Sự tình của Truyền Linh Tháp hợp tác Thánh Linh Giáo trải qua Hải Thần Các Hội nghị quyết định tạm thời để xuống, tập trung vào xây dựng lại Sử Lai Khắc Học Viện, khi Học Viện đi vào ổn định quỷ đạo sẽ đối phó với Truyền Linh Tháp và Liên Bang.
Mặc Lam vì sự tình của Sử Lai Khắc Học Viện tổn hao nhiều tâm tư, nàng đem tin tức truyền ra ngoài để thu hút nhiều người chú ý.
Y theo đã hoạch định kế hoạch trước xây dựng 3 tòa Lầu Dạy Học sau đó lấy làm trung tâm kéo dài Hải Thần Hồ ven hồ, từng bước xây dựng thêm đem nguyên lai Sử Lai Khắc Học Viện vốn có một ít công năng khu dần dần thực hiện đi ra.
Tại tài lực có Đường Môn ủng hộ, Sử Lai Khắc Học Viện tạm thời không có vấn đề gì xuất hiện đồng thời nơi tránh nạn cũng có vốn ít tài phú. Mặc Lam chỉ huy các kỹ sư xây dựng theo thiết kế bản vẽ, khi mọi người đang xây dựng thì mấy chiếc xe cảnh sát kéo lấy chói tai cảnh báo chạy tới thi công hiện trường.
- Dừng lại, đều dừng lại. Ai bảo các ngươi ở chỗ này tu kiến đồ vật hay sao? Các ngươi đây là đang làm cái gì?(Cảnh sát)
- Ai là người phụ trách nơi này? Ai bảo các ngươi ở chỗ này thi công đấy.(Cảnh sát)
Cách đó không xa, Sử Lai Khắc Học Viện xây dựng lại công trường phương diện, đang tại bận rộn trong Tạ Giải ngẩng đầu, khóe miệng toát ra vẻ mỉm cười.
- Để ta đi tiếp đón bọn họ.
Đường Long khóe miệng nở nụ cười nhưng trên thân sát khí lại không che dấu chút nào.
- Đừng có giết chết bọn họ, chúng ta vẫn chưa muốn náo quá cương với tổ chức của chính phủ Liên Bang.(Đường Vũ Lân)
- Hải Thần Hồ thổ địa nguyên bản thuộc về Sử Lai Khắc Thành, chúng ta khởi công xây dựng có gì không thể?
Lúc này, từ trong đám cảnh sát bước ra binh sĩ dẫn đầu trên bờ vai treo Thượng Úy quân hàm, sắc mặt ngạo nghễ tuyên bố.
- Nơi này đã được Đấu La Liên Bang liệt vào cấm đía có mãnh liệt bức xạ không thích hợp sinh tồn. Bất luận kẻ nào không thể ở chỗ này khởi công. Lập tức dừng lại hành động của các ngươi, bằng không mà nói, chúng ta muốn cưỡng chế thi hành.(Thượng Úy)
- Cưỡng chế di dời? Chỉ dựa vào ngươi là Thượng Úy sao? Ngươi nghĩ đám người kia có thể đọ lại một vị Phong Hào Đấu La sao?
Đường Long căn bản lười nhát nói nhảm, từ Trữ Vật Hồn Đạo lấy ra Chứng Nhận Sĩ Quan và dưới chân luật động Cửu Hoàn.
- Long ca, để ta tới nói chuyện.(Tạ Giải)
Tạ Giải vỗ vai Đường Long tiến lên lấy ra Chứng Nhận Sĩ Quan đưa cho Thượng Úy nhìn. Thượng Úy sửng sờ nhìn lấy Chứng Nhận Sĩ Quan của Tạ Giải đồng thời khiếp sợ Đường Long thực lực.
Thượng Úy mở ra Chứng Nhận Sĩ Quan nhìn lấy tin tức ghi lại binh sĩ đánh số, tương ứng nghành, chức vụ. Không hề nghi ngờ là hàng thật giá thật Trung Tá.
- Ngươi là dùng giọng điệu ngạo nghễ nói chuyện với cấp trên sao?(Tạ Giải)
Thượng Úy rùng mình, hắn đem Chứng Nhận Sĩ Quan trả lại cho Tạ Giải đồng thời kính chào quân lễ với cậu.
- Thứ nhất, chúng ta là có thổ địa quyền sử dụng, căn cứ theo Liên Bang luật pháp quy định thì công dân tài sản riêng bị bảo hộ, bất luận kẻ nào không có quyền cướp đoạt.
- Thứ hai, nơi đây tất cả công nhân đều đã tiến hành bảo vệ nghiêm mật biện pháp, không có bất luận cái gì vấn đề về an toàn tồn tại.
- Muốn cùng ta trò chuyện? Để kẻ có cấp bậc cao hơn ta lãnh đại qua đàm thoại.(Tạ Giải)
- Trở về nói với kẻ sau lưng ngươi, muốn ngăn trở Sử Lai Khắc Học Viện xây dựng lại, ta sẽ đích thân đăng môn bái phỏng. Phong hào của ta là Viên Long, ngươi cứ việc trở về cáo tri bọn hắn, tin tưởng bọn hắn sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Thượng Úy ngây người, hắn không nghĩ tới mình gặp phải đối phương dùng Quân Hàm, nếu hắn cưỡng chế chấp hành nhiệm vụ được giao, chắc chắn đối phương lấy lý do mạo phạm thượng quan tại chỗ tiễn hắn xuống suối vàng.
