Sáng sớm hôm sau, lúc Harry cùng Ron đi vào đại sảnh, trong đại sảnh đã vì tin tức Sirius bị oan mà náo loạn.

Lúc đi vào đại sảnh Harry vừa lúc nghe được Ernie McMilan nhà Hufflepuff đang lớn tiếng nói chuyện với bạn của cậu ta Hannah Abbott: “ Mình đã sớm biết, Sirius không phải là loại người xấu xa đến mức đó..”

Harry đối với lời này tỏ vẻ tán thành.

So sánh với cả đại sảnh đang ồn ào náo nhiệt, các Slytherin vốn an tĩnh cũng có vẻ phá lệ sôi nổi. Nhóm rắn nhỏ vì vấn đề mặt mũi nên luôn cố gắng làm ra vẻ không có hứng thú với tin tức của một Gryffindor. Đương nhiên không phải ai cũng có thể làm được việc này một cách hoàn mỹ.

Harry chọc chọc Ron, lén lút chỉ cho cậu ta xem các rắn nhỏ đang nhìn trộm ba dãy bàn kia. Hai người cùng Hermione nhỏ giọng thảo luận, ngay cả Ron cũng thừa nhận đôi khi các Slytherin khẩu thị tâm phi cũng không đáng ghét như vậy.

Buổi chiều thứ sáu Harry không có tiết, vì thế cậu từ sớm đã đến phòng hiệu trưởng chờ đợi vị cha đỡ đầu mà trên lý thuyết hẳn sẽ xuất hiện ở đây, sau đó cậu chờ được giáo sư độc dược độc miệng.

Tâm tình Severus Snape cực kỳ không xong. Bản thân phải làm chứng cho Sirius Black đã đủ không xong, hiện tại đến Lão Ong Mật Dumbledore cư nhiên lại bảo anh cùng tên chó đần kia cải thiện quan hệ, lý do lại là ‘ Thầy là trưởng bối mà Harry kính trọng nhất, mà Sirius là cha đỡ đầu cậu kính yêu, nếu quan hệ của hai người không tốt cậu sẽ thương tâm’

Cho nên anh - Severus Snape phải vì tâm tình của một tên nhóc Potter mà cải thiện mối quan hệ với Sirius Black? Snape phẫn nộ hừ một tiếng. Mà việc làm anh thực sự tức giận chính là anh cư nhiên thật sự tính làm theo lời cụ Dumbledore chân chính làm hắn tâm tình ác liệt chính là chính mình cư nhiên thật sự tính toán giống Dumbledore nhiều lời làm như vậy, đầu của anh rốt cuộc cũng bị Lão Ong mật kia đầu độc đến hỏng rồi giống cụ ta sao? Nghĩ đến lúc ở Hẻm Xéo,bộ dáng biểu tình phong phú mà ánh mắt lại không có bất kỳ ánh sáng nào của tên ngụy thiếu niên kia, Snape phát hiện vốn nghĩ cảm xúc của anh đã tệ đến cực điểm vậy mà lại tệ thêm một chút.

Vì thế đại sư độc dược tâm tình cực kỳ không tốt vừa vào văn phòng Hiệu trưởng liền hung hăng trừng mắt nhìn kẻ gây họa mắt xanh mang vẻ mặt vô tội kia một cái.

Cung cung kính kính chào hỏi với giáo sư mà kết quả lại bị trừng Harry ai oán nhìn cụ Dumbledore, không cần nghĩ cậu cũng biết nhất định là do lão Hiệu Trưởng này lại để cho đại sư độc dược làm việc mà ông không muốn làm, mà lão biên bức vĩnh viễn không có cách cự tuyệt cụ Dumbledore nên lại giận chó đánh mèo lên người cậu.

Bị thái tương đối độ ôn hòa của Snape trong khoảng thời gian này sủng hư Harry hoàn toàn quên mất, thân là một Potter, được đãi ngộ như thế này mới là bình thường.

“A, Severus, thầy đã đến rồi. Tôi vừa rồi là đang nói với Harry, Remus đi giúp Sirius xử lý một ít vấn đề nhỏ trên luật pháp, sau đó bọn họ sẽ dùng mạng Floo trực tiếp đến đây.” Lão hiệu trưởng cười tủm tỉm ý bảo Snape ngồi lên cái ghế tựa màu đỏ tím, đồng thời dùng đũa phép gõ gõ cái bàn biến ra một ly trà.

Snape vẻ mặt ghét bỏ đem bản thân chìm vào cái ghế dựa dưới ánh đèn.

Khi Sirius cùng Lupin đi ra từ lò sưởi, Harry, Snape và cụ Dumbledore vừa lúc đạt thành nhận thức chung, bọn họ quyết định đem ký ức của Harry cho Sirius và Remus xem, dù sao Sirius cũng là cha đỡ đầu của Harry, cũng là một người có sức chiến đấu trong Hội Phượng Hoàng, mà đại cẩu này chỉ sợ là không thể dấu diếm gì quá lâu với Remus.

