Dù tranh tài thua với Long Ngạo Thiên thì Hoắc Vũ Hạo thua nhưng Đường Môn trước mắt vẫn còn là chiếm cứ ưu thế. Đối thủ ra sân trong ba người, Trần Luật nhất định là không cách nào nữa tiến hành đoàn chiến, cũng chính là đoàn chiến bị tước nhược một người.
Từ Tam Thạch đứng lên, chuẩn bị tranh tài mà trên mặt của hắn lần đầu tiên toát ra vẻ ngưng trọng. Đối thủ cường đại cũng làm cho trong cơ thể hắn ý chí chiến đấu bắt đầu hừng hực dấy lên.
- Đường Môn vị thứ hai đội viên ra sân.(Trịnh Chiến)
Từ Tam Thạch phi thân lên đài thì có một âm thanh truyền vào trong tai hắn.
Đường Long: Tam Thạch chỉ cần ngươi có thể chiến thắng được Long Ngạo Thiên thì ta sẽ kiếm cho ngươi một cô bạn gái.
Từ Tam Thạch trong miệng vang lên một tiếng to rõ thét dài, chân phải đột nhiên trên mặt đất đạp một cái, người cũng đã phóng người lên trong nháy mắt liền lên tranh tài thai. Bởi vì hưng phấn, sắc mặt của hắn thậm chí có chút ít đỏ lên, cả người hơi thở cũng trở nên có chút không ổn định nhưng phần này không ổn định giống như là sắp bộc phát núi lửa hoạt động tràn đầy lực áp bách.
- Vũ Hạo, hắn Võ Hồn là cái gì?(Bối Bối)
- Long Ngạo Thiên Võ Hồn hẵn là Bản Thể Võ Hồn – Da, sợ rằng ở Bản Thể Võ Hồn bên trong cũng là cực kỳ hiếm thấy tồn tại.(Hoắc Vũ Hạo)
- Đây không phải nói hắn không có sơ hở?(Bối Bối)
- Người này thật rất mạnh. Hắn Chiến kỹ nhất định là tự nghĩ ra, hơn nữa đối với kia lĩnh ngộ sâu đậm. Tu vi lại càng đã đến Thiên Nhân Hợp Nhất trình độ. Đối với hắn mà nói, trên thực tế có cần hay không Hồn kỹ cũng không có gì quá lớn khác nhau. Hắn bản thân chính là mạnh nhất Hồn kỹ.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tuy thực lực của hắn rất mạnh nhưng đối chiến với Vũ Hạo đã tổn thao một chút, cộng thêm hắn trúng Truy Hồn Đoạt Mệnh Diêm Vương Thiếp, nếu không kịp thời chữa trị sẽ dẫn đến mất mạng.
- Nhớ năm đó, A Tam dùng nó chơi chết một vị Hồn Đấu La 89 cấp.
Đường Long đúng lúc xuất hiện đưa tay đặt lên vai Hoắc Vũ Hạo đồng thời mở miệng, Hoắc Vũ Hạo nhất thời cảm nhận được Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực tiêu hao trong trận đấu với Long Ngạo Thiên cấp tốc khôi phục, những thương thế đã chịu cũng nhanh chóng lành lại.
- Đường Môn – Từ Tam Thạch.(Từ Tam Thạch)
- Tuyết Ma Tông – Long Ngạo Thiên.(Long Ngạo Thiên)
Kèm theo người trọng tài một tiếng tranh tài bắt đầu, Từ Tam Thạch lập tức thả ra của mình Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn bước nhanh hướng đối thủ phóng đi. Từ Tam Thạch lúc này chẵng khác nào là một đầu trâu điên ăn thuốc kích thích, hắn mong mỏi bạn gái quá lâu thêm nữa bị lão cha bức thiếp nạp thê khiến hắn khổ sở không thôi.
- Hắn sẽ không có chuyện gì chứ?(Giang Nam Nam)
- Đối thủ mặc dù cường đại, nhưng Tam Thạch am hiểu nhất cũng là phòng ngự. Trận này, hắn tới thích hợp nhất. Đổi là ta, khẳng định không thể so với hắn làm tốt hơn.(Bối Bối)
Long Ngạo Thiên giống như là mới vừa rồi đối với Hoắc Vũ Hạo một ít cuộc tranh tài cái gì cũng không có xảy ra dường như, như cũ là giống như kề sát đất trợt đi. Chân chính đối mặt Long Ngạo Thiên thì Từ Tam Thạch mới có thể cảm nhận được lúc trước Hoắc Vũ Hạo sở thừa nhận áp lực, có điều Từ Tam Thạch hiển nhiên sẽ không đi cùng đối thủ so đấu Chiến kỹ, kia cũng không phải là hắn sở am hiểu. Tấm chắn trong tay che ở trước người mắt thấy hai bên cũng đã tiếp cận.
