- Thế anh hẹn bọn em ra đây có chuyện gì sao?(Âu Dương Tử Hinh)
Trải qua thời gian 3 năm, tình cảm của tam nữ đối với Đường Long chỉ cách một tầng màn mỏng là chưa đột phá.
- Anh sắp tới phải đến Sử Lai Khắc Thành để báo danh nhập học.
Đường Long thông báo làm cho Mộ Hi cùng Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm giật mình, các nàng đôi mắt lóe lên vẻ không muốn vì các nàng không muốn cùng Đường Long tách ra. Vì các nàng xác định Đường Long là người mà mình sẽ giao phó cuộc sống sau này cho cậu.
- Đừng có thương tâm, lấy các em thiên phú cùng thực lực hiện tại chí ít có thể thử xin nhập học vào Sử Lai Khắc Học Viện, tin tưởng bọn họ sẽ đón tiếp các em.
Trong lúc nói chuyện, Đường Long bén nhạy phát giác được Mộ Hi cùng hai người Âu Dương Tử Hinh với Lưu Ngữ Tâm liếc mắt với nhau, hắn không biết các nàng tính làm gì nhưng vẫn sẽ âm thầm phối hợp các nàng.
Khi Đường Long đứng dậy đi tính tiền vào chào tạm biệt Mộ Hi cùng Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm trở về Đông Hải Học Viện, trên đường về thì Đường Long bất ngờ bị người trùm bao bố và vác mang đi. Nếu là bình thường mà Đường Long bị người trùm bao bố đã phản kháng nhưng hắn cảm thụ tiếp cận mình là Hồn Lực quen thuộc nên không có phản kháng.
- Mộ Hi, có cần phải làm vậy không? Chúng ta chỉ cần hơi biểu lộ thì anh ấy sẽ lên giường với chúng ta.(Lưu Ngữ Tâm)
- Ta không dám chắc đâu, anh ấy ở trong Học Viện là nổi danh được các nữ học viên ưu thích. Nếu không trùm bao bố hắn, khi chúng ta vào trong Học Viện bị phát hiện , không trách khỏi bị mắng một trận.(Mộ Hi)
- Chúng ta nhanh chạy về thôi, tránh đêm dài lắm mộng.(Âu Dương Tử Hinh)
- Tử Hinh, không cần phải gấp đâu. Cậu đã mong chờ thời khắc này lâu rồi đúng không?(Lưu Ngữ Tâm)
Âu Dương Tử Hinh sắc mặt thoáng cái đỏ lên khi bị Lưu Ngữ Tâm trêu chọc.
- Ngữ Tâm, ngươi đừng có trêu chọc ta. Ngươi cũng rất mong chờ còn gì?(Âu Dương Tử Hinh)
Mộ Hi thấy hai người Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm đấu võ mồm, cô nàng ngăn cản hai người lại mà vác Đường Long chạy về ký túc xá nữ. Đường Long bị tam nữ ném lên trên giường, cậu giả vờ hỗn loạn mà kêu la.
- Các ngươi là ai? Vì sao lại bắt ta?
- Hắc hắc, yên tâm chúng ta không có ý xấu. Chỉ là muốn mượn dùng trên người ngươi một vật thôi.(Lưu Ngữ Tâm)
- Mượn đồ trên người ta? Ta rất tò mò các ngươi cần thứ gì trên người ta?
Đường Long cực kỳ phối hợp Mộ Hi cùng hai người khác diễn xuất nhưng hắn không có được đáp lại, khi hắn đang thấy kỳ quái liền phát hiện quần của mình bị người nắm lột đi.
‘Các nàng đây là nhịn không được liền triển khai luôn sao?’
Khi Mộ Hi cởi quần đi để lộ con c-c chưa thức tỉnh, cô nàng sắc mặt thoáng cái ửng đỏ lên vì trước giờ chưa thấy con c-c của nam nhân.
- WOW, không ngờ con c-c của anh ấy chưa cương lên đã bự vậy rồi.(Lưu Ngữ Tâm)
Lưu Ngữ Tâm thích thú dùng ngón tay chọc chọc con c-c vài cái, cô nàng tính tiến tới xa hơn lại bị Mộ Hi cản lại.
