Sáng sớm, Đường Vũ Lân rời khỏi phòng tới Đoán Tạo Sư Hiệp Hội để tham gia Đoán Tạo Sư Thi Đấu, Sầm Nhạc trước ngực mang theo huy chương Đoán Tạo Sư cấp 6 dẫn đầu, nhóm Đoán Tạo Sư còn lại đi ở phía sau, Đường Vũ Lân cùng Mộ Hi bởi vì tuổi còn nhỏ, đi ở cuối cùng.

- Sư tỷ, nhất định phải đeo Đoán Tạo Sư huy chương sao?(Đường Vũ Lân)

Mộ Hi trước ngực mang theo huy chương Đoán Tạo Sư cấp 2 nền xanh sao trắng, đặc biệt hai ngôi sao màu trắng ở mặt trên đặc biệt bắt mắt.

- Chúng ta có thể đeo huy chương nhưng ngươi thì ta được phụ thân cố ý căn dặn, bảo ta cáo tri ngươi không cần đeo huy chương, làm hết sức che dấu thân phận Đoán Tạo Sư cấp 4 của ngươi.Nhiệm vụ trọng yếu nhất của ngươi lần này chính là vào được một trong ba người đứng đầu, giành lấy một danh ngạch tiến vào thi đấu cấp cao hơn.(Mộ Hi)

Mộ Hi thấp giọng nói chuyện với Đường Vũ Lân, Đường Long đi ở bên cạnh thấy Mộ Hi thì thầm với Đường Vũ Lân chỉ lắc đầu, hắn bén nhạy phát giác Trịnh Thiên Lân đi ở phía trước có địch ý với Đường Vũ Lân. Trịnh Thiên Lân không nhịn nổi Mộ Hi thì thầm với Đường Vũ Lân liền lên tiếng cắt ngang

- Mộ Hi muội muội, ngươi còn phải lo lắng về danh ngạch sao? Sau này chúng ta chắc chắn sẽ cùng nhau tham gia thi đấu Đoán Tạo Sư tổng hợp ở Sử Lai Khắc Thành.(Trịnh Thiên Lân)

- Đa ta sư huynh khích lệ.(Mộ Hi)

Mộ Hi đôi với Trịnh Thiên Lân lấy lòng rất phản cảm, trong tâm của nàng đã chứa hình bóng một người không thể phai mờ được. Mộ Hi ánh mắt nhìn sang Đường Long đi bên cạnh mình mà khuôn mặt thoáng ửng đỏ lên, Trịnh Thiên Lân thấy biểu tình khác thường của Mộ Hi và thấy ánh mắt của cô nàng nhìn Đường Long thì tức giận không thôi.

- Ồ, cậu không phải là người đại diện của Đông Hải Đoán Tạo Sư Hiệp Hội đi theo làm gì?(Trịnh Thiên Lân)

- Có liên quan gì tới ngươi sao? Thay vì ở đây cà khịa ta thì ngươi nên điều chỉnh tâm tình để thi đấu đi.

Sầm Nhạc thấy Trịnh Thiên Lân đi khịa Đường Long thì trong lòng đổ mồ hôi không thôi, thân phận của Đường Long trong đoàn người chỉ có hắn và Mộ Hi là tinh tường, Trịnh Thiên Lân đi khịa Đường Long chả khác nào dập tắt tiền đồ của bản thân lẫn sư phụ hắn.

Nhóm thiếu niên thi đấu đầu tiên, vòng thứ nhất là hoàn thành Bách Đoán Tạo kim loại mà đối với Đường Vũ Lân bản thân trình độ đạt tới Tứ tinh Đoán Tạo Sư dễ như ăn cháo. Kim loại được đưa lên làm đề thi lại là kim loại mà Đường Vũ Lân quá quen thuộc là Lam Mang Thai Đồng.

