho hắn không cam lòng từ bỏ chức vị trưởng lão trong Dực Long Thế gia nên hắn quỳ trước biệt viện Tiêu Ngưng Nhi hai ngày hai đêm thì nàng niệm tình là người cùng Thế gia đã gặp Đường Long cầu đan dược hồi phục tu vi.

Đường Long cũng là đồng ý nhưng chỉ là khôi phục lại Linh hồn hải của hắn chứ không thể hồi phục toàn bộ tu vi.
Trước đây, Tiêu Dực thực lực là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh nhưng khi bị Ám Tuyết phế bỏ cùng với trùng tu lại thì hắn có thực lực là Võ giả Bạch Ngân Ngũ tinh, đó là cực hạn của hắn và cũng là tệ đoan khi trùng tu.
- Tiêu Dực trưởng lão còn nhớ lúc trước người bắt ta lấy lại Tử Lam Thảo của Đường Long không? Với lại trước đó ta cũng ra mặt cầu hắn đan dược khôi phục tu vi người, bây giờ còn muốn ta đi cầu hắn sao?(Tiêu Ngưng Nhi)
- Chuyện này… Trước đây ta không biết thân phận của hắn, lúc trước ngươi giúp hắn thu mua Tử Lam thảo, coi như hắn thiếu nhân tình của ngươi rồi.(Tiêu Dực)
- Nhân tình? Không phải ai cũng muốn thiếu hắn nhân tình là được.

Trước đây ta bị bệnh cũng chính hắn chữa trị cho ta nên ngược lại ta mới thiếu hắn.

Hơn nữa hiện tại ta là nữ nhân của hắn nên mọi chuyện ta sẽ vì hắn cân nhắc mà không phải Dực Long Thế gia.
Tiêu Vân Phong nghe được nữ nhi mình thừa nhận là nữ nhân của Đường Long thì vui mừng, các trưởng lão cũng vui mừng nhưng vế sau của câu nói Tiêu Ngưng Nhi khiến bọn họ thất vọng.
Thấy Tiêu Ngưng Nhi nhất quyết không chịu giúp, Tiêu Dực trong lòng ảo não nhưng không dám biểu hiện trên mặt, chỉ liên tục giải thích.
- Ngưng Nhi chất nữ không cần sinh ý vậy thì quên đi, coi như ta chưa đề cập qua.(Tiêu Dực)
Tiêu Dực vừa dứt lời bỗng thấy một người hung hăng xông vào Nghị sự đường Dực Long Thế gia, người này không ai khác ngoài Thẩm Phi.
- Tiêu Ngưng Nhi, ngươi là tiện nhân, dám ở sau lưng ta câu dẫn nam nhân khác, cho ta đội nón xanh.

Khi dễ Thần Thánh thế gia ta, hôm nay ta muốn Dực Long thế gia cho ta một lời giải thích.(Thẩm Phi)
Tuy rằng Thẩm Hồng đã dặn dò Thẩm Phi đừng gây chuyện, thế nhưng Thẩm Phi vẫn không kiềm chế được.

Khi hắn biết tin tức Tiêu Ngưng Nhi trở về gia tộc đã lập tức chạy tới.

Làm đích tử Thần Thánh thế gia, vị hôn thê ở ngoài câu dẫn nam nhân, hắn làm sao có thể nhẫn được.
Tiêu Ngưng Nhi vẻ mặt lạnh lùng, trừng mắt nhìn Thẩm Phi.
- Thẩm Phi, nơi này là đại sảnh Dực Long thế gia, ngươi không muốn bị đánh thì mau lăn ra ngoài.(Tiêu Ngưng Nhi)
- Lăn ra? Dực Long thế gia các ngươi thật có bản lĩnh này? Lúc trước là ai cầu chúng ta ký kết hôn ước, hiện tại hai cánh cứng rắn muốn xé bỏ hôn ước? Đúng là gia môn bại hoại.(Thẩm Phi)
- Tiêu Vân Phong, đừng tưởng Thần Thánh Thế gia ta hiện tại bị Phong Tuyết Thế gia chèn ép đã suy yếu.

Chúng ta muốn nghiền chết Dực Long Thế gia chỉ là chuyện nhỏ thôi.(Thẩm Phi)
Thẩm Phi trước giờ hống hách đã quen không ai dám chống lại vì khiêng kỵ xuất thân của hắn từ Thần Thánh Thế gia, với lại mỗi lần hắn gây chuyện đều có người cho hắn chùi đít nên mới dưỡng thành Thẩm Phi tự cao tự ngạo, hơn nữa Thần Thánh Thế gia trước nay đều không ngán ai bao giờ chỉ có người gây sự với bọn hắn hoặc làm bọn hắn chán ghét thì sẽ động chút tiểu thủ đoạn.
Tiêu Vân Phong nhìn lướt qua Tiêu Dực lộ vẻ căm tức, lúc trước nếu không phải Tiêu Dực ép bức thì hắn cũng không để cho Ngưng Nhi cùng Thẩm Phi ký kết hôn ước.