- Để ta tới trước, hai người chờ ở phía sau đi.(Mộ Hi)
Lưu Ngữ Tâm có chút tuột hứng nhưng nàng biết dù gì cũng tới lượt mình nên rời đi cùng Âu Dương Tử Hinh tán gẫu.
- Để ta tận hưởng nó nào.(Mộ Hi)
Mộ Hi đưa tay mình tới con c-c mà nắm lấy thực hiện vài động tác kích thích, con c-c nhanh chóng cương khi được kích thích, Mộ Hi khá là sốc khi con c-c cương lên lại to và dài.
- Đúng là một tiểu quái vật.(Mộ Hi)
Mộ Hi cảm thán nhưng động tác tay không có dừng lại, bàn tay không ngừng vuốt vuốt thân con c-c làm cho Đường Long đang nhìn bóng tối thư sướng không thôi. Mộ Hi thấy Đường Long bàn tay huy vũ trong không trung thì mỉm cười, tay khác của nàng nắm lấy tay Đường Long kéo tới đặt ở trước ngực mình.
- Ân? Thật mềm.
Đường Long tò mò không biết bàn tay mình đang bóp thứ gì nên bóp thêm vài cái.
- Ưm… đừng có bóp… Ưm… ta thấy… Ưm… nhột quá.(Mộ Hi)
Mộ Hi một mắt nheo lại, miệng thổ khí như lan khi bàn tay của Đường Long bóp ngực của nàng.
- Hắc, không ngờ cô lại chủ động như vậy. Thế ta không khách khí nữa.
Đường Long gia tăng thêm kình lực khi bóp ngực Mộ Hi, ngón tay thì véo nhũ hoa của nàng.
- Ưm… Ưm… sướng quá… Ưm… hơn nữa… Ưm… ta cảm thấy rất tuyệt.(Mộ Hi)
Mộ Hi vì muốn nhiều hơn kích thích liền đánh rơi tay của Đường Long sau đó xoay người đặt mông ngồi lên người hắn, Đường Long thông qua Tinh Thần Lực thấy được hoàn cảnh chung quanh rõ ràng, ngón tay nhẹ chui vào lỗ hậu của Mộ Hi mà cử động điên cuồng.
- Ưm… đừng… Ưm… chỗ đó… Ưm… không được.(Mộ Hi)
Mộ Hi bị Đường Long kích thích liền sướng tới mức rên lên từng tiếng một, Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm ở một bên nghe tiếng rên của Mộ Hi mà đỏ mặt lên.
- Ưm… đừng mà… Ưm… nhột lắm… Ưm.(Mộ Hi)
Mộ Hi âm hộ cùng lỗ hậu đều bị Đường Long kích thích càng thở dốc, cô nàng đã xoay người lại dùng tay ôm lấy đầu Đường Long, ngực thì liên tiếp cọ sát.
- Không được… Ưm… ta chịu… Ưm… không nổi.(Mộ Hi)
Mộ Hi cơ thể căng thẳng và có dâm thủy trào ra, cô nàng buông lỏng tay của mình để cơ thể mình ngồi trên giường.
- Hah… Hah… quả nhiên là… Hah… kích thích.(Mộ Hi)
Đường Long hai tay đặt lên vai Mộ Hi kéo nàng sát lại gần sau đó liền bá động hôn môi nàng.
‘Hmm… nụ hôn của ta… Hah… cứ thế không còn’ Mộ Hi nghĩ trong lòng
Đường Long và Mộ Hi đá cháo lưỡi với nhau một lúc mới chịu tách ra.
- Kỹ thuật hôn của anh đúng là độc đáo.(Mộ Hi)
Mộ Hi nhìn Đường Long ở dưới thân mình mỉm cười, cô bò tới nhìn con c-c đang chống thiên ở trước mặt liền đứng dậy, tay nắm lấy thân con c-c giữ vững nó, bờ mông từ từ ngồi xuống. Âm hộ dần đem con c-c nuốt lấy.