Nương theo thi đấu bắt đầu thì từng người bắt đầu đoán tạo Lam Mang Thai Đồng, Đường Vũ Lân nhanh chóng động thủ, quen việc dễ làm khiến cho Đường Vũ Lân nhanh chóng đoán tạo Lam Mang Thai Đồng. Mộ Hi biết quái thai sư đệ của mình từng ngay trước mặt mình đoán tạo Lam Mang Thai Đồng một lần nên không cảm thấy ngạc nhiên. Có điều, trên đài chủ tịch, các đại sư đến xem buổi thi đấu đều không khỏi nhíu mày, bọn họ cho rằng cách đoán tạo của Đường Vũ Lân đối với Lam Mang Thai Đồng không đúng dẫn tới không làm ra được thành phẩm.

Mộ Hi dùng chút kỹ thuật mà Đường Long từng dạy nàng, Võ Hồn – Diện Dương được nàng gọi ra sau đó có hỏa diễm đem Lam Mang Thai Đồng bao lấy đồng thời vung lên chùy trong tay tiến hành đoán tạo, trên cổ nàng đeo hạng liên đem mọi tạp âm ở chung quanh ngăn cách trợ giúp đoán tạo.

Đường Vũ Lân nhanh chóng hoàn thành Bách đoán Lam Mang Thai Đồng, giám thị thi thấy Đường Vũ Lân ngừng tay liền chạy tới.

- Ngươi đã hoàn thành?(Giám thị)

- Ta có thể đi chưa?(Đường Vũ Lân)

- Hoàn thành là được rồi. Bất quá, ngươi xác định ngươi đã hoàn thành Bách Đoán Tạo tinh luyện chứ? Nếu như không tinh luyện thành công, sẽ trực tiếp bị đào thải.(Giám thị)

- Ta xác định đã hoàn thành.(Đường Vũ Lân)

Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh ở trong phòng nhìn Diệp Tinh Lan đứng ở trước mặt mình.

- Ngươi muốn thao gia Thiên Hải Liên Minh Thi Đấu?(Lãnh Vũ Lai)

- Đúng vậy, Lãnh lão. Ta muốn cùng một người so tài cao thấp.(Diệp Tinh Lan)

- Ồ, ta rất ngạc nhiên khi có người đề nổi hứng thú của ngươi mà muốn so tài đấy.(Hạ Tranh Lãnh)

- Tóm lại, tới lúc đó hai vị túc lão sẽ biết. Xin hai vị thay ta báo danh.(Diệp Tinh Lan)

Lãnh Vũ Lai thấy Diệp Tinh Lan quyết tâm tham gia Thiên Hải Liên Minh Thi Đấu đành đồng ý thay nàng đi đăng ký.

Đường Vũ Lân xem chăm chú các đối thủ thi đấu cũng như thi triển Hồn Kỹ vì hắn biết càng về sau khả năng đụng mặt nhau rất cao nên tranh thủ thu hoạch tình báo. Rất nhanh, Bảng 2 đã thi đấu xong và đến phiên Bảng 3 các tuyển thủ thi đấu, Đường Vũ Lân nhìn vào thẻ số thứ tự của mình, hắn có thẻ số 36. Sân thi đấu hình tròn, chung quanh có thiết bị phòng ngự bảo vệ, phòng ngừa uy lực của Hồn Kỹ phát tiết ra bên ngoài.

Đường Vũ Lân bước lên lôi đài khi tới lượt mình, đối thủ của bản thân rất nhanh đã xuất hiện trên đài thi đấu, đó là một tên thiếu niên vóc người nhỏ gầy.

- Quy tắc thi đấu hết sức đơn giản, các ngươi cố gắng hết sức sử dụng thủ đoạn công kích của mình, không cần kiêng kỵ, thời điểm thích hợp ta sẽ can thiệp để bảo đảm sự an toàn của các ngươi. Khi một bên chịu thua hoặc là mất đi năng lực chiến đấu, bên kia sẽ được tính là chiến thắng. Nếu thực lực cách biệt quá lớn, ta sẽ là người phán định. Các ngươi có 30s thời gian chuẩn bị; 5s cuối ta sẽ đếm ngược. Bắt đầu chuẩn bị!(Trọng tài)

Trọng tài vừa dứt lời, ánh sáng dưới chân đối thủ của Đường Vũ Lân bắt đầu lóe sáng, hai vòng Hồn Hoàn xuất hiện. Đường Vũ Lân thấy đối phương hành động chỉ lắc đầu, hắn nhìn thấy đối thủ Võ Hồn là một cây trường côn màu trắng bạc, bên trên có một con hắc long quay tròn, Võ Hồn – Bàn Long Côn thuộc Khí Võ Hồn.

