*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ra khỏi gian phòng đào ở trên vách núi , hai chúng tôi theo cầu thang trên vách núi đào sẵn đi hướng lên trên, tôi giơ đèn pin soi phát hiện trên vách núi này đào ra rất nhiều gian nhà.


        "Những gian nhà này đều là do loạn quân năm đó đào ra sao?" Tôi hỏi lão Lạt Ma.


        Lão Lạt Ma nói: ừ, đây là vì thu xếp quân đội. Cho nên trực tiếp ở trên vách núi đào ,băng xà ngay ở trong nhà trên cùng bị người cố ý lấy ra, nhưng năm đó tất cả mọi người đều thử một lượt không có một người có thể khiến băng xà sống lại.


        Tôi  cảm thấy chúng tôi  như là đi ở hang ngàn Phật, trên vách núi này tràn đầy là am thờ Phật to to nhỏ nhỏ liền có loại cảm giác này.


        Chờ lúc chúng tôi giẫm lên tuyết đọng dày đặc đến trên đỉnh núi, lão Lạt Ma chỉ vào một gian nhà tương tự với phòng giam nói với tôi : băng xà ngay ở bên trong rồi.


        Gian phòng này đào ở trên đỉnh núi, xem ra như là trực tiếp ở trên một tảng đá lớn đào ra, bên ngoài còn tăng thêm từng căn cột sắt, rất có một loại tạo hình ngục giam triều Thanh.


        Bên trong tối om, cũng không thấy rõ đến tột cùng có thứ gì.


        Tôi hỏi: băng xà liền ở bên trong sao?


        "Đúng, băng xà liền đặt ở bên trong, quãng đường còn lại, chính cậu đi thôi. Ta liền không đi vào. Nhớ kỹ nhỏ máu của cậu ở trên đầu rắn là được." Lão Lạt Ma nói xong, ngồi xếp bằng ở trong tuyết, nhập định rồi.


        Tôi gãi gãi đầu, nghĩ thầm lúc tôi sống lại băng xà, tuyệt đối đừng đi vào một lão Lạt Ma, tôi  nhất định sẽ phân không rõ thật giả .


        Giẫm lên tuyết đọng, dưới chân phát ra thanh âm cọt kẹt cọt kẹt, tôi giơ đèn pin tiến vào phòng giam kia.


        Gian phòng không lớn, nhiều lắm cũng liền 20 mét vuông, trang trí trong phòng cũng rất đơn giản, phía tây một cái giường, mặt phía bắc một cửa sổ. Ngoài ra, liền còn lại ngay giữa phòng  có một bàn đá.


        Bàn đá hình vuông bát tiên (1) !


Trong nháy mắt khi tôi tập trung đèn pin lên trên bàn đá  , tâm thái của kẻ thua cuộc như tôi đây bạo lộ không thể nghi ngờ, cảnh tượng này thật sự là quá đẹp rồi!


        Trên bàn đá, một con xà hoa nhỏ ngóc đầu lên bị đông cứng ở trong băng, giờ khắc này ánh sáng chiếu rọi qua, nơi góc cạnh của tinh thể băng, khúc xạ ra ánh sáng đủ mọi màu sắc , như thạch anh óng ánh.


        "Đây chính là băng xà sao?" Tôi lầm bầm lầu bầu nói một câu.


        Lúc đi về phía băng xà, tôi cảm thấy nhiệt độ chính đang rõ ràng hạ thấp, lúc đến trước mặt băng xà ,nhiệt độ đã thấp đến khiến tôi cả người phát run.


        Sự vật đẹp đẽ luôn có thể hấp dẫn con mắt của người khác.


        Băng xà như thủy tinh óng ánh khiến tôi không nhịn được nhìn nhiều mấy lần, càng xem, tôi liền càng không muốn ra tay ,càng xem tôi liền càng muốn lấy băng xà đi ,cầm về nhà, chiếm làm của mình.


        Cứ như vậy nhìn qua nhìn lại, tôi cảm giác hô hấp của mình đang từ từ suy kiệt, tôi cảm giác hai mắt  của mình đang chậm rãi mơ hồ, có loại cảm giác chậm rãi biến cận thị  .


        Tôi cúi đầu vừa nhìn hai tay của chính mình, trên mu bàn tay lại lần nữa xuất hiện rất nhiều nếp nhăn li ti, lúc này hít vào một ngụm khí lạnh, mãi đến tận tôi lại bắt đầu già đi!


