Nghe tiếng kinh hô của Ninh Vinh Vinh, đám người Đường Tam quay lại nhìn nàng và Đường Long thì họ thấy Ninh Vinh Vinh đang dùng tay nắm lấy tai của Đường Long, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh thấy vậy nhíu mày đi lên phía trước sắn tay áo lên dự định hỏi han ân cần Ninh Vinh Vinh.

- Đã lâu không gặp.Cô bé mít ước.

- Hừ ta không phải là cô bé mít ước.Với lại cũng đã ba năm,ta tìm ngươi nhưng không thấy bất kì vết tích nào cả.Mấy năm nay ngươi đi đâu.(Ninh Vinh Vinh)

- À ta thường xuyên di chuyển không cố định và thường xuyên trong rừng rậm giao chiến với Hồn thú.

- Vậy sao?(Ninh Vinh Vinh)

Thấy Vinh Vinh không tin nên là cậu liền thả nhẹ ra hồn lực của mình và điều đó khiến cho Ninh Vinh Vinh chấn kinh.

- Tam ca sao không giới thiệu một chút về nàng đi.

- À nàng là một người mà trong lúc ta du lịch thấy bị thương nên là cứu chữa sao đó cứ như vậy bám theo ta.(Đường Tam)

- Ui da, đau đau Liệt Vũ muội nhẹ tay một chút.(Đường Tam)

- Ai nói là bám theo hả.Nhân gia chỉ đi theo xem thử đệ đệ của ngươi mà ngươi lúc nào cũng khen không dứt miệng và xem có lăn nhăng hay không.(Liệt Vũ)

- Vâng vâng.(Đường Tam)

Sau đó Đường Long và Đường Tam lần lượt giới thiệu mọi người cho họ quen biết lẫn nhau.Đang nói chuyện vui vẻ thì bên kia ồn ào khiến họ chú ý tới.

- Có lầm hay không, đây mà được gọi là hồn sư học viện, được xưng là học viện khi tốt nghiệp là có thể trở thành Tử Tước Đế quốc.(Mẫu thân thiếu niên)

- Đây là do Vũ Hồn điện nói chắc là không sai đâu.Nhưng nơi này cũng thật rách nát.(Phụ thân thiếu niên)

- Chúng ta về thôi con không muốn học ở đây.(Thiếu niên)

Phụ thân thiếu niên nghe vậy nhíu mày lấy nhìn con của mình.

- Đã tới thì chờ một chút đi.Có khi đây là khảo nghiệm.(Phụ thân thiếu niên)

Trong đám người tuyệt đối có không ít cùng loại đối thoại, trên mặt đại bộ phận thiếu niên cùng cha mẹ đều lộ vẻ thất vọng nặng nề.

Lão giả ngồi ở sau bàn phụ trách tiếp nhận báo danh nhìn qua có bộ dáng uể oải, quần áo trên người nói cho dễ nghe một chút là đơn giản, nhìn thế nào cũng như là một lão nhân ở thôn quê, thậm chí tinh thần không tốt nữa.

Lúc này, một thiếu niên đi tới trước bàn báo danh.
Lão giả uể oải nhìn lấy những thiếu niên dùng tay chỉ vào cái rương đặt cạnh mình đồng thời mở miệng.

- Phí báo danh mười kim hồn tệ, đặt ở trong cái rương kia là được.(Lão già)

Phụ thân người thiếu niên nhanh chóng móc ra mười kim hôn tệ đặt bên trong chiếc rương do mấy tấm gỗ tạo thành.

- Đưa tay ra.(Lão già)

Thiếu niên theo lời đưa tay đến trước mặt lão giả, lão giả niết niết hai cái trên tay hắn, hướng hắn lắc lắc đầu lấy thở dài thất vọng.

- Tuổi của ngươi không phù hợp, có thể đi.(Lão già)

Thiếu niên sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía cha của mình.
Phụ thân thiếu niên nhanh chóng cười nhìn lão già.

- Sư phụ, con trai ta chỉ là vừa mới qua sinh nhật mười ba tuổi, ngài xem, có khả năng nới lỏng một chút hay không?(Phụ thân thiếu niên)

Lão giả có chút không nhịn được và không đếm xỉa tới, dùng tay phất phất đi.