Đường Vũ Lân sắc mặt bình tĩnh nhìn đối thủ của mình, hắn không chút e ngại đối thủ là Nhị Hoàn chút nào.

- 5…4…3…2…1! Bắt đầu!(Trọng tài)

Theo tiếng đếm ngược của trọng tài, chân trái Đường Vũ Lân đột nhiên giẫm mạnh trên mặt đất, người đã như đạn pháo xông tới. Hắn không phải là Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư, nhưng lực bộc phát trong nháy mắt lại phi thường mãnh liệt, khoảng cách 30m chỉ bước vài bước đã đến trước mặt đối phương. Đối thủ của hắn cuống quít thả ra Võ Hồn của chính mình, Bàn Long Côn trong tay chỉa thẳng về phía trước, Hồn Hoàn dưới chân vậy mà không sáng lên, cho thấy hắn không hề phóng thích Hồn Kỹ.

Đường Vũ Lân tay phải nâng lên có Kim Lân bao phủ, một cổ áp lực khủng khiếp xuất hiện xuất hiện làm cho đối thủ của mình hốt hoảng đặt mông ngồi ở trên đất. Đường Vũ Lân được đà lấn tới tính hù dọa đối thủ thì trọng tài đã ngăn cản.

- Kinh nghiệm thực chiến quá kém mà cũng đăng ký thi đấu?(Trọng tài)

- Ta… Ta có Hồn Kỹ rất mạnh… ta còn có thể…(Đối thủ)

- Trở về trước tiên rèn luyện thực chiến cho thật tốt rồi hãy trở lại đăng ký. Hồn Kỹ mạnh hơn, cũng phải biết sử dụng mới phát huy được.(Trọng tài)

Trận đấu kết thúc, vòng thứ nhất cuộc thi vòng loại, Đường Vũ Lân thắng.

Từ đầu tới cuối, Đường Vũ Lân thậm chí ngay cả Võ Hồn cũng chưa hề phóng thích ra ngoài đã chiến thắng đối thủ.

Đường Vũ Lân trở về nơi ở cùng mọi người gặp nhau, Cổ Nguyệt Na và Tạ Giải đều giành được chiến thắng, Đường Long càng là thô bạo giành chiến thắng, hắn chỉ đưa ngón tay lên liền chỉ về phía đối thủ của mình, đối thủ của hắn chưa biết nguyên nhân mình bị tấn công đã bị loại ra khỏi lôi đài.

Lãnh Vũ Lai cùng Hạ Tranh Lãnh hóa trang ngồi ở một góc trên lôi đài nhìn Đường Long chiến đấu, tại đây chỉ có các nàng là biết thực lực chân thật của Đường Long là Ngũ Hoàn Hồn Vương 59 cấp.

- Xem ra, anh ấy không có đề thăng Hồn Lực của mình nhưng trên phương diện Kiếm Ý có tiến bộ rất lớn.(Hạ Tranh Lãnh)

- Diệp nha đầu nhắc tới đối thủ có thể là anh ấy, đem anh ấy thành đối thủ của mình thì nha đầu đó chỉ có tìm khổ ăn.(Lãnh Vũ Lai)

- Hy vọng, khi gặp nhau thì Long ca không đánh quá ác.(Hạ Tranh Lãnh)

Buổi chiều, diễn ra đấu đội mà Đường Long cùng Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt Na được Vũ Trường Không lựa chọn xuất chiến.

