Tinh : con ngươi, mắt
Ông Nhị vung tay từ phía sau lưng rút loan đao ra, một đao quệt ở trên cánh tay tôi , tôi ăn đau suýt chút nữa cắn rớt đầu lưỡi của mình.
Trên cánh tay chảy ra máu tươi, ông Nhị dùng ngón tay chấm trong miệng lẩm bẩm niệm một câu : Thiên địa ngũ phương (trời đất năm phía), sắc lệnh (ra lệnh) quỷ vương, phá!
Ngón giữa và ngón trỏ tay phải ông Nhị chấm máu của tôi chấm ở trên trán cương thi phía sau.
Hai tay bóp ở trên cổ tôi bỗng nhiên buông ra, tôi lúc này mới thở ra một hơi vội vàng hướng về trước chạy hai bước né tránh lần tấn công tiếp theo của cương thi.
Quay đầu nhìn lại, cương thi này cao trên 1m8 , dáng người cường tráng nhưng một viên đầu trẻ con qua thực có vẻ không ăn khớp.
Ông Nhị nói : Mọi người mau lui lại! Đây là thi vương, đánh không nát giết không chết, tận lực không cần đánh nhau với hắn.
Dứt lời, chúng tôi chuẩn bị nhanh chóng trở về thông đạo vừa nãy khi đến , ai biết cương thi này cản ở phía trước chúng tôi ,chạy vội hai bước, bật nhảy lên chặn lại đường đi của chúng tôi .
"Làm sao bây giờ?" Hai chân Lê Nguyên Giang đều đang run rẩy.
Cương thi này nhìn chằm chằm thắt lưng vàng ngọc trên eo tôi cùng với áo mãng bào trăm quỷ nhấc trong túi , con ngươi đều không động chút nào , khuôn mặt trẻ con, da dẻ trắng nõn như tuyết căn bản không có chút dáng vẻ hư thối nào nhưng bộ vị còn lại trên thân thể đã sớm biến thành màu đen cứng ngắc.
"Bốn người chúng ta thay phiên quấn lấy hắn, người còn lại nhanh chóng cầm vũ khí lên !" Lúc ông Nhị nói lời này là nhìn về hướng tôi .
Tôi vội vàng chạy về mặt phía Đông của mộ y quan (mộ chôn quần áo và di vật) thuận tay giơ một thanh giáo dài lên còn chưa kịp xoay người chỉ cảm thấy phía sau một trận gió lạnh lướt qua mới vừa quay đầu nhìn lại, thi vương kia liền vọt tới.
Hai móng của hắn như gió giơ tay liền cào tới, trong nháy mắt tôi cúi đầu tránh thoát ,một bàn tay của hắn cào lên trên một thanh quan đao lớn lập tức dùng sức túm một cái, giá vũ khí rầm một tiếng rơi lả tả xuống đất.
Không chờ tôi kịp né tránh chỉ cảm thấy ánh đao lóe lên, một thanh quan đao lớn liền muốn rơi xuống đỉnh đầu tôi !
Tôi trợn to hai mắt trơ mắt nhìn thanh quan đao lớn này sắp chém vào trên đầu tôi!
Liền ở lúc ở lưỡi dao cách trán tôi còn có 3 cm chợt nghe vang lên phịch một tiếng giòn giã, thanh quan đao lớn này thật là bị một hạt đậu nành bắn ra!
Vẫn là tuyệt kỹ của ông Nhị!
Sau khi quan đao bị văng ra , ông Nhị, chú com lê cũng mau chóng vọt tới, hai người mỗi người lấy một binh khí đánh với thi vương này.
Binh khí của hai người chém vào trên người thi vương như chém vào cốt thép khung sắt căn bản là không thể chém vào thân thể mảy may!
Bùa chú, máu chó đen của ông Nhị đối với thi vương căn bản là không có tác dụng, nguyên nhân cụ thể xuất hiện ở chỗ nào, chính ông Nhị cũng không biết.
Vốn là trạng thái của mọi người cũng không tốt, giờ khắc này lại bị thi vương này quấn lấy thật là muốn nhiều nguy hiểm liền bấy nhiêu nguy hiểm chỉ có điều thi vương này tuy mạnh nhưng chỉ đuổi theo đánh một mình tôi .
Một khi thi vương đuổi tôi , chú com lê và ông Nhị liền ở phía sau công kích hắn, trong thời gian ngắn ngược lại cũng thành cục diện giằng co.
