Thiên Đấu Hoàng gia Học viện bị loại nhanh chóng như vậy khiến cho Tuyết Dạ Đại đế không vui, hơn nữa là một chọi bảy mà không thắng được khiến hắn càng tức điên hơn nữa.

Ninh Phong Trí nhìn thấy kết quả như vậy thì mỉm cười gật đầu, Tuyết Tinh Hà thờ phào nhẹ nhỏm khi Sử Lai Khắc giàng được chiến thắng.

Trận đấu kết thúc nhanh chóng khiến mọi người sửng sốt lấy nhất là những người khinh thị Sử Lai Khắc học viện, họ cảm thấy mặt mình đau rát.

Đường Long khi giải quyết xong đám người Thiên Đấu Hoàng gia học viện thì đứng nhìn xung quanh sau đó cậu hét to.

- Đây là thực lực của Sử Lai Khắc học viện.Bọn ta sẽ là người cầm lấy quán quân, ai không phục có thể tới chiến.

Đường Long bá khí tuyên bố rồi sau đó xuống đài cùng với học viên khác trong học viện đi vào trong thông đạo, đi bên cạnh Đường Long là Giáng Châu nàng có điều muốn nói nhưng mà lời lên tới miệng thì không biết nên thốt lên thế nào.Chú ý tới biểu tình của Giáng Châu thì Đường Long biết nàng có tâm sự nên là cùng đoàn người tách ra rồi dẫn Giáng Châu đi ra chỗ vắng vẻ.

Giáng Châu cực kì ngại ngùng khi ở một mình với Đường Long.

- Được rồi Giáng Châu, em có điều gì muốn nói với anh sao.

Một hồi ngượng ngùng qua đi, Giáng Châu nhìn thẳng Đường Long rồi hướng về cậu bày tỏ nổi lòng của mình, trốn ở một bên một khoảng cách xa theo dõi tình hình tiểu quái vật môn cùng Phất Lan Đức và Đại sư im lặng theo dõi kì biến, bọn họ không ngờ tới là Giáng Châu thích Đường Long, họ im lặng quan sát xem Đường Long sẽ trả lời như thế nào.

- Trước thế thì ta chưa đồng ý vội đâu.

- Tại sao?(Giáng Châu)

- Ta là một người hoa tâm và hiện tại đã có mấy vị lão bà rồi, liệu nàng co` chấp nhận một người hoa tâm như ta không.

- Vậy bọn họ có biết sự tồn tại của đối phương không?(Giáng Châu)

- Đương nhiên là biết rồi hơn nữa còn thân như tỷ muội.Muội quyết định đi, ta cho muội thời gian suy nghĩ đấy.

Giáng Châu cũng không cần nghĩ ngời gì mà đi tới dùng tay vòng qua eo của Đường Long rồi chủ động dâng lên môi thơm của mình, nhìn thấy hành động này của Giáng Châu thì Đường Long đã biết ý của Giáng Châu nên là cậu cúi đầu xuống hôn lên môi đỏ mong của Giáng Châu, sau đó cậu phất tay một cái tạo nên một không gian đa tầng.

Đường Long từ từ giải khai y phục của Giáng Châu, Giáng Châu thấy Đường Long tính ngay tại chỗ ăn nàng thì mặt đỏ lên.

- Khoang đã nơi này là bên ngoài nếu chúng ta làm ở đây sẽ bị người phát hiện mất.(Giáng Châu)

- Yên tâm đi anh đã lập nên một kết giới rồi.Bên ngoài không ai thấy đâu.

Giáng Châu nghe vậy ngó nhìn xung quanh thì thấy được có người xuất hiện nhưng không thấy được hai người thì mới yên tâm lại , sau đó nàng yên lặng mặc cho Đường Long hành xử.

Đường Long tay thì không thành thật, tay cậu di chuyển đến gò núi cao trên người Giáng Châu rồi xoa bóp lấy cặp ngực D cup của nàng, tay còn lại thì mò xuống nơi thánh địa của nàng rồi gãy một cái hòn le của Giáng Châu rồi cho tay vào trong tiểu nguyệt của nàng rồi dùng ‘Móc cua thần chưởng’ khiến cho Giáng Châu nhịn không được rên rỉ liên hồi.

- Hắc hắc thoải mái chứ lão bà.

- Ân tiếp tục đi lão công.(Giáng Châu)

Sau đó Đường Long tiếp tục kích tình Giáng Châu, sau một hồi kích tình thì Đường Long đưa cự long đầy gân guốc của mình tới gần tiểu nguyệt của Giáng Châu, nàng hiểu ý liền dạn chân ra đồng thời dùng ngón tay của mình mở ra tiểu nguyệt, Đường Long ngắm ngay tiểu nguyệt của Giáng Châu rồi thụt mạng vào trong đó, xé rách đi màn trinh của nàng.

Giáng Châu màn trinh bị cự long của Đường Long đâm rách đi mang lại đau đớn cho Giáng Châu khiến cho nàng hét lên vì đau đớn.

- Ahhh.(Giáng Châu)

Sau đó một bản âm hưởng vang lên được tấu bởi Đường Long và Giáng Châu.Khoảng ba canh giờ sau, hai người mới trở về nơi nghỉ ngơi của mình, khi trở về thì Giáng Châu đã bị những lão bà của Đường Long lôi kéo vào phòng hỏi han đủ thứ còn nhóm nam nhân thì bội phục Đường Long.

