Thiên Cổ Trượng Đình ở lối ra vào chứng kiến Đường Long giao đấu với Mục Điền, Đường Long thể hiện sức chiến đấu khiến Thiên Cổ Trượng Đình giật mình.
- Hắn lực chiến đấu không phải Phong Hào Đấu La cấp bậc mà là Siêu Cấp Đấu La.(Thiên Cổ Trượng Đình)
Đường Long xoay người đi vào trong lối đi thì đụng mặt Thiên Cổ Trượng Đình.
- Ngươi cho rằng như vậy liền đủ? Đợi tới lúc giao thủ với ngươi, hy vọng ngươi đừng có khóc.(Thiên Cổ Trượng Đình)
- Haha.
Đường Long cười trừ đứng ở lối ra vào quan sát Thiên Cổ Trượng Đình thi đấu, vừa vặn đối thủ của Thiên Cổ Trượng Đình cũng là Phong Hào Đấu La.
Mục Điền được nhân viên cấp cứu ra khỏi Cơ Giáp và thoáng trị liệu liền đi bộ khập khễnh.
- Đa tạ hạ thủ lưu tình.(Mục Điền)
- Bắc Mang Đao tuy tốt nhưng thiếu mất Đao Hồn. Ngươi quá thuần thúy đem nó xem là vũ khí mà không phải chính bản thân một bộ phận. Lại ít đi cái kia một phần dung hợp, cho nên cũng liền ít đi Đao Hồn trong đáng sợ nhất địa phương.
Đường Long ánh mắt vẫn nhìn sân đấu và mở miệng chỉ ra lỗi sai của Mục Điền.
- Thụ giáo. Tu luyện không đến Đao Hồn ta một mực tại tìm kiếm vấn đề chỗ, không nghĩ tới nhưng là bởi vì ta cùng đao chưa đủ thân cận sao?(Mục Điền)
- Cứng quá dễ gãy, bản thân ngươi cho mình áp lực quá lớn lại làm cho ngươi ít đi lĩnh ngộ cơ hội.
Đường Long tại chỗ thị phạm cho Mục Điền xem làm cho Mục Điền chấn kinh.
- Thiên hạ binh khí đều đổ về biển nhưng chia làm ba cấp bậc Ý – Hồn – Thần.
- Ý là lĩnh ngộ Ý Cảnh của binh khí, Hồn là nhân cùng vũ khí chính thức dung hợp, muốn cùng Hồn Phách dung hợp.
- Thế Thần thì sao?(Mục Điền)
- Về phần cấp bậc Thần là dẫn động Thiên Địa Pháp Tắc.
Mục Điền cảm thán không thôi, tại Quân Đội đương nhiên sẽ có thế hệ đi trước chỉ điểm nhưng Đường Long chỉ điểm lại khác nhau rất lớn, nhất là Đường Long tại chỗ thị phạm khiến hăn tâm phục.
- Ngươi ở trong Quân Đội phục vụ bao lâu rồi?
- 22 năm.(Mục Điền)
- Ở quá lâu một chỗ sẽ làm ngươi khó lòng đột phá nên đi ra ngoài xem một chút đối với ngươi có trợ giúp rất lớn. Không phải để ngươi chính thức ly khai mà xin nghỉ phép dài hạn tới chân chính có khả năng trợ giúp ngươi tăng lên địa phương đi. Ngươi nội tình rất tốt, căn cơ thâm hậu, nếu như có thể có tốt hơn chỉ điểm, tương lai chí ít có Siêu Cấp Đấu La cơ hội.
Mục Điền kích động không thôi, hắn bản thân là thiết huyết quân nhân cũng là Hồn Sư luôn mong muốn truy cầu cực hạn cường giả.
- Miện hạ, vậy ta nên đi chỗ nào?(Mục Điền)
- Sử Lai Khắc Học Viện.
Mục Điền giật mình nhìn lấy Đường Long, hắn từ lời nói ban nãy của Đường Long nhận ra thân phận của Đường Lon tới Luận Võ Chiêu Thân là giả mà là người tới từ Sử Lai Khắc Học Viện.
- Bàn Long Côn sao?
Đường Long đôi mắt thâm thúy nhìn lấy Võ Hồn – Bàn Long Côn được Thiên Cổ Trượng Đình nắm trong tay huy vũ chiến đấu, tại hắn trong tầm mắt là thấy được một đầu Long Hồn ngủ say ở bên trong Võ Hồn – Bàn Long Côn.
- Chỉ là một đầu Long Hồn có tu vi Bán Thần tương trợ mà dám phách lối với ta. Thiên Cổ Trượng Đình, ngươi không xứng!