Tôi vừa mới bắt đầu không rõ thi vương vì cái gì liều chết đuổi theo tôi sau đó nhìn thấy túi trong ngực trong nháy mắt thấy rõ ràng.
Thi vương là đang muốn cướp lại thắt lưng vàng ngọc và với áo mãng bào!
" Ông Nhị , chú , mọi người trước lùi lại, cháu đọ sức với hắn một phen!" Tôi lấy áo mãng bào từ trong túi ra trực tiếp mặc ở trên người mình, lúc này quay đầu liền chạy về hướng cung điện có bàn thờ yêu .
Trong nháy mắt áo mãng bào lớn này mặc ở trên người , một luồng cảm giác râm mát lan khắp toàn thân, tôi căn bản không có nghĩ nhiều vung hai chân liền liều mạng chạy.
Chạy chạy, tôi cảm thấy không đúng.
Bởi vì trong thông đạo này xuất hiện vô số tiếng bước chân thật giống không chỉ mình tôi đang chạy.
Tôi sững sờ thầm nghĩ không đúng , chúng tôi tổng cộng cũng liền bốn người nhưng nghe tiếng bước chân thế nào cũng có bảy, tám người.
Trong lúc đang xác định chính mình an toàn , tôi quay đầu lại liếc mắt nhìn, không nhìn thì thôi liếc mắt một cái khiến hai chân tôi run run suýt chút nữa quỳ xuống đất.
Phía sau dĩ nhiên có bảy, tám người xa lạ, mặt không hề cảm xúc cùng chạy theo tôi !
Bọn họ liền ở vị trí cách phía sau tôi hai, ba mét , khuôn mặt liếc mắt một cái là rõ mồn một đặc biệt là trong bảy, tám người này còn có một phụ nữ chừng bốn mươi tuổi !
Tôi không biết bọn họ là ai, ở trong ấn tượng của tôi , tôi chưa từng gặp những người này ,giờ khắc này bọn họ chạy theo tôi , mặt không hề cảm xúc không liều mệnh chạy ,tôi chạy bọn họ chạy, tôi dừng bọn họ dừng.
Lại nhìn phía sau , thi vương chính nắm thanh quan đao lớn bước nhanh đuổi theo, phía sau thi vương , là ba người ông Nhị, chú com lê, Lê Nguyên Giang .
Nhưng vào lúc này, chợt nghe Lê Nguyên Giang ở cuối cùng quát to một tiếng : Cha! Mẹ!
Người phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi phía sau tôi và một người đàn ông trung niên quay đầu, ánh mắt đờ đẫn liếc mắt nhìn Lê Nguyên Giang sau đó trên mặt xẹt qua một nụ cười quái dị xoay người đi về phía Lê Nguyên Giang .
Ông Nhị giơ tay tát Lê Nguyên Giang một cái lớn tiếng nói : Đừng gọi loạn! Đó là quỷ hồn (linh hồn ác quỷ) , không phải cha mẹ ruột cháu!
Trên mặt Lê Nguyên Giang đã lăn xuống nước mắt vui mừng, cậu ta không để ý đến nhiều như vậy liền chạy về phía hai hồn ma ,ông Nhị thở dài mơ hồ ở sau lưng chuẩn bị hai tấm bùa chú nghiêng đầu ở bên người chú com lê nói hai câu.
Chú com lê gật đầu tiếp nhận bùa chú theo sau Lê Nguyên Giang, trong nháy mắt hai quỷ hồn sắp chạm vào Lê Nguyên Giang , chú com lê nhảy lên , trên không trung liên tiếp vỗ hai tay dán bùa chú lên trên trán hai quỷ hồn .
Nhất thời hai người bọn họ ngã trên mặt đất liên tục gào thét trên người không ngừng tỏa ra khí đen không lâu lắm liền biến mất không còn thấy!
Lê Nguyên Giang quay đầu nổi giận mắng : Đó là cha mẹ tôi!
Chú com lê cắn răng lạnh giọng nói: Bọn họ đã hóa thành ác quỷ căn bản là không nhận ra cậu! Việc mà cậu muốn làm là tìm được di hài (xác chết) cha mẹ cậu chôn cất tử tế cho bọn họ.
Tôi đã nhanh chân chạy đến trong cung điện có bàn thờ yêu bốn mặt , giờ khắc này xác sâu kẹp trong cung điện vẫn cứ phủ kín mặt đất, giẫm ở lên thỉnh thoảng truyền đến tiếng xì rất nhiều sâu chết bị tôi giẫm bẹp từ trong cơ thể bắn ra chất lỏng màu trắng.
