Đường Vũ Lân trên đường bay ở trên trời, vì cảm thụ Tinh Thần Lực – Linh Vực Cảnh mang lại sức mạnh nên một mực thả ra. Trải qua một phen cảm thụ thì hắn tại Tinh Thần Lực cảm thụ phát giác một cỗ ngút trời huyết khí chấn động.
Đường Vũ Lân lông mày nhíu chặt, nhìn xa phương xa. Hắn tò mò tại xa xôi Tây Thùy lại xuất hiện cường đại khí huyết tồn tại. Đường Vũ Lân giơ tay lên, đằng sau phi hành mọi người tốc độ rõ ràng thấp xuống vài phần. A Như Hằng thân hình lóe lên tới bên cạnh Đường Vũ Lân.
- Sư đệ, làm sao vậy?(A Như Hằng)
- Bên kia, giống như có tồn tại cường hãn. Chúng ta vẫn là tránh né hay tiếp tục đi qua?(Đường Vũ Lân)
- Tránh cái gì? Đi xem thử.(A Như Hằng)
A Như Hằng nhãn tình sáng lên, sau đó liền không chút do dự vượt qua lấy Đường Vũ Lân chỉ vào phương hướng bay đi. Hắn tại Huyết Thần Quân Đoàn khí vẫn đang muốn tìm cơ hội phát tiết, giờ có cường đại tồn tại nên hắn chạy qua.
- Đại sư huynh, ngươi chậm một chút.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân vội vàng đuổi theo A Như Hằng, những người khác vội đuổi kịp.
Rống
Lúc một tiếng này tiếng gầm gừ vang lên nháy mắt, làm cho người ta cảm giác, giống như là có một đầu Hồng Hoang Cự thú tại giãn ra lấy thân thể, xa xa một tầng ám kim sắc vầng sáng như ẩn như hiện, liền sắc trời đều hơi chút ảm đạm vài phần.
Ngồi ngay ngắn ở Cơ Giáp khoang điều khiển bên trong Long Vũ Tuyết nhịn không được bưng kín cặp môi đỏ mọng.
Long Vũ Tuyết: Trời ạ! Sinh vật gì lại phóng xuất như thế kinh khủng khí thế?
Bay tại phía trước nhất A Như Hằng cũng ở đây không trung một cái khẩn cấp phanh lại, sắc mặt trở nên có chút khó coi. Đường Vũ Lân đi vào A Như Hằng bên cạnh dừng người, không biết vì cái gì, tiếng gầm gừ này cùng khí tức, làm hắn thoáng có như vậy một tia cảm giác quen thuộc.
- Xông chúng ta mà tới?(Tư Mã Kim Trì)
- Chúng ta lách qua nó.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân trách nhiệm nặng nề, hắn không dám đánh cược mọi người có thể đối chọi một cường giả không biết.
- Nó đã chú ý tới chúng ta.
Đường Long từ lúc dụng phải Hồn Thú cách đó không xa đã tập trung chú ý mọi nhất cử nhất động của Hồn Thú. Đường Long vừa dứt lời thì Hồn Thú lao về phía bọn hắn nhanh như điện chớp mà đến, tốc độ cực nhanh, từ bầu trời quan sát, thậm chí có thể chứng kiến một đoàn đậm đặc ám kim sắc hào quang đang hướng về phương hướng của bọn hắn kích xạ tới.
- Thật hướng chúng ta mà đến.(A Như Hằng)
- Mọi người đề phòng.(Đường Vũ Lân)
Không cần Đường Vũ Lân nói thêm cái gì, Huyết Thần Quân Đoàn các chiến sĩ vị nào không phải kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hai mươi tư đài Hắc cấp Cơ Giáp nhanh chóng phân tán ra đến, căn cứ riêng phần mình am hiểu bất đồng, xếp đặt ra tốt nhất trận hình. Dùng nửa vây quanh tình thế, đem Đường Vũ Lân ba người hộ tại vị trí trung ương.
Đường Vũ Lân điều động lực lượng của mình chuẩn bị đối kháng, A Như Hằng cùng Tư Mã Kim Trì liền tại Đường Vũ Lân bên cạnh, cảm thụ của bọn hắn là rõ ràng nhất.