Đám người đang trò chuyện vui vẻ thì nơi ở của họ tới hai vị khách nhân ngoài ý muốn, đó là Ninh Phong Trí và Tuyết Thanh Hà.

- Haha con gái rượu không lại chào hỏi ba ba sao.(Ninh Phong Trí)

- Baba.(Ninh Vinh Vinh)

Vinh Vinh nghe tiếng của cha mình thì lập tức nhào vào lòng hắn, Ninh Phong Trí ôn nhu xoa đầu Vinh Vinh.Sau đó Vinh Vinh lần lượt giới thiệu từng người trong học viện cho cha mình biết, khi giới thiệu về Đường Long thì nàng cực kì hãnh diện.

- Vậy ra cậu là người đã giúp ta phá vỡ được gông xiềng mà các đời tổ tông chưa làm được.(Ninh Phonhg Trí)

- Đúng vậy nhạc phụ.Vinh Vinh nàng cũng đã phục dụng tiên thảo và tiến hóa lên Cửu Bảo Lưu Ly Tháp rồi.

Ninh Phong Trí nghe Đường Long gọi mình là nhạc phụ thì thoáng sửng sờ lấy sau đó hắn thấy sắc mặt đỏ bừng của Vinh Vinh thì cũng hiểu vấn đề.

- Hahaha.(Ninh Phong Trí)

Ninh Phong Trí sau đó cùng đám người trò chuyện cùng một chỗ, Đường Long nhìn Tuyết Thanh Hà mỉm cười lấy, cậu cùng Tuyết Thanh Hà đi ra một góc thì mới mở miệng nói chuyện.

- Đã lâu không gặp Nhận Tuyết.

Tuyết Thanh Hà hay Thiên Nhận Tuyết không chút bất ngờ nào khi Đường Long biết mình là giả trang, nàng liền vận dụng Hồn hoàn của mình biến trở về lại hình dáng ban đầu của mình rồi một đầu nhào vào lòng cậu.

- Em rất nhớ anh.(Nhận Tuyết)

- Được rồi vậy em và Bỉ Bỉ Đông đã nói rõ tình huống chưa.

Thiên Nhận Tuyết sửng sờ sau đó mới dùng tay đấm liên tục vào lòng ngực Đường Long, nàng từ khi bị Bỉ Bỉ Đông tính kế thù cực kì tức giận nhưng mà sau đó nàng và Bỉ Bỉ Đông đã có cuộc nói chuyện riêng và từ đó nàng biết được mình là con của Đường Long và Bỉ Bỉ Đông.

Đường Long từ khi xuyên việt về 30 năm trước đã cải biến kết cục của Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết, sau khi Đường Long rời đi thì Bỉ Bỉ Đông đã cho người điều tra về cậu nhưng vô vọng cho tới khi Đường Long sinh ra ở thời đại này đồng thời cậu thức tỉnh Vũ Hồn thì Bỉ Bỉ Đông mới biết được Đường Long ở đâu nhưng mà do trở ngại về thân phận của mình nên mới không xuất hiện.

Sau đó hai người ôn tồn với nhau mặc cho bên ngoài có người đang nhìn vào, ai nhìn vào cứ nghĩ là Đường Long và Tuyết Thanh Hà là bạn thân lâu năm nhưng mà chỉ có những lão bà của Đường Long là thấy rõ chân tướng mà thôi, những người khác vì đề phòng nên Đường Long đã dùng ảo thuật lên họ.

Đại sư sau đó gặp Ninh Phong Trí đồng thời xin phép Ninh Phong Trí cho Đường Tam học phân tâm khống chế và được Ninh Phong Trí dồng ý.

Bởi vì Sử Lai Khắc học viện đã sớm tiến hành xong trận thứ nhất nên ngày dự tuyển thứ hai, mọi người cũng chưa phải đến Thiên Đấu đại đấu hồn tràng ngay lập tức mà chỉ tự tu luyện trong học viện.

Sáng sớm Đường Tam đã dậy và đi tập luyện theo thói quen luyện tập Tử Cực Ma Đồng như trước đây.
Bởi vì dùng Vọng xuyên thu thủy lộ nên hiệu quả tu luyện của hắn lúc này tốt hơn nhiều so với trước kia.

Tử khí chậm rãi xuất hiện tại phía chân trời, Đường Tam nhìn chăm chú vào làn khí rồi từ từ điều tức Huyền Thiên Công của mình.
Cả người như đều đắm chìm trong tử khí kia vậy, trong đôi mắt hắn mang vẻ lóng lánh của ánh sáng mầu vàng kim.
Rồi Tử Cực Ma Đồng lại vô hình tăng lên một chút.

Mặt trời dần dần lên cao hơn thì tử khí cũng dần dần biến mất, Đường Tam hít sâu một hơi rồi từ trên cây nhảy xuống.
Đường Tam tự hỏi có nên tiếp tục tu luyện phân tâm khống chế nữa hay không? Rồi hắn cũng quyết định tiếp tục đến đó tu luyện tiếp.
Tại phương diện tu luyện thì hắn luôn luôn có thiên phú cao, nhưng hắn đối với phương pháp phân tâm khống chế này lại rất đau đầu vì hắn không thể nào nhập môn được, ngày hôm qua luyện tập đến quá trưa nhưng hắn lại cảm thấy mình khi thi triển hồn kỹ lại có chút hỗn loạn.
Lúc này lần nữa chuẩn bị tu luyện khiến trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác lo lắng.

