Tấm vải trên biển hiệu được gỡ xuống, cùng lúc đó pháo cũng được đốt lên


Vì khai trương mà còn được giảm giá, đây là lần đầu họ nghe được,nên khách đến khá đông


Sáu bàn trong tiệm đều ngồi đầy, sau khi được tư vấn họ đều gọi lẩu uyên ương


- Mọi người nếu không muốn chờ đợi, có thể mua về, tiệm chúng tôi sẽ cho mọi người nước dùng, nếu muốn tự đem về nhúng có thể lấy đồ sống, còn không chúng tôi sẽ nấu chín cho mọi người !


Khách khá đông nhưng bàn trong tiệm đã hết, vì không muốn khách đợi quá lâu mà bỏ về nên Lan Linh nghĩ ra cách mua về


Cô và phu thê Văn Chiêm ở bên ngoài bán cho khách, còn bên trong thì là phu thê A Thuận phụ trách


Mục Liên vừa tính tiền vừa giúp đỡ


Ai cũng không nghĩ khách sẽ đông như thế này


Hai trăm xiên bán trong vòng một canh giờ thì đã hết


Dù muốn bán thêm nữa cũng không được, hứa hẹn với khách ngài mai sẽ mở cửa lâu hơn


Xong việc mọi người cũng chia làm hai nhóm, cô đi chợ mua đồ cho ngày mai, còn nhóm Mục Liên sẽ ở lại tiệm dọn dẹp


Hôm nay bán tất cả được ba trăm hào vậy chi là ba mươi đồng, sau khi giảm giá còn lại hai mươi bốn đồng


Tiền mua nguyên liệu năm đồng, trả cho mọi hết tám đồng, tính luôn cả tiền xiên tre, như vậy hô nay mười một đồng


Vừa ngày đầu tiên đã có lời khá tốt, nếu sau này ngày nào cũng như vậy thì hay quá rồi


Mua đầy đủ nguyên liệu cô cùng Văn Chiêm đánh xe đến tiệm, chở tất cả về nhà


Về đến cô để mọi người chuẩn bị, còn mình thì chạy lại nhà Lai Phúc nhờ cô ấy làm thêm tăm tre, thêm khoảng một trăm cái là được


Vì ba ngày nay giảm giá nên khách sẽ đến dùng nhiều, nhưng khi bước vào hoạt động chính thức có thể sẽ ít đi, mỗi ngày bán ba trăm xiên là ổn


Sau này cô sẽ nghĩ đến món khác để bán thêm vào


Đúng như dự định của cô, hai ngày tiếp theo bán hết rất nhanh, nhưng đến ngày thứ tư lượng khách ít lại, một thời gian gian sau thì ít hẫng đi


Nhưng mỗi ngày vẫn bán hết số lượng xiên thịt, đa số đều sẽ mua về dùng


Ăn lẩu thường ăn vào mùa đông mới ngon


Tết đến trong tiệm cũng bán thêm các loại viên chiên, thay vì để sống nhúng quán sẽ chiên lên chín cứ vậy mang về


Năm nay lúa được mùa sau khi thu hoạch đóng thuế xong vẫn còn dư để đủ phu thê cô dùng cho năm sau


Đây là năm đầu tiên cô ăn tết ở thế giới này, cho nên tất nhiên phải làm lớn rồi


Đêm giao thừa mời tất cả những người quen biết đến, nấu một nồi hoành thánh thật to, một mâm tiệc lớn


Năm nay so với các năm khác những người Mộc a di là có thay đổi nhiều nhất


So với những năm trước ăn uống giản dị thì bây giờ họ muốn ăn thịt cũng không cần phải đắn đo suy nghĩ, hai đứa bé nhà A Thuận và Văn Chiêm cũng được đi học


Đều vui mừng nhất là Lý Thạch cũng sắp thành thân, phu lang của nàng ấy bị gia đình bức bách bán đi là nô tì cho nhà giàu ,vì không đồng ý nên nhảy sông tự vẫn, may nhờ có Lý Thạch cứu được, người đó khi tỉnh lại đã cầu xin Hà Ân thúc mua lại hắn ta


Bỏ ra hai mươi đồng lấy khế bán mình, nhưng Hà thúc lại trả lại cho hắn ta, để trả ơn người đó đồng ý sẽ gả cho Lý Thạch, chăm sóc cô ấy cả đời


Âu cũng là duyên phận


Cả hai sẽ thành thân vào đầu tháng ba năm sau


- Nhờ có A Linh mà năm nay chúng có cuộc sống tốt hơn, đến A Linh ta dùng ly rượu này thay lời cảm ơn cháu!


- A di đây là chuyện ta nên làm, lúc trước khi cha và mẫu thân ta qua đời ,nhờ được mọi người giúp đỡ ta mới sống tới ngày hôm nay, với lại bây giờ chúng ta đều đang giúp đỡ lẫn nhau, hiện nay cũng là mọi người chiếu cố A Linh nên ta mới có ngày nay, vì vậy phải là ta kính mọi người!


- Hai người cứ kính qua kính lại một lát là thức ăn nguội hết đấy!


