Sáng sớm, trong Hotel phòng 305 lần lượt Chizuru và Mami mở mắt ra. Chizuru giật mình khi thấy Mami ở bên cạnh mình.
- Cô sao lại ở đây?(Ichinose Chizuru)
- Ta sao lại không thể ở đây? Với lại, gian phòng 305 là ta trước đó thuê cùng với Ryu ân ái.(Nanami Mami)
- Được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa. Cả hai đều là nữ nhân của anh nên đừng có cải nhau.
- Bọn em không có cãi nhau, chỉ là tò mò vì sao đối phương lại ở trên giường thôi.(Ichinose Chizuru)
Ryu chậm rãi giải thích cho Chizuru nghe, cậu ở lại bồi tiếp Mami với Chizuru tới trưa mới rời khỏi, Chizuru được Mami nhờ quản gia đưa về ký túc xá đang trọ. Ryu từ Hotel rời đi không có tới Mochizuki Geranal Hospital mà tới điểm hẹn với Momokino Yuu. Yuu thích thứ gì thì hắn mua lại cho nàng thưởng thức, cả hai đi vào khu vui chơi để tận hưởng mà vì song nhũ của Yuu quá khổ không thiếu nhiều người nhìn hắn ghen tỵ và khóc thầm trong lòng.
Ryu không thích những người khác dùng ánh mắt thèm thuồng của mình nhìn Yuu nên dẫn nàng đi nơi khác, lần này cả hai đi vào khu mua sắm.
- Phục vụ, ngươi giúp ta vì nàng phối trí vài bộ quần áo đẹp.
- Không thành vấn đề, thưa ngài.(Phục vụ)
Phục vụ nhìn Ryu điển trai liền hâm mộ và ghen tỵ với Momokino không thôi, nhất là nhìn đôi song nhũ của nàng càng than thở. Yuu nhìn giá cả những bộ quán áo ở đây liền biến sắc phải biết một chiếc áo ở đây bằng số tiền nửa năm di làm của nàng, ngay khi định nói gì đó thì nhân viên liền đẩy nàng vào trong.
- Đẹp… không?(Momokino Yuu)
- Tuyệt.
Ryu hai mắt tỏa sáng khi chứng kiến quần áo trên người Yuu đang mặc, cậu hài lòng bảo phục vụ đưa y phục Yuu vừa thử gói lại, hắn mua thêm vài y phục sau đó dẫn Yuu tới tiệm nội y, khi hai người bước vào trong thì một nữ hài có mái tóc ngắn được buộc bằng ruy băng màu xanh lam, trên người mặc áo len cổ lọ với nhiều loại váy ngắn có hoa văn khác nhau. Cô có ngoại hình trẻ trung và có một bộ ngực khá lớn và đôi chân dài mảnh mai.
- Theo tiên đoán thì ở đây ta sẽ gặp được ý trung nhân của mình.(Sarashina Ruka)
Ruka nhìn trên điện thoại bói toán đi vào trong cửa hàng nội y, vừa vặn một trung niên nam nhân dẫn theo bà xã mình đi vào, hắn nhân lúc vợ mình không để ý mà đi tới ve vảng Ruka. Ruka không chú ý bị trung niên nam nhân chiếm tiện nghi bằng cách bóp mông của nàng.
- A, biến thái.(Sarashina Ruka)
Chát
Ruka cảm nhận mông mình bị người bóp liền thét lên thất thanh kèm theo là một tiếng vả mặt vang dội.
- Ngươi…(Trung niên nam nhân)
- Ngươi cái gì? Lão sắc lang, nhân cơ hội bổn cô nương không chú ý chiếm người ta tiện nghi.(Sarashina Ruka)
- Hỗn trướng, con đĩ cái dám mê hoặc chồng bà.(Vợ trung niên)
Vợ trung niên nam nhân thấy chồng mình bị đánh liền hùng hổ dọa người lao tới định tát Ruka nhưng một bàn tay ngăn cản nàng hành vi.
- Bỏ tay của ngươi ra.(Vợ trung niên)
- Uy, hắn trước tiên sờ mông cô ấy mới bị tát. Ngươi đừng có hành động thiếu suy nghĩ.
- Ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của chúng ta sao?(Vợ trung niên)
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là người sai trước là chồng. Hảo hảo quản tốt chồng mình đi, đừng để hắn khi nào cho mình cắm sừng mà không biết.
- Tiểu tử, ngươi nói cái gì?(Trung niên nam nhân)
Trung niên nam nhân tức lộn ruột lao tới vươn nấm đấm về phía Ryu dự tính đánh cậu nhưng bị cậu dùng một ngón tay hời hợt cho cản được.
- Đúng là một đôi vợ chồng không nói lý lẽ, đã vậy thì ta giáo huấn các ngươi một trận đi.
Ryu lưỡng cước đạp bay đôi vợ chồng ra ngoài tiệm nội y, toàn bộ quá trình Ruka nhìn ở trong mắt mà nàng hưng phấn không thôi.