Đường Tam dưới sự gợi ý của Đại sư dần cảm nhận được và bước từ từ vào vào cảnh giới đầu tiên của phân tâm khống chế Tam Khiếu Ngự Chi Tâm.Sau đó hắn nhắm mắt lại cảm thụ lấy xung quanh mình, một canh giờ trôi qua Đường Tam mở mắt ra nhìn thấy Đại sư và Vinh Vinh đứng bên cạnh nhìn hắn đầy cổ quái.

- Tiểu Tam, mới vừa rồi ngươi đã cảm nhận được cái gì? Làm cái gì? Đem kể lại một cách rõ ràng, chi tiết cho ta nghe.(Đại sư)

Trong lòng Đường Tam rất nghi hoặc, hắn vội đem cảnh mình nhận biết trong khi đang đắm chìm tu luyện rồi đủ loại cảm giác lúc sau nói lại một cách rõ ràng.

- Dù sao cũng không có hại, cần gì phải cố tìm hiểu nguyên nhân chứ? Tam ca, coi như ngươi đang nằm mơ đi, Dù sao trong mắt những người bên ngoài thì ngươi cũng là một quái vật, mà đã là quái vật thì có thêm một điểm quái dị cũng chẳng tính là gì.(Vinh Vinh)

Vinh Vinh cũng không quá giật mình bởi vì Đường Tam vốn đã luôn gây cho kẻ khác sự bất ngờ cho nên nàng đã sớm quen rồi.

- Vinh Vinh ngươi xem này.(Đường Tam)

Vừa nói, ba gốc Lam Ngân Thảo đồng thời từ trên người Đường Tam bắn ra, thân thể Đường Tam thậm chí chưa hề động chút nào nhưng ba gốc Lam Ngân Thảo đã từ các phương hướng khác nhau hình thành ba động tác khác nhau, một căn trông giống như động tác quật roi vậy, một cây cuốn thành hình tròn tại giữa trời, thậm chí có một gốc được phát động kỹ năng cuốn quanh mà gắt gao quấn quanh một gốc đại thụ.

Ba gốc Lam Ngân Thảo là cùng một lúc được phát ra, giữa lúc đó không ngừng lại chút nào.
Ba động tác này chính là cùng được làm ra một lúc.

- A? Tam ca, ngươi đã luyện thành rồi?(Vinh Vinh)

- Ta ở nhà từng luyện rất nhiều năm nhưng cũng không thể đạt được hiệu quả như ngươi lúc này.
Ngươi, ngươi đến tột cùng là làm như thế nào thế?(Vinh Vinh)

- Ta cũng không có luyện thành.
Bởi vì nếu đổi thành địa phương khác thì không thể làm được.
Chỉ là trong cảnh giới vừa nãy mỗi một biến hóa chung quanh đều hoàn toàn được ghi lại trong não ta cho nên ta chỉ cần truyền vào một chút ý nghĩ mà không cần nhìn bằng mắt cũng có thể dễ dàng làm được ba động tác này, không cần phải khống chế biến hoá mà chúng vẫn tiếp tục duy trì hành động.
Nhưng nếu thay vào là nơi khác thì ta không có chút cảm nhận nào cả.
Tuy nhiên dù sao ta cũng đã tìm ra một chút đầu mối rồi.(Đường Tam)

Đại tái bắt đầu đã qua hai ngày, tất cả hồn sư học viện cũng đều hoàn thành vòng dự tuyển đầu tiên.
Không hề nghi ngờ, ở trong số hai mươi tám đội hồn sư thì các học viên của Thiên Đấu hoàng gia học viện là xui xẻo nhất.
Mặc dù có trị liệu hệ hồn sư vì bọn họ mà chữa thương nhưng xương cốt bị đứt gẫy thì không phải một vài ngày là có thể chữa xong.
Từ đầu họ cũng có ý định thay đổi đội dự thi nhưng đội dự bị cũng chỉ có thực lực rất bình thường nên không thể thay thế được.

Hôm nay sắp bắt đầu đợt dự tuyển tái thứ hai.
Ngay khi đám người Sử Lai Khắc Thập Quái đi tới bên ngoài của Thiên Đấu đại đấu hồn tràng thì bọn họ đã lập tức cảm nhận được sự đãi ngộ khác biệt.

Khán giả tụ tập bên ngoài chuẩn bị vào xem khi thấy mấy người đám Sử Lai Khắc Thập Quái với quần áo đều là màu xanh biếc thì đều tự giác tránh ra một cái thông lộ, tiếng nghị luận tuy có nhưng so với lúc trước thì ít hơn nhiều.
Những mũi nhọn từ ánh mắt phía sau lưng họ cơ hồ cũng biến mất, mà thay vào đó là sự kính sợ.

Trận thi đấu vòng đầu tiên Sử Lai Khắc học viện đã khiến cho khán giả có ấn tượng quá sâu sắc.
Mặc dù trận đấu có thời gian ngắn ngủi nhưng bẩy người của Sử Lai Khắc học viện xuất chiến đã bộc phát thực lực một cách điên cuồng, lại thêm thủ đoạn công kích có chút tàn nhẫn đã khiến cho khán giả sinh ra cảm giác sợ hãi.

Thực lực bày ra đã làm cho những người xem không dám xem thường đội ngũ có quần áo lạ lùng này nữa, hai gã bốn mươi cấp hồn sư xuất hiện đã để cho bọn họ trở thành đội có khả năng đứng đầu đợt thi này.