        Thời gian không chờ người, tôi vội vàng móc dao găm ra, trực tiếp cắt một đao lên bụng ngón tay nhất thời máu chảy như trút.


        Tôi nhắm ngay nhỏ máu lên đầu rắn, một giọt máu kia lạch cạch một tiếng, rơi xuống trên đầu rắn theo đầu rắn chảy xuống, đều nhiễm đỏ toàn bộ đầu rắn tinh thể băng.


        "Nhanh sống lại, nhanh sống lại. . ." Trong miệng tôi  vẫn nói thầm như thế , bởi vì tôi  sợ băng xà nếu như không sống lại, tôi sẽ vẫn già đi như này cho đến chết.


Một lát sau, chỉ nghe ca đùng một tiếng, trên vị trí đầu của tinh thể băng hoa xà, khối băng ngưng kết ở bốn phía đầu rắn vỡ vụn.


        Vết rạn nứt bắt đầu dần dần to ra, kéo dài đến toàn thân, cùng với tiếng vỡ nứt răng rắc răng rắc, tinh thể băng hoa xà này dài hơn một thước bỗng nhiên triệt để vỡ vụn.


        Cách cách một tiếng, tinh thể băng rơi đầy bàn đá, con hoa xà nhỏ lại giống như dáng vẻ đã chết lâu rồi mềm oặt ở trên bàn đá, căn bản sẽ không nhúc nhích.


        Tôi  trợn tròn mắt.


        Băng xà nhảy múa, con hoa xà này chết rồi còn làm sao nhảy múa?


        Tôi thăm dò nhỏ máu lên đầu rắn, đúng vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến, hoa xà nguyên bản nằm trên đất thoi thóp dĩ nhiên chậm rãi uốn éo lên.


        Dáng vẻ nó nhúc nhích rất quái lạ, không phải hình S truyền thống mà là xoay quanh những khối băng vỡ vụn trên bàn đá kia vẫn xoay quanh. Thân thể của nó giống như là một khối nam châm, những tinh thể băng vỡ vụn kia giống như là khối thép, lúc hai bên tiếp xúc nhau, những tinh thể băng kia lập tức liền hút lên trên thân thể của hoa xà.


        Đợi sau khi hoa xà toàn bộ hút tất cả khối băng vỡ vụn lên trên người , nó một lần nữa ngóc đầu mà đứng, nửa người trên nghểnh đầu, nửa người dưới vòng với nhau, một lần nữa đã biến thành hình dáng băng xà của trước khi vỡ vụn vừa nãy.


        Này!


        Đến cùng xảy ra chuyện gì?


        Tôi đứng tại chỗ đều choáng váng, băng xà nhảy múa, tôi vẫn nghĩ không ra rốt cuộc là có ý gì, tôi dùng máu giải phong tinh thể băng, rắn lại là chết . Nhỏ máu lên trên đầu rắn, rắn là sống lại có điều không có nhảy múa, ngược lại là một lần nữa hút những tinh thể băng kia lên trên thân thể, một lần nữa hóa thành tượng băng.


        Ngay ở lúc tôi nghĩ không ra, bỗng nhiên tôi phát hiện những nếp nhăn trên mu bàn tay mình từ từ trải dài ra dần dần lộ ra da dẻ đầy đặn trắng nõn.


        Nếp nhăn không thấy!


        Tôi hai tay  vội vàng sờ sờ mặt, cảm giác rất trơn nhẵn, là mặt hơn hai mươi tuổi.


        "Tôi thành công rồi!"


        Tôi rất vui vẻ, tuy rằng không biết tôi đến tột cùng là làm sao thành công, nhưng tôi thành công ngăn cản già đi, này nhất định chính là thành công, sinh lão bệnh tử (sống già bệnh chết) vòng thứ hai, tôi nhất định là thông qua rồi! .


        Giây phút ra khỏi phòng giam  , lão Lạt Ma mở mắt ra, nhìn tôi cười nói: A Bố, cậu xác thực vượt qua sự tưởng tượng của ta! Băng xà, vì cậu mà múa!


        Ở trên đường trở về, lão Lạt Ma vì tôi giải thích vì sao băng xà nhảy múa ,tôi  đây mới hiểu được.


        Cái gọi là băng xà nhảy múa cũng không phải là một con băng xà sẽ nhảy múa mà là một con hoa xà (rắn có hoa văn) nhỏ đã từng có vận may tiến vào lầu tháp chín tầng, sau khi trải qua xoay chuyển thời không, không biết xảy ra chuyện gì, lại cũng có thể chống lại sức mạnh già đi, vì lẽ đó, nó liền bị núi Thiên phong ấn lại trở thành vòng thứ hai quan trọng .