- Các tiểu tử, đã chuẩn bị xong chưa?(Vũ Trường Không)

- Dạ, đã chuẩn bị xong.(Đường Vũ Lân)

- Tiếp theo phải xem các người phát huy thế nào. Không biết Vũ lão sư đã nói cho các ngươi biết hay chưa? Bởi vì nhân số ít, lại sử dụng phần lớn tài nguyên của học viện, lần thi đấu này, trên thực tế cũng là một lần sát hạch đối với Linh Ban các ngươi.(Long Hằng Húc)

Đối thủ của bọn Đường Vũ Lân đến từ một thành thị nhỏ gọi là Hải Dương Thành, là thành thị phụ cận của Thiên Hải Thành, quy mô so với Ngạo Lai Thành cũng không lớn hơn bao nhiêu nhưng kinh tế thực sự tốt hơn nhiều, vì lẽ đó cũng có một toà Trung cấp Học Viện.

- Lát nữa, hai người phụ trách khống chế kẻ địch là được. Đá đít bọn họ giao cho ta.

- Được.(x2)

Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt Na đều gật đầu nghe theo an bài của Đường Long vì bọn họ biết rõ thực lực của Đường Long như thể nào. Nửa giờ sau, rốt cục cũng đến phiên đại biểu Đông Hải học viện bọn họ ra trận.

- 30s thời gian chuẩn bị. Sau khi đếm ngược 5s cuối sẽ bắt đầu. Quy tắc thi đấu, không được cố ý làm đối thủ tàn phế hoặc tử vong, khi ta kêu ngừng phải dừng thi đấu ngay lập tức.(Trọng tài)

- Ta tên Ma Tạp, đây là đồng đội của ta Vũ Thạch cùng Đoan Mộc Liên Liên, mấy tên tiểu tử các ngươi đến từ Đông Hải Học Viện?(Ma Tạp)

- Ngươi đã biết rút thăm đối thủ là ai còn hỏi làm gì? Chỉ giáo vài chiêu nhé, học trưởng.

Khi trọng tài hô Bắt đầu thì Đường Long dẫn đầu xông ra ngoài, cậu không thèm thả ra Võ Hồn của mình nhưng Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt Na liền động thủ trước, Lam Ngân Thảo như linh xà uốn lượn hình thành trói buộc bắt lấy Vũ Thạch, dưới chân Đoan Mộc Liên Liên xuất hiện vũng lày làm nàng không thể di động. Đường Long chân nhấc lên hướng thẳng mặt Ma Tạp đạp tới.

Phốc

Ma Tạp mặt bị Đường Long hung hãn một cước đạp bay ra ngoài, giữa đường phun ra tiêu huyết. Vũ Thạch và Đoan Mộc Liên Liên phân biệt được Đường Long thưởng cho nhất quyền nằm co ro trên lôi đài mất đi năng lực chiến đấu. Từ lúc bắt đầu cho tới khi kết thúc, toàn bộ quá trình thực sự là quá nhanh, có cảm giác như mắt không kịp nhìn.

- Các ngươi tuy là Nhị Hoàn nhưng quá thiếu hụt kinh nghiệm thực chiến.

Đường Long lắc đầu xoay người cùng Đường Vũ Lân với Cổ Nguyệt Na rời khỏi lôi đài.

- Long ca, ngươi đúng là mạnh thật khi bạo phát đấy.(Hứa Tiểu Ngôn)

- Nhanh chóng giải quyết đối thủ tránh lãnh phí Hồn Lực để có thêm cơ hội giành được Quán Quân. Mục tiêu của chúng ta là Quán Quân.

- Chém gió ghê nhỉ?(Diệp Tinh Lan)

- Làm sao? Có ý kiến?

Đường Long xoay người nhìn Diệp Tinh Lan, không cam chịu yếu thế nhìn nàng.

- Ta có ý kiến đấy?(Diệp Tinh Lan)

- Ngươi có ý kiến cũng không ảnh hưởng tới chúng ta, dù sao chúng ta là không gặp nhau tại Thiên Hải Liên Minh Thi Đấu.

