Thái tử và Đông Lăng Tử Thuần cũng nhanh đi tới, đầu tiên là nhờ Cửu hoàng thúc giúp đỡ, sau đó là tìm kiếm sự che chở của Cửu hoàng thúc, ngoại trừ Đông Lăng Tử Lăng thì hàng ngũ của hai phe phân ra rõ ràng, Phượng Khương Trần mơ hồ ngửi thấy một mùi thuốc súng.

“ Hoàng thúc…” Đông Lăng Tử Thuần vừa tiến lên đã nghẹn ngào nói, vẻ mặt oan ức khiến cho người ta nhìn mà đau lòng.

“Quần áo xộc xệch mà bước lên, ngươi còn ra thể thống gì nữa, người không biết còn tưởng rằng con cháu của hoàng thất Đông Lăng ta phóng đãng không chịu nổi, còn không mau đi mặc y phục tử tế vào.

” Tuy là đang nói Đông Lăng Tử Thuần, thế nhưng lại như đang mắng Dao Hân công chúa.

“Ta, ta đi ngay đây.

” Đông Lăng Tử Thuần nhanh chóng đi vào trong, Tây Lăng Thiên Lâm cố ý ngăn cản nhưng Cửu hoàng thúc lại bước lên trước một bước, nói: “Một đống người đứng ở chỗ này thì còn ra thể thống gì nữa, có chuyện gì thì đi vào phòng khách gặp bổn vương rồi nói, Thái tử, ngươi quá thất lễ rồi.


“ Hoàng thúc dạy phải.

” Thái tử vội vàng xin tha, Cửu hoàng thúc trả lời một câu, lại chỉ về phái Đông Lăng Tử Lăng: “Còn ngươi, Tử Lăng, đừng quên ngươi là Đông Lăng hoàng tử, phải có phong thái của hoàng tử, đừng làm mất thể diện của Hoàng gia.


Cửu hoàng thúc này giáo huấn người ta đến nghiện, Phượng Khương Trần đứng ở phía sau hắn, nhìn Thái tử và Đông Lăng Tử Lăng nghe lời mà trong lòng kêu lên một tiếng ghen tị.

Vẫn là Cửu hoàng thúc sống thoải mái mà…
Sắc mặt Đông Lăng Tử Lăng trắng nhợt, vội vàng cúi đầu xuống: “Hoàng thúc nói đúng.

” Thở ra một hơi thật dài, cơ thể Đông Lăng Tử Lăng cũng dần dần buông lỏng, biểu cảm trên mặt cũng tự nhiên.

Chuyện đã xảy ra, cho dù hắn có giết Đông Lăng Tử Thuần cũng chẳng có ý nghĩa gì, hơn nữa còn chưa biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đây là biệt viện của Cửu hoàng thúc, nếu gây ồn ào thì Cửu hoàng thúc sẽ là người đầu tiên không bỏ qua hắn.

Cửu hoàng thúc hài lòng khẽ gật đầu, từ đầu tới cuối không hề nhìn Tây Lăng Thiên Lâm một chút nào, xoay người đi ra ngoài đi.

“Cửu hoàng thúc!” Tây Lăng Thiên Lâm rất bất mãn, bọn hắn là khách mà Cửu hoàng thúc mời đến, xảy ra chuyện như vậy, Cửu hoàng thúc là người đầu tiên không thoát khỏi liên quan.

Cửu hoàng thúc dừng bước rồi xoay người lại, khẽ ngẩng đầu, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Sao thế? Lâm thái tử có lời nào muốn nói?”
“Có lời muốn nói? Đương nhiên là bổn cung có lời muốn nói, Cửu hoàng thúc, muội muội của bổn cung xảy ra chuyện như vậy ở biệt viện của ngươi, chẳng lẽ bản cung không nên hỏi sao?” Tây Lăng Thiên Lâm bảo vệ Dao Hân ở sau lưng, khí thế ngút trời đối mặt với Cửu hoàng thúc, muốn đè khí thế của Cửu hoàng xuống.

Cửu hoàng thúc vừa tiến đến đã thành tâm điểm của cả viện.

“ Lâm thái tử, ngươi muốn hỏi cái gì? Đừng quên lúc bổn vương an bài các ngươi vào biệt viện đã giao phó toàn bộ việc trong viện cho các ngươi, có thị vệ của Tây Lăng các người canh giữ, bổn vương tin là không có người có thể chui vào trong viện rồi mang Dao Hân công chúa ra ngoài, dù sao biệt viện của bổn vương cũng không phải là Phượng phủ trước kia, bất cứ người nào đều có thể tùy ý ra vào.

” Cửu hoàng thúc có hàm ý riêng, ánh mắt giễu cợt.

Người của hoàng thất Tây Lăng các người làm lần đầu, chẳng lẽ không cho phép hắn làm mười lăm?
Tây Lăng Dao Hân là nữ nhân, còn Phượng Khương Trần thì không phải là sao? Bổn vương còn nhân từ hơn các người nhiều, ít nhất thì hôm nay cũng không có nhiều người biết.

Cửu hoàng thúc hừ lạnh một tiếng.

“Cửu hoàng thúc, lời này của ngươi là có ý gì?” Tây Lăng Thiên Lâm khẽ giật mình, chẳng biết tại sao phản ứng đầu tiên của hắn không phải phẫn nộ mà lại là lo lắng, vội vàng nhìn về phía Phượng Khương Trần, vừa hay nhìn thấy trong ánh mắt Phượng Khương Trần chợt lóe lên sự châm biếm, còn có khóe miệng đang nở nụ cười kia.

Nàng đã biết sao?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play