Hiện tại Thần Thánh Thế gia muốn cưới Ngưng Nhi là không thể.
- Thẩm Phi công tử, việc này để chúng ta thương lượng kỹ hơn.

Ta sẽ phái người thông báo Thẩm Hồng gia chủ, ngươi vẫn nên quay về đi.(Tiêu Vân Phong)
- Hừ hừ, Tiêu Vân Phong, một câu nói đã muốn đuổi ta? Hôm nay ta muốn mang Tiêu Ngưng Nhi về Thần thánh Thế gia, nếu không được, các ngươi hảo hảo đợi xem.(Thẩm Phi)
Nghe Thẩm Phi đe doạ, Tiêu Ngưng Nhi hai tay nắm chặt, tức giận run người.

Lúc trước hôn ước với Thần Thánh Thế gia làm cuộc sống nàng vô cùng u ám, vô số lần có ý tưởng tự sát, nhiều lúc tự khóc một mình.

Đường Long xuất hiện, đem nàng từ bể khổ cứu ra, làm thiên phú của nàng tăng mạnh, rốt cuộc thoát khỏi bức bách gia tộc.

Thế nhưng Thẩm Phi vẫn nhất quyết không buông tha nàng.
- E là ngươi không thực hiện được điều đó đâu.(Đoạn Vân Hồng)
- Ngươi là ai?(Thẩm Phi)
- Đoạn Vân Hồng thị nữ của Long công tử.

Long công tử khi biết Ngưng Nhi tiểu thư về Dực Long Thế gia sợ Dực Long Thế gia hoặc Thần Thánh Thế gia cường thế nên phái ta tới chuyển lời.(Đoạn Vân Hồng)

- Vân Hồng muội, không biết lão công có lời nhắn gì?(Tiêu Ngưng Nhi)
Tiêu Ngưng Nhi cũng là nhịn hết nổi Thẩm Phi rồi nên ngay tại trước mặt nhiều người nàng trực tiếp xưng hô Đường Long là phu quân.

Điều này đã chọc giận Thẩm Phi, hắn trên trán nổi lên gân xanh hướng Đoạn Vân Hồng lao tới nhưng bị nàng một cái tát quậy bay ra ngoài, Đoạn Vân Hồng thực lực là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh đỉnh phong kém chút bước vào Yêu Linh Sư Truyền Kỳ cấp.
- Long công tử có lời nhắn là nếu có con ruồi cứ bay xung quanh làm phiền mình thì cứ việc đập chết nó.(Đoạn Vân Hồng)
- Ta hiểu rồi.(Tiêu Ngưng Nhi)
Khóe miệng Tiêu Ngưng Nhi nở nụ cười lạnh lùng nhìn Thẩm Phi, ý tứ của Đường Long chính là nếu Thẩm Phi cứ làm phiền cứ việc trực tiếp đập chết hoặc phế hắn đều được, nàng cũng biết sao vài ngày nữa Thần Thánh Thế gia sẽ biến mất khỏi Quang Huy Thành nên nàng cũng to gan với quyết định của mình.
- Thẩm Phi, hôm nay ta khiêu chiến với ngươi.

Nếu ngươi có thể đánh thắng ta, ta sẽ theo ngươi về Thần Thánh thế gia.

Nếu ngươi thua, hừ hừ, ta muốn ngươi vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt ta.(Tiêu Ngưng Nhi)
- Ha ha, nực cười, Tiêu Ngưng Nhi, dựa vào ngươi cũng dám khiêu chiến ta? Ngươi bị điên rồi.(Thẩm Phi)
Thẩm Phi nhìn chằm chằm Tiêu Ngưng Nhi, thấy ánh mắt nàng vẫn lạnh lùng liền quay qua Tiêu Vân Phong cùng sáu vị trưởng lão Dực Long Thế gia.
- Lời Tiêu Ngưng Nhi vừa nói chắc các ngươi đều nghe được, chúng ta quyết định như vậy đi.(Thẩm Phi)
Thẩm Phi cực kì tự tin, hắn là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Nhất tinh mà Tiêu Ngưng Nhi là Bạch Ngân Ngũ tinh hiển nhiên sẽ không phải là đối thủ của mình nhưng đâu biết rằng Tiêu Ngưng Nhi xưa đâu bằng nay, nàng hiện tại là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Ngũ tinh.
Hống
Thân thể Thẩm Phi nhanh chóng biến hóa lập tức dung hợp Yêu linh Xích Viêm Hắc Hổ.