Ám kim sắc quang ảnh trong chốc lát liền đã đến trước mọi người phương cách đó không xa, dừng lại thân hình, lộ ra diện mạo. Thân hình hùng tráng, làn da mặt ngoài hiện lên một tầng nhàn nhạt ám kim sắc, chỉ mặc một cái áo lót, lộ ra một đôi tráng kiện giống giống như là Cơ Giáp cánh tay. Toàn thân đều nở rộ cực kỳ khổng lồ mà bành phái khí huyết chấn động.
Một đôi chuông đồng thật lớn đôi mắt hung quang bắn ra bốn phía, cho dù là trước mặt có hơn hai mươi đài Hắc cấp Cơ Giáp cũng không có thể làm cho hắn có nửa phân động dung.
- Ngươi chính là Đường Vũ Lân?(Hùng Quân)
- Chính ta, ngươi là ai?(Đường Vũ Lân)
- Bổn tọa Hùng Quân. Ngươi cũng có thể xưng hô như vậy ta. Tiểu tử, ngươi tự sát bớt cho bổn tọa động thủ.(Hùng Quân)
- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao. Cũng dám để cho ta sư đệ tự sát?(A Như Hằng)
Đậm đặc khí huyết chấn động bỗng nhiên từ A Như Hằng trên người bộc phát ra, bản thể bí pháp nở rộ. Tại phần đông Huyết Long đội viên nhìn chăm chú, mặc dù là tại khoảng cách rất ngắn nhưng A Như Hằng sau lưng nhưng vẫn là kéo lê ra một chuỗi hư ảnh, hầu như chỉ là một cái thoáng thân, quả đấm của hắn liền đã đến Hùng Quân trước mặt. Cái kia trầm trọng đến mức tận cùng lực lượng, thậm chí xé rách rồi không gian, không khí chung quanh tất cả đều kịch liệt bắt đầu vặn vẹo.
Hùng Quân khóe miệng toát ra một tia khinh thường, tay trái chớp mắt ngẩng lên, lòng bàn tay hóa thành ám kim.
Phanh
Đường Vũ Lân cùng Tư Mã Kim Trì đồng tử cơ hồ là đồng thời co rút lại một chút, bởi vì bọn họ tinh tường chứng kiến, A Như Hằng như thế thế lớn lực trầm một quyền, đập tại Hùng Quân trên bàn tay, vậy mà không thể để cho hắn rung rung nửa phân.
Hùng Quân khóe miệng toát ra một tia cười lạnh, mở ra bàn tay đột nhiên khép lại, đem A Như Hằng nắm đấm cầm nắm tại chính mình bàn tay, sau đó năm ngón tay đột nhiên thu hẹp.
- Dừng tay cho ta.
Bốp
Đường Long thuấn di tới đỉnh đầu Hùng Quân sau đó hung hãn một quyền gõ vào đầu hắn. Hùng Quân đau phải buông A Như Hằng ra và dùng hùng chưởng sờ vị trí bị gõ, một cái bao lớn xuất hiện.
- Đau. Là thứ hỗn tướng nào cả gan gõ đầu bổn tọa. Bước ra đây, ta thề nhất định lột da ngươi.(Hùng Quân)
- Ồ, ngươi đòi lột da ta?
Hùng Quân nghe tiếng nhìn xuống, đôi mắt của nó co lại khi nhìn thấy bóng hình đứng dưới chân mình, Huyết Long tiểu đội nhìn thấy đều căng thẳng, bọn họ đang chờ Đường Vũ Lân hạ lệnh cứu người. Bất ngờ, Hùng Quân lập tức quỳ xuống gào khóc lên.
- Chủ thượng, ta không biết đó là ngài. Nếu ta biết là ai sẽ không ăn nói xầm bậy như vậy.(Hùng Quân)
Hùng Quân cúi người hành lễ về phía Đường Long, cơ thể nó rung rẩy kịch liệt, nó là biết sự lợi hại của Đường Long, nó tuyệt đối không muốn chọc Đường Long không cao hứng. Vì trước đây, một lần vô tình phá hoại niềm vui của Đường Long mà bị truy sát suốt 7 ngày, không phải Đế Thiên và Cổ Nguyệt Na ra mặt cầu sinh thì đã bị đánh cho hoài nghi hùng sinh rồi.