- Không nên ảnh hưởng đến người ở sau.
Quy củ của học viện ngươi không biết sao? Chúng ta nơi này chỉ nhận những đứa nhỏ từ mười ba tuổi trở xuống.
Hơn mười ba tuổi, nhất luật không thu.
Các ngươi có thể đi.(lão già)

- Vậy phí báo danh của chúng ta…(Phụ thân thiếu niên)

- Đã thu không có vụ hoàn trả.Người kế tiếp.(Lão già)

Phụ thân thiếu niên giận dữ lên chỉ vào lão già sừng sộ lên.

- Các ngươi rõ ràng là lừa tiền.
Trả lại phí báo danh cho chúng ta, nếu không chúng ta quyết không đi.
Sớm biết Sử Lai Khắc học viện tồi tàn thế này, chúng ta đã không đến.(Phụ thân thiếu niên)

Lão giả liếc phụ thân thiếu niên một cái rồi hướng về bên cạnh đã không biết lúc nào xuất hiện đang dựa vào một thân cây Đới Mộc Bạch.

- Mộc Bạch, có người muốn lấy lại phí báo danh, ngươi xử lý một chút.(Lão già)

Ở bên cạnh, Đới Mộc Bạch chợt đứng lên, mỉm cười nhìn lấy phụ thân thiếu niên.

- Muốn lấy lại phí báo danh cũng được, đánh thắng ta, sẽ nhận được tiền.(Đới Mộc Bạch)

Người này đúng là Đái Mộc Bạch, trước vì ngồi một bên, bị đám người ngăn trở, Đường Long cũng không có thấy hắn.
So với ngày đó Đường Long và Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh thấy hắn có chút bất đồng chính là, bây giờ thần sắc trên mặt hắn có chút bất đắc dĩ.

Đái Mộc Bạch cũng không nói nhảm, lập tức thúc giục hồn lực của mình, thả ra toàn bộ ba hồn hoàn, hai cái bách niên một cái thiên niên.
Hồn lực mênh mông trong không khí sinh ra áp lực vô hình, lãnh quang trong tà mâu lóe ra, nhìn về phía phụ tử đối diện.

Giữa các Hồn sư, hồn hoàn vĩnh viễn là quyền được nói tốt nhất, mắt nhìn ba hồn hoàn trên người Đái Mộc Bạch kể cả một cái thiên niên bên trong.
Cha của người thiếu niên sắc mặt đại biến.

- Hừ tính chúng ta xui xẻo.(Phụ thân thiếu niên)

Đái Mộc Bạch quay lại một bên ngồi xuống, tà mâu lạnh lùng liếc mắt về những thiếu niên đến báo danh cùng các gia trưởng ở phía sau, ý tứ uy hiếp rất rõ ràng.
Ba hồn hoàn mang đến áp lực không phải người thường có thể thừa nhận.
Hắn lúc này đã không còn giống một đại thiếu gia quần áo lụa là, ngược lại lại giống một tên ác ôn.

Khi màn uy hiếp chấm dứt, những người đợi ở đây lập tức bớt đi một phần ba, ai cũng không muốn mất không tiền, càng huống chi, vẻ ngoài của Sử Lai Khắc học viện trước mắt này thật là làm cho người không dám mơ cao.

Lại là một thiếu niên đến trước mặt lão giả báo danh, cha mẹ hắn cũng cùng đi tới.
Người mẹ tin tưởng tràn đầy bỏ mười kim tệ vào hộp gỗ, người thiếu niên nhu thuận đưa tay ra.Lão già thuận lợi nắm lấy tay người thiếu niên.

- Vừa mới mười hai tuổi.
Đem vũ hồn của người phóng thích ra, cấp cho ta xem.(Lão già)

Thiếu niên gật gật đầu, một đạo hồn lực màu xanh biếc từ trong cơ thể phóng thích ra, một cái bách niên hồn hoàn vòng quanh cơ thể chuyển động lên xuống.

Khí tức của bách niên hồn hoàn rõ ràng không kém, vũ hồn xuất hiện, một cây đằng mạn to và dài xoay quanh thân thể hắn.

