Đám người kia có chừng bảy tám người, nhìn cách ăn mặc như là dân công.
Bọn họ vác xẻng ,nhấc bao tải, có kẻ cười nói đi qua đứng ở trước mặt chúng tôi đợi xe.
Tôi và Trần Vĩ đưa mắt ra hiệu, ý tứ là đứng lùi về sau, chúng ta đừng che ở trước bảng trạm, Trần Vĩ hiểu ý cùng tôi lùi về sau mấy bước.
Đa phần dân công kì thực là người rất thật thà chất phác trong xã hội , bọn họ có cười nói tính tình thật, ngẫu nhiên cũng sẽ nói chút đoạn phim con heo.
Dân công lùn đứng ở chính Đông nhất trên đầu đội một chiếc mũ bảo hộ màu vàng ,anh ta chép miệng một cái nói : Các cô gái lúc nãy lớn lên thật là xinh đẹp.
Bên cạnh dân công cao hơn hắn một cái đầu vỗ mũ bảo hộ một cái cười trêu nói: Cẩu Đản , muốn đàn bà rồi?
Tôi xì một tiếng bật cười ,tên này Cẩu Đản ...
Bọn họ quay đầu lại nhìn tôi một cái ,tôi kéo Trần Vĩ lại lui lại mấy bước lúc này đều lui ra khỏi phạm vi trạm chờ.
Cẩu Đản và dân công cao kia vừa nói vừa cười , mấy người dân công bên cạnh đã đang tán dóc, tôi xem đồng hồ đã là mười một giờ bốn mươi phút rồi lại hơn 20 phút có lẽ một chiếc xe chuyến cuối số 14 khác liền muốn chạy qua rồi.
Nhưng liền vào lúc này , Cẩu Đản kia và người dân công cao kia không biết chuyện gì xảy ra, nói nói vậy mà chửi nhau rồi.
Tôi trước tiên nghe được liền là Cẩu Đản mắng một câu: Tao còn làm chị mày đấy!
Người dân công cao quay đầu tát Cẩu Đản một cái nói: Tao làm chị mày là sự thực ! Con mẹ mày nhảy nhót cọng lông?
Nghe ý này , người dân công cao hẳn là anh rể của Cẩu Đản .
Mấy cái dân công bên cạnh vội vàng lên trước can ngăn nhưng là càng kéo liền náo càng hung, mắt Cẩu Đản đều đỏ rồi, hắn chỉ vào người dân công cao không ngừng chửi trong miệng còn nói: Mày tính cái mẹ gì, có tin bố mày một xẻng đập chết mày hay không !
Người dân công cao vừa nghe khom người duỗi đầu không ngừng đẩy ra phía trước còn duỗi tay chỉ vào đầu của mình nói: Đập ! Đập vào đây này ! Mày dùng sức đập a!
Tôi cho rằng đây liền là tranh cãi ngoài miệng náo một hồi cũng liền thôi rồi nhưng ai biết liền vào lúc này đột nhiên xảy ra dị biến (thay đổi kì quái)!
Cẩu Đản vậy mà liền dùng xẻng cầm trong tay không hề có điềm báo trước hung hăng chặt xuống đầu của người dân công cao.
Phải biết xẻng trong tay dân công cũng đều là hàng thật giá thật ,đầu xẻng quanh năm xúc đồ vật mài vô cùng sắc bén !
Rầm một tiếng ,một đầu người rơi xuống đất ,sau khi lăn một đoạn trên đất vẽ ra một vệt máu thật dài mà xác người dân công cao lúc này mới rầm một tiếng ngã xuống đất .
Tôi liếc mắt nhìn đầu người dân công cao kia, đầu người kia vẫn chưa nhắm mắt lại , giờ khắc này liền trợn to mắt nhìn tôi chằm chằm!
Vị trí trái tim của tôi truyền đến bùm một tiếng đập mãnh liệt, tôi không nhịn được lui về sau một bước .
Nhưng mà liền ở lúc này, chuyện khiến tôi không tưởng tượng được xảy ra .
Sau khi Cẩu Đản giết người dân công cao chẳng những không có lẩn trốn thậm chí vẻ mặt trên mặt ngay cả một chút sợ hãi đều không có ,hắn lau vết máu trên mặt nói với dân công chung quanh : Hắn đúng là đáng đời ! Mẹ nó ,chị tôi theo hắn mỗi ngày chịu oan ức !