- Hmp… to quá.(Mộ Hi)
Đường Long nhìn thấy Mộ Hi chậm chạp không có động tác tiếp theo liền dùng tay ấn vai nàng xuống, lực đạo bất ngờ làm cho cơ thể Mộ Hi thả lỏng và rơi xuống, con c-c cứ thế đi sâu vào bên trong âm hộ.
- Ahhhh… đau quá.(Mộ Hi)
Phạch Phạch Phạch
Đường Long bắt đầu nhấp hông của mình để đẩy con c-c di chuyển bên trong âm hộ của Mộ Hi.
- Bên trong bót quá.
- Ahhhh… Ahhhh… to quá… Ahhh… con c-c… ở bên trong… Ahhhh… đang to lên.(Mộ Hi)
Mộ Hi cơ thể ửng đỏ cả lên, lưỡi lè ra vì sung sướng, Đường Long hai tay bóp lấy mông Mộ Hi điên cuồng nhấp hông của mình, con c-c liên tục di chuyển ma sát với thành âm hộ mang tới cho Mộ Hi khoái cảm.
- Ahhhh… khoái cảm này… Ahhh… cảm giác này… Ahhh… thật yêu thích nó.(Mộ Hi)
- Hắc, nếu yêu thích đến vậy thì cùng ta vận động kịch liệt nào.
Phạch Phạch Phạch
Mộ Hi nằm ở trên giường bị Đường Long đè xuống ch-ch một cách điên cuồng, con c-c liên tục ra vào âm hộ làm nó dần sưng lên, Đường Long không có ý định dừng lại mà Mộ Hi cũng không cho phép Đường Long dừng lại, bây giờ đôi chân của nàng đang gắt gao kẹp lấy eo của Đường Long.
- Mộ Hi, chúng ta đợi lâu lắm rồi. Ngươi nhường cho tỷ muội với.(Âu Dương Tử Hinh)
- Không được, ta chưa có tận hưởng hết mà.(Mộ Hi)
Mộ Hi nếm trải trái cấm càng không muốn buông tha, nàng gắt gao ôm lấy Đường Long mà người lại chủ động nhấp nhả.
- Ahhhh… Ahhh… chờ xíu… em… Ahhhh… cảm giác… Ahhhh… bụng mình… Ahhhh… có gì đó… đang chảy… Ahhh… vào.(Mộ Hi)
- Đúng rồi, vì đó là tinh dịch của ta đang phun trào ấy mà
Đường Long nở nụ cười tươi khi cách một lớp vải nhìn Mộ Hi, Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm nhịn không được nữa đã tiến lên trấn áp Mộ Hi thô bạo, các nàng mỗi người kẹp một bên tay Mộ Hi nhấc nàng lôi ra ngoài.
- Không… ta còn muốn… Ahhhh.(Mộ Hi)
Mộ Hi bị Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm đè ở trên giường một hồi vì kiệt sức mà thiếp đi.
- Thế tới lượt ai?(Lưu Ngữ Tâm)
Âu Dương Tử Hinh với Lưu Ngữ Tâm hai mắt nhìn nhau, các nàng khí thế đều không cam lòng thua đối phương, cuối cùng cả hai ăn ý cùng nhau phục vụ Đường Long. Âu Dương Tử Hinh để Đường Long bóp vếu mình bằng Tuyệt kỹ đã thất truyền Bóp Vếu Long Trảo Thủ mà chỉ có cánh đàn ông nắm giữ, sắc mặt nàng càng hồng nhuận hơn, Lưu Ngữ Tâm dùng ngực của mình kẹp con c-c vào giữa, hai tay ép ngực vào giữa.
- Hah… đúng như… Mộ Hi… nói… Hah… sướng thật.(Âu Dương Tử Hinh)
- Con c-c của anh… Hah… có mùi… Hah… Hah… lạ lắm.(Lưu Ngữ Tâm)
Lưu Ngữ Tâm dùng lưỡi của mình liếm thân con c-c, vài lộng tóc xả xuống hơi chắn tầm nhìn, cô dùng tay vén tóc mình ra sau tai, động tác ưu nhã tạo lên một mị lực không hề nhẹ, đáng tiếc Đường Long bị bịt mắt nên không thấy được.
