- Điện hạ, ngài nói Thánh Linh Tông có thể đánh bại Đường Môn sao? Hôm nay xem ra, Đường Môn toàn thân thực lực quả thật không kém. Bản Thể Tông lại cũng thua ở trong tay bọn họ.(Kính Hồng Trần)
- Bàn về cá nhân thực lực, Thánh Linh Tông chưa chắc có thể so sánh Bản Thể Tông mạnh nhưng ngươi đừng quên Thánh Linh Tông là lai lịch gì. Sự hiện hữu của bọn hắn, cùng Bản Thể Tông không giống nhau.(Từ Thiên Nhiên)
- Tà Hồn Sư đáng sợ nhất địa phương cũng không phải thực lực, mà là cái kia tà chữ. Dĩ nhiên, những thứ này cũng không trọng yếu, vô luận lần này cuộc so tài cuối cùng là người nào đoạt giải quán quân, cái này tuổi trẻ một đời người nổi bật cửa đều chỉ có hai cái lựa chọn, hoặc là thần phục, hoặc là tử vong.(Từ Thiên Nhiên)
- Điện hạ, ngài có nắm chắc khiến cho Long Thần Đấu La thần phục sao?(Kính Hồng Trần)
Từ Thiên Nhiên nghe Kính Hồng Trần câu hỏi nhất thời trầm mặc, hắn là không có nắm chắc để Long Thần Đấu La – Đường Long thần phục với mình, dù hắn có vận dụng đến lực lượng của Nhật Nguyệt Đế Quốc cũng không giữ được Long Thần Đấu La, chứ nói chi đến để hắn thần phục.
- Hừ, dù hắn không thần phục thì ta cũng có cách để hắn thần phục.(Từ Thiên Nhiên)
- Bên cạnh hắn những nữ hài kia, tam xem rất quan trọng với hắn. Chỉ cần bắt được các nàng thì mọi chuyện đều dễ nói.(Từ Thiên Nhiên)
Đường Môn mọi người trở lại Minh Duyệt tửu điểm, căn bản là không đủ lực tổng kết hôm nay trong trận đấu lợi hại đều đang tại trước tiên trở về phòng nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi đủ gần hai canh giờ, Đường Môn mọi người mới đi vào phòng ăn ăn cơm, tại trong phòng ăn, bọn họ cũng nghênh đón lưỡng vị khách nhân. Chuẩn xác mà nói thị hai vị công chúa điện hạ.
Ăn xong thì Bối Bối cùng Hoắc Vũ Hạo đi tới Duy Na công chúa và Cửu Cửu công chúa tới Minh Duyệt tửu điếm tầng chót thuộc loại Tuyết Ma tông trong phòng khách. Ở đây, Đường Long đã có mặt sẵn chờ bọn họ nhưng khi bước vào liền cảm giác không đúng, bên trong Tinh Thần Lực phun trào mà không ngừng đối oanh nhau.
Duy Na nhìn lại thì phát hiện Long Ngạo Thiên đang chật vật chèo trống mà Đường Long bình thản ở trên ghế nhìn Long Ngạo Thiên.
- Hai người là chuyện gì xảy ra?(Duy Na)
- Không có gì, chỉ là hắn muốn lĩnh giáo ta Tinh Thần Lực tạo nghệ mà thôi.
- Đúng vậy, ta khi gặp mặt Long Thần Đấu La cùng với chứng kiến trước đó tràng cảnh liền biết Long Thần miện hạ ở Tinh Thần Lực phương diện rất sâu kiến giải nên mới giao phong thử.(Long Ngạo Thiên)
- Hai vị công chúa chuẩn bị khi nào rời đi?
- Chờ đại hội kết thúc lại đi. Nếu như Minh Duyệt tửu điểm không tiếp tục chiêu đãi chúng ta, chúng ta đang ở phụ cận tìm một cái quán rượu trụ lại.(Hứa Cửu Cửu)
- Ta khuyên các ngươi không nên làm như vậy.