        Vòng thứ hai kiểm tra chính là lão!


Trước khi pho tượng băng xà vỡ vụn, tôi bắt đầu già đi chờ sau khi tôi nhỏ máu lên, pho tượng băng xà vỡ vụn lại nhỏ máu lên trên đỉnh đầu hoa xà, nó không phải nhảy múa mà là một lần nữa tụ tinh thể băng lại, một lần nữa tạo thành dáng dấp ban đầu, kỳ thực quá trình này liền gọi băng xà nhảy múa.


        Băng xà đặt ở trên bàn đá, hình thái ban đầu loại này là sống ,tôi dùng máu đem băng xà vỡ tan, hoa xà liền lộ ra khỏi tinh thể băng triệt để chết đi đây chính là chết. Cuối cùng tôi lại dùng máu tươi sống lại hoa xà , nó hút tinh thể băng một lần nữa trở lại hình dáng ban đầu đây chính là sống cuối cùng!


        Nó đại biểu cho một tuần hoàn hoàn chỉnh, một người từ sinh ra đến chết đi lại từ tuần hoàn chết đến sống.


        Tôi đã trải qua tuần hoàn này vì lẽ đó sức mạnh già đi cũng liền chống cự qua.


        Dọc theo con đường này, tôi cảm khái ngàn vạn lần, nghĩ thầm trong kinh Nhân Vương đến cùng có bí mật gì có thể khiến lão tổ nỗ lực đi tìm như thế bất quá tôi  hiện tại lo lắng nhất không phải chuyện khác, mà là sinh mệnh của ba người chú com lê, bác Hải, còn có ông Nhị bọn họ .


        Chính tôi  không có tim, linh hồn, khung xương, thân thể nhưng tôi  vẫn cứ ăn được ngủ được, có thể cảm thấy đau, nói trắng ra liền như một người bình thường, tôi không biết đây là thứ gì đang chống đỡ tôi, có lẽ liền như ông Nhị nói, tôi bây giờ căn bản liền không phải là một người.


        Mà là một đoàn niềm tin, một tín ngưỡng.


        Tín ngưỡng một lòng hướng thiện đủ để chống đỡ tất cả sự vật siêu thoát ra ngoài linh hồn và thân thể.


Lúc trở lại lầu tháp chín tầng , ánh mắt đầu tiên lão tổ nhìn về phía tôi, liền trực tiếp nở nụ cười, vui vẻ hiện ra trên mặt hắn là hoàn toàn không có cách nào nhịn được , hắn đi tới, vỗ bờ vai của tôi  nói: đồ đệ, làm tốt! Ta quả nhiên không có nhìn nhầm, trăm năm chờ đợi lâu dài cũng không có uổng phí.


        Tôi ừ một tiếng nói: vậy bây giờ liền tiến vào tầng thứ ba đi, xem xong tầng thứ ba, bắt đầu phá giải tầng thứ tư .


        Lão tổ xua tay nói: không cần, phía sau mấy tầng hoàn toàn không cần thiết tiến vào, chuẩn bị một chút, chúng ta liền đi tới hang rồng! Tìm kiếm kinh Nhân vương.


        Nói không nhìn, đó là không thể nào, dù sao việc này cũng lãng phí thời gian đã lâu, ba người chúng tôi  thẳng đến lầu ba, chớp mắt đẩy ra cửa gỗ lầu ba từng người đều là sững sờ tại chỗ.


        Trong lầu ba đặt đầy trục cuốn (viết sách vào cuộn), liền như cuộn sách của Kim cương thừa (tôn giáo), toàn bộ đều xếp ở trong lầu tháp tầng thứ ba này.


        Tôi  nói: lầu hai đặt đầy kinh thư, lầu ba đặt đầy cuộn sách, lầu tháp chín tầng này có tính thư viện hay không ?


        Lão tổ cùng lão Lạt Ma không lên tiếng, giờ khắc này liếc mắt nhìn nhau, tôi có thể từ trong ánh mắt của hai người cảm giác được, hai người bọn họ rất kích động, đặc biệt kích động!


        Đặc biệt là khóe miệng của lão tổ đều bắt đầu run rẩy.


        Hắn nhìn về phía lão Lạt Ma, kích động nói: Bức Thiên Diễn trong truyền thuyết lẽ nào chính là chỗ này?



(1) Bàn gỗ hình vuông bát tiên tương tự như này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play