Dân công chung quanh có vừa nói vừa cười có vùi đầu không để ý tới hắn ,lúc này Cẩu Đản từ trong túi mò tìm một điếu thuốc sau khi nhét vào trong miệng quay đầu nhìn quanh vậy mà đi về phía tôi .
"Này, anh trai, châm hộ cái."Bởi vì trong miệng tôi đang ngậm thuốc lá , Cẩu Đản đi thẳng tới bên cạnh tôi thò tay về phía tôi.
Tôi trong nháy mắt này suýt chút nữa rút súng rồi.
Bất quá tôi vẫn là nhịn xuống sự sợ hãi trong lòng ,từ trong túi móc ra cái bật lửa đưa cho Cẩu Đản .
Cẩu Đản một tay che thuốc một tay gảy cái bật lửa .
"Đùng , đùng , đùng , đùng ..". Nhắc tới cũng kỳ ,cái bật lửa này ở trong tay tôi bật cái liền được nhưng ở trong tay Cẩu Đản bật như thế nào cũng không bật được.
Cẩu Đản đưa cái bật lửa cho tôi nói: Anh trai, bật không được.
Tôi lấy đến trong tay chỉ là ấn một cái, bộp một tiếng , ngọn lửa liền nảy lên ,Cẩu Đản sững sờ sau đó cười cười thò đầu qua châm thuốc .
Tôi vốn cho là châm thuốc xong, Cẩu Đản khả năng liền muốn rời khỏi rồi, ai biết hắn vậy mà liền đứng bên cạnh Trần Vĩ hai chúng tôi dùng sức hút một hơi sau đó nói: Này, anh trai ,anh nói anh rể tôi có đáng chết hay không?
Trần Vĩ hai chúng tôi đều bối rối ,tôi còn không trả lời ,Trần Vĩ liền nói: Không có chuyện gì trốn qua một bên đi.
Tôi mới vừa muốn ngăn cản Trần Vĩ nhưng lời đã hoàn toàn nói ra khỏi miệng ,đúng như dự đoán , Cẩu Đản không vui giờ khắc này bộp một tiếng đâm xẻng trong lồng ngực xuống đất nói: Mày nói ai cơ? A? Mặc com lê đeo cà vạt , mày liền có thể xem thường dân công bon tao rồi hả?
Trần Vĩ còn muốn nói điều gì ,tôi vội vàng kéo anh ta lại cười nói với Cẩu Đản : Người anh em, anh em họ của tôi đây tính tình không tốt, tính tình thẳng , khà khà ,chúng tôi đang chờ xe đây một hồi liền đi .
Cẩu Đản vừa nghe càng tức giận hơn trực tiếp mắng: Tính tình thẳng? Mẹ nhà mày, bố mày tính tình càng thẳng !
Lúc nói chuyện , Cẩu Đản vậy mà tóm lấy xẻng liền chém về phía tôi !
Không đúng!!!
Tôi cho đến giờ phút này mới hiểu được , Cẩu Đản này khả năng chính là một con quỷ căn bản chính là định tới giết tôi đây! Có thể kế hoạch của chúng tôi bị lộ Nghịch Thiên Thần phái âm hồn tới giết tôi.
Cũng có khả năng là người khác khống chế âm hồn đến hại tôi .
Bởi vì Cẩu Đản chém đứt đầu của anh rể hắn, dân công chung quanh vậy mà mặc kệ nên chờ xe chờ xe nên hút thuốc hút thuốc thật giống như việc này căn bản liền không có xảy ra cho nên nói lũ dân công này chắc chắn đều là quỷ !
Trong nháy mắt tôi khom lưng tránh khỏi từ trong túi móc ra một tấm vùa chú đây là ông Nhị đã từng cho tôi .
Trên bùa chú viết một chữ sắc ,phía dưới viết định (giống điểm huyệt) quỷ trừ yêu cấp cấp như pháp lệnh .
Tôi một phát vỗ bùa chú lên mặt Cẩu Đản nhưng hắn căn bản liền không có bất kỳ phản ứng nào lần thứ hai tóm lấy xẻng đập về phía tôi.