- Vì sao?(Duy Na)
- Ta cảm giác được khi Toàn Bộ Đại Lục Thanh Niên Hồn Sư Đại Tái kết thúc thì Thái tử Từ Thiên Nhiên sẽ có đại động tác mà mục tiêu là nhằm vào các chiến đội, nhất là chiến đội thu được Quán quân.
- Lúc đó, hai vị công chúa rất có thể bị liên lụy vào.
Nghe vậy, Duy Na công chúa và Cửu Cửu công chúa đều biến sắc. Các nàng không ngờ Từ Thiên Nhiên lại to gan lớn mật như vậy.
- Từ Thiên Nhiên có dã tâm thống nhất Đấu La Đại Lục mà Sử Lai Khắc cùng Đường Môn, kể cả Thiên Hồn Đế Quốc và Tinh La Đế Quốc cũng không ngoại lệ. Tin tưởng, hắn biết nhị vị công chúa có mặt tại Nhật Nguyệt Đế Quốc sẽ cử người bắt làm tù binh.
- Ta đoán chừng Bản Thể Tông đã cử cường giả tới lẫn vào trong Nhật Nguyệt Đế Quốc nhưng khó lòng đảm bảo được chu toàn. Tốt nhất, nhị vị vẫn rút lui trước đi.
Duy Na công chúa và Cửu Cửu công chúa nhìn nhau đều gật đầu, các nàng sẽ rút lui nhưng đỉnh cao chiến lực không có thu lại, các nàng đều bén nhạy nhận ra Nhật Nguyệt Đế Quốc càng ngày càng cường thế mà căn cứ phân tích của bọn họ tại đang tiến hành đại hội hậu bọn họ nhất định có âm mưu.
Đường Long trở về phòng của mình liền nhận ra sau lưng mình có cái đuôi nhỏ, hắn hơi thả ra Tinh Thần Lực liền nhận ra khí tức quen thuộc liền mỉm cười không có lên tiếng vạch trần mà đi tới một gian phòng. Hắn không có gõ cửa mà đẩy cửa tiến vào, bên trong thình lình là Mộng Hồng Trần.
- Long ca, huynh tới thăm muội sao?(Mộng Hồng Trần)
- Ừ, mấy ngày nay giam lỏng muội thật làm ta đau lòng.
Đường Long cưng chiều vuốt ve mái tóc của Mộng Hồng Trần, thân thiết ở trên trán của nàng tặng cho một nụ hôn.
Bên ngoài, Nam Thu Thu áp tai mình lên cửa lắng nghe động tĩnh bên trong, nàng khi biết được Đường Long bên trong có nữ hài liền nghiếng răng nghiếng lợi. Nàng nhẹ nhàng đẩy cửa phòng lộ ra khe hở để có thể nhìn vào bên trong. Mọi hành động của nàng đều không tránh thoát được cảm nhận của Đường Long.
- Mộng nhi, ta đoán khi đại tái kết thúc thì ngươi gia gia cùng Thái tử sẽ có dị động. Ngươi có tình báo gì không?
- Ta xác thực là có chút tình báo nhưng ta có một thỉnh cầu. Không biết Long ca có thể đáp ứng hay không?(Mộng Hồng Trần)
- Nói đi, chỉ cần không phải quá đáng thì huynh đều đáp ứng.
- Thỉnh cầu của muội rất đơn giản, một khi chiến tranh xảy ra thì huynh có thể tha cho gia gia một mạng.(Mộng Hồng Trần)
- Chỉ là chuyện này thì ta có thể đáp ứng nhưng ta không nhắm chắc bảo toàn tính mạng của hắn. Dù sao, tấn công tam quốc có một phần là hắn nhúng tay vào.
Mộng Hồng Trần trầm mặc không nói lời nào, cuối cùng nàng ở trước mặt Đường Long lột hết quần áo của mình, e thẹn nhìn Đường Long.
- Đến đi, chẳng phải huynh rất muốn đạt được muội sao? Chỉ hy vọng, muội có thể thay gia gia kéo được chút hy vọng sống.(Mộng Hồng Trần)
- Muội sẽ không thất vọng trước quyết định này của mình.
