♪ Editor: Mio・°⁎⁺

"Sao lại muốn tắm chung?" Quý Huyền Nguyệt nói: "Tôi không muốn tắm hoa hồng với cậu đâu, tôi phải tắm cùng bạn gái mình chứ."

Anh cố tình nhấn mạnh hai chữ bạn gái nên càng có cảm giác giấu đầu lòi đuôi.

Kỷ Cảnh Hiên nghe được hai từ đó thì sắc mặt trầm xuống, nhướng mày nhìn anh, thấp giọng lặp lại lần nữa: "Bạn gái?"

"Ừm... Đúng vậy." Quý Huyền Nguyệt chột dạ dời tầm mắt.

"Quý ca ca, anh sợ cái gì chứ?" Kỷ Cảnh Hiên nhìn anh từ trên xuống dưới, đáng tiếc nói: "Sợ không to bằng em à?"

Ánh mắt hắn tràn đầy cợt nhã, Quý Huyền Nguyệt nghi hoặc nhìn hắn, phát hiện ánh mắt kia dừng ở bộ phận không thể nói, anh xoay người tức giận: "Cậu nhìn chỗ nào đó!? Sao, sao tôi sợ cậu được chứ..."

"Vậy thì cùng tắm đi."

"Tắm thì tắm!"

Quý Huyền Nguyệt mồm nhanh hơn não mất một lúc mới biết mình vừa đồng ý việc gì. Thật sự muốn vặt cái đầu xuống luôn cho rồi á!

Quý Huyền Nguyệt là gay, nhưng chỉ xem Kỷ Cảnh Hiên như em trai nên không thèm để ý, không tránh tiếp xúc với Kỷ Cảnh Hiên chỉ là để không nghĩ nhiều mà thôi.

Cơ mà vốn dĩ là một bạn nhỏ gay, nhìn thấy dáng người hoàn mỹ, cơ bắp đều đặn, hai chân thon dài căng chặt, tuy bề ngoài còn hơi ngây ngô nhưng vẫn có nét đẹp trai trưởng thành, làm sao mà anh không nghĩ nhiều được cơ chứ.

Quý Huyền Nguyệt không muốn nảy sinh cảm giác tà đạo với Kỷ Cảnh Hiên đâu.

Mà thôi đến đâu hay đến đó, cùng lắm giả bộ như không có gì, tắm một cách thoải mái dễ chịu là được.

Quý Huyền Nguyệt mặc quần đùi đen, quấn khăn tắm bước đến bồn tắm trải đầy hoa hồng. Bồn tắm thật sự rất lớn, hai người tắm vẫn còn dư dả. Nước tắm ngập mùi hoa thơm ngát, càng khiến bầu không khí trở nên ái muội, Quý Huyền Nguyệt tưởng như phía bên kia bồn tắm thực sự là người tình* của mình.

(thực ra từ này là 爱人, tức chỉ vợ hoặc chồng đã kết hôn nhưng mà mình gọi bậy sợ bị đấm nên để từ này nhé >.<)

Từ góc độ của Kỷ Cảnh Hiên mà nhìn thì mu bàn chân trắng như tuyết của Quý Huyền Nguyệt đang cong lên chạm thử vào nước, sau đó đến mắt cá chân yếu ớt và cẳng chân thon dài thẳng tắp, rồi đến nơi nào đó mất dạng trong quần lót đen, kế đến là vòng eo trắng nõn mềm dẻo, cuối cùng là cơ ngực đều đặn chìm vào trong nước. Kỷ Cảnh Hiên nhìn anh toàn bộ từ đầu đến chân không thể rời mắt.

Hoa hồng ngăn chặn tầm nhìn, ánh mắt Kỷ Cảnh Hiên rơi trên xương quai xanh hoàn mỹ thoắt ẩn thoắt hiện của Quý Huyền Nguyệt, anh tựa như tinh linh được hoa hồng bao bọc vậy. Hắn vân vê cánh hoa, nước của nhành hoa chảy trên đầu ngón tay thon dài, khiến người ta vô cớ nảy sinh một chút ý niệm xấu xa.