Vũ hồn này cùng với Lam ngân thảo của Đường Tam có chút điểm tương đồng, chỉ bất quá, vũ hồn của hắn không phải là thảo mà là một loại đằng mạn, cùng loại với đệ nhị hồn hoàn quỷ đằng của Đường Tam, chỉ bất quá thiếu độc tố của quỷ đằng.

- Không hợp cách,ngươi có thể đi.(Lão già)

Cha mẹ thiếu niên với vẻ mặt rất tin tưởng vào bản sự của con mình, nghe lão giả nói con họ không hợp cách, thần sắc nhất thời cứng lại.

- Tại sao? Con ta tại sơ cấp học viện chính là người ưu tú, ngài không thấy là hắn có bách niên hồn hoàn sao? Hồn sư có được bách niên hồn hoàn cũng không có nhiều lắm đâu.(Mẫu thân thiếu niên)

Lão già lắc đầu thở dài lấy.

- Hồn hoàn thứ nhất là bách niên quả thực rất tốt, bất quá hắn chỉ là một người thường.(Lão già)

-Ta không rõ ý tứ của ngài.(Cha thiếu niên)

Lão giả có chút không nhịn được từ sau bàn đứng lên, chẳng hướng về phía cha mẹ người thiếu niên phía trước, đồng thời cũng hướng những người báo danh đang xếp hàng phía sau mở miệng nói một tràng.

- ới Sử Lai Khắc học viện của chúng ta báo danh, các người hẳn là đã rất rõ ràng quy củ.
Không rõ quy củ mà tới nơi này, chỉ là tặng không báo danh phí mà thôi.
Bây giờ hối còn kịp.
Các ngươi có biết Sử Lai Khắc học viện thì có hàm nghĩa là gì không?(Lão già)

Đại bộ phận người báo danh nghe lão giả nói xong, trên mặt đều mờ mờ mịt mịt.

- Sử Lai Khắc là một loại quái vật, cho dù tại trong hồn thú cũng là tồn tại một cách cực kỳ cổ quái.
Hàm nghĩa của Sử Lai Khắc học viện chúng ta chính là quái vật học viện.
Nói cách khác, chúng ta nơi này chỉ thu nhận quái vật, không thu người thường.
Tuổi trên mười ba, hoặc là không có hồn lực ngoài hai mươi mốt cấp, vậy không cần ở chỗ này lãng phí thời gian nữa.(Lão già)

Nói xong,lão giả trên người đột nhiên phóng thích ra một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ, với thực lực của Đường Tam và Liệt Vũ cũng nhịn không được toàn thân run sợ.
Quang mang màu đỏ trên người lão giả phát ra nồng đậm, một cây trường côn dày đặc những đạo hoa văn xuất hiện trên tay phải, kinh khủng nhất chính là tổng cộng có sáu cái hồn hoàn từ hắn mọc lên, quang mang huyễn lệ nhất thời trở thành tiêu điểm của toàn trường.

Màu sắc của sáu cái hồn hoàn phân biệt là một trắng, một vàng, ba tím, một đen.
Cũng chính là, một cái là thập niên hồn hoàn, một cái là bách niên hồn hoàn, ba cái thiên niên hồn hoàn cùng một cái là vạn niên hồn hoàn.
Lão giả này thoạt nhìn như một lão nông hết sức bình thường, không ngờ lại là một Hồn đế ngoài sáu mươi cấp.

Lúc tới đây tâm tình của Đường Tam và Liệt Vũ không phải rất tốt khi thấy hiện trạng của Sử Lai Khắc học viện nhưng mà khi nghe tới chỉ tuyển quái vật thì họ mỉm cười lấy, cả nhóm Đường Long cũng vậy vì toàn bộ họ đều là quái vật cả.

- Điều đó là không thể nào.Mười hai tuổi đạt tới hồn lực 20 cấp.Ta chưa từng thấy qua.(Cha thiếu niên)

- Chưa từng thấy qua thì điều đó đại biểu chưa xuất hiện hoặc là ẩn dật với đời mà thôi.(Đường Tam)

- Đúng vậy đừng có dùng ánh mắt thiểu cận đánh giá.

