Đường Long không có chuyện gì hướng Vũ Trường Không ra hiệu rời đi mà hướng thẳng thao trường bước tới, ban nãy Thanh Long Phụ Thể làm cho hắn có cảm giác khác lạ nên muốn thử. Khi tới thao trường thì Đường Long lại tiến vào Thanh Long Phụ Thể sau đó chạy bộ, vì chưa quen nên không khống chế tốt lực đạo.
Không may, ở phía trước hắn có hai người đang chạy phía trước mà hắn không thắng lại kịp.
- Tránh ra, ta không hãm được tốc độ.
Hai thiếu nữ nghe có người hô phía sau lưng liền xoay đầu lại thấy Đường Long lao tới liền hoảng hốt không kịp né tránh.
Rầm
Đường Long hãm lại không kịp liền đụng vào hai thiếu nữ ở trước mặt, Đường Long ngã nhào vào lòng hai thiếu nữ nhưng bàn tay lại đặt vào nơi không nên đặt.
- Xin lỗi, vừa mới thu được năng lực mới đang thí nghiệm không cẩn thận không khống chế.
Đường Long giờ mới định thần nhìn lại hai cô gái bị hắn va phải. Một cô gái tuổi tầm 14~15 tuổi, cơ thể đã bắt đầu ra đường ra nét, mặc bộ đồ thể thao màu hồng nhạt, da trắng muốt, tóc dài màu lam cột cao, cổ quàng khăn lông màu trắng. Một cô gái mặc đồ thể thao màu lam vừa vặn, cột tóc đuôi ngựa, cổ dài trắng trẻ, dáng thon thả đẹp đẽ, khí chất ưu nhã.
- Ồ, không phải tiểu học đệ sao? Làm sao lại không cẩn thận va vào chúng ta?(Lưu Ngữ Tâm)
- Tiểu học đệ, tay ngươi thật hư nha. Tiểu học đệ, ngươi tên là gì?(Âu Dương Tử Hinh)
- Ta là Đường Long, học viên Năm nhất. Không biết học tỷ học năm mấy?
- Nhỏ tuổi không lo học mà đi tán tỉnh học tỷ? Học đệ thật hư.(Âu Dương Tử Hinh)
- Haha, ai mà chả thích cái đẹp. Nhất là ở trước mặt có hai bóng hồng xinh đẹp như vậy.
Lưu Ngữ Tâm và Âu Dương Tử Hinh nghe Đường Long khen mình liền thẹn thùng đỏ mặt không thôi.
- Ngươi muốn biết ta học năm mấy thì so tài đi. Ai hoàn thành 10 vòng chạy trước thì người đó thắng.(Âu Dương Tử Hinh)
Trải qua một phen chạy bộ thì Âu Dương Tử Hinh với Đường Long đều chạy được tới vòng thứ 10, chỉ cần chạy qua đích nơi Lưu Ngữ Tâm đứng sẽ chiến thắng. Khi Đường Long gần chạm mắt nghe phía sau Âu Dương Tử Hinh la lên làm hắn phân tâm xoay đầu lại dù biết đây là cái bẫy. Âu Dương Tử Hinh nhân cơ hội vọt tới trước giành chiến thắng.
- Học tỷ thật là lợi hại, dù có dùng chút tiểu xảo.
- Haha, ta nếu không dùng chút tiểu xảo chỉ sợ người thắng sau cùng là ngươi. Ta là Âu Dương Tử Hinh, Năm Ngũ Nhất ban.(Âu Dương Tử Hinh)
- Chúng ta về thôi, hôm nay chạy bộ tới đây thôi.(Lưu Ngữ Tâm)
Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm rời đi, Đường Long đứng ở một bên nhìn lấy bóng lưng các nàng bước đi.
- Ngươi số đào hoa khá đỏ đấy, mới đến Đông Hải Học Viện không bao lâu đã bắt đầu câu dẫn hai học tỷ.(Tạ Giải)
- Tạ Giải, ngươi cảm thấy đỡ hơn chưa mà ra ngoài.
- Không sao cả, xương đã nối lại, được Hồn Kỹ hệ trị liệu trị cho rồi. Phải mười ngày nữa mới trở lại bình thường.(Tạ Giải)
- Ờ, ngươi có nghe qua tên Âu Dương Tử Hinh chưa?(Tạ Giải)
- Làm sao? Nàng rất nổi tiếng tại Đông Hải Học Viện?
- Là hoa hậu của Trung cấp hệ chúng ta đó! Ngươi không biết? Nghe nói Cao cấp hệ có nhiều học trưởng theo đuổi người ta lắm. Người ta là năm thứ năm, lớn hơn chúng ta bốn tuổi lận đấy.(Tạ Giải)
Mấy ngày sau, Đông Hải Học Viện Viện trưởng – Úc Trẫm triệu tập toàn bộ học viên năm nhất.
- Hôm nay triệu tập mọi người tổ chức đại hội dành cho năm nhất, là có hai việc muốn tuyên bố.(Long Hằng Húc)
- Thứ nhất, Năm nhất năm nay khá đặc biệt. Lớp chiến thắng Năm nhất sẽ không được tiếp tục khiêu chiến Lên Lớp Thi Đấu cao hơn nữa. Các lớp sẽ được điều chỉnh lại theo kết quả thi đấu vừa qua. Lớp Năm trở thành Lớp Một, bốn lớp còn lại cứ thế mà tính.(Long Hằng Húc)
Những học viên của Năm nhất Ngũ ban nghe được không tiếp tục khiêu chiến Lên Lớp Thi Đấu liền xụ mặt vì điều này đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ không nhận được phần thưởng.