Dẫn đầu xuất thủ không phải Long Ngạo Thiên mà là Từ Tam Thạch, song phương khoảng cách có 10 thước thời điểm, hắn chân phải đột nhiên một đập mạnh địa vọt tới trước thân hình đột nhiên ngừng lại, trên người Đệ Tam Hồn Hoàn hào quang tỏa sáng, trên tấm chắn hắc sắc quang hoa bắt đầu khởi động, làm cả người hắn hơi thở cũng trong nháy mắt trở nên âm lạnh.
- Đệ Tam Hồn kỹ – Huyền Minh Lực.(Từ Tam Thạch)
Tấm thuẫn hướng phía trước đẩy kèm theo là Đệ Nhất Hồn Hoàn cùng Đệ Nhị Hồn Hoàn cùng nhau sáng lên. Tầng tầng lớp lớp hắc sắc quang ngất chợt trào ra ngoài, những thứ này hắc sắc quang ngất giống như là từng cái từng cái bọt khí, cái này tiếp theo cái kia tựa như nặng cửa điệp sóng một loại hướng Long Ngạo Thiên dũng mãnh lao tới.
- Đệ Nhất Hồn kỹ – Huyền Minh Chấn.(Từ Tam Thạch)
Đệ Nhất Hồn kỹ của Từ Tam Thạch sớm không phải là ban đầu kia toàn bộ phương vị khống chế, phòng ngự năng lực mà là bị hắn toàn bộ tập trung ở một cái phương hướng. Chợt nổ tung cùng tầng tầng lớp lớp hắc sắc quang mang, hẳn là đem Long Ngạo Thiên mang cho hắn lực áp bách toàn bộ ngăn chặn xuống.
Long Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng, tay phải hướng về phía trước vẽ một cái, một đạo bạch sắc khí lưỡi dao hướng về phía trước bay đi, nhất thời khí lưỡi dao những nơi đi qua làm màu đen bọt khí từng cái từng cái nghiền nát, chấn động lực căn bản không cách nào đến gần đến hắn trước người. Bất quá, Long Ngạo Thiên ngăn cản, đi tới thân hình hơi dừng lại một chút.
Lưỡi đao tới gần Từ Tam Thạch thời điểm phải bị Huyền Minh Chấn triệt tiêu thì Long Ngạo Thiên tay phải giơ lên, lòng bàn tay hướng Từ Tam Thạch phương hướng làm ra một cái lăng không ấn xuống động tác. Nhất thời, một cái trắng noãn như ngọc chưởng hình dạng vầng sáng tựu lan tràn. Chưởng hình dạng vầng sáng đem nghiền nát sau một lần nữa khôi phục Huyền Minh Chấn hoàn toàn ngăn trở, hơn nữa nhanh chóng tiến tới gần Từ Tam Thạch.
Long Ngạo Thiên đánh ra màu trắng Cự chưởng thế như chẻ tre, qua trong giây lát đã đến Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn.
Oành
Bạch sắc quang ngất tứ tán, kịch liệt nổ vang trong, Từ Tam Thạch lên tiếng ngã xuống, lảo đảo lui về phía sau đi. Long Ngạo Thiên được đà lấn tới, chân trái về phía trước bước ra một bước cùng chưởng thành quyền, lại là một kích. Lần này, màu trắng Quang Ảnh tùy bàn tay biến thành quả đấm, nhìn qua lại càng uy thế bức người. Đường kính vượt qua một thước khổng lồ quang quyền trong nháy mắt tựu đuổi theo lảo đảo rút lui Từ Tam Thạch. Từ Tam Thạch tấm chắn trong tay hơi hơi tà, ở Huyền Minh lực dưới tác dụng, tấm chắn mặt ngoài nổi lên một tầng tầng đen nhánh vầng sáng.
