Chương 1755

Hoá ra là hậu duệ của hải tặc, chẳng trách người của hắn không thể điều tra được, lần này mạng lưới nhân mạch của Thôi gia đã được thể hiện rõ, không một ai có thể biết bàn tay của Thôi gia có thể vươn trong bóng tối dài đến chừng nào.

Cửu hoàng thúc mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Thôi Hạo Đình: “Kẻ phản bội kia là ai?’’

Hắn nghĩ, dựa vào tính cách của Phượng Khương Trần, nàng chắc chắn sẽ tìm ra được kẻ phản bội kia, có lẽ chuyện này có thể làm dịu đi mối quan hệ giữa hắn và Phượng Khương Trần.

Kẻ phản bội là ai?

Câu hỏi này không chỉ có Cửu hoàng thúc và ngay cả Vương Cẩm Lăng cũng muốn biết, đáng tiếc…

Cũng chính vì hai người đều muốn biết nên Thôi Hạo Đình mới không nói: “Cửu hoàng thúc, Vương đại công tử, chuyện này không phải là trách nhiệm của Thôi gia chúng ta.’’

Mặc dù từ đầu đến cuối ba người đều không đề cập đến bất cứ thoả thuận nào nhưng trong lòng ba người đều hiểu rõ, khi Thôi Hạo Đình nói ra thủ phạm phía sau là phu nhân cung chủ Huyền Tiêu Cung và lai lịch của nàng thì hắn đã có thể đưa Lam Y Lâm đi.

“Công tử có thể đưa người đi được rồi.’’ Không ngờ, Cửu hoàng thúc cũng không miễn cưỡng, mặc dù rất khó để điều tra một chuyện đã từng xảy ra trên biển ở bốn mươi năm trước, nhưng…

Bây giờ Thôi Hạo Đình đã nói rõ ràng như thế, nếu hắn không thể điều tra ra được nữa thì đám người dưới quyền kia của hắn cũng không cần tồn tại.

“Cửu hoàng thúc quả nhiên dứt khoát.’’ Vốn tưởng rằng Cửu hoàng thúc sẽ trả một cái giá không nhỏ để đổi lấy tin tức này nhưng không ngờ cuối cùng hắn lại không hề đề cập đến.

Cửu hoàng thúc hờ hững nhướn này: “Còn Thôi gia vẫn keo kiệt như mọi khí.’’ Ý tứ của câu nói này chắc chắn không phải đang ám chỉ giao dịch này, còn cụ thể làm cái gì thì phải để người của Thôi gia tự mình suy nghĩ.

Thôi Hạo Đình cười cười, không trả lời câu nói của Cửu hoàng thúc, khi đưa Lâm Y Lam rời đi, cuối cùng hắn cũng gặp được Phượng Khương Trần: “Ta còn tưởng ngươi xảy ra chuyện gì rồi chứ.’’

Nhìn thấy Phượng Khương Trần vẫn còn nguyên vẹn không có bất cứ vết thương nào, Thôi Hạo Đình hơi ngạc nhiên, chẳng phải tin tức mà hắn nhận được đã nói Phượng Khương Trần bị thương sao?

Bây giờ có vẻ như tin tức không chính xác rồi, có lẽ phải về huấn luyện lại người của mình một chút.

“Đạ tạ đã quan tâm, ta rất tốt. Nàng ấy… Người mà nàng ấy sẽ gả là ngươi sao?’’ Phượng Khương Trần biết rõ tham vọng của Thôi gia nên cũng duy trì một mối quan hệ thích hợp với Thôi Hạo Đình.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có thể sau này bọn họ sẽ trở thành kẻ thù của nhau.

“Ngươi đang nói Lam cô nương sao?’’ Thôi Hạo Đình kinh ngạc nhướn mày, Phượng Khương Trần biết quan tâm đến một người xa lạ từ lúc nào vậy?

“Đúng vậy.’’ Nàng cảm thấy thương xót cho Lam Y Lâm, nàng ấy chỉ là một tiểu cô nương bình thường, nàng ấy còn quá nhỏ để chịu đựng những thứ đó, Thôi gia quá phức tạp.

Thôi Hạo Đình lắc lắc đầu: “Không, người mà nàng sắp gả không phải ta, chủ nhân tương lai của Thôi gia sẽ không cưới hậu duệ của Lam thị.’’

Lời này của Thôi Hạo Đình không chỉ nói cho Phượng Khương Trần nghe mà còn tự nhắc nhở bản thân thân phận sau này của mình, nhưng hắn cũng chỉ nói với Phượng Khương Trần mà thôi, nếu là người khác, hắn tuyệt đối sẽ không nói nhiều như vậy.

Gia chủ Thôi gia chỉ đặt lợi ích của gia tộc lên hàng đầu, người trong gia tộc chắc chắn sẽ không bao giờ cho phép gia chủ Thôi gia có con với hậu duệ của Lam thị, bọn họ không cho phép gia chủ Thôi gia gây tổn hại đến lợi ích gia tộc vì nhi tử của mình, ngay cả khi đó chỉ là một khả năng, bọn họ cũng phải giết chết khi còn ở trong trứng nước.

“Ồ…’’ Phượng Khương Trần đáp lại, sau đó nở một nụ cười gượng gạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play