- Uy, đại sư huynh tại sao thiếu ta?(Kinh Tử Yên)
- Tốt, cũng coi như ngươi một cái. Cứ như vậy quyết định. Nam Nam, Tiêu Tiêu, Na Na các ngươi cũng lưu lại, Mặc Hiên bên kia thì học viện có có sắp xếp. Đại Lâu, ngươi cũng cùng Hiên lão sư lưu lại tiếp tục chúng ta Hồn Đạo Đường công việc.(Bối Bối)
- Đại sư huynh.(Hoắc Vũ Hạo)
- Hử?(Bối Bối)
- Hành động lần này hết sức trọng yếu nhưng chúng ta Đường Môn cũng hay là muốn lưu lại một chủ sự người. Ngươi cũng lưu lại, lần này tùy Nhị sư huynh cùng Tam sư huynh dẫn đội mà ngươi ở nhà trấn giữ, chúng ta cũng có thể yên tâm.(Hoắc Vũ Hạo)
- Vũ Hạo nói đúng. Bối Bối, ngươi lưu lại đi. Ta cũng phải tham dự vào nên không có quản Đường Môn sự vụ được. Chúng ta Đường Môn chuyện tình đủ nhiều, ngươi cũng đi ném cho Nam Nam cùng Tiêu Tiêu, các nàng áp lực quá lớn.
- Mặc dù ta biết ngươi nói cũng là lời nói thật nhưng ngươi cũng không suy nghĩ cảm thụ của ta sao?(Bối Bối)
Bối Bối cho tới bây giờ cũng không phải là một cái do dự không chừng người, hắn cũng biết Đường Môn cần mình lưu lại, lần này giải cứu hành động không thể ảnh hưởng cả tông môn phát triển.
- Tốt, cứ như vậy đi. Lần này, Vũ Hạo dẫn đội mà mọi chuyện nghe theo hắn an bài. Vũ Hạo, bởi vì cái gọi là việc nhân đức không nhường ai, đem mọi người giao cho ta và ngươi mới có thể yên tâm. Các ngươi từng cái cũng muốn cho ta bình an trở lại.(Bối Bối)
- Cuối cùng, có thể hoạt động gân cốt một chút. Ta đã nhịn quá lâu rồi.
Đường Long đứng lên duỗi người liền khiến xương cốt vang lên vài tiếng. Đôi mắt của Đường Long lóe lên hàn quang cùng sát ý nồng đậm.
Giang Nam Nam cùng Tiêu Tiêu mặc dù đều có chút không muốn nhưng Bối Bối đã quyết định nên các nàng cũng không nên nói thêm cái gì. Vốn là Bối Bối tính toán ngay cả Hòa Thái Đầu đều không cho đi nhưng suy nghĩ đến chuyện lần này nguy hiểm, cần Hòa Thái Đầu cung cấp mạnh hơn hỏa lực mới xác định để cho hắn đi.
Mọi người trở về phòng của mình thu nhập đồ đạc sau đó tập trung ở Diễn Võ Trường. Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu, Từ Tam Thạch, Quý Tuyệt Trần, Kinh Tử Yên, Diệp Cốt Y cùng Nam Thu Thu. Tổng cộng bảy người, 6 vị Hồn Đế và 1 vị Hồn Thánh. Bên phía khác đứng là Đường Long, Đường Nhã, Diệp Tịch Thủy, Long Tiêu Dao, Vũ Mộng Đình tổng cộng 5 vị Phong Hào Đấu La mà trong đó gồm 1 vị Bán Thần, 4 vị Cực Hạn Đấu La.
Đội hình Đường Môn cử đi giải cứu cực kỳ xa hoa, hơn xa những nhánh khác cử người đi Nhật Nguyệt Đế Quốc cứu người.