Đường Long và Đường Tam đi phía trước theo phía sau tứ nữ và ai đấy đều thả ra Vũ Hồn với Hồn hoàn của mình.Những người có mặt ở đây đều chấn kinh khi mà họ thấy toàn bộ sáu người đều có hai hoặc ba vòng Hồn hoàn nổi lên.

Toàn bộ thiếu niên và phụ mẫu đều khiếp sợ đặt mông ngồi xuống đất, khó tin nhìn lấy đám người Đường Tam và Đường Long.Lão già cũng thấy và lộ ra biểu tình kích động.

- Sáu người các ngươi đưa tay ra cho ta xem.(Lão già)

Nhóm Đường Long đều đưa tay và lão già phân biệt cho mỗi người đo một lần rồi từ vể mặt kinh hỉ chuyển sang khiếp vợ vì toàn bộ sáu người đều là 12t hết.

- Mộc Bạch mang đi tới vòng cuối luôn đi.(Lão già)

- Biết rồi.(Đới Mộc Bạch)

Dẫn đi tới chỗ khảo nghiệm thứ hai, Đới Mộc Bạch trực tiếp dẫn qua khiến cho những thiếu niên đứng ở đây bất mãn.

- Tại sao họ lại không cần khảo nghiệm hồn lực.(thiếu niên A)

- Đúng vậy.
Đây là phân biệt đối xử.(thiếu niên B)

Đường Long không nói gì mà vận dụng hồn lực khéo léo hút lấy quả cầu thủy tinh đo hồn lực lại phía tay mình, ngay khi thủy tinh cầu va chạm vào tay Đường Long thì nó bộc phát ra quang mình biểu thị cấp bậc hồn lực của cậu, kế tiếp là những người khác cũng chạm vào thủy tinh cầu.

- Chúng ta đi…(Đới Mộc Bạch)

- Hương tràng đây, có ai mua hương tràng không.(Áo Tư Tạp)

Đường Tam nhìn thấy Liệt Vũ muốn ăn nhưng lại không nói liền mỉm cười dùng tay xoa xoa đầu nàng rồi tiến lại chỗ Áo Tư Tạp đang đẩy chiếc xe bán hương tràng.

- Tới mua hương tràng sao? Hương tràng thương hiệu Áo Tư Lạp, đồng tẩu vô khi, mùi vị được bảo đảm.(Áo Tư Tạp)

Áo Tư Tạp mỉm cười lấy nhìn Đường Tam nhưng mà câu tiếp theo khiến cậu khóe miệng co giật lấy.

- Đại thúc, phiền ngươi bán cho ta hai cái.(Đường Tam)

- Ngươi vừa rồi gọi ta là gì?(Áo Tư Tạp)

Đường Tam sửng sốt trước câu hỏi của Áo Tư Tạp.

- Ta gọi ngài là đại thúc, có gì sao?(Đường Tam)

- Đương nhiên có vấn đề, mà còn là vấn đề rất lớn nữa.
Huynh đệ, năm nay ta mới mười bốn tuổi, ngươi lại gọi ta là đại thúc?(Áo Tư Tạp)

Đường Tam khó tin nhìn Áo Tư Tạp, cậu không thể tin tưởng được là Áo Tư Tạp lại mới có 14t thôi.

Đường Tam nhìn Áo Tư Tạp rồi từ trong túi của mình lấy ra một mai ngân hồn tệ tính đưa cho Áo Tư Tạp.

- Đường Tam, ngươi đang làm gì vậy?(Đới Mộc Bạch)

- Đái lão đại, ngươi tới mua hương tràng để ăn sao?(Áo Tư Tạp)

- Đi chết đi! Ngươi làm mất mặt học viện quá.
Ta hình như không chỉ cảnh cáo ngươi một lần, không được bán hương tràng trong học viện.
Chẳng lẽ ngươi muốn cho tất cả mọi người bị nôn mửa sao? Đường Tam, hương tràng này không thể ăn.(Đới Mộc Bạch)

- Tại sao?(Đường Tam)

- Bởi vì những hương tràng đó được làm từ Vũ Hồn của cậu ta.