- Đang cùng tôi hú hí mà tâm thần đi đâu vậy?(Âu Dương Tử Hinh)
Âu Dương Tử Hinh liếc mắt nhìn ra được Đường Long đang rất phởn khi được Lưu Ngữ Tâm phục vụ rất không cao hứng, nàng đành phải dùng độc chiêu. Âu Dương Tử Hinh di chuyển thân mình đặt mông ngồi lên mặt Đường Long sau đó uốn éo cơ thể làm hết sức mặt của Đường Long cùng mông của mình ma sát với nhau.
- Hí.(Âu Dương Tử Hinh)
Âu Dương Tử Hinh thoáng rùng mình khi Đường Long thở ra nhiệt khí, kế tiếp nàng cảm thụ được âm hộ của mình có thứ gì đó trơn trơn di chuyển không theo quy tắc.
- Ưm… đừng có… Ưm… dùng lưỡi… Ưm… di chuyển… bên dưới.(Âu Dương Tử Hinh)
- Chẳng phải chính cô cũng đang tận hưởng nó sao?
Đường Long dù nói chuyện nhưng miệng di chuyển lại cùng âm hộ có duyên gặp gỡ khiến Âu Dương Tử Hinh lên đỉnh. Lưu Ngữ Tâm chơi một cách đã ghiền với con c-c của Đường Long, cô nàng cũng tới giới hạn của mình khi vừa phục vụ Đường Long vừa tự thủ dâm.
- Ahhhh.(x2)
Hai tiếng rên cao vút vang lên ở trong phòng, Âu Dương Tử Hinh xả một đợt dâm thủy bao phủ cả khuôn mặt Đường Long, Đường Long bắn ra số lượng nhỏ tinh dịch dính hết lên người Lưu Ngữ Tâm.
- Nó dính quá đi.(Lưu Ngữ Tâm)
Lưu Ngữ Tâm ngón tay dính chút tinh dịch liền nhìn chăm chú, cô nàng nở nụ cười tinh ranh khi há mồm ngậm lấy. Trong khi Lưu Ngữ Tâm đang tận hưởng thì Âu Dương Tử Hinh đã chớp thời cơ ngồi lên con c-c của Đường Long.
Con c-c lại chui vào đường hầm liền hưng phấn không thôi, Đường Long lại nhấp hông.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhh… Ahhh… kimochi… Ahhhh… mạnh nữa lên… Ahhhh… nhiêu đó… Ahhhh… chưa đủ để thỏa mãn… Ahhh.(Âu Dương Tử Hinh)
- A, Tử Hinh. Không công bằng chút nào.(Lưu Ngữ Tâm)
- Ahhh… Ngữ Tâm, cô… Ahhhh… ngoan ngoãn… Ahhhh… ở một bên… Ahhhh… nhìn xem đi.(Âu Dương Tử Hinh)
Đường Long hai tay trượt từ lưng Âu Dương Tử Hinh xuống tới bờ mông dừng lại sau đó bàn tay hóa trảo chộp lấy bờ mông liền dập một cách cuồng loạn.
Phạch Phạch Phạch
Cơ thể Âu Dương Tử Hinh không ngừng rung rẩy sau mỗi cú nhấp của Đường Long, cô không ngờ Đường Long lại hung hãn ch-ch mình.
- Ahhhh… thế mới đúng… Ahhhh… đây là thứ… Ahhhh… ta mong chờ.(Âu Dương Tử Hinh)
Âu Dương Tử Hinh nằm nhoài ở trên người Đường Long mặc sức cậu bài bố, Đường Long một tay dời đi nâng cao chân của Âu Dương Tử Hinh lên cứ thế nhấp hông mình.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhh… tư thế… thật là… Ahhhh… xấu hổ.(Âu Dương Tử Hinh)