- Tiểu sư đệ, chuyến này hung hiểm, mọi người an nguy ta liền giao cho ngươi. Ta chỉ nói một điểm, vô luận gặp gỡ tình huống nào, các ngươi đều phải còn sống trở về. Vì Đường Môn cũng vì chính các ngươi.(Bối Bối)
- Đại sư huynh, ta nhất định đem mọi người bình an mang về.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tốt, lên đường đi.(Bối Bối)
Mọi người dưới sự hướng dẫn của Bối Bối rời khỏi Đường Môn đi tới Sử Lai Khắc Học viện.
- Đúng rồi. Bối Bối, ngươi kia tranh vẽ cũng không cho tiểu sư đệ xem một chút. Đường lão không phải đi quá kia cái gì Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn sao? Nơi đó nói không chừng có thứ mà ngươi cần đồ đây?(Từ Tam Thạch)
- Ờ ha, ta quên mất. Đường lão, ngài nhìn thử xem từng thấy này hai loại thực vật. Ta lúc đầu ở Càn Khôn Vấn Tình Cốc thời điểm, bọn họ tựu cho ta đề kỳ, ý tứ đại khái là muốn cứu Thiên Nhã tựu cần này hai loại đồ mới được.(Bối Bối)
Vừa nói, Bối Bối từ ngực mình trân trọng lấy ra một cái sách, đem sách triển khai, lộ ra bên trong hai bức họa công tinh mỹ tranh vẽ. Thứ nhất trương là một đóa hoa màu hồng phấn đại hoa, mê người màu hồng cánh hoa nở rộ, rung động lòng người. Thứ hai trương là một đám giống như màu lam như thủy tinh cây cỏ.
- Là Khỉ La Úc Kim Hương tiên thảo.
Bối Bối nghe được Đường Long gọi được danh tự của thứ nhất trương liền kích động.
- Đường lão, ngài nhận biết nó sao?(Bối Bối)
Bối Bối khi từ Càn Khôn Vấn Tình Cốc trở về tìm tốt nhất họa sĩ, phóng ra một lần ảo ảnh đem hai loại hoa vẽ đi ra ngoài nhưng bức tranh vẻ đi ra thì thần vận cũng cụ bị. Bối Bối từng đi hỏi lần sở hữu Sử Lai Khắc học viện cường giả cùng với Sử Lai Khắc Thành bên trong các loại cửa hàng, nhưng không có một người có thể nói cho hắn biết này hai loại đồ là cái gì.
- Ừ, ta nhận biết nó. Nó là một loại tiên thảo có thể phụ trợ người hấp thu đề cao Hồn Lực, đặc biệt nếu để cho người có Võ Hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp phục dụng liền bủ đắp Võ Hồn thiếu hụt tiến hóa thành Cửu Bảo Lưu Ly Tháp Võ Hồn.
- Ở Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có tồn tại Khỉ La Úc Kim Hương. Ta từng tới đó vài lần thấy được vài buội Khỉ La Úc Kim Hương đã sản sinh linh trí của riêng mình.
- Về phần trương thứ hai thì ta đoán không sai là Bát Giác Huyền Băng Thảo. Có điều, vì để chắc chắn cần tới một chuyến Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn hỏi thăm Khỉ La Úc Kim Hương 10 vạn năm sinh sống ở trong đó.
Đoàn người đi tới Sử Lai Khắc Học viện môn liền bị một đoàn người đi hướng ngược lại đi tới cản đường, nhìn đồng phục hẵn là Ngoại viện đệ tử. Bọn họ không nói hai lời liền muốn đám người Bối Bối tránh sang một bên, Hoắc Vũ Hạo làm sao cùng những thứ này niên đệ, học muội môn chấp nhặt, khẽ mỉm cười theo bản năng lướt ngang một bước, tựu muốn đem đường nhường lại. Bất quá, hắn rộng lượng cũng không phải là tất cả mọi người rộng lượng.