Phất Lan Đức hôm nay không chạy đi trước nữa mà mặc một bộ đồng phục giống hệt với các đệ tử, hắn đi đầu tiên ngẩng đầu mà đi vẻ mặt cực kỳ đắc ý.

Mặc dù đã không có người xem nào cười nhạo, nhưng các đội viên của Sử Lai Khắc học viện vẫn cúi đầu mà đi như trước.
Mặc dù thực lực của bọn họ đã làm người khác nể sợ nhưng trên lưng bọn họ vẫn còn dòng chữ quảng cáo khiến họ rất xấu hổ.

Bởi vì đội Sử Lai Khắc có biểu hiện quá hoàn mỹ trong vòng trước, lại thêm ba tấc lưỡi thiên tài của Phất Lan Đức đã khiến bọn họ được một vị thương gia muốn quảng cáo mà tài trợ.
Đó là một nhà buôn nước hoa thượng đẳng, nghe nói cả Thiên Đấu đế quốc thì một nửa sinh ý trong việc buôn bán nước hoa đều là do họ làm ra.

- Viện trưởng, đối thủ hôm nay của chúng ta là ai?(Đới Mộc Bạch)

- Ta làm sao biết được chứ? Là các ngươi tham gia thi đấu hay là ta chứ?(Phất Lan Đức)

Mấy ngày nay hắn vội vội vàng vàng tìm quảng cáo hợp tác.
Chẳng những là quảng cáo nước hoa hiện tại mà còn có mấy cái quảng cáo đều đang trong giai đoạn thương lượng giá tiền, làm sao có thời giờ đi chú ý trận đấu chứ.

Đang trong lúc nói chuyện thì Đại Sư cùng Liễu Nhị Long cùng nhau đã đi tới.
Bọn họ cũng không có gương mẫu mặc đồng phục như Phất Lan Đức.

Trên vẻ mặt của Đại Sư cùng Liễu Nhị Long có chút kỳ quái.
Từ trên mặt bọn họ khiến Sử Lai Khắc Thất Quái đoán được có việc không hay.
Chẳng lẽ trong đợt dự tuyển này lại gặp phải phiền toái sao?

- Các ngươi thi đấu trận thứ hai gặp phải đối thủ rất mạnh.
Hiện tại các ngươi có ba lựa chọn.
Thứ nhất là từ bỏ trận đấu này để bảo tồn thực lực.
Dù sao dự thi vòng này thì sẽ có năm đội đứng đầu có khả năng tiến vào vòng sau.
Thứ hai là đánh một trận nhưng khả năng thắng của ngươi dù chỉ một phần cũng không có.
Thứ ba, lấy toàn lực ra mà chiến đấu, nhưng cho dù có thể chiến thắng, thì thực lực của các ngươi cũng hoàn toàn bại lộ.(Đại sư)

Sử Lai Khắc Thất Quái hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng không hiểu được đến tột cùng thì có dạng đối thủ nào mà lại khiến Đại Sư ngưng trọng như thế.
Chẳng lẽ đối thủ này có thể cùng Hoàng Đấu chiến đội lúc trước so sánh sao?

- Tượng Giáp Tông các ngươi đã nghe nói qua chưa? Trong bảy đại tông môn thì đứng thứ sáu.
Đối thủ của các ngươi hôm nay là các học viên của học viện được Tượng Giáp Tông sáng lập - Tượng Giáp học viện.
Bẩy tên tham gia thi đấu lần này đều là Đệ tử trực hệ của Tượng Giáp Tông.
Trong đó ba người đạt tới bốn mươi cấp, mặt khác bốn người cũng có thực lực gần đến bốn mươi cấp.
Có thể nói là thế hệ tinh anh mới của Tượng Giáp Tông(Liệu Nhị Long)

Tượng Giáp Tông? Nghe ba chữ này, vẻ mặt Sử Lai Khắc Thất Quái không khỏi đều trở nên ngưng trọng hẳn lên.
Bọn họ rất rõ ràng Tượng Giáp Tông ba chữ này đại biểu cho cái gì.
Tựa như Thất Bảo Lưu Ly tông được xưng là phụ trợ tông môn cực mạnh giống nhau, Tượng Giáp Tông cũng có danh hiệu của chính mình.
Đó chính là tông môn có phòng ngự cực mạnh.

Vũ Hồn truyền thừa của Tượng Giáp Tông có tên là Toản Thạch Mãnh Tượng, là một loại vũ hồn phòng ngự siêu cấp, đặc tính chủ yếu thể hiện tại lực lượng cùng phòng ngự, vũ hồn ngang cấp nhau cơ hồ không có hồn sư nào có thể công phá phòng ngự của bọn họ.
Nếu như không phải bởi vì Tượng Giáp Tông không có một vị Phong Hào Đấu La nào tồn tại, chỉ sợ bọn họ cũng không chỉ được bài danh thứ sáu trong số bẩy đại tông môn như bây giờ.

Tuy nhiên tông chủ của Tượng Giáp Tông đạt đến tám mươi bẩy câp hồn lực, nhưng với phòng ngự kinh khủng của mình lại có ngạnh kháng được công kích của một số Phong Hào Đấu La.
Từ đó có thể thấy được vũ hồn của họ cường đại như thế nào.