- Chúng ta đi thôi, Yuu.
- Ân.(Momokino Yuu)
Ruka tính đi tới bắt chuyện làm quen nhưng nàng thấy Ryu đi cùng cô gái khác thì trong lòng có thất lạc, có điều nàng kiên trì phải câu dẫn Ryu cho bằng được. Yuu ban nãy vẫn ở trong phòng thay đồ để thử nội y không có chứng kiến tình cảnh bên ngoài nên không biết.
- Yuu, em có muốn đi tới chỗ nào không?
- Tới nhà ta được không?(momokino Yuu)
- Được.
Ryu dẫn theo Yuu ra khỏi trung tâm mua sắm hướng về chỗ đậu xe lấy xe của mình đi theo chỉ dẫn của nàng chạy về nhà. Ryu để những túi xách xuống bàn xoay đầu lại thấy Yuu nhìn mình với ánh mắt kiên quyết.
- Yuu, em…
Ryu chưa nói hết lời thì Yuu bất ngờ lao tới ôm hôn nhiệt tình vô cùng làm hắn khá bất ngờ nhưng cũng không từ chối cả hai cứ thế tràn đầy vong tình. Trong lúc hôn Yuu thì bàn tay ấn vào nhũ hoa của nàng làm cho giật mình không thôi sau đó là tiếng rên rỉ.
- Ưm… Ưm… Ryu… anh đừng… Ưm… có ấn.(Momokino Yuu)
Ryu làm càng không lưu tình nắn bóp song nhũ khủng của Yuu, cảm giác cầm không hết một tay mà yêu thích không thôi sau đó hắn nhịn không được nữa bắt đầu cởi bỏ chiếc váy của nàng để lộ ra nội y màu xanh vô cùng có sức sống. Yuu không hề phản đổi mà ngược lại còn dùng tay gỡ bỏ nội y của mình để lộ ra một thân thể tuyệt đẹp trước mặt Ryu.
Ryu thấy thế liền nhào ở trên ngực nàng ngậm lấy một viên hồng đào khiến Yuu phát ra tiếng rên rỉ.
- Ưm… Ưm… sướng quá… Ưm… lưỡi của anh… Ưm… đang… liếm nhũ hoa của em.(Momokino Yuu)
Ryu ấn mặt mình vào khe ngực giữa song nhũ của Yuu không ngờ lắc đầu làm cho nàng nhịn không được ửng đỏ khuôn mặt đồng thời nàng cảm nhận được bàn tay của Ryu đang trợt xuống dưới sau đó thân thể bị ép vào tường. Kế tiếp, nàng phát giác có thứ gì đó đâm vào âm hộ của mình kèm theo đau đớn truyền tới.
- AAAAA, đau quá.(Momokino Yuu)
Ryu ra hiệu cho Yuu tiến tới ghế sofa nằm xuống, cậu di chuyển theo mà hông nhấp liên tiếp khiến cho dâm thủy chảy ra thuận theo bắp đùi của Yuu nhiễu xuống sàn.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… Ahhhh… anh… đúng là… Ahhhh… thô bạo… Ahhhh… khi… Ahhhh… đẩy nó vào trong.(Momokino Yuu)
Ryu không chỉ nhấp hông mà miệng như dã thú không ngừng ở song nhũ khủng của Yuu cắn hoặc liếm láp.
- Ahhhh… Ahhhh… ngực của em… Ahhhh… về sao… Ahhhh… còn có tác dụng… Ahhhh… không thể để anh… tàn phá… Ahhhh… được.(Momokino Yuu)
- Hắc hắc, điều đó là không thể. Ngực của em quá khủng thu hút tầm mắt của anh, không thể ngó lơ được.
Phạch Phạch Phạch
Ryu xoay người Yuu lại để nàng nằm ở trên ghế sofa, mặt lại chui vào khe ngực tận hưởng gò má được song nhũ mềm mại lẫn co giãn tác động.
- Ahhhh… em nghĩ… Ahhhh… mình… sẽ ra mất… Ahhhh… Ahhhhh.(Momokino Yuu)
- Ahhhh… Ahhh… ánh sáng… Ahhhh… em thấy ánh sáng… thiên đường… Ahhhh… mời gọi em.(Momokino Yuu)
- Kích thích nhiều quá dẫn tới nói mê sảng sao?
Ryu không ngờ mình kích thích lại làm cho Yuu lâm vào mê sảng, cậu vẫn không quan tâm mà nhấp hông của mình, trong phòng hiện giờ không ngừng vang lên âm thanh thống khổ lẩn vui sướng hòa quyện cùng tiếng thở gấp.
Phạch Phạch Phạch
Đôi nhũ phong của Yuu làm cho Ryu chơi không có lối về, mãi cho đến khi Yuu dùng bàn tay cào cáu trên lưng làm cho cậu nhột mới phản ứng lại.
- Ahhhh… Ahhhh… anh làm gì… mà thất thần… Ahhhh… vậy?(Momokino Yuu)