Từ Tam Thạch lần này đón đỡ lui về sau 8 bước, trong tay Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cũng bị chấn động kịch liệt. Long Ngạo Thiên hữu quyền lần nữa oanh ra lại là một cái Thiên Nhân Hợp Nhất quang quyền oanh kích đi. Từ Tam Thạch lần này nhưng làm ra một cái làm người ta không tưởng được động tác, thân thể của hắn xuống phía dưới một ngồi chồm hổm, tấm chắn trong tay tà tà hướng về phía trước. Quang quyền ở nổ bung, tảng lớn bạch quang từ Từ Tam Thạch hướng trên đỉnh đầu xẹt qua nhưng một quyền này cũng đánh hắn quay cuồng.
Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn vững vàng che chở Từ Tam Thạch nhưng lùi về sau 10 thước, khi đứng lên vẫn chưa triệt đi dư âm nên lùi về sau thêm mấy bước mới đứng vững thân hình.
- Tốt.(Long Ngạo Thiên)
- Không cần ngươi nói, ca cũng rất tốt. Tới đi.(Từ Tam Thạch)
Từ Tam Thạch khiêu khích hướng về phía Long Ngạo Thiên đưa ra tay trái ngoắc ngoắc. Long Ngạo Thiên cũng không lên tiếng, chân trái trên mặt đất một điểm, lần này tốc độ của hắn trong nháy mắt thì đến được cực hạn, cơ hồ chính là chợt lóe đã đến Từ Tam Thạch trước mặt. Song chưởng đồng thời đánh ra, mãnh liệt bạch quang làm cả người hắn nhìn qua đều giống như biến thành cháy đỏ rực.
Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn trong nháy mắt nghiền nát. Từ Tam Thạch cũng lên tiếng lui về phía sau nhưng đó chỉ là lần đầu tiên Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn mà thôi. Một mặt tấm chắn nghiền nát, Long Ngạo Thiên cường thế lực lượng vừa trúng mục tiêu ở mặt thứ hai trên tấm chắn.
Long Ngạo Thiên cứ thế đánh vỡ không biết bao nhiêu Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cản ở trước mặt mình. Ở Từ Tam Thạch trước người là tầng tầng lớp lớp Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn, mỗi lần Long Ngạo Thiên đánh nát một cái Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn thì Từ Tam Thạch lùi về sau một bước. Có người tinh ý sẽ nhận ra Từ Tam Thạch hành vi rất cao minh, lợi dụng mỗi một mặt nghiền nát tấm chắn làm hết sức tháo rụng công kích của đối thủ.
Long Ngạo Thiên công kích tầng tầng lớp lớp Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cảm thụ rõ ràng nhất, lấy hắn đối với lực lượng khống chế cũng không có biện pháp ngăn cản Từ Tam Thạch đem lực lượng của hắn tháo rụng. Cảm giác, trước mặt đối thủ giống như là một con trơn không nương tay lão Quy.
Long Ngạo Thiên dừng lại công kích của mình nhìn Từ Tam Thạch ở phía sau triệt tiêu lực lượng đang tác động lên người, ánh mắt càng thêm phong duệ.
Long Ngạo Thiên trong lòng cũng ở âm thầm kêu khổ. Hoắc Vũ Hạo phán đoán vô cùng đúng, Diêm Vương Thiếp bá đạo, vượt ra khỏi Long Ngạo Thiên phán đoán, hắn mặc dù ở Diêm Vương Thiếp đánh vào mình tâm mạch lúc trước đem bức ra nhưng trong cơ thể kinh mạch cũng là nhiều chỗ bị hao tổn, nhất là quá độ tập trung Hồn Lực cũng làm cho hắn trong nháy mắt đó sinh ra kịch liệt tiêu hao.
Long Ngạo Thiên hít sâu một hơi, áp chế trong cơ thể đau đớn, trên người cháy đỏ rực tia sáng chậm rãi thu liễm. Thất Hoàn xuất hiện làm cho Hoắc Vũ Hạo đang dưỡng thương sáng ngời, Long Ngạo Thiên thi triển Thiên Nhân Hợp Nhất cảnh giới có tiêu hao, hắn muốn nhờ vào Hồn kỹ đề cao lực chiến đấu của mình.
Đệ Nhất Hồn Hoàn của Long Ngạo Thiên sáng lên, trên người bắt đầu xuất hiện một chút kỳ dị biến hóa, cả người hắn thân thể chậm rãi đội lên, trở nên so sánh với lúc trước càng thêm to con. Kế đến là Đệ Tam Hồn Hoàn sáng lên, da mặt ngoài nhất thời nhiều hơn một tầng màu vàng lợt sáng bóng. Hai Hồn kỹ được vận dụng thì Long Ngạo Thiên khí tức trên thân trở nên càng phát ra cường thế.