Áo Tư Tạp sung tay sờ mũi lấy và dưới ý bảo của Đới Mộc Bạch thì Áo Tư Tạp bất đắc dĩ phải trước mặt mọi người tạo ra hương tràng.Cuối cùng Áo Tư Tạp cũng đồng ý tạo ra hương tràng mới dưới dâm uy của Đới Mộc Bạch.

- Lão tử có cây xúc xích to.(Áo Tư Tạp)

Nhóm Đường Long được Đới Mộc Bạch dẫn đi đồng thời của họ từ Đới Mộc Bạch biết được thêm một vài thông tin.

- Tới nơi rồi.(Đới Mộc Bạch)

Đái Mộ Bạch dừng lại.
Lúc này, bọn họ đã đi tới 1mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông.
1 người trung niên khoảng 50 tuổi ngồi ngủ trên ghế.

- Triệu sư phụ, ta dẫn người đến tiến hành đệ tứ quan khảo hạch.(Đới Mộc Bạch)

Trung niên nhân mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn 6 người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.

- Oh? Năm nay có người tiến tới dệ tứ quan? Mà lại có tới 6 người?(Triệu Vô Cực)

- Cả sáu đều tới đệ tứ quan và đều là miễn trừ kiểm tra ở đệ nhị và đệ tam quan.(Đới Mộc Bạch)

Triệu sư phụ con mắt sáng ngời, từ ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc.
so với Đường Tam 12 tuổi còn thấp hơn 1 chút, làm cho người ta có cảm giác hùng tráng.

Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn.
Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.

- 6 người đều vượt qua 25 cấp.
Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật không ít a.
Thông qua cửa của ta, các ngươi chính thức trở thành đệ tử của học viện Sử Lai Khắc.
Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua.
Kinh nghiệm thực chiến của mỗi hồn sư phải dựa vào thực lực của chính mình.
Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này.

- Ta gọi là Triệu Vô Cực, nếu các ngươi 6 người đều là miễn kiểm thông qua đệ nhị, tam quan.
Ta đây tự mình cùng các ngươi thử một chút.
Bây giờ ta cho các ngươi thời gian 1 nén hương để hiểu rõ nhau.
Sau 1 nén hương, kiểm tra bắt đầu.(Triệu Vô Cực)

- Nội dung kiểm tra là các ngươi 4 người liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian 1 nén hương.
Chỉ cần có 1 người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra.
Ta hy vọng các ngươi hiểu được, không nên cố gắng giở trò, không ai có thể dụng tốc độ thoát khỏi phạm vi này.
Đồng thời ta cũng nhắc nhở các ngươi, bằng vào sức lực 1 người không có khả năng ngăn trở công kích của ta.
Cơ hội thành công duy nhất của các ngươi là phối hợp hỗ trợ lẫn nhau.(Triệu Vô Cực)

Đường Tam và Đường Long quay mặt nhìn nhau sau đó cả hai mỉm cười lấy, không biết vì sao Triệu Vô Cực khi thấy nụ cười của Đường Tam và Đường Long cảm giác được không ổn.

Sau đó trong vòng một nén hương toàn bộ sáu người đều giới thiệu bản thân và Vũ Hồn của mình đồng thời quyết định chiến thuật.

Một nén hương trôi qua và Triệu Vô Cực đứng trong sân nhìn lấy đội hình sắp xếp của nhóm Đường Tam.Đường Tam đứng ở phía trước, Đường Long đứng bên cạnh nhưng lệch đi vài bước, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh cùng Liệt Vũ đứng hàng ngang chắn lấy thân hình Ninh Vinh Vinh.

- Thú vị đấy.(Triệu Vô Cực)

- Triệu Vô Cực danh xưng Bất Động Minh Vương vài năm trước.Hiện tại đây giờ chắc là Hồn Thánh đi.

Triệu Vô Cực bất ngờ khi mà Đường Long có thể nói ra danh tính và tu vi của mình thông qua tên mà mình đã giới thiệu.Triệu Vô Cực cầm lấy nén nhanh nhưng chưa kịp hắn đốt lên thì Ninh Vinh Vinh đã dẫn đầu phát động Hồn kỹ của mình.

