Lam Hoàng Thương được Đường Vũ Lân thu hồi, từng đám cây Lam Ngân Hoàng ùn ùn quay về, Cơ Giáp – Vô Địch Lam Hoàng đứng tại chỗ. Cơ Giáp – Tuyệt Vọng Tử Thần từ mặt đất đứng lên, khoang điều khoản mở ra và Hoàng Chính Dương một thân nhung trang nhảy ra ngoài. Hoàng Chính Dương liếc mắt nhìn Cơ Giáp – Vô Địch Lam Hoàng phần eo, tại chỗ phần eo vết thương như cũ là nửa xích.
Cơ Giáp – Vô Địch Lam Hoàng khoang điều khiển mở ra, một thân áo trắng Đường Vũ Lân cũng từ bên trong nhảy ra ngoài, hắn cái trán có chút gặp đổ mồ hôi. Cùng Hoàng Chính Dương tiến hành Cơ Giáp chiến, hắn có thể nói là hao tổn tâm cơ.
- Hoàng Tướng quân, đa tạ rồi.(Đường Vũ Lân)
- Không có gì, thua chính là thua. Ta trải qua Cơ Giáp Chiến lớn nhỏ trận chiến. Thắng bại đều có nhưng hôm nay làm cho ta mở rộng tầm mắt, hơn nữa thậm chí không biết mình vì sao lại thu.(Hoàng Chính Dương)
- Trên thực tế, người cũng không phải đã thua bởi ta. Chính thức luận Cơ Giáp khống chế, ta cùng người còn có chênh lệch cực lớn. Thắng mà nói, ta chủ yếu là thắng tại Cơ Giáp bản thân. Hơn nữa người đối với ta cũng không hiểu rõ. Người xem.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân chỉ về phía Cơ Giáp – Vô Địch Lam Hoàng phần eo, Hoàng Chính Dương nhìn tới thấy được phần eo vết thương bằng mắt thường khép lại.
- Hồn Rèn kim loại?(Hoàng Chính Dương)
- Đúng vậy, ta đài Cơ Giáp toàn bộ đều dùng Hồn Rèn kim loại chế tạo.(Đường Vũ Lân)
- Ta thua không oan uổng cũng không có gì không công bằng. Ngươi hẵn là Song Sinh Võ Hồn đi.(Hoàng Chính Dương)
- Không kém bao nhiêu đâu.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân sở hữu Võ Hồn – Lam Ngân Hoàng là trời sinh mà Võ Hồn – Kim Long Vương là Huyết Mạch Chi Lực biến hóa thành nên Đường Vũ Lân chưa tính là Song Sinh Võ Hồn.
Đường Vũ Lân và Hoàng Chính Dương riêng phần mình thu hồi Cơ Giáp đi tới cửa thông đạo.
- Thái tử điện hạ, Cơ Giáp Chiến là chúng ta thắng.(Nhạc Chính Vũ)
- Cùng ngày đó chúng ta đối kháng thời điểm thật giống. Hiện tại, không có tiếng hoan hô.(Tạ Giải)
- Các ngươi không nên quá kiêu ngạo.(Đới Nguyệt Viêm)
Đường Long đứng dậy đi xuống tiến vào thông đạo tới khán phòng gặp Đường Vũ Lân.
- Vũ Lân, hai Đan dược này cho ngươi.
- Đây là…(Đường Vũ Lân)
- Hồn Lực Đan cùng Thể Lực Đan, trợ giúp khôi phục Hồn Lực cùng Thể Lực.
Đường Vũ Lân tin tưởng Đường Vũ Lân nên đem hai khỏa Đan dược bỏ vào miệng nuốt vào, nháy mắt Hồn Lực cùng Thể Lực khôi phục nhanh chóng.
- Môn chủ, kế tiếp các trận đấu của Ngũ Thần Chi Quyết sẽ không dễ dàng. Đằng sau 4 trận đều quan hệ tới Tinh La Đế Quốc thể hiện vấn đề, 4 trận cuối thì Đế Quốc sẽ phái ra chính thức người mạnh nhất đến dự thi. Cho nên, Môn chủ ngươi cũng nên cẩn thận.(Hồ Kiệt)
- Ta đi về trước, cẩn thận hấp thu kinh nghiệm chiến đấu hôm nay. Ngày mai tiếp tục.(Đường Vũ Lân)
Hôm sau, Đường Vũ Lân từ minh tưởng tỉnh lại, hắn cảm thấy bản thân Tinh Khí Thần đều đạt tới đỉnh phong. Ngày hôm qua, Cơ Giáp Chiến không làm cho hắn chiến đấu thoải mái. Hắn đi tới nhà ăn dùng bữa sau đó ngồi Đường Môn xe chuyên dụng chạy tới Tinh La Nhà Thi Đấu địa điểm tổ chức Ngũ Thần Chi Quyết trận thứ hai.
