Đường Long đi dạo ở trên phố vô tình đụng phải Công chúa Tinh La Đế Quốc Đới Vân Nhi đang cùng bảo tiêu đi mua sắm, Đường Long vô tình đụng phải một bảo tiêu và phát sinh xung đột. Đới Vân Nhi ban đầu không có để ý nhưng theo bảo tiêu càng gay gắt thì Đường Long thả ra Hồn Lực cường đại chấn văng tên bảo tiêu chắn trước người mình.
Hiên Viên Kiếm nắm ở trong tay tùy thời động thủ, Đới Vân Nhi cảm thấy không ổn liền đứng ra ngăn cản.
- Chờ đã.(Đới Vân Nhi)
- Hử? Thoại nhìn cô ăn mặc bất phàm thì tại Tinh La Đại Lục hẵn có địa vị rất cao. Cô dung túng thủ hạ của mình làm càn như vậy sao?
- Không phải, chỉ là bọn họ quan tâm tới sự an toàn của ta mà thôi.(Đới Vân Nhi)
- Haha, cô nghĩ tôi sẽ tin sao?
Đường Long cười lạnh, ánh mắt nhìn về phía mấy vị bảo tiêu.
- Các ngươi đã nghĩ tới việc mình chết thế nào chưa?
- Đừng tay, cậu hẵn không phải là người của Tinh La Đại Lục. Thân phận của cậu là sứ đoàn từ Đấu La Đại Lục.(Đới Vân Nhi)
Đường Long nhìn Đới Vân Nhi chăm chú làm nàng trong lòng rùng mình, Đường Long không có tính toán với Đới Vân Nhi phất tay áo rời đi.
- Ta không biết cô có thân phận tôn quý cỡ nào nhưng đừng có chọc ta. Nếu không, cô sẽ phải hối hận.
Đới Vân Nhi nhìn bóng lưng Đường Long đi xa mà đăm chiêu suy nghĩ, khóe miệng nở nụ cười ranh mãnh.
Hôm sau, Tinh La Hoàng Thất phái tới vài chiếc xe buýt để chuyên chở sứ đoàn Đấu La Đại Lục tới Tinh La Hoàng Cung, tại đây diễn ra buổi lễ long trọng. Đường Vũ Lân vì hôm qua đoán tạo tới nửa đêm dẫn tới sáng nay hắn hơi buồn ngủ, lúc Đới Thiên Linh diễn thuyết thì Đường Vũ Lân ngủ gật. Đứng cách đó không xa, Đới Vân Nhi phát giác Đường Vũ Lân ngủ gật nên điều động Tinh Thần Lực chơi khăm Đường Vũ Lân dẫn tới hắn phản ứng theo bản năng mà thả ra Võ Hồn, điều này làm cho nhiều ánh mắt tập trung vào người Đường Vũ Lân.
Đường Long nhíu mày nhìn về phía Đới Vân Nhi, trên người bạo phát càng cường đại hơn Tinh Thần Lực ập về phía Đới Vân Nhi, Đới Vân Nhi đang cười nở hoa trong lòng đột nhiên cảm thụ Tinh Thần Hải bị người hung hăn dùng chùy gõ vào, nàng nhẹ rên và lùi về sau. Rất nhanh, Đới Vân Nhi lần theo Tinh Thần Lực khởi nguồn thấy được Đường Long mặt lạnh nhìn mình.
Cuối cùng, Đường Vũ Lân được Cung Phụng Đường của Tinh La Hoàng Thất đơn độc gọi tới hỏi thăm tình huống, Vũ Trường Không đi theo vì sợ phía Tinh La Hoàng Thất gây khó dễ cho Đường Vũ Lân nhưng bọn họ chỉ nói đôi câu rồi thả đi.
Đới Thiên Linh cũng biết sự tình do nữ nhi bảo bối mình Đới Vân Nhi gây nên, có điều trong số 17 người con chỉ độc mỗi nàng là nữ nên được hắn sủng ái nhất.
- Phụ hoàng, ngày hôm nay tên kia chơi thật vui à nha. Với lại, thiếu niên đứng bên cạnh không đơn giản chút nào.(Đới Vân Nhi)
- Chơi vui cái gì? Ngươi không biết rằng nếu nhân gia không kiềm lại Tinh Thần Lực của mình thì bản thân biến thành ngu ngốc không?(Đới Thiên Linh)
- Kỳ thực cũng không thể trách con trêu đùa hắn được! Ai bảo hắn ngủ ở trong điển lễ trọng yếu như vậy. Đây là không tôn kính đối với Tinh La Đế Quốc chúng ta, để hắn xấu mặt cũng là đáng đời.(Đới Vân Nhi)
- Coi như hắn ngủ là không đúng cũng là khách mời đường xa mà đến. Con trêu người ta như vậy, mặt mũi sứ đoàn Đấu La Đại Lục biết để vào đâu.(Đới Thiên Linh)
- Tên bị con trêu thực lực thế nào thì con không biết nhưng người đứng bên cạnh không đơn giản. Tối qua, con đụng hắn ở trên đường vì bảo tiêu gây sự nên phản kích. Cha biết hắn thực lực thế nào không?(Đới Vân Nhi)
- Ồ, ta rất tò mò hắn nắm giữ thực lực gì?(Đới Thiên Linh)
- Lục Hoàn Hồn Đế.(Đới Vân Nhi)
Đới Thiên Linh giật mình nhìn Đới Vân Nhi, hắn chả ngờ tới Đường Long thoại nhìn trạch tuổi nữ nhi mình lại là Hồn Đế. Phải biết, Đới Vân Nhi thời điểm 6 tuổi thức tỉnh Võ Hồn đã là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực. Năm nay nàng bất quá mới 15 tuổi, Hồn Lực tu vi đã đạt đến tứ hoàn. Là thiên tài ưu tú nhất của hoàng thất.