Ninh Vinh Vinh xòe tay và một tòa tháp bảy tầng xuất hiện trôi nổi trên tay trái nàng và hai vòng Hồn hoàn nổi lên từ dưới chân.

- Thất bảo hữu danh – Nhất viết: Lực.(Vinh Vinh)

Hồn hoàn thứ nhất bay lên, bao phủ tại thất thải bảo tháp, tay trái Trữ Vinh Vinh chỉ xuống dưới, ba đạo thải quang đồng thời phóng thích ra, phân biệt bao phủ 5 người Đường Tam.

- Hồn kỹ thứ ba – Nguyên Thủy Bạo Liệt.

Đường Long cũng phóng thích ra Vũ Hồn của mình là Thập Vĩ rồi không chút do dự thả Hồn kỹ thứ ba của mình.Từ dưới chân cậu và mọi người cùng Triệu Vô Cực dâng lên cột nước bao bọc lấy thân thể họ.

Triệu Vô Cực không có chống cự mà thoáng cảm nhận lấy rồi sắc mặt của hắn khó coi đi vì hắn cảm nhận được hồn lực của mình đang trôi đi.

Cả năm người đều bất ngờ khi mà họ thấy cơ thể họ được bao bọc trong nước nhưng vẫn còn thở được.

- Đừng có đừng sờ ra đó cùng nhau hành động đi.

- Hồn kỹ thứ nhất – Triền Nhiễu.(Đường Tam)

- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.

Cả hai Hồn kỹ khống chế đều xông tới kiềm chế lại Triệu Vô Cực, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh liền phát động Hồn kỹ của mình xông tới Triệu Vô Cực.

- Hồn kỹ thứ nhất – Yêu Cung.(Tiểu Vũ)

- Hồn kỹ thứ nhất – U Minh Đột Kích.(Chu Trúc Thanh)

- Hồn kỹ thứ hai – U Minh Bách Trảo.(Chu Trúc Thanh)

- Hồn kỹ thứ hai – Nhu Chưởng.(Liệt Vũ)

Ninh Vinh Vinh thấy hai người Tiểu Vũ và Chu Trúc thanh cùng Liệt Vũ xông tới Triệu Vô Cực liền phát động Hồn kỹ thứ hai của mình.

- Thất bảo hữu danh – Nhị viết: Tốc.(Ninh Vinh Vinh)

Tiểu Vũ và Chu Trúc thanh cùng Liệt Vũ cảm thấy tốc độ của mình đề thăng lên liền không chút khách khí hướng về Triệu Vô Cực công tới.

Ngay lúc này, Triệu Vô Cực đã động, cũng không phải hướng 6 người Đường Tam tấn công lại, mà là 2 chân nửa quỳ, hai đấm đồng thời hướng mặt đất nện xuống.

- Không tốt.(Đường Tam)

Đại sư từng nói qua, nếu có một ngày ngươi gặp đối thủ là Thất bảo lưu ly tông hồn sư, vậy nhất định phải giải quyết hồn sư của Thất bảo lưu ly tông trước tiên.Triệu Vô Cực hiển nhiên không phải chỉ nhằm vào Trữ Vinh Vinh công kích, nhưng hắn làm vậy rõ ràng là muốn cắt đứt phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp.

Thân hình Triệu Vô Cực phóng đi lướt qua 3 người Tiểu Tiểu Vũ và Chu Trúc thanh cùng Liệt Vũ tới gần Ninh Vinh Vinh.

- Tam ca.

- Biết rồi.(Đường Tam)

Một sợi dây mây lam hắc sắc chợt phóng ra, trên bụi mây chẳng hề có gai, bởi vì nó là hiệu quả của hồn hoàn thứ nhất của Đường Tam, trường đằng như tia chớp quấn quanh hông Tiểu Vũ và Chu Trúc thanh cùng Liệt Vũ.

Dưới chân Ninh Vinh Vinh dâng lên đại lượng hạt cát bao phủ lấy người Ninh Vinh Vinh đồng thời Đường Long cũng xông tới.

- Hồn kỹ thứ nhất – Độc Thương.

Triệu Vô Cực nấm tay đánh vào lớp cát bảo vệ nhưng mà không xuyên thủng được mà bị kẹp lại ngay tại đó đồng thời Đường Long cũng đã công tới.