Đường Long đưa tay nắm lấy vòng eo của Mộng Hồng Trần kéo nàng vào lòng mình sau đó đôi môi hai người dán cùng một chỗ, lưỡi Đường Long cạy hàm răng Mộng Hồng Trần luồn vào trong. Mộng Hồng Trần hai mắt trợn to nhìn Đường Long khuôn mặt gần trong gang tấc.
- Mmh… Mmh.(Mộng Hồng Trần)
Mộng Hồng Trần vùng vẩy nhẹ một hồi liền không có phản ứng mà tùy ý Đường Long muốn làm gì thì làm.
Hôn hít đủ rồi, Đường Long dời mặt mình ra, hắn thấy Mộng Hồng Trần khuôn mặt đỏ bừng liền bật cười. Bàn tay của hắn liền không thành thật ở trên người Mộng Hồng Trần du tẩu.
- Ưm… nhột quá…Ưm… huynh… làm gì…Ưm… ngứa quá.(Mộng Hồng Trần)
Mộng Hồng Trần bị Đường Long trêu đùa mà cơ thể không ngừng vặn vẹo, Đường Long ánh mắt lửa nóng nhìn Mộng Hồng Trần ở dưới thân mình vặn vẹo.
- Ưm… đừng mà… Ưm… huynh đừng làm… vậy… Ưm… muội chịu… không được.(Mộng Hồng Trần)
- Ưm… Ưm… cầu huynh… Ưm… bớt… dùng… Ưm… trò đó.(Mộng Hồng Trần)
Mộng Hồng Trần thụy nhãn mông lung nhìn Đường Long làm cho cậu càng muốn thương yêu nàng, cậu cúi người dùng lưỡi liếm núm vú của nàng.
- Ưm… không… Ưm… muội không… chịu đựng… Ưm… kích thích… Ưm… vậy. Huynh… Ưm… dừng lại… AAA.(Mộng Hồng Trần)
Mộng Hồng Trần chịu không được Đường Long kích thích liền lên cao trào, bên dưới của nàng âm hộ vung ra rất nhiều dâm thủy.
- Mộng nhi, muội nhìn ra nhiều chưa này.
- Hah… Hah… chẳng phải tại huynh… Hah… mà muội… Hah… ra nông nổi này sao?(Mộng Hồng Trần)
Mộng Hồng Trần mị nhãn như tơ lườm Đường Long mà nàng hành động khiến Đường Long khí huyết dâng trào.
- Hah… Hah… huynh cứ kích thích… Hah… muội… Hah… sao mà chịu được.(Mộng Hồng Trần)
Đường Long mỉm cười nhìn Mộng Hồng Trần, hắn không có nhân nhượng mà dùng đủ trò kích thích Mộng Hồng Trần, dù sao Đường Long đã nhịn khá lâu không động vào được nữ sắc nên giờ phải phóng túng một chút. Mộng Hồng Trần bị Đường Long nhiều lần dằn vặn đã đến giới hạn của mình, âm hộ đã phun nhiều dâm thủy cùng với cơ thể ửng đỏ lên.
- Mộng nhi, muội sẵn sàng chưa?
- Ừ, huynh chơi muội đến mức này mà từ bỏ thì muội khinh bỉ đấy.(Mộng Hồng Trần)
Đường Long nhếch mép cười khẽ, không chút khách khí đưa con c-c mình xâm nhập vào trong âm hộ. Mộng Hồng Trần nhíu mày thét thảm một tiếng.
- AAAAA, đau quá. Con c-c của huynh to quá.(Mộng Hồng Trần)
Đường Long c-c xâm nhập vào trong âm hộ liền có huyết chảy ra, kèm theo nhấp hông mà di động dần mang đến khoái cảm.