- Hay là chúng ta tất cả xuất trận, để cho người khác biết thực lực của chúng ta thì có sao?(Mã Hồng Tuấn)

- Để cho người khác biết trước thực lực của chúng ta tất nhiên là không tốt.
Như vậy đối thủ có thể điều chỉnh chiến thuật để đối phó chúng ta.
Đợt dự tuyển này thì không tính là gì nhưng chớ quên, đối thủ của chúng ta trong vòng chung kết thì mạnh hơn nhiều so với bây giờ.
Mất đi tính đột biến sẽ khiến chúng là bất lợi lớn đấy.(Áo Tư Tạp)

- Tiểu tam, ngươi thấy thế nào? Ngươi là linh hồn của toàn đội, người khống chế chính.
Ta để ngươi hoàn toàn quyết định.(Đới Mộc Bạch)

Tinh quang trong mắt Đường Tam bỗng xuất hiện, hai đấm chậm rãi nắm chặt.

- Chiến.(Đường Tam)

Mặc dù hắn trả lời chỉ có một chữ nhưng chính một chữ này lại làm các thành viên của Sử Lai Khắc học viện tinh thần đồng thời phấn chấn hẳn lên, một cỗ chiến ý mãnh liệt từ trên người Đường Tam tràn ngập ra.

- Sư phụ, ngài ba loại tình huống ta đều hiểu được.
Nhưng ta nghĩ, vẫn có phương pháp.
Tham gia trận đấu, chúng ta sẽ phải cố gắng để đạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng đồng thời cũng là vì rèn luyện năng lực thực chiến cùng khả năng ứng biến của chính mình.
Nếu như đối mặt với đối thủ cường đại mà lùi bước thì đối với tinh thần sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Cho nên ta nghĩ, không bằng tại đây chúng ta điều chỉnh một chút, cũng không thể bại lộ tất cả thực lực toàn bộ, nhưng là phải có đủ thực lực để ứng phó với đối thủ.(Đường Tam)

- Nói một chút về cách an bài của ngươi cho ta nghe?(Đại sư)

- Ta nghĩ như vậy.
Trong trận đánh trước bảy người Thất Quái chúng ta chỉ có ba người xuất chiến, trận này ta muốn điều chỉnh một chút.
Để Trúc Thanh thay Thái Long mà xuất chiến, Tiểu Áo thay Giáng Châu xuất chiến.
Nếu như bảy người chúng ta mà có đến năm người xuất chiến vẫn không thể chiến thắng đối thủ, như vậy chúng ta làm sao có thể đạt được giải quán quân chứ?(Đường Tam)

- Long đệ sẽ tiếp tục giả heo ăn thịt hổ.(Đường Tam)

- Nói rất hay, xem ra ngươi đã có tính toán từ trước rồi.(Đại sư)

- Không thể dùng một phương pháp đã được tính toán trước mà áp dụng được vì trong mỗi trận đấu khả năng phát sinh tình huống bất ngờ là rất lớn.
Nhưng đệ tử cho rằng xuất chiến với đội hình như vậy là tốt nhất, vừa không bị bại lộ toàn bộ thực lực, lại khiến chúng ta có khả năng thắng trận này.(Đường Tam)

Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái ngày thứ ba rốt cuộc cũng bắt đầu.

Mười trong hai mươi tám đội ngũ đi vào giữa sân.
Cách bố trí đã có sự khác biệt với ngày đầu tiên, ngoại trừ lôi đài bọn Đường Tam thi đấu là vẫn giữ nguyên ở vị trí trung tâm, xung quanh đó còn bố trí thêm bốn lôi đài với độ lớn tương đương nhau.
Như vậy nơi đây đã có tới năm lôi đài chiếm diện tích rất lớn.
Tuy nhiên Thiên Đấu Đại Hồn tràng vẫn có thể chứa được tới 8 vạn người cùng lúc xem các cuộc chiến nên không có vẻ gì là chật chội cả.

Toàn bộ hai mươi tám đội ngũ trong ngày thi đấu thứ ba này chia làm ba tổ, Sử Lai Khắc học viện thuộc về tổ số một và sân đấu là chính giữa.
Bởi vì trận đấu ngày hôm qua bọn họ bộc phát lực quá mức kinh khủng, hơn nữa đối thủ của bọn họ cũng là đội cực mạnh, Tượng Giáp học viện, bởi vậy bọn họ được bố trí tại võ đài trung tâm.

Đây là giải đấu quan trọng mấy năm mới tổ chức một lần, hơn nữa với hồn sư tham dự đều là đối tượng tuyển mộ từ khắp nơi nên hôm nay khách quý đến xem so với trận đấu khai mạc không khác là mấy.
Chẳng những giới quý tộc cao quý nhất cả nước cũng đều tập trung để xem, ngay cả đế quốc hoàng đế Tuyết Dạ Đại Đế cũng vẫn ngồi tại vị trí trung ương như hôm trước, chỉ là hôm nay có đến bốn người ngồi bên cạnh hắn, thay vì hai người như hôm trước.

Ngoài Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông Ninh Phong Trí cùng Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ra, hai người mới thì một trong hai vị Phong Hào đấu la của Thất Bảo Lưu Ly tông, Cốt đấu la Cổ Dung.
Người còn lại thì có vẻ tương đối quái dị.
Đừng nói rất nhiều vị khách quý đều nhìn hắn mà ngay cả khán giả cũng chú ý đến sự có mặt của hắn.
Bởi vì, người này hình dáng bên ngoài có chút đặc thù.

Người này không ai khác ngoài Tông chủ của Thiên Tượng Tông Hồ Duyên Chấn.