- Môn chủ, thoạt nhìn ngươi rất được hoan nghênh. Ngày hôm qua là mặc Cơ Giáp chiến đấu, hôm nay chỉ sợ ngươi sẽ càng được hoan nghênh mới đúng.(Hồ Kiệt)
- Hôm nay, nếu ta thua không biết thái độ bọn họ sẽ cải biến hay không?(Đường Vũ Lân)
- Vũ Lân, đừng có cho mình tạo áp lực. Một Hồn Sư trong cuộc đời tham gia chiến đấu lúc thắng lúc bại, dùng Ngũ Thần Chi Quyết tới đề thăng thực lực bản thân đi. Dù sao, ngươi vẫn là quá trẻ tuổi.
- Viên Long miện hạ nói đúng. Môn chủ không cần quan tâm kết quả thắng thua, chỉ cần phát huy ra bản thân đồng thời tại đối thủ mang đến áp lực trước mặt không ngừng tăng lên bản thân, cái này như vậy đủ rồi.(Hồ Kiệt)
- Ân.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân đi vào Sân Vận Động tiến vào phòng nghỉ chờ trận đấu bắt đầu. Đới Thiên Linh sớm đã tới Sân Vận Động quan chiến, hắn nhìn thấy vô số khán giả đến xem thì trong lòng giật mình.
- Lão sư, hôm nay thi đấu, người xem cái kia Đường Vũ Lân có vài phần phần thắng?(Đới Thiên Linh)
- Hôm nay thi đấu, theo ta thấy chỉ có 2 thành cơ hội.(Ân Từ)
- Ồ, là ai nói Môn Chủ của chúng ta sẽ thất bại.(Hồ Kiệt)
Ân Từ không cần đoán cũng biết là Hồ Kiệt lên tiếng.
- Mập mạp, không bằng chúng ta đánh cuộc như thế nào?(Ân Từ)
- Đánh cược gì?(Hồ Kiệt)
- Nghe nói Đường Môn tại Đấu La Đại Lục có khối bảo địa thừa thải nhiều Tiên thảo. Nếu ngươi thua, để ta có 1 lần cơ hội tiến vào lựa chọn Tiên thảo. Đương nhiên, không nhất định là ta cũng có thể là đệ tử của ta.(Ân Từ)
- Không đánh cược.(Hồ Kiệt)
- Ngươi lá gan lúc nào trở nên nhỏ bé như vậy?(Ân Từ)
Chưa kịp Hồ Kiệt mở miệng nói chuyện, Đường Long ngồi phía dưới đã mở miệng.
- Ân Viện trưởng, không phải Hồ đường chủ không dám đánh cược mà là hắn không có quyền làm chủ. Với lại, ngài là một ngoại nhân lấy tư cách gì muốn tiến vào bảo địa của Đường Môn. Dù Hồ đường chủ đồng ý đánh cược và hắn thua thì ta lấy danh nghĩa Đường Môn – Phó Môn chủ ngăn cản ngươi tiến vào bảo địa, dù là không tiết gây hấn với Tinh La Đế Quốc.
Đường Long liếc mắt nhìn Ân Từ, trên người Haoshoku Haki và Sát Ý kết hợp lại với nhau hướng Ân Từ đè ép tới.
- Viên Long miện hạ, xin ngài thu hồi uy áp trên người lão sư, để lão sư nói ra tiền đặt cược.(Đới Thiên Linh)
Đới Thiên Linh ngồi bên cạnh Ân Từ chịu một phần uy áp của Đường Long đang đè trên người Ân Từ.
- Hừ! Nói đi, ngươi ra tiền đặt cược gì?
- Một quả Quang Minh Thánh Long Long Tinh. Như thế nào đây?(Ân Từ)
- Ta đi câu thông với Đường Môn chủ.