- Ha hả, tin tưởng đám người muốn ngăn cản Sử Lai Khắc Học Viện phục hưng không nghĩ tới chúng ta sẽ dùng Quân Hàm đè người.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Cái này giờ mới bắt đầu. Để cho bọn chúng giày vò. Tiếp theo xem một chút đối phương đến là cấp bậc gì quan viên. Đến lúc đó chúng ta lại quyết định như thế nào ứng đối.(Đường Vũ Lân)
Một lúc sau, lại có chói tai chòi cảnh báo vang lên và từ xe cảnh sát xuống tới là một vị Trung Tá mà hắn cũng lấy đồng dạng lý do ý muốn gây khó dễ.
- Các ngươi người phụ trách đâu?(Trung Tá)
- Là ta.(Nhạc Chính Vũ)
Nhạc Chính Vũ bước tơi đứng đối diện vị Trung Tá, Trung Tá nhíu mày xoay đầu nhìn Thượng Úy thấy hắn lắc đầu.
- Các ngươi lấy gì chứng minh nơi này thuộc về các ngươi?(Trung Tá)
Nhạc Chính Vũ lấy ra khế đất đưa cho Trung Tá nhìn.
- Từ xưa tới nay, nơi này thuộc về Sử Lai Khắc Học Viện, hiện tại chúng ta đang xây dựng lại gia viên đồng thời dần giải quyết bức xạ vấn đề.(Nhạc Chính Vũ)
- Có khế đất tại, có thể chứng minh thân phận của chúng ta rồi. Về phần khai phát thủ tục gì gì đó, chúng ta Sử Lai Khắc là thuộc về độc lập lãnh địa, hết thảy tự chủ, cái này đồng dạng cũng là từ xưa đến nay quy định, không cần đi qua liên bang đồng ý cái gì. Hiện tại, các ngươi có thể rời đi.(Nhạc Chính Vũ)
Trung Tá nở nụ cười quỷ dị, lòng bàn tay có ngọn lửa nổi lên thiêu đốt khế đất.
- Dựa vào cái này chứng minh quyền sở hữu? Như vậy, hiện tại đã không có.(Trung Tá)
Nhạc Chính Vũ sắc mặt biến đổi, nơi xa Sử Lai Khắc Học Viện các học viên đều dừng lại động tác trong tay. Nơi xa, mấy chiếc xe cảnh sát có mấy đài camera chỉa thẳng nơi gằng co. Bọn họ chỉ cần Sử Lai Khắc Học Viện người phát tác liền ghi lại video và thượng truyền trên mạng thông qua dư luận đả kích. Có điều, bàn tính của nhóm người Trung Tá rơi vào khoảng không khi phía Sử Lai Khắc Học Viện không một ai có dị động.
- Tốt, ngươi làm hết thảy đều sẽ ghi lại vào hồ sơ. Hiện tại, mời người xuất trình Chứng Nhận Sĩ Quan.(Nhạc Chính Vũ)
- Dựa vào cái gì mà ta phải xuất trình.(Trung Tá)
- Dựa vào ta cấp bậc Quân Hàm cao hơn ngươi, ta nghĩ ta có tư cách này.(Nhạc Chính Vũ)
Nhạc Chính Vũ đưa ra Chứng Nhận Sĩ Quan với Quân Hàm – Thượng Tá.
- Ngươi có bản lĩnh đem cái này cũng đốt đi.(Nhạc Chính Vũ)
Trung Tá mở ra Chứng Nhận Sĩ Quan của Nhạc Chính Vũ thấy được ghi chép thông tin bên trong.
- Ban nãy, sở tác sở vi của ngươi đều được chúng ta ghi hình lại. Để người có cấp bậc cao hơn ta tới đàm thoại.(Nhạc Chính Vũ)
- A, đúng rồi. Vừa mới video, chúng ta sẽ rất nhanh đến truyền tống cho một ít truyền thông. Ngươi rất nhanh liền sẽ tại địa phương khác chứng kiến chính mình.(Nhạc Chính Vũ)
Nhạc Chính Vũ thu hồi bản thân Chứng Nhận Sĩ Quan, xoay người rời đi.
Trung Tá ảo não rời đi, hắn đã xong phòng ngự chuẩn bị, hắn tại thiêu đốt khế đất thì tâm thần bất định, cách đó không xa có một đội trăm người cấp bậc Cơ Giáp đại đội đã làm tốt rồi tùy thời vào trận, trở nên gay gắt xung đột chuẩn bị.
- Khoang đã, việc ngươi thiêu đốt khế đất phải tính toán một chút. Việc ngươi tại trước mặt nhiều người thiêu đốt Sử Lai Khắc Học Viện khế đất, tin tưởng ngươi cũng biết hậu quả để lại là gì, dù phía trên đảm báo ngươi nhưng có thể đảm bảo một đời sao? Học Viện học viên trải rộng thiên hạ, ngươi thoát được sao?
Trung Tá cười khổ không thôi, hắn biết hành vi đốt khế đất sẽ trêu tới phiền phức.