- Ai nói chúng ta không gặp nhau? Ta cũng báo danh dự thi, ta rất muốn cùng ngươi đọ sức đấy.



- Các ngươi đến từ Sử Lai Khắc Học Viện mà cũng tham gia loại thi đấu công khai?

- Chúng ta lâm thời gia nhập một học viện, tóm lại sẽ không có người phản đối. Ngươi tốt nhất là trước đừng để bị loại cho đến khi gặp ta.(Diệp Tinh Lan)

- Haha, có cá tính. Mỏi mắt mong chờ hai chúng ta đụng độ nhau trên lôi đài.

Đường Long mỉm cười nhìn Diệp Tinh Lan bỏ lại câu nói liền xoay người rời đi, Cổ Nguyệt Na trước khi đi nhẹ lườm Diệp Tinh Lan một cái mới theo sau Đường Long rời đi. Đường Long về phòng thì Mộ Hi tới tìm hắn.

- Mộ Hi, ngươi nguyện ý tin tưởng ta sao?

- Long ca, ngươi có ý gì cứ việc nói thẳng đừng dong dài.(Mộ Hi)

- Sáng ngày mai, Đoán Tạo Sư thi đấu hãy chọn Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo sau đó theo chỉ dẫn của ta mà đoán tạo, muội có thể nhất cử đột phá bước vào Tam tinh Đoán Tạo Sư.

Mộ Hi đôi mắt hiện lên vẻ sửng sờ nhìn Đường Long, nàng không ngờ Đường Long lại để mình ngày mai thi đấu chọn Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo.

- Dù ta có dùng Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo thì huynh dùng cách gì để chỉ dẫn ta?(Mộ Hi)

- Tinh Thần Lực, ta sẽ dùng Tinh Thần Lực của mình làm tiếp dẫn để muội đoán tạo.

Mộ Hi suy tư một lúc cũng gật đầu đồng ý, nàng là tin tưởng Đường Long chỉ dẫn mình sẽ làm được.

Hôm sau, các Đoán Tạo Sư thành công vượt qua vòng một bắt đầu tiến hành vòng hai. Mộ Hi làm theo lời Đường Long chọn Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo, khi thời gian bắt đầu thì dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng thì khối Trầm Ngân trong tầm mắt có vị trí sáng lên điểm sáng.

Đường Long: Đứng ngây ra đó làm gì? Dùng chùy trong tay muội đập vào điểm sáng ở trên khối Trầm Ngân.

Mộ Hi: Được.

Mộ Hi giơ lên chùy trong tay nện xuống khối Trầm Ngân, chùy trực tiếp nện vào điểm sáng liền có điểm sáng khác xuất hiện, cứ thế Mộ Hi dưới sự dẫn dắt của Đường Long từ xa mà đoán tạo Trầm Ngân.

Cơ hồ, thời gian trôi qua không bao lâu thì Mộ Hi dừng lại động tác trong tay. Mộ Hi hai tay tì lên bàn đoán tạo, chống đỡ lấy thân thể của chính mình. Đôi mắt đẹp của nàng lóe sáng như sao trời, trong đầu không ngừng lặp lại nhịp điệu vừa nãy cùng cảm giác. Nàng biết mình đã tăng lên một cấp độ rất lớn, hơn nữa, đây là lần thứ nhất nàng cảm nhận được tâm tình của kim loại sâu sắc đến như vậy. Nàng cũng đồng dạng chìm đắm bên trong loại cảm thụ kỳ diệu này, cảm ngộ như chính mình lúc trước đã có được tất cả.

Đường Vũ Lân cũng có đốn ngộ giống với Mộ Hi đang minh tưởng để lĩnh ngộ.

Ngay khi những giám sát chuẩn bị chạy tới bị Sầm Nhạc và Đường Long xuất hiện cản lại.

- Đừng tới.(Sầm Nhạc)

- Muội ấy đang lĩnh ngộ, không nên quấy rầy.