- Hảo tiểu tử.Nhưng như vậy chưa xong dâu.(Triệu Vô Cực)

Tiểu Vũ và Liệt Vũ cùng nhau đập vào tay Đường Tam phóng về phía Triệu Vô Cực cùng Đường Long ba mũi giáp công, Triệu Vô Cực không dám khinh thường mà là cực kì chăm chú, nếu chỉ có Tiểu Vũ và Liệt Vũ công tới thì hắn có thể đùa giỡn hai nàng nhưng mà có thêm Đường Long thì khác.

Triêu Vô Cực gồng người lên, Bảy vòng hồn hòan huyễn lệ đồng thời mọc lên, 2 Hoàng, 2 Tử, 3 Hắc.Ngay khi Triệu Vô Cực tiến hành Vũ Hồn phụ thể thì Đường Long không bỏ qua cơ hội này mà xông tới tay hóa trảo chộp vào cổ Triệu Vô Cực rồi nhấc bổng hắn lên sau đó Đường Long thực hiện chiên [Thần long bãi vĩ] đá bay đi Triệu Vô Cực va vào gian nhà sau lưng đồng thời cắt đứt được hành động Vũ Hồn phụ thể của Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực xông ra khỏi gian nhà bị mình đụng cho đổ nát nhìn lấy 6 người Đường Tam.

- Mẹ nó, xem ra phải cùng các ngừoi đánh thật rồi.(Triệu Vô Cực)

- Hồn kỹ thứ bảy – Vũ Hồn chân thân.(Triệu Vô Cực)

Tiểu Vũ xông tới dùng bím tóc của mình như là đuôi bò cạp cuốn lấy cổ Triệu Vô Cực rồi dùng nhu quyền đánh Triệu Vô Cực, Chu Trúc Thanh và Liệt Vũ cũng không nhàn rỗi cũng xông tới vây đánh Triệu Vô Cực.

- Hồn kỹ thứ hai – Kim Cương Chưởng.

Tiễu Vũ, Chu Trúc Thanh và Liệt Vũ bị chấn văng đi, Đường Tam đã dùng Lam Ngân thảo cuốn lấy eo Liệt Vũ kéo nàng về phía mình, Đường Long cũng tạo ra cát giữ lấy Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh còn tay thì vòng lấy eo Ninh Vinh Vinh.

Chỉ bằng một chiêu của Triệu Vô Cực đã loại bỏ đi bốn người và chỉ còn lại Đường Tam và Đường Long.

- Tam ca chơi trò đó đi.

- Thiệt hả?(Đường Tam)

Đường Long phóng thích ra Vũ Hồn Long Thương của mình xông về phía Triệu Vô Cực.

- Hồn kỹ thứ nhất – Độc Thương.

- Hồn kỹ thứ ba – Băng Thương Phong Tỏa.

- Hồn kỹ thứ hai – Nham Thương Ám Kích.

- Cái gì Vũ Hồn thứ hai.
Tiểu tử ngươi là song sinh Vũ Hồn.

Đường Tam phóng ra ám khí của mình và trên đó do có hiệu ứng Hồn kỹ thứ nhất của Đường Long nên là có mang theo kịch độc đâm vào cơ thể Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực có lòng muốn thoát và vận dụng hồn lực nhưng mà hắn không di chuyển được do ảnh hưởng của Hồn kỹ thứ ba mà Đường Long phát động nên là hắn trơ mắt nhìn ám khi Đường Tam đâm vào người mình.

Sau đó Đường Tam phóng thích ra Vũ Hồn Hạo Thiên Chùy tán thẳng vào mặt Triệu Vô Cực, Đường Long cũng theo sau dùng đầu thương gõ vào đầu Triệu Vô Cực.

- Móa hai tiểu tử.
Chưa từng nghe nói là đánh người không đánh mặt sao.(Triệu Vô Cực)

Nhưng mặc kệ Triệu Vô Cực nói thế nào thì hai người Đường Long và Đường Tam hướng mặt Triệu Vô Cực bắt chuyện, cuối cùng Triệu Vô Cực biệt khuất chịu thua và 6 người Đường Tam chiến thắng.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play