Tôi còn chưa kịp can ngăn mèo già , mèo già này như một mũi tên rời cung vèo một cái liền lẻn đến trước tường đất ,mắt thấy trong nháy mắt điện quang hỏa thạch (diễn ra rất nhanh) liền phải đụng lên trên rồi.
"Đừng!" Tôi quát to một tiếng nhưng đã quá muộn .
Đầu của mèo già đã nặng nề đánh lên trên tường nguyên bản tôi cho rằng mèo già sẽ đụng đến chết, kết quả một màn ánh vào trong tầm mắt tôi khiến tôi và Trần Vĩ đều dọa đến lui về sau một bước .
Đầu của mèo già sau khi vọt vào tường đất vậy mà giống như là đao cắt đậu hủ trực tiếp chui vào lại như là tường đất này vốn liền là một mảnh hư vô, thân thể mèo già theo sát phía sau trực tiếp toàn bộ biến mất vào trong tường đất ngược lại biến mất không còn thấy.
"Bức tường này không phải tường !" Tôi nghiêng đầu nói một câu với Trần Vĩ ,lúc này liền thò tay về phía tường đất , cảm giác nơi tay chạm đến có chút lạnh, mới vừa duỗi tay ngón tay của tôi liền trực tiếp lọt vào trong tường đất .
Sau đó là cánh tay của tôi ,thân thể tôi sau khi cả người tôi đều chui vào tường đất, cảnh tượng bỗng nhiên biến ảo ,sau khi Trần Vĩ cũng từ tường đất chui vào rầm một tiếng liền ngồi bệt dưới đất .
"Má ơi ,này đều là vật gì !" Trong giọng nói của Trần Vĩ tràn đầy sự sợ hãi.
Không gian nơi này là một hang hình bầu dục to lớn, tôi đại khái nhìn diện tích trong hang có thể so với sân bóng rổ rồi, ở trên đỉnh rũ xuống hơn trăm chiếc xích sắt lớn to bằng cánh tay ,đầu dưới của những chiếc xích sắt lớn này cột lấy một cán cân sắt, cán cân sắt hơi nghiêng treo từng quả cân mười mấy cân.
Mà ở trên móc cân thì là chỉnh chỉnh tề tề treo đầy thi thể !
Móc của cán cân sắt cực kì sắc bén từ cổ thi thể đâm vào, đâm thủng não thi thể từ đỉnh đầu đâm ra ,hơn trăm cỗ xác chết liền như vậy nghiêng cổ trừng mắt treo cổ ở trên cán cân sắt lớn .
Trong hang hình bầu dục ,một con đường đá hình chữ nhật hướng nam bắc ,dưới nền con đường lát liền đá phiến, ngoài ra , ở hai bên con đường đều là đào một cái hố to , trong hố máu ứ đọng cuồn cuộn , những máu tươi này liền là trên người những xác chết trên đỉnh đầu chảy xuống .
Tôi nhìn những thi thể này ,nữ có nam có nhưng nam nhiều nữ ít nhưng đều không ngoại lệ ,bọn họ đều bị cởi hết quần áo ra dùng móc câu sắt lớn đâm thủng đầu liền treo ở trên đỉnh động này chảy máu xuống dưới.
Trần Vĩ đã không nhịn được bắt đầu nôn ọe ,anh ta không ngừng mà xoay người không ngừng mà che miệng mình lại tuy là như thế ,ở trong hang yên tĩnh này cũng vẫn là truyền đến từng tiếng nôn ọe.
Mèo già híp mắt liền nằm ở bên cạnh tôi quay đầu nhìn đến nhìn đi.
Tôi thì là nhìn chằm chằm những cán cân sắt trên đỉnh đầu âm thầm lấy làm kỳ ,tôi nghĩ thầm giết người liền giết người đi, tại sao còn phải khiến người lấy phương thức hàng hóa để cân đo trọng lượng?
Thời đại này quả cân rất hiếm thấy rồi ,ở thời đại công nghệ cao này cân điện tử sớm đã thay thế những quả cân thủ công này rồi.
Tôi lấy đèn pin từ trong tay Trần Vĩ qua chiếu lên cán cân trên đỉnh đầu, ấn kí khắc hiệu trên cán cân nhưng thật ra khiến tôi sửng sốt .