- Uy, ngươi có chút khí tiết có được hay không? Các ngươi hiểu không biết lễ phép, trưởng giả vì trước đạo lý cũng không biết sao? Nhanh lên nhường đường.(Nam Thu Thu)
- Wow, mỹ nữ a! Ngươi là ở đâu ra? Ta làm sao chưa từng thấy ngươi?(Thanh niên)
- Ít nói nhảm, nhanh lên nhường đường. Nếu không đánh mẹ của ngươi cũng không nhận ra ngươi.(Nam Thu Thu)
Hai bên gằng co với nhau hồi lâu thì Nam Thu Thu dẫn đầu thả ra Võ Hồn của mình, đám người trước mặt nàng đều hoảng sợ khi Nam Thu Thu triển lộ ra Hồn Vương thực lực.
- Đủ rồi, chúng ta không có thời gian để dây dưa với bọn họ, thoại nhìn bọn họ là người của Học viện. Đợi khi chúng ta làm xong việc trở về tìm bọn họ tính sổ sách.
Đường Long lên tiếng thì không ai phản đối, ở đây thì Đường Long có quyền lên tiếng nhất dù Long Tiêu Dao hay Diệp Tịch Thủy có thực lực gần bằng cũng không có mở miệng. Đường Long dẫn đoàn người đi vào trong Học viện mà bên cạnh một tên bán hàng rong mở miệng.
- Ta khuyên các ngươi nên tìm cơ hội mà đi xin lỗi bọn hắn đi. Các ngươi không biết nhưng chúng ta biết sự tính của bọn hắn. Vừa rồi, nam tử đi đầu khi biết tên của hắn đoán chừng các ngươi cũng biết hắn là ai.(Bán hàng rong)
- Hắn tên là Hoắc Vũ Hạo.(Bán hàng rong)
Đám Ngoại viện đệ tử sắc mặt biến thành xanh mét mà bán hàng rong lại nói cho bọn họ tin tức nặng ký khác.
- Người vừa lên tiếng vừa nãy là người dẫn đội giành được Đấu Hồn Đại Tái Quán Quân năm trước, hắn tên là Đường Long, qua mấy năm có tin đồn đã tấn thăng lên làm Phong Hào Đấu La, phong hào Long Thần.(Bán hàng rong)
- Đại thúc, mới vừa rồi người kia chính là thượng một lần Toàn Bộ Đại Lục Cao Cấp Hồn Sư Học viện Đấu Hồn Đại Tái dẫn dắt đoàn đội cuối cùng ngăn cơn sóng dữ đạt được vô địch.(Thiếu nữ)
- Ta cũng không hiểu rõ lắm nhưng Học viện chỉ có một người mà thôi.(Bán hàng rong)
Đường Long dẫn mọi người tới Hải Thần Đảo, mọi người không cần thuyền mà đạp nước lượt đi, kỹ thuật Thủy Thượng Phiêu được Đường Long truyền rộng rãi trong Học viện, chỉ cần ai có thiêu phú học tập được đều có thể sử dụng. Đi tới Hải Thần Các, Hoắc Vũ Hạo không có trực tiếp đi vào mà là hướng kia gốc cây như cũ tươi tốt hoàng kim thụ quỳ xuống cung kính dập đầu lạy ba cái.
- Đứng lên đi, những người được phép vào Hải Thần Các đều tiến vào.(Huyền Tử)
Không phải bất kỳ người nào cũng có thể vào Hải Thần Các. Bối Bối, Từ Tam Thạch bọn họ tự nhiên cũng hiểu, mang theo đối với Sử Lai Khắc học viện không hiểu rõ lắm Nam Thu Thu cùng Diệp Cốt Y ở một bên chờ chực. Hai người Đường Long và Hoắc Vũ Hạo bước vào trong thấy được Huyền lão thì ở lầu một bàn dài vị trí đầu não ngồi, không chỉ là hắn, những khác Hải Thần Các túc lão cửa, bao gồm Đại sư tỷ Trương Nhạc Huyên ở bên trong, người cũng đã đến đông đủ.