So với lần đầu tiên Harry nhìn thấy Sirius ở đời trước, vị Black cuối cùng này trông có vẻ tốt hơn rất nhiều. Đến bây giờ Harry vẫn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Sirius, chính cậu còn cho rằng mình nhìn thấy một bộ xương khô. Tuy rằng hiện tại chú ấy vẫn rất gầy, nhưng một thân đầu tóc sạch sẽ sau khi tắm, một bộ quần áo vừa người, chất liệu vải áo choàng không tồi, hơn nữa vừa được rửa oan vừa biết tin Peter bị bắt nên thần thái sáng láng, cả người Sirius một chút cũng không giống xương khô hay thi thể gì đó.

Lúc Harry đánh giá Sirius, Sirius cũng đang đánh giá còn đỡ đầu của mình. Harry nhìn có vẻ rất giống James, đây là ấn tượng đầu tiên của Sirius, nhưng mà thần thái của cậu cũng không ai trong ba mẹ cậu, James và Lily vĩnh viễn đều không thể trầm tĩnh như thế. Hơn nữa, đại cẩu đỡ đầu nhíu mày nhìn cánh tay nhỏ gầy cùng gương mặt tinh xảo giống con gái của Harry, năm đó Lily cũng không có gầy như vậy a.

“Ừm... Sirius?” Harry do dự nên mở miệng như thế nào, cậu vẫn không thể nào mời một vị nam sĩ lần đầu tiên gặp mặt xem ký ức của mình, cho dù vị nam sĩ này là cha đỡ đầu của cậu.

“Nga, Harry!” Đại cẩu Black - con đỡ đầu khống vì Harry kêu tên thánh của mình mà cảm động đến không có đạo lý tính toán mở cánh tay ôm con đỡ đầu của mình.

“ Chó đần, chẳng lẽ anh nhìn không ra là con đỡ đầu của anh có việc muốn nói với anh sao?” Snape chán ghét Sirius đến không có đạo lý bắt đầu mở miệng châm chọc.

Harry không cần cẩn thận quan sát cũng có thể phát hiện Sirius nháy mắt cứng đờ một chút, ngay cả Lupin cũng trở nên cảnh giác. Rốt cuộc là do Snape xuất hiện kích thích đại hay là do hai chữ ‘ chó đần ’ tương đối có lực ảnh hưởng hơn? Harry nhìn cha đỡ đầu của mình từ tư thế giơ tay muốn ôm mình nháy mắt biến thành trạng thái chuẩn bị chiến tranh mà thất thần cảm thán.

“Ha hả, bọn nhỏ, mau ngồi xuống. Tôi nghĩ Harry có chút đồ vật muốn cho các anh xem.” Cụ Dumbledore giống tiếp đón Sirius và Remus giống như tiếp đón các bạn nhỏ trong nhà trẻ.

Mặt mũi của lão hiệu trưởng vẫn là dùng được, bạn nhỏ Sirius biệt nữu nghe lời ngồi xuống, sau đó xoay đầu không nhìn Snape. Severus mắt nhìn mũi ngồi ở trên ghế, ngay cả khóe mắt cũng không liếc nhìn Black một chút.

“Như vậy,” Người sói áp xuống nghi ngờ trong lòng mà phối hợp giảng hòa với hiệu trưởng, “Harry có cái gì phải cho chúng ta xem sao?”

“Ân… Một đoạn ký ức, cháu đã đem chúng bỏ vào chậu tưởng ký.” Harry · nhẫn cười · Potter nói, đối với việc giáo sư và cha đỡ đầu Black bất hoà, vào lúc hai người không biết, cậu sớm đã chuyển từ tức giận đến khuyên nhủ rồi lại đến bất đắc dĩ và giờ là quá trình xem kịch vui. Đôi khi Harry thậm chí cảm thấy, Cụ Dumbledore chính vì vậy mới dưỡng thành thói quen thường xuyên ở bên cạnh uống trà xem diễn.

“Ký ức?” Cuối cùng Sirius cũng xoay đầu lại, chú khẽ nhíu mày nhìn Harry, cực kỳ xác định được con đỡ đầu của mình không phải cậu bé hồn nhiên đáng yêu như trong tưởng tượng của mình, tuy vậy nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến tình cảm chú dành cho Harry, nhưng đại cẩu Black vẫn có chút không quen.

Mà người sói đối với lời nói của Harry nói chỉ là có lệ giơ giơ mi tỏ vẻ chú ta kinh ngạc, sau đó mỉm cười túm Sirius vào chậu tưởng ký.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play