Thanh thế xẻng này ác liệt nếu như chém ở trên người tôi tuyệt đối là đứt cánh tay gọt bắp đùi ,trong nháy mắt tôi né tránh Cẩu Đản lại cũng không nói thêm cái gì rút súng lục sau eo ra nhắm ngay chính giữa trán Cẩu Đản, phịch một tiếng liền bắn một phát.
Nòng súng phun ra một ngọn lửa ,đạn bắn vào chính giữa trán Cẩu Đản, xung lực lớn khiến đầu của hắn đột nhiên ngửa về sau lập tức ngã xuống đất trực tiếp chết luôn rồi !
Tôi còn không phản ứng lại từ sức giật mãnh liệt ,Trần Vĩ cả kinh lôi kéo tôi liền chạy ,anh ta nói: Không đúng, Cẩu Đản này là người sống !
Tôi trừng hai mắt nói: Chậm đã !
Vào giờ phút này , dù sao cũng không có thể tùy ý bỏ chạy ,một khi chạy có thể tội danh liền muốn vĩnh viễn thành lập rồi .
Tôi nắm súng lục đi về đám dân công chờ xe kia, tôi dùng súng chỉ vào bọn hắn lớn tiếng quát: Nói cho tôi biết , các ngươi đến tột cùng là người là quỷ !
Đám dân công kia vẫn là không để ý đến tôi như là căn bản không nhìn thấy tôi, tôi mạnh mẽ nhịn xuống sự sợ hãi giết người trong lòng nhỏ giọng hỏi Trần Vĩ: Anh Trần ,anh mắt sắc , giúp em xem xem xung quanh có camera hay không , nhanh.
Ở phương diện này Trần Vĩ hiểu nhiều hơn tôi dù sao anh ta là chủ nhiệm cũng thường thường ngồi ở trong phòng làm việc điều khiển cameras .
Sau khi tỉ mỉ nhìn một vòng ,Trần Vĩ nói: Không có ,xác định không có .
Trong lòng tôi lúc này mới thở thở ra một hơi ,mắt thấy đám dân công kia vẫn là không để ý tới tôi ,lúc tôi đang chuẩn bị đánh bạo đi lên bỗng nhiên con đường phía xa chiếu tới hai luồng sáng mãnh liệt.
Tôi vội vàng thu hồi súng lục xoay người lại nhìn lại, một chiếc xe chuyến cuối số 14 khác đang lái đến trạm thành Mị Lực này !
Không sai !
Chính là hắn !
Tài xế của chiếc xe chuyến cuối số 14 khác này vẫn là đeo một chiếc mặt nạ màu trắng thật giống cố ý không cho tôi biết hắn là ai lại hoặc là hắn căn bản chính là con rối rơm.
"Anh Trần ,anh mau nhìn ! Chính là chiếc xe này!" Tôi vội vàng chỉ vào chiếc xe chuyến cuối số 14 kia nói với Trần Vĩ.
Trần Vĩ híp mắt tinh tế xem mới vừa liếc mắt nhìn liền kiên định nói: Đây không phải xe của vận tải Đông Phong! Hơn nữa chiếc xe này hoàn toàn chính là xe tang!
Sau khi nói đến đây , chiếc xe chuyến cuối số 14 đã lái qua đây ,tài xế dừng xe sau khi mở cửa xe liên tục nhìn chằm chằm tôi.
Bởi vì hắn đeo mặt nạ ,tôi nhìn không thấy hắn là ai chỉ cảm thấy trong ánh mắt của hắn tràn đầy ý cười quỷ dị.
Mấy người dân công chờ xe giờ khắc này chậm rãi lên xe , chiếc xe chuyến cuối số 14 liền cứ như vậy lái đi ngay trước mắt tôi.
Cho đến giờ phút này , tôi hoàn toàn tỉnh ngộ!
Tôi quát to một tiếng: Xong rồi! Em bị hãm hại rồi ! Khẳng định có người trước đó biết rõ mưu kế của chúng ta! Mấy người dân công kialà quỷ , cái này không sai nhưng Cẩu Đản và anh rể hắn là người thật! Bọn họ đám dân công này có người có ma! Hỗn tạp ở cùng nhau !
Tôi rống to nói quay đầu nhìn lại lại không thấy tung tích của Trần Vĩ .