- Trước ngươi bế quan, Bối Bối tạm thay thế vị trí của ngươi, hiện tại ngươi trở lại tựu trở về vị trí cũ.(Huyền Tử)
Hoắc Vũ Hạo vâng lời sau đó mới về vị trí của mình.
- Tốt, mọi người đến đông đủ, Hải Thần Các hội nghị bắt đầu. Chúng ta lần này đề tài thảo luận chỉ có một.(Huyền Tử)
Hải Thần Các hội nghị kéo dài thời gian rất dài, lần này suốt hai canh giờ mới kết thúc.
Mãi cho đến xế chiều, Hoắc Vũ Hạo và Đường Long mới từ Hải Thần Các đi ra, hắn cũng không có cùng mọi người nói thêm cái gì, chẳng qua là nói cho mọi người biết sáng mai liền đi lên đường sau đó liền mang theo mọi người ngược về Đường Môn. Mọi người bận việc để chuẩn bị cho chuyến đi giải cứu, tất cả bận rộn đến nửa đêm mới đi ngủ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bối Bối mang theo Đường Môn tương ứng tự mình vì bọn họ tiễn đưa, vẫn đưa ra Sử Lai Khắc Thành mới dừng bước lại. Trừ Đường Long có Long Dực thì ai nấy đền trang bị Cấp 7 Phi Hành Hồn Đạo Khí do Hiên Tử Văn đích thân chế luyện, cụ bị tốc độ và linh hoạt với phòng ngự. Hơn nữa còn là căn cứ mỗi người bất đồng vóc người đặc biệt vì bọn họ độ thân làm theo yêu cầu.
Mọi người dựa vào Cấp 7 Phi Hành Hồn Đạo Khí ở trên không trung phi hành. Hoắc Vũ Hạo bay ở phía trước nhất, Hòa Thái Đầu, Từ Tam Thạch chia ra sau lưng hắn hai bên, sau đó mới là Quý Tuyệt Trần, Kinh Tử Yên, Diệp Cốt Y cùng Nam Thu Thu.
Trong mọi người, Quý Tuyệt Trần đối với Phi Hành Hồn Đạo Khí là nhất không thích ứng, hắn bình thời trừ mình kiếm ở ngoài, căn bản sẽ không nhận sờ những khác trang bị. Nếu không phải bởi vì lần có đánh, hắn sợ rằng sẽ trực tiếp cự tuyệt đi trước. Lúc này, khống chế Phi Hành Hồn Đạo Khí, thực tại có chút trúc trắc, hơn nữa cái kia anh tuấn trước mặt bàng cũng lộ ra vẻ càng phát ra lạnh như băng.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Đường Long chào hỏi đám người Diệp Tịch Thủy sau đó Long Dực một vỗ liền đưa thân hình phi lên cao hóa thành tàn ảnh lượt đi, đám người Diệp Tịch Thủy hóa thành lưu quang đuổi theo.
Hoắc Vũ Hạo mang theo mọi người không có trực tiếp bay tới Nhật Nguyệt Đế Quốc mà hướng về phía Nam là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, qua Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ là Tinh La Đế Quốc cảnh nội nhưng hắn không thể mang theo mọi người bay qua Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Vì vậy, đến gần Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì Hoắc Vũ Hạo mới bắt đầu chuyển hướng, hướng phương Tây Nam tiếp tục phi hành, kéo dài khoảng cách Tinh Đấu Đại Sâm Lâm ước chừng vài chục dặm ngoài tiến vào Tinh La Đế Quốc cảnh nội.
Kế tiếp đổi hướng tiếp tục hướng Nam trực tiếp lướt qua Tinh La Đế Quốc, nhờ có Cấp 7 Phi Hành Hồn Đạo Khí để mọi người phi hành quá nhanh, hơn một canh giờ thì đoàn người đã tiến nhập Tinh La Đế Quốc phúc địa.