Bảy tên đội viên của Tượng giáp học viện bước từng bước vào sân đấu trung tâm, cả sàn đấu đều theo tiếng bước chân của họ mà không ngừng run rẩy.
Đạp chân trên sàn đấu căn bản không giống như là bảy người, mà là bảy tòa núi nhỏ.

Toàn bộ chúng đều mặc hắc y, trong số bảy tên học viên tham gia thi đấu của Tượng Giáp học viện thì người có vóc dáng lùn nhất cũng là cao đến hai mét, người cao nhất thậm chí đã hơn 2 mét rưỡi, đứng trước mặt Sử Lai Khắc học viện hoàn toàn ngạo nghễ nhìn đời.

- Rất phách lối.Xem ra đệ phải cho bọn chúng biết thực lực của bản thân rồi.

- Trận đầu của vòng thứ hai dự tuyển tái chính thức bắt đầu.(Dẫn chương trình)

Cả năm trận đấu đều được tiến hành cùng nhau, sau tiếng hô của trọng tài phía sân trung tâm thì cả 4 sân khác cũng vang lên tín hiệu bắt đầu thi đấu.
Năm trận đấu gồm 10 đội tham gia, mỗi đội 7 người như vậy tổng số có 70 thành viên tham gia thi đấu, tựa hồ ngay lúc này cả 70 người đều phóng thích hồn hoàn của mình.
Bỗng chốc cả Thiên Đấu đại đấu hồn tràng đều trở nên huyễn lệ hẳn lên.
Tiếng hoan hô vang trời của khán giả cũng đồng thời bộc phát.

Thú Vũ hồn thì biến đổi hình dạng còn Khí hồn thì triệu hoán ra, trong phút chốc đã tràn ngập đủ loại ánh sáng của Hồn Hoàn.

Bảy tên Tượng Giáp Tông đứng đối diện với Sử Lai Khắc học viện chiến đội cùng lúc cởi bỏ áo làm chúng lộ ra thân hình toàn thịt.
Rất nhanh, bọn họ dùng biến hóa trên cơ thể để nói cho khán giả biết vì sao họ lại cởi áo ra.

Nguyên thân thể vô cùng hùng tráng của chúng sau khi hét vang lên vũ hồn phụ thể, thân thể thịt béo của chúng đã có sự thay đổi biến thành một cơ thể vừa khoa trương lại cực kỳ kinh khủng, một tầng vẩy mầu ám kim hiện bao bọc ngoài lớp da, lóe ra ánh sáng kim loại chói mắt.
Càng khiến bọn chúng không giống loài người chính là cái mũi của bọn họ đã được kéo dài ra, môi trở nên dầy cộp, 2 chiếc răng nanh của chúng dài ra tới một mét.

Bảy người đồng thời giơ chân phải lên, nặng nề nện xuống lôi đài, tiếng động ầm ầm chẳng những hấp dẫn ánh mắt khán giả, đồng thời cũng làm cho mọi người phải lo lắng liệu sàn đấu có khả năng bảo toàn khi trận đấu này diễn ra không.

Trong bảy người thì ba người ở giữa đều có bốn cái hồn hoàn phân biệt là 2 vàng, 2 tím còn bốn người còn lại đều là 2 vàng 1 tím.

Đường Tam cơ hồ phát hiện bề ngoài của đối thủ càng lớn thì thực lực lại càng mạnh mẽ, cho nên từ bề ngoài hắn đã nắm được thực lực mạnh yếu của từng người.

- A Lực chính là đệ tử trẻ tuổi xuất sắc nhất của Tượng Giáp Tông, hắn cũng chính là cháu trưởng của ta.
Thiên phú tiên thiên bẩm sinh so với ta năm đó còn tốt hơn vài phần.
Ta rất hy vọng hắn trong tương lai có thể là vị Phong Hào đấu la đầu tiên của Tượng Giáp Tông.(Hô Duyên Chấn)

- Lần này mục tiêu của Tượng Giáp Tông chúng ta là nằm trong 3 vị trí đầu của giải đấu.(Hô Duyên Chấn)

- Nhưng nếu như ta không nhìn lầm thì đối thủ lần này của lệnh tôn có đến bốn người đạt đến bốn mươi cấp Hồn Tông.(Tuyết Dạ)

Hô Duyên Chấn sửng sốt một chút, hắn căn bản không hề nghĩ đệ tử tông môn của mình có thể thất bại.
Hơn nữa thân hình đệ tử Tượng Giáp Tông bọn họ lại hoành tráng như thế cho nên hắn càng không thèm để ý đến đối thủ trước mắt.
Lúc này sau khi nghe Tuyết Dạ Đại Đế nói, ánh mắt hắn mới rơi vào trên người Sử Lai Khắc Thập Quái.

Chính theo lời Tuyết Dạ Đại Đế, ngoài Tiểu Vũ, Kinh Linh cùng Hoàng Viễn có ba hồn hoàn ra thì bốn người khác đều có bốn hồn hoàn, đặc biệt là Đường Tam với hồn hoàn thứ tư có mầu đen đặc biệt phá lệ càng khiến người khác phải chú ý.

Hô Duyên Chấn có chút kinh ngạc nhìn hướng Tát Lạp Tư, nhưng hắn cũng phát hiện thần sắc trên mặt Tát Lạp Tư cũng mang vẻ khiếp sợ.