Ông lão tóc trắng dừng bước lại, các vị Đoán Tạo Sư khác cũng vậy, bọn họ đều chí ít là Ngũ tinh Đoán Tạo Sư trở lên, đương nhiên hiểu được lĩnh ngộ đối với Đoán Tạo Sư mà nói quan trọng như thế nào.

Các giám khảo đều vây quanh đánh giá hai khối Thiên đoán Trầm Ngân của Đường Vũ Lân với Mộ Hi. Lấy ánh mắt tinh tường của họ không khó nhận ra hai khối Thiên đoán Trầm Ngân đều đạt tới Thượng phẩm, hơn nữa phẩm chất nhất định tối thiểu đạt đến Nhị phẩm.

- Haiz.(Mộ Hi)

Mộ Hi thở dài một hơi, ngẩng đầu lên, có chút dại ra nhìn khối kim loại vi quang lập loè nhàn nhạt màu bạc trước mặt. Trong lúc nhất thời, tinh thần có hơi hoảng hốt.

Đường Long: Chấn chỉnh tinh thần lại.

Đột nhiên, Mộ Hi cảm giác có một đạo Tinh Thần Lực hùng hậu cùng ôn nhu tràn vào trong đầu nàng trợ giúp bản thân thanh tỉnh.

Mộ Hi: Cảm tạ.

Đường Long: Trở về nghỉ ngơi cho khỏe đi, ta phải đi tham gia Hồn Sư Thi đấu.

Đường Long khi tới khu vực thi đấu cá nhân đã thấy mọi người đã đứng chờ đông đủ.

- Chưa tới lượt sao? Có ai cần phải lưu ý không?

- Vẫn chưa tới lượt lên sân.(Tạ Giải)

- Vừa nãy, có một vị Tam Hoàn Hồn Tôn xuất hiện.(Hứa Tiểu Ngôn)

Trong lúc Đường Long đang cùng mọi người trò chuyện thì Diệp Tinh Lan cùng Từ Lạp Trí bước tới.

- Đừng nói với ta là ngươi cũng báo danh Thi Đấu Cá Nhân đấy.

- Đó là đương nhiên. Với lại, báo cho ngươi một tin tức tốt.(Diệp Tinh Lan)

- Đối thủ ngươi gặp hôm nay bởi vì lý do nào đó mà không cách nào thi đấu được, vì lẽ đó, đối thủ của ngươi một lần nữa được thay đổi. Ừm…Chính là ta.(Diệp Tinh Lan)

- Vì muốn giao đấu với ta mà ngươi hao tâm sư sắp xếp? Được rồi, đã muốn đấu thì ta chiều theo ý ngươi.

Diệp Tinh Lan trong lòng có chút chột dạ, nàng rất kỳ quái khi Đường Long không hoảng sợ khi đối thủ thi đấu kế tiếp là nàng.

- Được, rất tốt. Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.(Diệp Tinh Lan)

- Haha, nhào vô kiếm cơm.

Tạ Giải là người thứ nhất vào sân thi đấu, đối thủ của hắn như trước vẫn không mạnh, dây dưa không tới 5 phút đồng hồ, hắn liền thuận lợi thu được kết quả thắng lợi. Kế tiếp, Đường Vũ Lân càng không cần dùng tới Võ Hồn liền thành công loại bỏ đối thủ của mình. Đường Long là người lên lôi đài tiếp theo, cậu tung người đã đặt chân ở trên lôi đài chờ Diệp Tinh Lan tiến lên.

- Tinh Lan tỷ, hắn không có đắc tội chúng ta, ngươi nên hạ thủ lưu tình đi.(Từ Lạp Trí)

- Ngươi đừng quản, xem ta trừng trị hắn như thế nào. Hừ.(Diệp Tinh Lan)

Diệp Tinh Lan lên lôi đài không có làm bao nhiêu người chú ý, nàng không mặc đồng phục của Sử Lai Khắc học viên, mà lại mặc một chiếc váy liền quần màu vàng, nhìn qua giống như một bé gái xinh đẹp mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play