Đường Long lấy ra Hồn Đạo Truyền Tin bấm dãy số của Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân nghe xong vụ cá cược thì khóe miệng nở nụ cười và đồng ý đổ ước, Đường Long báo lại cho Ân Từ kết quả.
•Ngũ Thần Chi Quyết – Hồn Linh Chiến: Song phương phóng thích Hồn Linh tiến hành chiến đấu. Có thể đối với Hồn Linh tiến hành nhất định tăng phúc, nhưng không thể trực tiếp tham dự đến trong chiến đấu. Nói cách khác, Hồn Sư tại Hồn Linh lẫn nhau quá trình chiến đấu ở bên trong, chỉ có thể sử dụng tăng phúc kỹ năng, lại không thể vận dụng bất luận cái gì công kích cùng phòng ngự kỹ năng phụ trợ Hồn Linh chiến đấu. Một phương Hồn Linh toàn bộ thất bại, thi đấu chấm dứt.
- Thỉnh song phương lên lôi đài. Đầu tiên vì mọi người giới thiệu đấy, là hôm nay đại biểu chúng ta Tinh La Đế Quốc tham gia Ngũ Thần Chi Quyết trận chiến thứ hai người dự thi.(Trọng tài)
- Hắn là Truyền Linh Tháp Tinh La Đế Quốc phân bộ người phụ trách, Truyền Linh Tháp phân tháp Tháp Chủ, Trương Qua Dương Miện Hạ. Trương Qua Dương Miện Hạ, phong hào U Diễm, chính là Truyền Linh Tháp tại Tinh La Đế Quốc đệ nhất cường giả. Hồn Linh cuộc chiến, liền do hắn đại biểu đế quốc xuất chiến.(Trọng tài)
Đường Long nghe Trương Qua Dương đại biểu phía Tinh La Đế Quốc là người của Truyền Linh Tháp, khuôn mặt lộ ra âm trầm.
- Ân Từ lão nhân, hắn là các ngươi lựa chọn người? Hắn có thể đại biểu Đế Quốc?(Hồ Kiệt)
- Vì cái gì không thể? Vô luận là Đường Môn hay Truyền Linh Tháp đều là Đế Quốc một bộ phận. Nếu như quý Môn chủ có thể chiến thắng hắn mà nói, đó mới có thể chứng minh quý Môn chủ Hồn Linh tại Tinh La đệ nhất.(Ân Từ)
- Ân Viện trưởng, nếu vậy không trách chúng ta tâm ngoan thủ lạc một chút.
Đường Long không tin Ân Từ là không biết ân oán giữa Đường Môn và Truyền Linh Tháp, Truyền Linh Tháp phân bộ Đấu Linh Đế Quốc mới bị Đường Vũ Lân phá hủy, hơn nữa đối ngoại tuyên bố Đường Môn cùng Truyền Linh Tháp không đội trời chung. Truyền Linh Tháp ước gì tìm cơ hội đối phó Đường Môn.
Đường Long: Vũ Lân, đối thủ của ngươi là Truyền Linh Tháp Tinh La Đế Quốc phân bộ người phụ trách, U Diễm Đấu La – Trương Qua Dương.
Đường Long: Chỉ cần bất tử thì vào chỗ chết mà đánh. Có việc gì thì ta chịu trách nhiệm.
Đường Vũ Lân ngồi trong phòng nghỉ nghe Đường Long truyền tin, sắc mặt thoáng âm trầm.
Đường Vũ Lân: Ta biết rồi.
- Mời Đường Môn Môn chủ vào sân. Tin tưởng, hôm nay trận này Ngũ Thần Chi Quyết Hồn Linh cuộc chiến quyết đấu, chắc chắn lại là một trận long tranh hổ đấu.(Trọng tài)
Trên đài hội nghị, thân là đế quốc Hoàng Đế Đái Thiên Linh nhìn xem Ân Từ trong ánh mắt cũng nhiều vài phần bất mãn. Ân Từ bờ mông thoái co giật hướng Đới Thiên Linh khởi xướng truyền âm, Đới Thiên Linh mắt trong toát ra vẻ chợt hiểu, hướng bên cạnh Ân Từ nhẹ gật đầu, khóe miệng phác họa ra vẻ tươi cười.
Lúc này, Đường Vũ Lân và Trương Qua Dương đều bước vào lôi đài.