Kí hiệu bên trên cũng không phải là con số không có nghĩa là trọng lượng trái lại là viết một chuỗi ký tự cổ quái.
Trời, đất, người, hồn .
Phía sau bốn chữ này còn khắc hoạ ra mấy hình vẽ cỡ nhỏ theo thứ tự là đám mây ,núi sông ,đầu người ,quan tài .
Tôi mơ hồ cảm thấy những thứ đồ này tôi thật giống như từng thấy ở đâu nhưng trong thời gian ngắn không nghĩ ra .
Ngẩng đầu cẩn thận nhìn hơn trăm cỗ xác chết có vài xác chết máu tươi trong cơ thể bị rút cạn rồi vì lẽ đó trọng lượng liền giảm nhẹ rất nhiều rất nhiều ,trên cán cân mà cỗ thi thể treo ở trên, quả cân kia thì sẽ trượt về phía trước.
Ngược lại , có vài xác chết xem ra giống như là mới vừa treo lên ,máu trong cơ thể vẫn rất nhiều lại hoặc là có vài xác chết rất to béo, chất béo trong cơ thể cũng nhiều ,lúc treo ở trên móc cân, quả cân trên cán cân sắt kia trượt về phía sau.
Tôi phát hiện ,một trăm cán cân sắt mặc kệ cán nào đều là cân bằng!
Nói cách khác ,xác chết móc treo trên cán cân sắt và quả cân treo khác đều là trọng lượng giống nhau như đúc , nếu như máu trong cơ thể người chết không ngừng mà trôi đi ,quả cân kia liền sẽ không ngừng dời về phía trước ,như vậy, hết thảy cán cân vẫn luôn đều nằm ở trong một trạng thái cân bằng !
"Cậu em, cậu em, em nhìn kỹ một chút ,quả cân này đến tột cùng là thứ đồ gì?" Trần Vĩ đứng ở sau lưng tôi nhỏ giọng hỏi.
Trong động này trước sau bồi hồi tiếng nước chảy tí tách tí tách nhưng này nhỏ xuống không phải nước là máu.
Tôi cũng bịt miệng mình lại tận lực không nói lời nào ,giờ khắc này nhìn theo động tác tay của Trần Vĩ chỉ cảm thấy những quả cân kia cũng rất không bình thường .
Tạo hình quả cân này giống như là ... Kì quái đến không thể nói rõ như đầu rồng nhưng không sừng như đầu trâu nhưng không tai như đầu rắn mắt lại lớn có thể nói tạo hình quả cân này chính là cái quái vật .
Đột nhiên ,mèo già dưới chân cà ống quần của tôi nhẹ nhàng kêu lên một câu ra hiệu tôi đi về phía trước .
Ngay khi mèo già vừa đi hai bước, trong não tôi hiện ra một hình ảnh ,một hình ảnh mà tôi từng nhìn thấy trong sách của ông Nhị !
Không đợi Trần Vĩ đi về phía trước , tôi vội vàng kéo lại anh ta lớn tiếng nói: Đều đừng động !
Một tiếng gào này của tôi khiến mèo già giật nảy mình ,lông toàn thân của mèo già đều dựng cả lên còn tưởng rằng gặp phải nguy hiểm gì , giờ khắc này liền quay đầu nhìn tôi như là cũng không hiểu tôi vì sao la to lên.
Tôi chỉ vào hơn trăm cỗ xác chết cùng bị móc sắt của quả cân treo trên đỉnh đầu nói: Tôi nhớ ra rồi , đây là một cách giết người rất chú trọng ở cổ đại, những xác chết này trước khi chết liền bị treo ở trên móc sắt của quả cân, từ đó hồn phách không cách nào thoát đi hơn nữa ở trong quá trình rút cạn máu có thể dùng cách này , số lượng đức (làm việc thiện) trước khi chết của người đó, số lượng hồn phách người bao nhiêu ,số lượng xương người nặng bao nhiêu , căn cứ tình huống cuối cùng rút cạn máu để chọn ra kẻ thích hợp nhất ,linh hồn thích hợp nhất ,khung xương thích hợp nhất !
"Kia nguyên nhân làm như vậy là định làm gì?" Trần Vĩ nhỏ giọng hỏi tôi .