- Tiểu tử kia rất có khả năng là đến từ chính Sử Lai Khắc Học Viện.(Đới Thiên Linh)
- Sử Lai Khắc Học Viện? Chính là Sử Lai Khắc học viện mà cha đã nói, cái học viện hết sức quan trọng ở trên Đấu La Đại Lục, nắm giữ hết thảy những người mạnh nhất đương đại trong thiên hạ hiện nay sao? Học viện Quái Vật của chúng là cũng là rập khuôn theo lý luận lúc trước của Sử Lai Khắc bọn họ?(Đới Vân Nhi)
- Tư Mã Lam Tiêu đã cùng phương diện Sử Lai Khắc Học Viện bàn bạc xong xuôi, bọn họ sẽ tham gia giải thi đấu Hồn Sư Thanh Niên Tinh Anh Cấp Cao Toàn Đại Lục sắp được cử hành, đến thời điểm đó cũng có thể để cho chúng ta xem, năng lực của Đấu La Đại Lục.(Đới Thiên Linh)
- Lần này đoàn đội tinh anh Đấu La Đại Lục phái tới tuổi tác bình quân 15 tuổi, thành viên lớn nhất cũng chỉ là 16 tuổi. Giải thi đấu của chúng ta quy định, độ tuổi lớn nhất được tham gia là 20 tuổi. Vì lẽ đó, đây cũng là cơ hội tốt để kiểm nghiệm Hồn Sư thế hệ tuổi trẻ của quốc gia chúng ta một cách toàn diện.(Đới Thiên Linh)
- Lúc đó, con cũng tham gia. Con không tin Quái Vật học viện chúng ta không sánh được với Sử Lai Khắc Học Viện gì gì đó.(Đới Vân Nhi)
- Không thể bất cẩn. Sử Lai Khắc học viện thành danh mấy chục ngàn năm, gốc gác thâm sâu, ở trên ba mảnh đại lục là có một không hai. Chúng ta hiểu rõ rất nhiều về Sử Lai Khắc học viện, Hải Thần Các các đời của Sử Lai Khắc học viện đều là nơi tụ tập người mạnh nhất của toàn bộ đại lục. Các đời Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đều là trụ cột vững vàng của Hồn Sư Giới tại Đấu La Đại Lục.(Đới Thiên Linh)
Đường Long cùng mọi người tham dự Tinh La Hoàng Thất tổ chức yến hội, Đường Long im lặng đứng ở một bên không di chuyển, hắn liếc mắt nhìn Đới Vân Nhi đi tới bên cạnh mình.
- Chẹc, bị ngươi phát hiện rồi.(Đới Vân Nhi)
Đới Vân Nhi chú ý tới ánh mắt Đường Long nhìn mình liền biết bản thân lén lại gần thất bại.
- Ngươi tới làm gì?
- Đi, ta dẫn ngươi đi khiêu vũ.(Đới Vân Nhi)
Đường Long nhìn Đới Vân Nhi lôi kéo ống tay áo mình đi về phía sân nhảy.
- Kỳ thật, ta không biết khiêu vũ.
- Không sao, ta hướng dẫn… ai ui.(Đới Vân Nhi)
Đường Long vì Đường Vũ Lân xuất khẩu khí mà cố ý đạp mu bàn chân Đới Vân Nhi vài cái, qua vài lần Đới Vân Nhi phát giác được ý cười nơi sâu xa trong đáy mắt Đường Long. Vài lần về sau, Đới Vân Nhi không có kêu lên dù bị Đường Long giẫm vào mu bàn tay, Đường Long thấy Đới Vân Nhi không có kêu lên nữa cũng không trêu chọc nàng mà phối hợp nhảy với cô nàng một bài.
Không biết từ lúc nào, Cổ Nguyệt đã đi tới bên sân, ánh mắt sáng quắc nhìn Đường Vũ Lân và vị công chúa điện hạ kia đang khiêu vũ. Nàng híp hai mắt lại nhưng cũng không hề có hành động gì.