Thiên Cổ Trượng Đình thu hồi Võ Hồn khi đối thủ Lô Vũ Tinh nhận ra, hắn hướng Lô Vũ Tinh gật đầu sau đó hướng về dưới đài Đường Long nhếch miệng nở nụ cười trào phúng.
- Vô vị trào phúng.
Đường Long không nhìn Thiên Cổ Trượng Đình trào phúng, hắn xoay người rời đi. Mục Điền ở bên cạnh đi theo Đường Long.
- Miện hạ cảm thấy thực lực của Thiên Cổ Trượng Đình thế nào?(Mục Điền)
- Không kém nhưng thiếu chút hỏa hầu.
Mục Điền dần chịu sự tự tin trên người Đường Long hấp dẫn.
- Miện Hạ, ta đã nghĩ kỹ, đợi lần này thi đấu sau khi chấm dứt, ta sẽ phản hồi Phương Bắc Quân Đoàn thỉnh cái nghỉ dài hạn sau đó tiến về trước Sử Lai Khắc Học Viện nghiên cứu học hỏi. Chẳng qua là không biết xây dựng lại Sử Lai Khắc Học Viện sẽ hay không nhận lấy ta.(Mục Điền)
- Đi sẽ có 50% cơ hội, không đi liền cơ hội cũng không có.
Mục Điền hạ quyết tâm trong lòng phải tới Sử Lai Khắc Học Viện học hỏi.
Đường Long đào người là có mục đích, Sử Lai Khắc Học Viện xây dựng lại cần đại lượng lão sư, thông tin các thí sinh dự thi Luận Võ Chiêu Thân được Đường Môn thu nhập và gửi tới từng người Đường Môn tham dự, thấy có hạt giống tốt đồng thời nhân phẩm quá quan có thể nếm thử lôi kéo tới Học Viện đương lão sư.
Vòng thứ ba rút thăm, Đường Long đối thủ là Lô Vũ Tinh bị Thiên Cổ Trượng Đình đánh bại vào 2 ngày trước.
Lô Vũ Tinh có phong hào Hoàng Sa tại chiến đấu với Thiên Cổ Trượng Đình lại giòn bại dưới tay Thiên Cổ Trượng Đình, hôm nay Đường Long sắp thi đấu làm mọi người mong chờ, vì mọi người càng dễ chứng kiến hắn cùng Thiên Cổ Trượng Đình giữa ai càng cường đại hơn một ít.
Lô Vũ Tinh đến từ hoang mạc khu thực tế sớm bị Truyền Linh Tháp nhận thầu, thiên phú tốt tại trong hoang mạc tu luyện ra chuyên thuộc về mình chiến đấu kỹ xảo nhưng khi tu luyện tới Ngũ Hoàn thì hoàn cảnh thiếu thốn tài nguyên dẫn tới Lô Vũ Tinh phải đi tìm kim chủ để ôm bắp đùi.
Truyền Linh Tháp phi thường coi trọng đối với một ít ưu tú người mới nhập vào, chỉ cần phát hiện có thực lực cùng tiềm năng thật tốt Hồn Sư, đều nếm thử hấp thu, cho nhất định thù lao, lại muốn ký cùng loại với văn tự bán mình bình thường hợp đồng, luôn có một ít thành công án lệ. Lô Vũ Tinh chính là chỗ này trong đó người nổi bật.
Đường Long ngồi tại chỗ nghỉ ngơi, hắn cảm giác được Lô Vũ Tinh nhìn chăm chú mình.
Lô Vũ Tinh là người của Truyền Linh Tháp, hôm qua hắn nhận được mệnh lệnh không tiếc giá nào đánh bại Đường Long, nếu thành công thì Thiên Cổ Trượng Đình hứa hẹn để hắn tiến vào Vạn Thú Đài 10 lần, tiến vào Vạn Thú Đài 10 lần giúp cho Lô Vũ Tinh lên tinh thần vì có thể đem bản thân rất nhiều Hồn Hoàn cảnh giới tăng lên tới cấp độ cao hơn, có được càng mạnh thực lực.
Lam Phật Tử thi đấu xong bước vào trong thẳng tới vị trí của Đường Long, nàng có vài điều cần trò chuyện nên muốn Đường Long theo mình, Đường Long không biết Lam Phật Tử tính làm gì nhưng vẫn đi theo nàng ra ngoài.
- Có chuyện gì sao?
- Lô Vũ Tinh kia không đơn giản, thực lực của hắn không giống với biểu hiện của ngày hôm qua đấu với Thiên Cổ Trượng Đình.(Lam Phật Tử)
- Ta nhìn ra được, hoặc là hắn cố tình ẩn dấu thực lực hoặc là vì Thiên Cổ Trượng Đình mà mò cá.