Tôi nghĩ nghĩ nói: Chọn lựa xác chết mạnh nhất có thể là cố ý muốn lưu lại để cho ai dùng .
Mèo già nằm ở bên cạnh tôi tựa hồ đều có chút nghe đến choáng váng rồi, Trần Vĩ nói: Phương pháp kia thật sự linh nghiệm sao?
Tôi nói: Cái này gọi là thiết tiên câu linh hồn ,móc sắt lớn của quả cân đều là dùng phương pháp đặc thù chế tạo ra, người treo ở bên trên ,linh hồn của bọn họ là không cách nào thoát ra, trong nhà xưởng trắng trợn giết người , trắng trợn thu thập linh hồn ,mục đích gì rất có thể vô cùng nguy hiểm !
Nói xong câu đó ,chính tôi đều không nghĩ ra ,những xác chết này đến tột cùng là ai làm?
Bọn họ đến tột cùng muốn thu thập cái gì? Linh hồn? Thân thể? Khung xương ? Vẫn là cái gì?
Bọn họ thu thập những thứ này rốt cuộc là chuẩn bị cho ai? Nếu như nói là chuẩn bị cho lão tổ ,tôi không tin phục lắm, lão tổ đã có bản lãnh này rồi căn bản liền không cần những thứ vô ích này nếu như không phải là lão tổ, chẳng lẽ sẽ là ...
Nghịch Thiên Thần ! ?
Trong đầu tôi trước tiên nghĩ tới liền là Nghịch Thiên Thần ,nếu như cái suy đoán này không đúng đó chỉ có thể nói rõ lại nhiều ra một sức mạnh thần bí trộn lẫn vào trong chuyện này của tôi.
Mèo già meo kêu một tiếng xem bộ dáng là muốn dẫn chúng tôi đi tới một đầu khác của thông đạo, tôi và Trần Vĩ ra hiệu đuổi kịp, lúc đi tới giữa thông đạo, mèo già dừng lại lần này nó ngẩng đầu nhìn chằm chằm Trần Vĩ không ngừng mà kêu Trần Vĩ .
Trần Vĩ nhìn không hiểu có ý gì , tôi cũng không hiểu , hai chúng tôi có chút gấp ,Trần Vĩ hỏi: Anh trai, anh có thể kêu rõ ràng chút được không ?
Mèo già nhìn chằm chằm Trần Vĩ kêu vài câu lại hướng về ao máu hai bên kêu vài câu ,tôi nói với Trần Vĩ: Mèo già có phải là muốn anh nhảy xuống hay không?
Trần Vĩ cả kinh ,chán ghét liếc mắt nhìn ao máu nói: Không thể nào? Nhảy vào trong này ,anh nhưng không chịu nổi .
Mèo già lại hướng về ao máu kêu sau đó nhìn Trần Vĩ kêu dù sao mèo già không nhìn tôi nếu là như vậy kia khẳng định là khiến bản thân Trần Vĩ một người nhảy .
"Có lẽ, mèo già này liền đang nói cho anh muốn giảm bớt mục nát trên người hoặc là chữa khỏi mục nát trên người ,anh liền muốn nhảy xuống dùng máu trong này để ngâm thân thể mình."
Tôi nói xong câu đó ,Trần Vĩ bán tín bán nghi xem tôi nói: Có thật không?
Mèo già ngẩng đầu lười biếng kêu một tiếng sau đó cũng không để ý tới Trần Vĩ rồi, vẻ mặt này khá có loại ngươi có tin hay không tùy ngươi , ông đây liền chỉ có thể nói đến mức này thôi.
Nhìn ao máu hai bên không ngừng nhỏ máu xuống đừng nói Trần Vĩ buồn nôn ,tôi cũng không chịu nổi toàn bộ trong động này đều là tràn ngập mùi máu tanh đứng ở trên bờ liền không chịu nổi huống chi nhảy xuống .
Nhưng mà sau khi cân nhắc hơn thiệt ,Trần Vĩ cũng biết nếu như không liều một phen thân thể của hắn liền muốn mục nát tới mặt mất .
"Cậu em, anh nhảy xuống dưới xem xem , nếu như không thích hợp em nhất định phải đứng ở trên bờ kéo anh nhé!"