Kỷ Cảnh Hiên nhắm mắt trầm mình trong bồn tắm, vốn là nghĩ mình sẽ có dũng khí sờ soạng một chút, cợt nhả một chút để khen Quý Huyền Nguyệt tóc ướt cũng xinh đường cong cũng đẹp. Nhưng ai mà ngờ được những việc này đều bốc hơi ngay khi Kỷ Cảnh Hiên nhìn thấy Quý Huyền Nguyệt, khiến hắn càng không dám đến gần anh. Nhìn thì không dám nhìn nhưng một khi nhắm mắt lại chỉ nghĩ đến bộ dạng xuống nước của anh, vô số hình ảnh phát chậm trong đầu làm hắn hơi tự khinh bỉ bản thân.

Biết thế đã không tắm cùng rồi.

Quý Huyền Nguyệt thấy hắn thế thì nhẹ nhõm thở dài, may mà anh còn chưa bị phát hiện.

Rất nhanh Hà Vân Thành và Nghiêm Dương mỗi người cũng kiếm đủ tiền mướn được phòng đơn cho bản thân, còn Lý Tông Tuyệt và Lâm Tiệp Dư ở một phòng đôi. Vốn dĩ Nghiêm Dương cũng muốn ở chung với Hà Vân Thành để tiết kiệm chút chi phí, nhưng thấy ánh mắt cự tuyệt của anh thì cậu đành thôi.

Có vài người sau khi quay xong tập đầu tiên thì về nhà, ý định của đài Trái Cây là vừa quay vừa phát, dù là ca khúc chủ đề hay thông báo đều được chuẩn bị ổn thỏa cả rồi, chỉ cần chỉnh sửa trailer là có thể đăng lên luôn.

Quý Huyền Nguyệt nghía qua trailer một chút.

Mở màn là cảnh đạo diễn tuyên bố quy tắc, sau đó là Quý Huyền Nguyệt tìm được thẻ phản bội nói muốn cho Kỷ Cảnh Hiên dùng; kế đó chuyển cảnh đến hình ảnh Nghiêm Dương bị Hà Vân Thành đè trên tường; cảnh tiếp theo thì nhìn thấy Lý Tông Tuyệt bị Lâm Tiệp Dư bắt lấy, bất đắc dĩ bị đánh dấu một cái; sau đó là cảnh Kỷ Cảnh Hiên ôm lấy Quý Huyền Nguyệt; cuối cùng câu hỏi đầy nghi hoặc của Quý Huyền Nguyệt lên hình: Phòng tình yêu?

Nhạc nền đủ kịch tính hồi hộp, fan only của thì ngứa ngáy hết cả người, fan CP thì lại bung xõa dẩy đầm.

[Huhuhuhuhu CP của tôi là thật đó, nhà Cảnh Nguyệt không kém ai hếtttt.]

[Một người muốn đánh dấu, một người muốn ôm, gáy đi mọi người, jyszd]

(jyszd: Cảnh Nguyệt là thật đó)

[AAAAAAA Hà Vân Thành đè con trai tôi làm gì? Con trai ơi sao con lại cười???]

[Má ơi, vậy vấn đề là Quý Huyền Nguyệt muốn ở phòng tình yêu với ai vậy?]

[Huhuhuhuhu Hà Vân Thành chiều Nguyệt Nguyệt quá đi mất, tôi yêu rồi.]

[Ngày mai tôi nhất định sẽ xem show, nhất định luôn.]

[Sax, vậy thôi à? Một đống fan chơi đồ chắc, xem chả thấy đẹp chỗ nào ok? Vậy mà cũng quay được một tập?]

[Cạn lời, thất vọng với show.]

[Đừng trả lời anti để nó tự bay đi mọi người ơi, rặt một lũ muốn tìm cảm giác tồn tại à.]

[Nhìn có vẻ lạnh quá, hi vọng Nguyệt Nguyệt sẽ không bị bệnh ạ.]

Lưu Nguyên bắt Quý Huyền Nguyệt phải share trailer, Quý Huyền Nguyệt tuân mệnh còn chèn thêm một câu: Thật ra phòng tình yêu rất thoải mái.

Rất nhanh Kỷ Cảnh Hiên cũng share lại bài viết, không phải share từ Weibo đoàn mà trực tiếp share bài của Quý Huyền Nguyệt, tuy không viết gì nhưng cũng khiến người khác đủ hoang mang.

[? Có phải đang gián tiếp nói với chúng ta là hắn ở cùng với Nguyệt Nguyệt không vậy?]

[Cái tên keo chó này có thể đừng cọ nhiệt Nguyệt Nguyệt nữa được không]

[Mày là muỗi à? Chăm chỉ hút máu quá nhỉ? Tưởng Nguyệt Nguyệt không bỏ mày được à?]