Trận đấu trước, Sử Lai Khắc học viện xuất hiện ba hồn sư trên bốn mươi cấp đã làm hắn rất giật mình rồi, mà trận này thậm chí lại có thêm 2 người nữa trên bốn mươi cấp.
Nói cách khác trận đầu tiên của bọn chúng vẫn là ẩn tàng thực lực.
Rất rõ ràng phán đoán của mình về học viện này vẫn còn chưa đủ.

Bảy người Đường Tam cùng bảy tòa núi thịt trước mắt đồng thời phát động công kích, chiến đấu với Tượng Giáp học viện này cũng không giống với bảy người của đội hai Thiên Đấu Hoàng Gia học viện là các cường công hệ hồn sư đồng thời phát động mạnh mẽ mà là bảy tên cùng loạt tiến lên, hồn hoàn đầu tiên của chúng đều lóe lên, từng bước tường bước tiến đến.

Dưới tác dụng của hồn hoàn đầu tiên này, trên thân thể Bảy Tòa núi thịt này lúc trước có mầu Ám Kim thì bây giờ phía trên chúng được bao trùm bởi một tầng khí bảo hộ.
Thân thể chúng thật sự rất khổng lồ, từ trung ương tiến về phía bọn Đường Tam cơ hồ chúng chiếm tạo thành một vòng tròn dồn bọn Đường Tam về nửa sân đấu bên kia.
Bọn họ bước tuy chậm nhưng với kiểu đi của chúng như vậy càng khiến khí thế tăng lên mãnh liệt, bất luận là trên thân thể hay là hồn lực đều gây cho bảy người Sử Lai Khắc học viện một áp lực cực lớn.

- Hừ.Tam ca đệ lên trước đây.

- Biết rồi nhưng đừng có lỗ mãng đấy.(Đường Tam)

Đường Long lướt về phía trước xuất hiện trước đội trưởng của Tượng Giáp học viện là Hô Duyên Lực.

- Không biết sống chết.(Hô Duyên Lực)

Hô Duyên Lực thấy Đường Long công về phía mình thì khóe miệng nhất câu nở nụ cười lạnh lùng, hắn lạnh nhạt vươn tay của mình ra ý đồ tóm lấy Đường Long ném ra ngoài sân đấu nhưng mà Đường Long không tránh không né cũng vươn tay ra đồng thời hoá thành trảo chụp về phía tay Hô Duyên Lực, tay cậu co lại và tầng hộ khí trên người Hô Duyên Lực vỡ nát su đó Đường Long nâng lên tay trái thành chưởng hướng về lồng ngực của Hô Duyên Lực đánh ra một chưởng.

Hô Duyên Lực không ngờ tới là Đường Lon dám cứng đối cứng với mình nên không đề phòng chút nào bị đính chưởng, Hô Duyên Lực bay ngược ra ngoài cũng may là có đồng đội phía sau chắn cho hắn nếu không thì một chưởng vừa rồi của cậu đã khiến cho Hô Duyên Lực bay ra khỏi sân đấu rồi.

- Đáng tiếc.

Hô Duyên Lực dùng tay lau đi khóe miệng chảy ra tiêu huyết, hắn hai mắt khó thể tin nhìn Đường Long, hắn không thể tin tưởng được Đường Long có thể đánh bay được một người có trọng lượng năm trăm cân.

- Hồn kỹ thứ hai – Tăng Cấp Siêu Linh.

- Hồn kỹ thứ ba – Nguyên Thủy Bạo Liệt.

Tinh thần công kích rất khó lòng phòng bị nên là toàn bộ bảy người Thiên Tượng đều bị trúng chiêu, bọn hắn ngây người trông chốc lát thì trên người đã bao bọc bởi thủy cầu và không ngừng tiêu hao hồn lực của mình, Đường Long chia sẽ hồn lực cướp đoạt được cho bảy người trong Sử Lai Khắc.Dây là năng lực mới của Đường Long khi mà cậu nghiêm cứu sâu vào Hồn kỹ của mình và phát triển được năng lực này.

Hai cường công hệ hồn sư Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn cùng cận chiến cường công hệ hồn sư Tiểu Vũ rất nhanh lui về phía sau, hai mẫn công hệ hồn sư Kinh Linh cùng Chu Trúc Thanh cũng đồng thời co rút lại đến hai bên của Đường Tam.
Cũng trong lúc này màu đen của Lam Ngân Thảo bỗng mọc lên.

Nhìn qua những thân Lam Ngân Thảo này rất bình thường nhưng chúng lại lan tràn cực nhanh, bay tứ tán ra xung quanh.
Trong đó một cây Lam Ngân Thảo quấn quanh bắp đùi một gã đệ tử Cường tráng của Tượng Giáp Tông.
Nhưng bỗng nhiên một màn kinh khủng xuất hiện, Lam Ngân Thảo của Đường Tam đã được bốn hồn hoàn tăng phúc nhưng cũng chỉ cuốn quanh bắp chân của đối thủ một chút rồi Lam Ngân Thảo lập tức đứt tung tóe cả ra.

Đồng tử của Đường Tam nhất thời co rút lại, thông qua màn dò xét này hắn đã lập tức phát hiện ra nhiều vấn đề, Đệ tử của Tượng GiápTông này có lực lượng rất kinh người lại kết hợp với ưu thế lớn của chúng là thân thể mạnh mẽ.
Khối lượng bản thân chúng cực kỳ kinh khủng không phải chỉ để dọa người khác mà nó sẽ khiến hồn lực cơ thể giảm bớt sự tiêu hao mỗi khi chúng hành động, đồng thời sau khi thân thể cùng hồn lực kết hợp thì càng phát ra lực lượng cùng phòng ngự kinh người.
Lam Ngân Thảo của mình mặc dù cứng cỏi nhưng số lượng quấn quanh vẫn còn ít nên không đủ để hạn chế họ sau khi thân thể được phụ trợ bởi hồn lực.
Như vậy có thể thấy được sự đáng sợ về lực lượng của đối thủ thế nào.