Sau trận chiến với Đường Long hắn đã có tâm ma, mặc kệ đối thủ là ai đều phải nhanh chóng dung hợp Yêu linh.

Thực lực hắn sớm xưa đâu bằng nay, đã đạt tới Hoàng Kim Nhất tinh cấp bậc.

Cộng thêm Yêu linh Xích Viêm Hắc Hổ, hắn tự tin trong cùng lứa tuổi trừ Diệp Hàn, Đường Long, hắn hoàn toàn không sợ người khác, huống hồ Tiêu Ngưng Nhi còn là một nữ nhân.
- Hôm nay ta phải hảo hảo chấp hành một chút gia pháp.(Thẩm Phi)
Thẩm Phi trong mắt lóe qua một tia âm lãnh, Liệt Diễm màu đen hừng hực thiêu đốt.

Sóng nhiệt tràn ngập toàn bộ đại sảnh.
Tiêu Ngưng Nhi đứng trên đài cao chăm chú nhìn Thẩm Phi, không ngờ Thẩm Phi cũng tấn giai đến Hoàng Kim cấp bậc, hơn nữa Xích Viêm Hắc Hổ xác thật là Yêu linh chiến lực vô cùng cường đại.

Khó trách Thẩm Phi sảng khoái đáp ứng khiêu chiến nhưng Tiêu Ngưng Nhi thân thể cũng nhanh chóng biến hóa dung hợp Yêu linh Phong Lôi Long Vương, trong nháy mắt điện quang bắn ra loá mắt.
Một cỗ khí thế cường đại gấp mấy lần hướng Xích Viêm Hắc Hổ áp chế xuống.
Nhìn Tiêu Ngưng Nhi dung hợp Yêu linh Phong Lôi Long Vương, đám người Tiêu Vân Phong cũng cảm thấy ngoài ý muốn, điện quang trong không khí làm bọn họ có chút áp lực.

Bọn họ không biết được Tiêu Ngưng Nhi lại dung hợp Yêu linh cường đại như vậy.
Thẩm Phi dung hợp Xích Viêm Hắc Hổ còn tưởng mình nắm chắc phần thắng, hắn vạn lần không ngờ Tiêu Ngưng Nhi cũng đạt tới Hoàng Kim cấp, lại dung hợp Yêu linh Phong Lôi Long Vương cường đại.
Rầm rầm rầm
Từng đạo lôi điện đánh xuống, oanh kích lên người Xích Viêm Hắc Hổ, nháy mắt toàn thân Thẩm Phi tê liệt.
Thẩm Phi lúc này mới biết mình đã xem nhẹ thực lực Tiêu Ngưng Nhi.

Hắn rống giận một tiếng, há mồm phun ra một đạo Xích Viêm.

Nhìn thấy đạo Xích Viêm bắn nhanh về phía mình, Tiêu Ngưng Nhi vẫn cực kỳ lãnh tĩnh.
- Thẩm Phi, ngươi đích thực có thiên phú nhưng bên ngoài tầm hoa vấn liễu, không cố gắng tu luyện nên ta tuyệt đối sẽ không thua ngươi.

Ta có mục tiêu mà mình phải đạt được nên thua ngươi là điều không thể chấp nhận.(Tiêu Ngưng Nhi)
Hai cánh Phong Lôi Long Vương vỗ một cái, một đạo thô to lôi điện đánh vào người Thẩm Phi.

Thẩm Phi bị lôi điện bổ vào người không ngừng kêu la thảm thiết.

Đây là nghiền áp tuyệt đối, thực lực hai người không cùng một cấp độ.
Tuy đều là Hoàng Kim cấp nhưng Thẩm Phi chỉ là Hoàng Kim cấp bình thường, Tiêu Ngưng Nhi có thể vượt cấp khiêu chiến, hơn nữa còn chênh lệch cực lớn.
Một âm thanh nổ to vang lên, thân thể Thẩm Phi bị đánh văng ngược vào cột nhà trên đại sảnh.
Oành
Cột nhà cùng chỗ Thẩm Phi rơi xuống đều xuất hiện vết nứt.