- Ngươi tốt nhất cho ta lý do hợp lý không bạo chùy ngươi. Nếu không, ta đánh cho ngươi ba má nhìn không ra.
Hùng Quân rung rẩy không biết nên bắt đầu từ đâu, Đường Long lông mày câu lên, tay phải nâng lên chiếu mặt Hùng Quân bắt chuyện.
Oanh Oanh
Ầm Ầm
Gào
Đường Vũ Lân cùng với những chiến sĩ thuộc Huyết Long tiểu đội trong gió ngổn ngao, khóe miệng co giật liên tục. Ở trong mắt bọn họ thì uy phong lẫm lẫm Hồn Thú đang chạy trốn mà phía sau lưng truy đuổi theo Đường Long.
5 phút sau
Hùng Quân cả khuôn mặt bầm dậm bởi Đường Long chú tâm dùng quyền nện nó khuôn mặt, Hùng Quân khóc không ra nước mắt mà nhìn Đường Long với ánh mắt ẩn uất.
- Chủ thượng, ta cũng không cố ý. Do có người sai bảo ta đi làm.(Hùng Quân)
- Nói đi, là ai bảo ngươi đi giết Vũ Lân?
Hùng Quân ấp úp không biết có nên bán Đế Thiên hay không, Đường Long thấy Hùng Quân do dự liền bẽ khớp xương.
- Haiz, gần đây khớp xương có chút sơ cứng. Cần tìm vài thứ rắn chắc luyện tay chút. Các ngươi có biết thứ gì cứng rắn để luyện tay không?
Đường Long quay về Đường Vũ Lân nhóm người hỏi thăm, cả đám đồng loạt lắc đầu. Đường Long thở đài, ánh mắt liếc sang Hùng Quân, Hùng Quân rùng mình liền thành thật khai ra Đế Thiên muốn nó đi giết Đường Vũ Lân đoạt Kim Long Vương Huyết mạch trở về.
- Ta đều là nói thật, cầu chủ thượng không cần đánh ta.(Hùng Quân)
Đường Long xoa cằm suy tư, hắn liếc nhìn Hùng Quân không nói lời nào mà đưa tay lên, đầu ngón tay có Không Gian Chi Lực hội tụ và hắn hướng phía trước rạch xuống, xuất hiện trước mặt là Không Gian Vết Nứt, Đường Long mò tay vào Không Gian Vết Nứt.
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
- Không biết Hùng Quân có thành công hay không? Hắn rời đi lâu qua.(Vạn Yêu Vương)
- Chắc hẵn đã thành công, tính toán thời gian thì hắn nên tới được vị trí của tiểu tử kia.(Đế Thiên)
Đế Thiên đang trầm tư thì đột ngột bên cạnh hắn xuất hiện Không Gian Vết Nứt, những Hung Thú đứng bên cạnh giật mình không thôi.
- Đế Thiên bên cạnh người.(Tử Cơ)
- Hử?(Đế Thiên)
Đế Thiên liếc mắt nhìn sang Không Gian Vết Nứt xuất hiện ở bên cạnh mình, hắn chưa kịp phản ứng thì một cánh tay mò ra tóm lấy cổ lôi vào Không Gian Vết Nứt, đợi một đám Hung Thú phản ứng lại thì Không Gian Vết Nứt đã biến mất.
- Vừa rồi là…(Bích Cơ)
- Không Gian Chi Lực mà vô cùng cường đại, có thể tạo ra Không Gian Vết Nứt dưới mí mắt của chúng ta thì thực lực đối phương không tầm thường.(Tử Cơ)
Đế Thiên bị lôi đi, khi hắn phục hồi tinh thần lại thấy có nhiều Nhân Loại nhìn mình, trong đó mục tiêu mà bản thân phái Hùng Quân đi săn giết.
- Nhân Loại, ngươi vẫn chưa…(Đế Thiên)
Bang