- Thỉnh Đường Môn chủ cùng Trương tháp chủ chuẩn bị. Mười giây về sau, có thể phóng thích Hồn Linh.(Trọng tài)
Khi trọng tài cho trận đấu bắt đầu, Đường Vũ Lân dưới chân dâng lên Bát Hoàn mà Trương Qua Dương dưới chân là Cửu Hoàn dâng lên.
Trương Qua Dương khi chứng kiến Hồn Hoàn phối trí của Đường Vũ Lân, khi nhìn thấy nhan sắc Vàng Chang sắc Hồn Hoàn xuất hiện bị dọa cho nhảy dựng, thân là Truyền Linh Tháp Phó Tháp Chủ, hắn đương nhiên minh bạch vàng cam sắc ý vị như thế nào.
Trương Qua Dương dưới chân xuất hiện 5 Hắc 3 Đỏ, so với Đường Vũ Lân đặc biệt Hồn Hoàn phối trí không đáng nhắc tới.
Đường Vũ Lân tay phải ngẩng lên chỉ về phía trước, một đạo kim quang lập tức từ trên người hắn tách ra đến, như thiểm điện phóng tới đối diện Trương Qua Dương. Kim quang rớt xuống hiện ra là một đầu màu vàng long, chính là Kim Ngữ.
Kim Ngữ khí tức trên thân cùng Đường Vũ Lân bản thân Kim Long Vương huyết mạch khí tức nhất mạch tương thừa , lúc nó xuất hiện thời điểm, đầu tiên liền phát ra một tiếng rung trời Long ngâm. Lắc đầu vẫy đuôi, thẳng đến Trương Qua Dương vọt tới.
Trương Qua Dương cũng thả ra bản thân Hồn Linh, từ Trương Qua Dương nhìn thấy Kim Ngữ phán định nó là Á Long mà không phải Chân Long vì nó là Á Long không cánh. Từ trong cơ thể Trương Qua Dương xuất hiện Hồn Linh chiều cao ước chừng tầm chừng mười thước, cao chừng bốn mét. Dáng người cực kỳ cường tráng, toàn thân đều mọc màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây bộ lông, có sư tử đầu, phí phí thân hình, mãnh hổ móng vuốt sắc bén. Toàn thân thiêu đốt lên màu u lam quang diễm.
Cự Thú nhào ra, toàn thân thiêu đốt u lam liệt diễm xông về phía Kim Ngữ.
- U Linh Diễm Thú à?
Kim Ngữ bay lên trời giương nanh múa vuốt và U Linh Diễm Thú thiểm điện nhào ra, màu u lam quang diễm thiêu đốt. Song phương nhanh chóng tiếp cận, chiến đấu cũng tiếp theo bắt đầu. Đường Vũ Lân và Trương Qua Dương đứng từ xa quan chiến kỳ thật là đang chỉ huy Hồn Linh bản thân chém giết.
U Minh Diễm Thú tốc độ rất nhanh, hầu như thoáng cái đã chạy tới Kim Ngữ trước mặt, bàn chân phải nhấc lên đánh về phía Kim Ngữ cùng lúc toàn thân bắn ra ra mảng lớn màu u lam quang diễm, hướng Kim Ngữ thân thể bao trùm. Kim Ngữ cơ thể bộc phát quang diễm va chạm với u lam quang diễm, hình thành cân bằng.
Kim Ngữ ở trên không trung uốn éo cơ thể né được móng vuốt của U Minh Diễm Thú từ trên cao đập xuống đồng thời đuôi quét ngang quật về phía U Minh Diễm Thú. U Minh Diễm Thú không tránh không né, mặc kệ Kim Ngữ cái đuôi quất trên người, thân thể chớp mắt khi bị rút trúng liền biến lớn vài phần.
Kim Ngữ đuôi trực tiếp khảm vào thân thể U Minh Diễm Thú mà U Minh Diễm Thú thân hình giống hư ảo, U Minh Diễm Thú tại đuôi Kim Ngữ khảm vào liền bạo phát quang diễm hướng Kim Ngữ thiêu cháy.
Đường Vũ Lân cảm nhận được Kim Ngữ truyền về thống khổ, U Minh Diễm Thú quang diễm thiêu đốt trực tiếp thiêu đốt Linh Hồn. Đường Vũ Lân trong mắt chợt lóe sáng, bị U Minh Diễm Thú thân thể bao trùm Kim Ngữ trên người lân phiến lập tức cấp tốc lập lòe và phát ra một tiếng điếc tai nhức óc cực lớn Long Ngâm.