- Sướng… cảm giác thật sướng… con c-c… của anh… đang ở trong… tàn phá.(Mộng Hồng Trần)
- Đây là… cuộc đời của muội… ít thấy… cảm giác… mãnh liệt.(Mộng Hồng Trần)
Phạch Phạch Phạch
Con c-c không ngừng ra vào âm hộ mang theo chất lỏng trắng đục vươn vải, trong phòng vang lên từng âm thanh dụ hoặc làm cho Nam Thu Thu ở bên ngoài lén lút quan sát dị dạng, nàng bản thân sở hữu Á Long Võ Hồn nên phần nào có chút bản tính Long tộc, nàng ở khoảng cách gần quan sát cùng nghe những âm thanh bên trong đã khiến cả người khô nóng.
- Nữa đi… huynh cho muội… nhiều vào… muội vẫn muốn nhiều hơn.(Mộng Hồng Trần)
- Hăng quá hóa dỡ đấy. Với lại, muội đây là lần đầu nên giảm lại.
- Không… muội cảm giác… mình Hồn Lực… có tăng trưởng.(Mộng Hồng Trần)
Phạch Phạch Phạch
Đường Long để Mộng Hồng Trần ngồi ở trên đùi mình mà hai tay vòng ra trước bóp lấy cặp ngực của nàng mà xoa nắn, eo lại không ngừng nghỉ vận động một cách điên cuồng, thỉnh thoảng phun tinh dịch vào bên trong.
Qua một lúc, Mộng Hồng Trần bụng đã trương phình lên vì chứa quá nhiều tinh hoa của hai người.
- Muội… không… chịu nổi… huynh dừng lại… muội hết hơi rồi.(Mộng Hồng Trần)
Mộng Hồng Trần cơ bản đã đạt đến giới hạn của mình, nhất là bụng của nàng đã không có cách nào chứa đựng thứ gì. Nàng cầu xin Đường Long buông tha cho mình. Đường Long cũng thức thời dừng lại không có nhấp nữa mà rút c-c của mình ra, chất lỏng từ âm hộ chảy ra.
Đường Long không có vội mặc vào quần áo mà đi tới cửa đưa tay kéo cửa, Nam Thu Thu không kịp đề phòng té ngã vào lòng Đường Long, nàng bên dưới cạ lấy côn thịt thì sắc mặt đỏ lên.
- Long ca, muội… Mmh… Mmh.(Nam Thu Thu)
Đường Long trực tiếp ngăn miệng Nam Thu Thu lại, Nam Thu Thu không có phản kháng mà hưởng thụ nụ hôn Đường Long trao cho mình.
- Long ca, muội cũng muốn.(Nam Thu Thu)
Nam Thu Thu mị nhãn như tơ nhìn Đường Long, nàng giờ phút này đầu óc trống rỗng, chỉ biết mình muốn cùng Đường Long làm chuyện ngượng ngùng thôi. Đường Long nhìn Nam Thu Thu trạng thái liền biết nàng bị Võ Hồn ảnh hưởng một phần nên có chút dâm tà.
- Thu Thu, có muốn chơi lớn không?
- Chơi thế nào?(Nam Thu Thu)
- Hai chúng ta đều là Long Võ Hồn nên để Võ Hồn phụ thể đi.
- Được.(Nam Thu Thu)
- Võ Hồn Phụ Thể.(Đường Long/Nam Thu Thu)
Đường Long và Nam Thu Thu đều gọi ra Võ Hồn của mình tiến hành phụ thể, nháy mắt cả hai đều lăn xả với nhau. Mộng Hồng Trần khuôn mặt đỏ bừng vì dư ba chiến đấu toàn bộ đều bị nàng nhìn thấy hết.
- Hai người này là muốn điên cuồng một trận.(Mộng Hồng Trần)
Phạch Phạch Phạch
- Đúng rồi… phải mạnh vậy… ta mới thích… Cho muội nhiều hơn… khoái cảm đi.(Nam Thu Thu)
- Đây là muội đòi hỏi đấy.
Đường Long một tay bóp ngực nảy lên liên hồi do hông va chạm mà một tay lại nghịch hòn le ở âm hộ.
- Thích quá… cảm giác quá… sung sướng… muội rất muốn… cảm giác này… này hơn nửa.(Nam Thu Thu)
Phạch Phạch Phạch