- Tam ca để đệ giúp cho.

- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.

Đường Tam cũng hiểu ý cùng Đường Long phối hợp khống chế bảy người Thiên Tượng học viện.

- Hồn Kỹ thứ nhất – Triểu Nhiễu.(Đường Tam)

- Haha ta cũng bù thêm vào.
Hồn kỹ thứ năm – Ngũ Phương Đại Trận.

Ngay khi cát và lam ngân thảo quấn lấy thân thể của bảy người Thiên Tượng học viện thì trên sân đấu xuất hiện Phong-Lôi-Thuỷ-Hoả-Thổ năm loại nguyên tố ngưng tụ thành trụ hình thành đại trận tăng phúc cho đồng đội.

Đới Mộc Bạch và Hoàng Viễn nhìn Đường Tam thì được cái gật đầu của cậu mới xông lên, được tăng phúc công kích 40%, phòng ngự 40% và tốc độ 20% nên không sợ đám người Thiên Tượng học viện, Đới Mộc Bạch trên người Hồn hoàn sáng lên.

- Hồn kỹ thứ tư – Bạch Vũ Lưu Tinh Vũ.(Đới Mộc Bạch)

- Hồn kỹ hai – Độc Lang Trảm.(Hoàng Viễn)

Ầm.

Hồn kỹ của Đới Mộc Bạch đánh vào người bảy người Thiên Tượng chấn vỡ đi hộ khí trên người bảy người Thiên Tượng và sau đó Hoàng Viễn công kích trự tiếp vào bảy người Thiên Tượng nhưng mà dị biến phát sinh, một người trong Thiên Tượng học viện trong bảy người nhòe đi.

- Không ổn là tàn ảnh.(Đới Mộc Bạch)

Sau lưng Áo Tư Tạp bổng nhiên xuất hiện một thân hình, người này là kẻ đã biến mất trước, hắn dự định giải quyết trước Phụ trợ hệ Hồn sư, hắn mỉm cười đắc ý vì mình sắp loại bỏ được một người trong Sử Lai Khắc thì một bóng hình xuất hiện trước mắt hắn, đó là Đường Long đồng thời trên người cậu sáng lên vòng Hồn hoàn.

- Làm sao có thể chứ.(Thiên Tượng học viên)

- Mặc kệ trước giải quyết hắn.(Thiên Tượng học viên)

- Hồn kỹ thứ hai – Thiên Tượng Xung Kích.(Thiên Tượng học viên)

Đường Long bắt chéo hai tay trước ngực cứng rắn chống dỡ đòn công kích và cậu thành công sau đó phản kích loại bỏ tên Thiên Tượng học vien này.

- Hồn kỹ thứ tư – Độc Nham Trảo.

Đường Long công kích tám lần liên tiếp vào người tên Thiên Tượng học viên này và phát động hiệu ứng trúng độc và thiên đốt.

- Ahhh.(Thiên Tượng học viên)

Tên Thiên Tượng học viên hét thảm một tiếng bay ngược ra ngoài văng ra khỏi sân đấu, trên người hắn cháy đen cùng với khuôn mặt xanh mét do trúng độc, hắn được người của ban tổ chức đưa đi chữa trị.

Đường Long khi loại bỏ được một người của Thiên Tượng học viện thì hợp sức với Đới Mộc Bạch và Hoàng Viễn công kích đám người Thiên Tượng học viên đồng thời Tiểu vũ và Chu Trúc Thanh cũng công tới hỗ trợ.

Hết một màn công kích thì Thiên Tượng học viện lại bị mất thêm hai người do dưới thế công mãng liệt từ Sử Lai Khắc cùng với khống chế tài tình của Đường Tam.Thế trận đang nghiêng về một bên và Sử Lai Khắc đang có ưu thế.

- Chết tiệt.(Hô Duyên Lực)

Hô Duyên Lực nhìn Đường Tam và hắn quyết định phải giải quyết trước tên này mới có cơ hội lật bàn được, Hô Duyên Lực chống hai tay xuống đất, chân sau thì chà chà mặt đất.

- Hồn kỹ thứ tư – Thiên Tượng Phá.(Hô Duyên Lực)

- Ta không để chuyện đó xảy ra đâu.

Đường Long chắn trước mặt Đường Tam đồng thời dưới chân cậu xuất hiện âm dương trận đồ mà không ai thấy cả, Hô Duyên Lực va chạm với Đường Long nhưng mà bị Đường Long dùng tá lực đả lực chống đỡ được.Đới Mộc Bạch thấy Hô Duyên Lực bị Đường Tam ngăn cản thì cùng Hoàng Viễn bộc phát ra thực lực nhanh chóng giải quyết ba người còn lại dưới sự khống chế của Đường Tam.

Hiện tại Thiên Tượng học viện chỉ còn lại mỗi Hô Duyên Lực là còn đứng trên sân, Đường Long lướt người tới trước rồi tung ra hai chưởng đánh vào người Hô Duyên Lực khiến hắn bay ra ngoài sân đấu.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play