Có rất nhiều bình luận chửi bới nhưng Kỷ Cảnh Hiên không để ý lắm, mới đầu thì tràn vào toàn là nhục mạ, nhưng rất nhanh đã có người lên tiếng bảo vệ hắn.

[Đứa thiểu năng trí tuệ nào đang nói vậy, ai khiến tụi mày đấy? Thông minh như thế mời đừng bao giờ mở miệng nữa nha]

[Con trai là nhất, mẹ rất yêu con.]

[Lúc ở nước ngoài vẫn luôn theo dõi em, cảm ơn Quý Huyền Nguyệt nâng đỡ rất nhiều, sau này vẫn sẽ bảo vệ em, cũng sẽ bảo vệ cả anh ấy.]

Kỷ Cảnh Hiên cảm thấy vừa kinh ngạc vừa vui mừng, hắn thật sự có fan chân chính hay sao? Kỷ Cảnh Hiên rất muốn kể cho Quý Huyền Nguyệt nghe chuyện này.

Đã mấy ngày rồi Quý Huyền Nguyệt vẫn chưa nói chuyện với hắn, bởi vì lần trước ngủ cùng giường là mặc áo ngủ lụa đỏ, ghép lại là hình chim liền cánh, cùng dừng trên một cành cây cao cao.

Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.*

(điển tích ở cuối chương)

Không còn gì nghi ngờ, đây chính là áo ngủ đôi rồi, chăn drap gối nệm cũng làm theo cặp luôn, Kỷ Cảnh Hiên không kiềm được nói nhỏ: "Quý ca ca mặc đồ này rất hợp, giống vợ em vậy."

Ngay lập tức hắn bị Quý Huyền Nguyệt đạp xuống giường, hai ngày rồi không thèm nói chuyện. Nhưng sắc mặt đỏ bừng bừng kia không giống đang giận, đúng hơn là như đang thẹn thùng. Ngẫu nhiên chạm mắt cũng phải lướt qua thật nhanh, vừa gặp Kỷ Cảnh Hiên thì trực tiếp quay đầu, không phải vô ý, mà là cố tình né tránh hắn.

Tổ đạo diễn thấy quan hệ bọn họ không tồi nên gọi một cuộc điện thoại, ám chỉ hai người thân mật một chút để xào CP.

Kỷ Cảnh Hiên đồng ý, cũng rất mong Quý Huyền Nguyệt sẽ đồng ý.

Tổ đạo diễn thấy Kỷ Cảnh Hiên đáp ứng thì cũng liên hệ cho Quý Huyền Nguyệt, hắn đảo mắt nhìn anh nhận điện thoại.

"Không được, không xào CP, tôi là trai thẳng." Quý Huyền Nguyệt cứng rắn nói.

Anh nhìn thoáng qua Kỷ Cảnh Hiên, lúc hắn bảo nhìn anh giống vợ mình thì anh đã nhận ra mình chẳng giận gì cả, cảm giác đầu tiên chỉ có thẹn thùng mà thôi, cho nên Quý Huyền Nguyệt cảm thấy đại sự không ổn, đành tự giác rời xa Kỷ Cảnh Hiên.

Quý Huyền Nguyệt biết Kỷ Cảnh Hiên có thể dùng ngữ khí chơi chơi nói những chuyện này thì chứng minh hắn thật sự, thật tâm, chỉ đùa mà thôi. Kỷ Cảnh Hiên là trai thẳng nên nói bậy cũng sẽ không tự giác được, nhưng anh là gay cơ mà, mệt tim lắm đấy.

Thân là một bé gay trà trộn trong giới giải trí đã lâu, Quý Huyền Nguyệt thật lòng biết được mình sẽ chẳng thể nào công khai tính hướng của mình dù cho dự luật đồng tính đã được thông qua đi chăng nữa. Đồng tính vẫn chưa thể xem là chính thống được, môi trường thì tự do đấy, nhưng tư tưởng ăn sâu thì chưa chắc; nhỡ đâu Kỷ Cảnh Hiên không chỉ là trai thẳng, mà còn là trai thẳng kì thị gay thì sao?

Anh không biết con tim mình liệu có tự chủ được khi đến gần Kỷ Cảnh Hiên hay không, nên chỉ đành tránh xa hắn một chút, không được lún sâu hơn nữa.

Nếu xào CP, anh sẽ không phân biệt được đâu là hư tình giả ý, đâu là thật tâm thật lòng, thế nên càng kéo dài chỉ càng thêm đau khổ mà thôi.