Kim Ngữ trên người quang diễm bùng cháy mạnh, một đôi chân trước đột nhiên bắn ra, thân thể trên không trung dùng sức run rẩy thoáng một phát. Thân hình Kim Ngữ run cơ thể sinh ra mãnh liệt bạo tạc nổ tung. Nguyên bản U Minh Diễm Thú quấn lấy Kim Ngữ thân thể bị cứng rắn nổ bay ra ngoài, miệng phát sinh âm thanh rên rỉ.
Trương Qua Dương ánh mắt biến đổi, đáy mắt màu lam hào quang lập lòe, U Minh Diễm Thú trên không trung cuồn cuộn mấy vòng mới vững vàng rơi trên mặt đất nhưng khí thế lại rõ ràng so với trước phải kém hơn.
Đường Vũ Lân trong lòng cười lạnh trước hành động kiềm chế Kim Ngữ của Trương Qua Dương, Kim Ngữ thành tựu Đường Vũ Lân Bổn Mệnh Hồn Linh có được Đường Vũ Lân hết thảy Hồn Kỹ nhất là Kim Long Vương các loại năng lực.
Kim Ngữ trực tiếp dùng Long Cương cùng Kim Long Chấn Bạo trực tiếp thoát khỏi siết chặt của U Minh Diễm Thú. U Minh Diễm Thú vận dụng Hồn Kỹ công kích để cho cơ thể hư hóa mà hư hóa thân thể thừa nhận năng lượng công kích cũng giống nhau sẽ bị thương.
Đường Long: Vũ Lân, để cho Kim Ngữ mỗi lần tấn công bù thêm Busoshoku Haki, không chỉ tăng cường công kích mà có thể đả thương được U Minh Diễm Thú vận dụng hư hóa đả thương.
Đường Long: Ta sẽ âm thầm giúp một tay.
Đường Long bàn chân chạm đất liền có đặc thù Tinh Thần Lực ba động lan truyền và dần xuống vị trí lôi đài không ai hay biết. Vốn dĩ, Kim Ngũ chịu Linh Hồn tổn thương tại Tinh Thần Lực của Đường Long truyền xuống rót vào trong người khôi phục.
Kim Ngữ và U Minh Diễm Thú dừng lại một chút lại nhào tới, có sơ bộ tiếp xúc nên bọn hắn lẫn nhau vẫn quen thuộc, Kim Ngữ đạt được Đường Vũ Lân chỉ dẫn mỗi lần công kích U Minh Diễm Thú bù thêm Busohoku Haki.
U Minh Diễm Thú tốc độ vẫn nhanh chóng, nó thân ảnh xuất hiện Kim Ngữ trước mặt, bàn chân nhấc lên trực tiếp chộp vào Kim Ngữ cổ. Kim Ngữ há mồm phun ra quang diễm huyễn hóa thành đầu long trực tiếp nổ tung ép U Minh Diễm Thú không thể co rút thân hình và thả ra u lam quang diễm đối chọi.
Kim Ngữ đẩy lui U Minh Diễm Thú liền phóng tới U Minh Diễm Thú phát động công kích, vô số Lam Ngân Hoàng phá đất ùn ùn nhô ra, để ý kỹ sẽ thấy phần đầu của Lam Ngân Hoàng có Busoshoku Haki phủ lên. U Minh Diễm Thú trên người quang diễm xoay tròn bao bọc cơ thể, vòng xoáy quang diễm lại hóa thành từng chuôi lưỡi đao điên cuồng cắt xén Lam Ngân Hoàng. Có điều, U Minh Diễm Thú là xem thường độ dẻo dài của Lam Ngân Hoàng sau khi được Huyết mạch Kim Long Vương và Busoshoku Haki song trọng gia trì, Lam Ngân Hoàng không có bị cắt đứt.
Kim Ngữ lắc mình tới đỉnh đầu U Minh Diễm Thú, Ngũ Trảo mở ra đập xuống, Kim Ngữ thi triển ra Kim Long Tịch Diệt Thần Trảo. U Minh Diễm Thú căn bản không để ý tới Lam Ngân Hoàng, mắt thấy công kích của Kim Ngữ sắp tới, nó ngồi xổm sau đó nhô lên và một đạo cùng nó thân hình giống như đúc quang ảnh trùng kích mà lên.