Lam Phật Tử gật đầu, nàng không muốn Đường Long chỉ vì khinh địch mà lật thuyền trong mương. Kể cả Lam Phật Tử không chú ý tới thì nàng dần dần quan tâm tới Đường Long một cách bất tri bất giác.
Sân đấu hai bên song phương Lô Vũ Tinh và Đường Long bước vào.
Lô Vũ Tinh đối mặt với Đường Long tự nhiên là không dám có một chút chủ quan, hắn cũng sẽ không xem thường trước mặt đối thủ nhưng hắn đối với chính mình cũng đồng dạng có lòng tin.
Nương theo lấy điện tử âm một tiếng bắt đầu, Lô Vũ Tinh cùng bên trên một trận giống nhau, trước tiên liền hóa thân thành Hoàng Sa, phô thiên cái địa Hoàng Sa hướng bốn phía lan tràn ra.
- Ta biết ngươi có ý định làm gì. Có điều, ta không có thời gian ở đây cù nhây với ngươi.
Đường Long trên thân bộc phát cường đại Hồn Lực kèm theo Haoshoku Haki kết hợp với Tinh Thần Lực trấn áp thẳng về phía trung tâm Hoàng Sa đồng thời bật nhảy lên cao, bàn tay hóa thành Hoàng Kim Long Trảo đập xuống.
Lô Vũ Tĩnh ngắn ngủi lâm vào thất thần liền lấy lại tinh thần nhưng công kích của Đường Long đã tới. Lô Vũ Tĩnh cấp tốc lui lại đồng thời Hoàng Sa chịu sự khống chế hóa thành vô số mũi tên bay tới.
- Nguyên Tố Hóa ư? Tại trước mặt ta là vô dụng.
- Lôi Long Toái Kim Phá.
Lô Vũ Tĩnh kịch liệt giãy giụa, hắn né tránh nhưng có vô hình lực hút kém hắn về phía Long Trảo, hắn ý đồ triệu hoán Đấu Khải tới phòng ngự căn bản vô hiệu. Lô Vũ Tinh chỉ cảm thấy đại não một hồi mê muội, toàn thân dường như bị chớp mắt rút sạch bình thường, đơn giản là bị cắt đứt cùng bản thân Đấu Khải liên hệ.
Lúc này, Ngải Phỉ vừa mới nói chuyện liền chứng kiến sân thi đấu Lô Vũ Tĩnh bị Đường Long đập xuống đất.
Lô Vũ Tinh thậm chí ngay cả chính mình tiện tay Hồn Kỹ cũng không thể phóng xuất ra, liền thua!
Đường Long căn bản không cho Lô Vũ Tĩnh hóa thành Hoàng Sa thực hiện quần chiến cơ hội, trực tiếp dùng lăng lệ thủ đoạn kết thúc chiến đấu.
Đường Long phất tay đang cầm Lô Vũ Tinh ném đi, mặt không biểu tình đi xuống sân đấu. Lô Vũ Tinh toàn thân có lôi điện lập lòe.
Thiên Cổ Trượng Đình trợn mắt há hốc mồm tại dưới đài nhìn xem, hắn thấy Đường Long đi về vị trí của mình mà bàn tay giơ lên nắm lại thành quyền chỉ đưa ra ngón cái và lướt ngang cổ. Ý vị khiêu kích mười phần.
Đi ra Minh Đô Sân Vận Động, Đường Long gọi điện cho Nguyên Ân Dạ Huy.
- Nguyên Ân, nàng nghĩ kỹ chưa?
- Ừ, Luận Võ Chiêu Thân kết thúc thì ta sẽ trở về nhà nhìn cha ta. Đang muốn cáo tri ngươi.(Nguyên Ân Dạ Huy)
- Nhớ! Nếu Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ khống chế tâm tình của ngươi lập tức truyền Hồn Lực vào Dây Chuyền mà ta tặng, ta sẽ nhanh nhất chạy tới bên cạnh.
- Phía Học Viện thì ta sẽ thu xếp.
- Ân, cảm ơn.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Đường Long đang đi đường liền có phát giác, hắn định thần nhìn lại thấy được phần cuối đường đi đứng một đạo thân ảnh. Thân ảnh mặc một thân rất bình thường y phục, trên đầu đeo cái mũ, vành nón che lại rồi tướng mạo của hắn, làm người không cách nào thấy rõ.
Đường Long sắc mặt như thường đi tới gần thân ảnh ở trước mắt.