Thẩm Phi phát ra tiếng rên thống khổ, một kích lôi điện làm hắn bị thương không nhẹ.
Hắn hoàn toàn không ngờ thực lực Tiêu Ngưng Nhi lại mạnh hơn mình nhiều như vậy, hoàn toàn đem hắn nghiền áp.
Phong Lôi Long Vương thích hợp chiến đấu tại địa phương rộng lớn, càng trống trải Chiến kỹ thi triển càng cường đại.

Dù trong đại sảnh này không thể thi triển toàn bộ thực lực nhưng Thẩm Phi vẫn không chịu nổi.
Tiêu Ngưng Nhi ngạo nghễ nhìn Thẩm Phi nắm dưới đất rên rỉ.
Thẩm Phi yếu đuối như vậy thì làm sao có tư cách trở thành phu quân của nàng.

Trong đầu Tiêu Ngưng Nhi hiện lên một thân ảnh, nàng nội tâm cao ngạo, tuyệt đối không khuất phục an bài của gia tộc, cũng sẽ không tùy tiện phụ thuộc người khác, chỉ có Đường Long mới có thể khiến nàng cam tâm tình nguyện dựa vào.
Thẩm Phi bị lôi điện đánh cho hoa mắt chóng mặt, hắn lắc lắc đầu muốn đứng lên nhưng lập tức một đạo lôi điện còn khủng bố hơn tiếp tục oanh vào.
Rầm rầm rầm
Thẩm Phi tiếp tục văng ra, lực lượng Xích Viêm Hắc Hổ không thể so sánh với Phong Lôi Long Vương.

Một kích này của Tiếu Ngưng Nhi tích luỹ tất cả oán khí lúc trước, nàng ra tay không chút lưu tình.
Thẩm Phi chưa kịp lấy lại tinh thần đã liên tiếp trúng chiêu, thương tích đầy mình.
- Tiêu Ngưng Nhi, ngươi ra tay với ta, Thần Thánh Thế gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua.(Thẩm Phi)
Lúc đầu Thẩm Phi còn mạnh miệng, nhưng sau khi ăn liên tiếp vài lần công kích, linh lực tiêu tán hết, rút cuộc không thể chịu đựng thêm thống khổ.
- Tha mạng.(Thẩm Phi)
- Ngưng Nhi chất nữ nhanh dừng tay, nếu không Thẩm Phi công tử nhất định phải chết.(Tiêu Dực)
Tiêu Ngưng Nhi nghe giọng Tiêu Dực càng thêm tức giận, lồng ngực không ngừng phập phồng, cuối cùng cũng chậm rãi bình ổn.

Quả thật, giết Thẩm Phi đối với nàng và Dực Long Thế gia đều không được lợi ích gì nhưng nàng biết Thần Thánh Thế gia sắp xong rồi cũng ra tay hung ác.

Nàng trên tay hội tụ đại lượng lôi điện sau đó hướng Thẩm Phi lướt tới, chưởng lực của nàng nhắm thẳng vào Linh hồn hải của Thẩm Phi phách tới.
- Không.(Thẩm Phi)
Phốc
Tiêu Ngưng Nhi bỏ mặt tiếng kêu không cảm tâm của Thẩm Phi mà vỗ vào Linh hồn hải của hắn, nàng triệt để phế bỏ Thẩm Phi.

Thẩm Phi thụ trọng thương cộng thêm tu vi bị phế khiến hắn nhịn không được mà phun ra ngụm máu tươi.
- Người đâu, tới đem Thẩm Phi công tử trở về đi.(Tiêu Vân Phong)
- Đợi đã, Thẩm Phi công tử thụ thương nặng như vậy, chúng ta không trị liệu một chút đã đưa trở về, chỉ sợ không ổn.

Thời điểm Thần Thánh Thế gia trách cứ xuống...(Tiêu Dực)
- Đem hắn về Thần Thánh Thế gia.(Tiêu Vân Phong)
Vài thị vệ xúm lại khiêng Thẩm Phi như khiêng lợn ra ngoài.
- Phụ thân, nếu không có chuyện gì nữa thì nữ nhi xin phép trở về.(Tiêu Ngưng Nhi)
Tiêu Ngưng Nhi nói xong cùng Đoạn Vân Hồng trở về Phủ thành chủ.
Thần Thánh thế gia.
Thẩm Hồng biết Thẩm Phi bị đánh một trận được khiêng trở về nhất thời nổi giận, trong đại sảnh tràn ngập khí tức cuồng bạo của hắn làm bọn thị vệ bên cạnh cũng cảm thấy sợ hãi.
- Đã bảo ngươi yên tĩnh, ngươi không nghe còn đi Dực Long Thế gia bị đánh phế cũng đáng.(Thẩm Hồng)
- Phụ thân, vị hôn thê của ta chạy đi thông đồng nam nhân khác, ngươi bảo ta nhẫn thế nào? Phong Tuyết Thế gia chèn ép chúng ta cũng thôi đi, một Dực Long Thế gia nho nhỏ cũng không để chúng ta vào mắt! Thần Thánh Thế gia chúng ta khi nào chịu uất ức như vậy? Phụ thân đại nhân, ngài xem ta bị xú nữ nhân Tiếu Ngưng Nhi kia phế đi, ngài cần phải giúp ta lấy lại công đạo.(Thẩm Phi)
- Lấy lại công đạo? Cả nữ nhân cũng đánh không lại, đúng là phế vật.