- Xét thấy Năm nhất Nhất ban năm nay có biểu hiện ưu tú trong kì Lên Lớp Thi Đấu, Học Viện đặc biệt ban thưởng cho cả lớp mỗi ngày được ăn một bữa ăn Giáp suốt học kì này.(Long Hằng Húc)
Long Hằng Húc thét lên để cho đám Học Viên im lặng.
- Bởi vì Học Viên Năm nhất năm nay quá xuất sắc, bam giám hiệu sau khi bàn bạc quyết định thành lập một lớp thí điểm dành cho các học viên ưu tú. Tạm gọi là Linh ban Năm nhất do Vũ Trường Không làm chủ nhiệm lớp.(Long Hằng Húc)
- Học viên Linh ban tuyển chọn từ những học viên tham dự Lên Lớp Thi Đấu. Trước mắt sẽ có bảy người được xếp vào Linh ban.(Long Hằng Húc)
- Nhất ban, Đường Long với Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt Na và Tạ Giải. Nhị ban, Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ với Vi Tiểu Phong.(Long Hằng Húc)
Đám học viên sửng sờ trước tuyên bố của Long Hằng Húc, tại Đông Hải Học Viện trong lịch sử chưa từng có tiền lệ mở Linh ban mà còn do Vũ Trường Không làm chủ nhiệm.
- Ngoài hai thông báo còn có một thông báo về quyết định xử phạt. Trận thi đấu hôm qua, mục đích của Lên Lớp Thi Đấu là hữu nghị nhưng hôm qua lại có ba người bị trọng thương, Học Viện nghiêm khắc phê bình cả bảy học viên, quyết định hủy bỏ mọi ban thưởng dành cho bảy học viên để răn đe.(Long Hằng Húc)
Úc Trẫm để Long Hằng Húc tạm thời làm Nhất ban chủ nhiệm mà bản thân gọi năm người được chọn vào Linh ban tới, ban đầu bọn họ tưởng Viện trưởng khen ngợ vài câu nhưng lại là một trận phê bình cùng mắng chửi.
Úc Trẫm một trận phê bình xong lấy ra một xấy giấy đưa tới bảy người trước mặt.
- Ký tên vào đây.(Úc Trẫm)
Cả 7 người trên tay cầm là một bản Hợp Đồng giữa học viên Linh ban và Đông Hải Học Viện trước khi học xong Trung cấp cùng Cao cấp tại Học Viện sẽ không chuyển trường.
- Viện trưởng, trước khi chúng ta ký cái này có thể hỏi ý kiến của người nhà không?(Tạ Giải)
- Được, ngươi về báo với gia đình nhưng đừng vào Linh ban. Ta không có nhiều thời gian chờ các ngươi.(Úc Trẫm)
Đường Vũ Lân không có suy nghĩ nhiều mà đặt bút ký luôn, vì trong lòng hắn nghĩ mình không biết Học Viện nào khác ngoài Đông Hải Học Viện, Học Viện chịu bỏ ra tài nguyên đầu tư, với hắn đã là món hời từ trên trời rơi xuống rồi.
Cổ Nguyệt Na không có vội đặt bút ký liền mà nhìn sang Đường Long để xem cậu dự tính, Úc Trẫm thấy Cổ Nguyệt Na không có ký ngay mà nhìn Đường Long thì trong lòng căng thẳng không thôi. Úc Trẫm là muốn để Đường Long và Cổ Nguyệt Na đều học tập tại Đông Hải Học Viện, khi hắn thấy Đường Long đặt bút ký tên liền thở phào.
- Viện trưởng, chuyện này ta không bàn với người nhà là không được vì gia tộc sẽ đưa ta tới một Học Viện tốt hơn để học tập.(Vi Tiểu Phong)
- Người có chí riêng, ngươi trở về Nhị ban đi. Linh ban giờ chỉ còn lại 6 người.(Úc Trẫm)
Úc Trẫm lấy lại tờ hợp đồng trong tay Vi Tiểu Phong phất tay để hắn rời đi. Vi Tiểu Phong có chút chần chờ nhưng vẫn không có từ trên tay Úc Trẫm cầm về hợp đồng mà rời đi.
- Tuy Đông Hải Học Viện không có thứ hạng cao trong thứ tự học viện của Đại Lục, nhưng cũng là học viện Hồn Sư trung cấp duy nhất của một thành thị lớn, tài nguyên của cả học viện đều ưu tiên dành cho các ngươi, ngay cả Sử Lai Khắc Học Viện trong truyền thuyết cũng chưa chắc mạnh hơn chúng ta bao nhiêu.(Úc Trẫm)
Viện trưởng Úc Trẫm đầy tự tin nói ra những lời hùng hồ, khóe miệng Vũ Trường Không hơi giật giật.
- Viện trưởng, tuy ta không muốn đọa uy danh của Học Viện nhưng ta vẫn phải đích chính lại. Đông Hải Học Viện nếu xét về thiên tài Hồn Sư thì Học Viện của chúng ta không có mấy người trừ mấy người chúng ta. Hằng năm, thiên tài Hồn Sư xin vào Sử Lai Khắc Học Viện rất nhiều mà tài nguyên cung cấp cùng phương pháp dạy học đều cao hơn.
Úc Trẫm sắc mặt một hắc nhìn Đường Long, hắn chỉ khoát lác đề tăng sĩ khí của mọi người mà thôi. Thực chất, hắn là biết một chút Đông Hải Học Viện nội tình là không bằng Sử Lai Khắc Học Viện.
Vũ Trường Không phê bình từng người một mà khen ngợi Đường Long, Vũ Trường Không muốn học viên của mình học tập kỹ xảo chiến đấu, hắn kêu Đường Long làm mẫu.