Ông Nhị từ phía sau đuổi theo hét lớn một tiếng : A Bố, quay quanh bàn thờ yêu , tranh thủ thời gian cho ông!
Lập tức ông Nhị hơi vung tay mở túi trên lưng từ trong túi lấy ra 3 nén nhang cùng với một tấm vải đỏ, một cái thước đo, một bát hương nhỏ, còn có một đĩa chu sa nhỏ.
Ông Nhị đốt 3 nén nhang cung kính vái ba bái sau đó liền cắm ở trong bát hương từ trong túi lấy ra một nhánh bút lông sói sau khi chấm chu sa , đặt ngang bút lông ở trên 3 nén nhang hun năm, sáu giây liền đưa cho chú com lê.
"Nhóc com lê, nắm chiếc bút điểm mắt, đi chấm lên trán thi vương !"
Chú com lê một phát tiếp được chạy về phía thi vương .
Ông Nhị lại đặt thước âm dương ở trước bát hương sau khi đốt một tấm bùa chú lập tức dán bùa chú lên trên thước âm dương ,đợi lúc bùa chú cháy hết, chữ nhỏ trên thước âm dương bắt đầu mơ hồ hiện ra ánh sáng.
Tôi không biết thước đo là bị thiêu đỏ vẫn là hiển linh dù sao bên trên viết một ít chữ Thiên Địa Càn Khôn, Âm Dương Vô Cực đều đang lóe lên ánh sáng nhạt.
Ông Nhị đứng dậy cầm lấy thước âm dương cũng vọt tới.
Thi vương không ngừng mà truy đuổi tôi căn bản không chú ý nguy hiểm phía sau ,chú com lê giơ bút điểm mắt lên quát lớn một cái : Xem chiêu!
Chờ chú com lê nhảy lên trên không trung , thi vương vừa vặn quay đầu, một phát bút điểm mắt này vừa vặn điểm ở giữa trán thi vương !
Thi vương sẽ không động nữa!
Nghiêm ngặt mà nói là sẽ không tấn công, thân thể của hắn vẫn là đang chầm chậm giật như là đang chống cự sức mạnh của bút điểm mắt.
Ông Nhị giơ thước âm dương, một tay nắm lấy cánh tay thi vương bắt đầu đo đạc từ trái sang phải , tốc độ đo đạc của ông ấy rất nhanh, mỗi đo đạc một chỗ sẽ áp chế động tác của thi vương.
Giây lát, cánh tay trái của thi vương liền triệt để sẽ không nhúc nhích.
Giờ khắc này trên mặt thi vương hiện ra vẻ đau đớn, trong đầu trẻ con phát ra tiếng khóc nỉ non ríu rít nhưng ông Nhị cũng không nương tay lúc đang muốn dùng thước âm dương phong ấn cánh tay phải của thi vương bỗng nhiên xảy ra đột biến!
Thi vương quát to một tiếng, tay phải giơ thanh quan đao lớn bỗng nhiên quét ngang ngàn quân , ông Nhị sợ hết hồn không biết thi vương vì sao có thể tấn công ông ấy khả năng là bị bức đến đường cùng, thi vương cũng phải liều mạng một phen.
Ông Nhị khom lưng tránh thoát, trong nháy mắt lưỡi dao gào thét , tôi cảm thấy đều có một luồng đao phong (gió tạo ra khi chém đao) thổi đến.
Chú com lê vừa nhìn tình hình này cũng vội vàng buông bút điểm mắt ra ,thi vương không dừng lại, tay phải nắm quan đao, trong nháy mắt chém đứt bút điểm mắt lần thứ hai mạnh mẽ chém một đao lên cánh tay trái chặt bỏ cánh tay trái của mình!
Ông Nhị dùng thước âm dương phong ấn cánh tay trái của hắn đã xem như là phá hủy thân thể của hắn mà hắn vì chó cùng rứt giậu cuối cùng mà tự chặt cánh tay trái!
Trên đầu trẻ con của thi vương bắt đầu bóc ra từng tầng từng tầng da, ông Nhị vừa nhìn cả kinh nói : Ông hiểu rồi nguyên lai hắn không phải cương thi!
Quan đao (关刀) đao dài hay còn gọi Yến Nguyệt đao