Hiện tại Phong Tuyết Thế gia đang nhìn chằm chằm, chúng ta không thể đối phó Dực Long Thế gia, việc nho nhỏ cũng không nhịn được thì sao làm đại sự.

Chờ chúng ta giải quyết Phong Tuyết Thế gia còn sợ Tiêu Ngưng Nhi không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao?(Thẩm Hồng)
- Dực Long Thế gia sớm muộn gì chúng ta cũng tính sổ, nhưng không phải bây giờ.(Thẩm Hồng)
Thẩm Phi ủ rũ, hắn tức chính là Tiếu Ngưng Nhi cùng Đường Long dây dưa nhưng chỉ có thể buồn bực.

Hắn ôm một lòng oán hận, đánh không lại Tiêu Ngưng Nhi thì cũng thôi, về còn bị quát mắng.
Thẩm Hồng hai tròng mắt lóe một luồng hàn mang, hắn không ngờ ngay cả Tiêu Ngưng Nhi đi theo Đường Long cũng đã tu luyện tới tình trạng mạnh như vậy rồi, xem ra Đường Long nhất định phải trừ, hắn chính là mối hoạ tâm phúc của Thần Thánh Thế gia.
Biệt viện Diệp Tử Vân.
Đường Long thấy Tiêu Ngưng Nhi và Đoạn Vân Hồng trở về thì mỉm cười nghênh đón.
- Ngưng Nhi trở về rồi sao?
- Ân.

Thẩm Phi đến gây sự bị ta đánh cho phế đi tu vi, sau đó bị cha ta phái người đuổi về Thần Thánh Thế gia.(Tiêu Ngưng Nhi)
Đường Long nghe xong sửng sốt một chút, lập tức cười to.
- Thẩm Phi thật sự là ngu dốt, lần trước đã bị ta phế, giờ còn đi tìm ngươi, hạng người này nên hảo hảo đem hắn đánh một trận, tốt nhất nằm liệt vài năm.
- Thẩm Phi chắc hẵn bây giờ đang phải bị Thầm Hống thóa mạ một trận.

Hắn suốt ngày trầm mê nữ sắc mà không biết tình hình hiện tại cực kì căng thẳng, bất kì Thần Thánh Thế gia có động tĩnh đều bị Phong Tuyết Thế gia nắm bắt được.
Mấy ngày tiếp theo Quang Huy chi thành im lặng bất thường, chỉ có bốn phương tám hướng tường thành canh phòng nghiêm mật hơn lúc trước, những việc khác vẫn như cũ.

Vừa trải qua thú triều nên toàn thành đề phòng cũng rất bình thường, không làm người ta cảm thấy khác lạ.
Yến hội rốt cuộc cũng đến.
Gần tối Phủ thành chủ đèn đuốc sáng trưng, một đám tân khách lục tục đi vào, tất cả đều là thế gia cao thủ, mỗi một thế gia đều đến mấy trăm người.

Thời điểm thông báo, Phủ thành chủ đã yêu cầu tất cả cao thủ đều phải đến.
Thần Thánh thế gia một hàng năm sáu trăm người cũng tiến vào.

Thẩm Hồng nhìn những cột đá to lớn, cao ngất đứng sừng sững xung quanh Phủ thành chủ, biểu tình âm trầm cùng ngưng trọng.

Hắn đã thấy qua sự khủng bố của những cột đá to lớn này lúc Thâm Uyên Cự Ma bị Thần lôi sát trận diệt sát.
Thẩm Hồng ghé tai nói với lão già bên cạnh vài câu, lão lập tức gật đầu, nhanh chóng ẩn nấp trong kiến trúc dày đặc của phủ thành chủ.

Thẩm Hồng tiếp tục dẫn đoàn người theo hành lang tới trung tâm Phủ thành chủ.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play