Ha..ha...ha...ha


Mọi người vui vẻ ăn mâm cơm tất niên, sau khi dùng xong, các nàng vào sân bàn chuyện cửa hàng năm sau


Còn các phu lang phụ nhau dọn dẹp


- Mục Liên hai người đã ở cùng nhau gần một năm rồi, cả hai không có dự định có một đứa con sao ?


Phu lang của A Thuận tên là Ngân Sương là một người hiền lành chất phát, đã sinh co A Thuận hai đứa con gái, vì vậy rất được gia đình thê chủ mình yêu thương


- Đúng vậy ngươi nên có một đứa con gái đi, ta thấy A Linh là người giỏi giang, lại có tiền đồ nếu không có đứa con để giữ chân nàng, biết đâu sẽ có kẻ chen vào đấy !


- Nguyên Lân , ngươi nói bậy bạ gì thế !


Hà thúc nghe hắn nói thì quát to, sau đó ái nái mà nhìn Mục Liên


Nguyên Lân ủy khuất, rõ ràng hắn cũng không nói sai


Ngày trước hắn vào cửa mới có bốn tháng mà chưa mang thai, cha mẹ thê chủ xém chút nữa đã cưới thêm thiếp cho chàng


May mà thê chủ hắn thương hắn tức giận mang hắn về nhà cha ruột, vậy mà chỉ một tuần sau hắn được khám ra có thai


Xì nhà cha mẹ nàng còn đưa xe sang đón nữa kìa, kế đến hắn sanh được một cô con gái, bây giờ không phải là cục cưng của cả nhà sau


Cho nên kết luận muốn được yêu thương nên phải sanh con cho thê chủ mới được


Mục Liên nhìn xuống bụng của mình, thật sự hắn và thê chủ quan hệ không ít nếu không nói là nhiều


Nhưng lâu vậy mà vẫn không có tin tức, lúc đầu thê chủ nói là do cơ thể hắn vẫn còn yếu, nhưng nay đã qua lâu rồi mà vẫn thế


Liệu có khi nào hắn ,hắn


Nghĩ đến vấn đề đáng sợ ấy có thể sảy ra, cả cơ thể hắn căng cứng, mồ hôi tuôn ra, mặt mũi trắng bệch


- Liên nhi cháu làm sau thế ?


Nhận ra hắn không ổn, Hà Ân vội vàng chạy lại đỡ tay hắn


- Cháu không sau có lẽ do ngồi lâu nên đứng lên hơi chóng mặt, cháu vào nhà nghĩ một chút.


- Được nếu ngươi không khỏe cứ đi vào, xong việc bọn ta cũng về, nếu có gì cứ đến nói bọn ta một tiếng


Sau khi dọn dẹp xong tất cả ra ngoài, Hà Ân đi đến chỗ Lan Linh nói cô biết Mục Liên không được khỏe


- Liên nhi nếu mệt thì cháu vào chăm sóc đi, chúng ta cũng nên về rồi, sẽ đến thăm cháu sau !


- Vậy Mộc a di và mọi người về cẩn thận, chúc tất cả năm mới vui vẻ


Tiễn mọi về, cô nhanh chóng chạy vào phòng xem phu lang mình


Bước vào thấy hắn đang ngồi nức nở


Cô đau lòng chạy đến lúng túng hỏi


- A Liên chàng sau thế,chàng khó chịu ở đâu sau, hay có việc gì làm chàng buồn


Mục Liên nhìn thấy nàng lần này hắn khóc càng to hơn


- Thê chủ ta...ta đến bây giờ ta vẫn chưa có bảo bảo, Oa....


" bảo bảo ? " là cái gì thế ?


À biết được!


- Không phải chỉ là con thôi sao, bây giờ chàng vẫn chưa khỏe với lại chúng ta còn trẻ thời gian còn dài mà, ta bây giờ cũng chưa muốn có con đâu


- Híc híc tại sao ?


- Có con chàng sẽ không quan tâm ta nhiều nữa, chàng cũng giành ít thời gian cho ta hơn, nên ta hiện tại muốn cùng chàng như vậy trước, vài năm nữa chúng ta có con sau cũng chưa có muộn !


- Thật sao , nàng không gạt ta chứ ?


- Đương nhiên rồi, ta thề !


- Hì !


Nhìn hắn cười lên, cô cũng cười theo, có hay không có con thì sao chứ, đời này cô chỉ cần hắn thôi


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay được một người chị quen biết mời đến nhà chị ấy ngắm hoa


Vườn hoa nhà chị ấy trồng vài tháng đã ra hoa, mời mọi người đến ngắm hoa uống trà


Trà đâu không thấy uống, chỉ thấy vô bệnh viện truyền mấy chai nước biển do dị ứng phấn hoa, giờ nói lại vẫn mắc cười 😂


Hôm nay mệt quá nên chỉ có thể đăng một chương, ngày mai mình sẽ bù thêm


Đúng là con người mình cả đời không thể sống tao nhã được mà


Cảm ơn mọi người đã ,đang và tiếp tục ủng hộ mình

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play