Lúc này, Long Ngạo Thiên nhìn qua giống như là toàn thân cũng nhiều hơn một tầng màu vàng lợt chiến giáp. Hắn lần nữa lao tới vị trí của Từ Tam Thạch. Từ Tam Thạch lần này cũng không lui lại, trên người hắn Đệ Ngũ Hồn Hoàn chợt sáng lên. Trong phút chốc, trên tấm chắn một đôi tinh hồng sắc mắt nhỏ mở ra.
Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt trên không trung đụng đụng vào nhau. Từ Tam Thạch tựa hồ một chút tựu trở nên cường thế lên. Ở va chạm trong nháy mắt, cả người hắn trên người hoàn toàn bị màu đen sở nhuộm đẫm. Trên lực lượng ưu thế thì Long Ngạo Thiên chiếm ưu thế, Từ Tam Thạch như cũ bị đụng bay ra ngoài.
- Đã nghiền, lại đến.(Từ Tam Thạch)
Long Ngạo Thiên hai chân khẽ cong sẽ tiếp tục xông lên lên, đi tới Từ Tam Thạch trước mặt mà quyền trái hạ đập xuống đồng thời tay phải cao cao vung lên. Quý dị hiện tượng xuất hiện, kèm theo Đệ Nhị Hồn Hoàn sáng lên thì cánh tay phải của hắn thế nhưng vặn vẹo biến hình, biến thành một thanh màu vàng lợt trường đao.
Quyền trái cùng Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn va chạm, nhất thời đập Từ Tam Thạch lảo đảo lui về phía sau nhưng tấm chắn vẫn như cũ vững vàng bảo vệ tự thân. Ở tiếp theo trong nháy mắt, kia màu vàng lợi nhận cũng đã vẫn còn như nhanh như tia chớp phách trảm tới.
Phanh
Từ Tam Thạch rên lên một tiếng, Võ Hồn bị phá hư kéo theo Hồn Sư tự thân bị thương không có gì khác nhau, có lúc thậm càng thêm nghiêm trọng.
Long Ngạo Thiên dùng màu vàng lợi nhận tấn công Từ Tam Thạch đang được Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn như vũ bão, không có ý dừng lại công kích. Bằng mắt thường đều thấy được Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn phía trên từng đạo vết rách tung hoành lan tràn, nhìn qua bất cứ lúc nào cũng có thể hỏng mất. Ngã xuống Từ Tam Thạch cũng là lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Hai cánh tay tại thân thể hai bên hướng ra phía ngoài mở ra, Long Ngạo Thiên trên người Đệ Tứ Hồn Hoàn vừa sáng. Một khi bắt đầu toàn lực công kích, hắn cũng sẽ không cho thêm Từ Tam Thạch cơ hội. Chính là bởi vì Từ Tam Thạch khó dây dưa, hắn mới quyết định dùng lôi đình thủ đoạn đem đánh bại, làm hết sức tiết kiệm thời gian, tiết kiệm được tự thân Hồn Lực.
Long Ngạo Thiên biến hóa làm cho những người đang quan chiến nhận biết mới mẻ về Bản Thể Võ Hồn cách vận dụng.
Long Ngạo Thiên sẽ phải dùng một kích kia tới chung kết Từ Tam Thạch, kết thúc cuộc tranh tài này. Từ Tam Thạch tựa hồ ngây dại, liên thiểm tránh ý tứ cũng không có, tựu như vậy đứng tại nguyên chỗ. Mắt thấy, màu vàng cự phủ sẽ phải trống rỗng chém xuống. Trong lúc bất chợt, Từ Tam Thạch cười.
Cự phủ chém xuống nhưng Từ Tam Thạch cùng Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn nháy mắt chia ra làm hai nhưng lại biến thành một mảnh nước sơn đen như mực chất lỏng. Chất lỏng văng khắp nơi thì chung quanh so đấu cuộc thi thai, đột nhiên ám xuống, mặt đất hoàn toàn biến thành màu đen. Đại lượng Hắc Thủy bắt đầu khởi động, ba đào cơ hồ ở trong nháy mắt tựu vén lên. Đường kính trăm mét so đấu cuộc thi trên đài, trong khoảnh khắc biến thành một mảnh màu đen đại dương mênh mông.
Long Ngạo Thiên thuận thế hướng về phía trước tung nhảy dựng lên, trong không khí hắn đều có thể dễ dàng mượn lực, huống chi tiến vào Thất hoàn cảnh giới đã có thể bằng vào Hồn Lực ngự không phi hành.