- Tiểu sư đệ, chúng ta đây là đi như thế nào? Ta làm sao cảm thấy phương hướng có chút không đúng?(Từ Tam Thạch)
- Không có gì không đúng cả, chúng ta chính là muốn nhiễu một cái vòng luẩn quẩn sau đó lại tiến vào Nhật Nguyệt Đế Quốc cảnh nội. Thời gian hội trưởng một điểm nhưng như vậy mới có thể xác thực bảo vệ kế hoạch chúng ta thành công.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ừ.(Từ Tam Thạch)
Bay được một lúc thì mọi người dừng lại nghỉ ngơi cùng ăn cơm, khi nghỉ đủ liền xuất phát lên đường. Hoắc Vũ Hạo trước đây từng trải qua Thiên Đấu Thành đặt Dò Xét Hồn Đạo Khí phát hiện gây nên phiền phức không cần thiết nên hắn học khôn dẫn mọi người né xa thành thị. Đoàn người phi hành đến khi sắc trời dần đen chuẩn bị hạ xuống thì Nam Thu Thu đột nhiên kinh hô.
- Các ngươi nhìn bên kia là cái gì?(Nam Thu Thu)
Mọi người theo bản năng hướng phía trước dõi mắt trông về phía xa, lòng của mỗi người Thần đều không hẹn mà cùng bị chấn hám. Hoắc Vũ Hạo khóe miệng toát ra vẻ tươi cười, hắn bước đầu mục đích cuối cùng đã tới.
- Đó là biển rộng, có gì ngạc nhiên? Trời chiều xuống núi thời điểm, ánh mặt trời chiếu rọi ở trên biển rộng, chính là như vậy cảnh tượng.
- Tại sao có thể có biển? Vũ Hạo, chúng ta đây là đang nơi nào?(Kinh Tử Yên)
- Nơi này hẳn là Tinh La Đế Quốc Nam Hải ven bờ, chúng ta trải qua một ngày phi hành đã xuyên qua Tinh La toàn cảnh. Ngày mai, chúng ta sắp tiến vào biển sau đó kéo dài đường ven biển hướng Tây phi hành, từ trên biển rộng đường vòng tiến vào Nhật Nguyệt Đế Quốc cảnh nội.(Hoắc Vũ Hạo)
- Vì sao lại phải luẩn quẩn như vậy?(Kinh Tử Yên)
- Hiện tại, chỉ sợ Nhật Nguyệt Đế Quốc biên cảnh đã bị Dò Xét Hồn Đạo Khí bao trùm. Muốn lẻn vào Nhật Nguyệt Đế Quốc không bị phát hiện là không được.(Hoắc Vũ Hạo)
- Vì vậy, Huyền lão quyết định lần này giải cứu hành động một sáng một tối. Học viện các cường giả, chính là minh cái kia một đường mà chúng ta chính là ám một đường. Huyền lão bọn họ chịu trách nhiệm hấp dẫn Nhật Nguyệt Đế Quốc chú ý mà mục tiêu của chúng ta chính là cứu người.(Hoắc Vũ Hạo)
- Chỉ bằng chúng ta mấy người có thể đưa bọn họ cứu ra?(Nam Thu Thu)
- Ngươi cũng cảm thấy không thể nào, địch nhân tự nhiên cũng sẽ cảm thấy không thể nào. Bọn họ chỉ cần có thể vẫn thấy Huyền lão cùng học viện cao tầng chỗ ở đối với phía sau phòng ngự cũng dĩ nhiên là sẽ có thư giãn. Hơn nữa, ngươi đã quên một chuyện, chúng ta muốn cứu người cũng không phải là người bình thường, bọn họ từng cái cũng có không tầm thường lực chiến đấu.(Hoắc Vũ Hạo)
- Mọi người thêm chút sức, chúng ta bay đến bờ biển hôm nay tựu nghỉ ngơi, buổi tối bắt hải ngư cho các ngươi làm thiêu nướng ăn.(Hoắc Vũ Hạo)