Kỷ Cảnh Hiên bên kia nghe được ba lần cự tuyệt của Quý Huyền Nguyệt thì đã đoán trước được tương lai của mình.

Trai thẳng thì bẻ cho cong.

【 Tác giả có lời muốn nói: Đây là câu chuyện về hai bạn gay thăm dò lẫn nhau rồi nhận ra đối phương là trai thẳng nên muốn uốn cong người ta luôn.

Nghe mà rớt nước mắt. 】

*Chim chắp cánh" và "Cây liền cành" từ lâu đã được các tác giả cổ điển Trung Quốc và Việt Nam sử dụng để nói về tình yêu không thể chia ly. Hai hình tượng này có tích như sau:

Sách Nhĩ Nhã chép: Chim Kiêm giống chim le le, lông màu xanh, chỉ có một cánh và một mắt, thường ở phương Nam. Mỗi khi muốn bay thì hai con phải chắp cánh với nhau mới bay được.

Chim này gọi là tỷ dực điểu, cũng gọi là Kiêm Kiêm.

Cây liền cành là cành của hai cây giao nhau.

Nguyên đời Chiến Quốc (479-221 trước D.L.) vua nước Tống tên Yển vốn người hiếu sắc, dâm bạo. Một hôm đến chơi ở gò Phong Phụ, bắt gặp một phụ nữ hái dâu rất đẹp. Vua dọ hỏi biết là vợ của nho sĩ Hàn Phùng, người họ Tức. Vua liền cho đòi Hàn, bảo đem vợ lại hiến mình. Hàn sợ uy quyền, về thuật cho vợ nghe và khóc hỏi có bằng lòng không? Tức Thị làm thơ để tỏ ý mình:

Núi nam có con chim

Núi bắc giăng lưới bắt.

Chim mặc sức bay cao,

Lưới kia đành quăng vất.

Vua Tống say mê sắc đẹp của nàng, theo đuổi không thôi. Liền sai người đến tận nhà Hàn, cướp lấy người ngọc. Hàn thấy vợ bị bắt đưa lên xe đi, lòng như dao cắt, biết không phương giải cứu, kiếp này khó họp, đau đớn quá mà tự tử.

Vua Tống đem Tức Thị lên đài Thanh Lăng, cưỡng bách, bảo nàng:

– Ta đây là vua một nước, có đủ uy quyền sinh sát trong tay. Muốn phúc, ta cho phúc. Muốn họa, ta cho họa. Phương chi chồng nàng đã chết, nàng còn ở với ai. Nếu bằng thờ quả nhân, cùng tay bắt mặt kề thì sẽ được phong hoàng hậu.

Tức Thị nổi giận làm thơ tỏ ý mình:

Chim có trống mái,

Chẳng theo phượng hoàng.

Thiếp là thứ dân,

Chẳng thích Tống Vương.

Vua Tống tức quá, bảo:

– Nàng đến đây rồi, dẫu không muốn thờ ta cũng không thể được.

Tức Thị thấy thế cùng, nói:

– Để thiếp tắm gội, thay áo, lạy linh hồn chồng cũ rồi sẽ xin hầu đại vương.

Vua Tống bằng lòng cho Tức Thị tắm gội, thay áo xong, ngửa trông lên không, chắp tay vái hai vái rồi từ trên lầu đâm đầu xuống. Vua Tống hoảng hốt, vội níu lại nhưng không kịp, trông nàng đã tắt thở rồi. Khám xem trong mình nàng có một bức thư. Đại ý nói: sau khi chết xin cho đem thi thể cùng chôn một mộ với chồng, dưới suối vàng sẽ đội ân sâu.

Vua Tống cả giận, cho người chôn riêng một nơi, làm hai mộ cách xa nhau. Được ba hôm, bỗng một đêm có giống cây Văn Tử mọc ở cạnh hai ngôi mộ. Chỉ trong tuần nhật, cây ấy dài hơn ba thước, những cành quấn quít lấy nhau như một. Thỉnh thoảng có một đôi chim uyên ương đậu ở trên cành, giao đầu kêu nhau một giọng bi thương. Người trong xóm thương xót, cho đó là oan hồn của vợ chồng Hàn Phùng hóa sinh; và gọi thứ cây ấy là "Cây tương tư".

(Nguồn:, tổng hợp lại từ Maxreading)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play