Tạ Tam buồn bực gật đầu, không nói thêm gì.

Vốn dĩ người Tạ gia muốn tìm cơ hội để Phượng Khương Trần đến thăm, bàn bạc với Phượng Khương Trần về lần hợp tác tiếp theo.

Phượng Khương Trần được Cửu hoàng thúc coi trọng, có người muốn nhanh chóng thoát khỏi, nhưng cũng có người giống với Tạ gia, muốn lôi kéo Phượng Khương Trần.

Hoàng hậu ngã xuống, Tạ Hoàng quý phi lại sắp sinh, Tạ gia bọn họ phải làm một chút gì đó, hoàng tử chui ra từ bụng hoàng hậu luôn không giống với hoàng tử chui ra từ bụng Hoàng quý phi.

Mặc dù nói nữ nhân trong hậu cung đều là mẹ dựa vào con mà lên, nhưng nhiều hơn là con dựa vào mẹ mà lên, chỉ có đứa trẻ sinh ra bởi mẫu thân tôn quý, được Hoàng Thượng sủng ái mới có thể được hoàng đế chú ý.

Tiếc là Phượng Khương Trần hoàn toàn không cho mặt mũi, mà Tạ gia vừa mới đại thương nguyên khí, cũng không dám làm cứng với Phượng Khương Trần, dẫu sao việc Cửu hoàng thúc bảo hộ Phượng Khương Trần thì ai cũng thấy.

Trong sự phô trương hôm nay, Không ngoa khi nói Phượng Khương Trần là hoàng hậu, trên thế gian này người có thể cùng sánh vai mà đi với Cửu hoàng thúc chỉ có Hoàng Thượng, Cửu hoàng thúc cho Phượng Khương Trần vinh quang vô thượng, Tạ gia lúc này thật sự là không dám cướp lấy mũi nhọn.

Sau khi Tạ Tam cùng Tô Vân Thanh đi rồi, Tôn Tư Hành cũng không tiếp tục quấy rầy Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần đã trở lại, thứ có nhất chính là thời gian, nên tạm thời không cần vội.

Xuân hạ thu đông bốn người đều rất có mắt nhìn, sớm đã chuẩn bị xong nước ấm, Phượng Khương Trần cuối cùng cũng có thể thoải mái tắm một chút, bỏ đi sự mệt mỏi.

Sau khi tắm rửa đi ra, không cần Phượng Khương Trần phân phó, Đồng Giác và Đồng Dao đã chờ Phượng Khương Trần ở trong phòng, đem chuyện đã xảy ra trong một tháng này cấp báo cho Phượng Khương Trần nghe.



“Tiểu thư, nửa tháng trước Tây Lăng Vũ hoàng tử đã đưa Dao Hân công chúa tiến vào Hoàng thành, Khâm Thiên Giám ấn định ngày tổ chức hôn lễ là mười hai tháng mười hai, nói là ngày tốt, hôn lễ tất cả công việc đều do Thục phi nương nương xử lý.”

“Dạ thành thiếu chủ cùng Tây Lăng thái tử, Lạc Vương cùng Châu vương mấy người liên hệ chặt chẽ, mơ hồ có ý đồ hợp tác.”

“Một tháng này Nguyên Hi tiên sinh đến đây năm lần, chỉ tìm Thôi công tử, theo nô tài thấy hai người bọn họ là quen biết nhau từ trước.”

“Phượng phủ đã sắp xếp xong, hết thảy đều bố trí như phong cách trước kia, tiểu thư nếu có thời gian, xin đến xem Phượng phủ một chuyến, nhìn xem có chỗ nào cần sửa đổi nữa không.”

“Tô phủ đưa tới một nữ tử tên là Tô Nhu, nói là thay thế Tô Quán tỷ thí với tiểu thư, Tô gia phái người tới đón Tô Quán trở về, lại bị Dạ thiếu chủ cự tuyệt, Dạ thiếu chủ mời vô số đại phu, cũng không thể trị được vết thương trên mặt Tô Quán, đang tại tích cực tìm kiếm tung tích của cốc chủ Huyền Y Cốc.”

“Trong cung đã xử trí một đám nô tài, một ít sòng bài và thanh lâu cũng vô cớ bị người dò xét, chúng ta nhân cơ hội này, đưa một nhóm người tiến cung, mua ba cái sòng bài, một tòa thanh lâu, hai nhà quán rượu, chúng ta tự mình làm chủ, kính xin tiểu thư trách phạt.” Đồng Giác và Đồng Giao chọn ra chuyện trọng yếu để báo cáo từng cái một.

Sau khi Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc ở cùng một chỗ, liền quyết định phát triển thế lực của mình, nếu toàn bộ đều dựa vào Cửu hoàng thúc, thì không chỉ Cửu hoàng thúc mệt mỏi mà nàng cũng mệt mỏi.

Trải qua nửa tháng ở chung, Phượng Khương Trần cuối cùng cũng đã hiểu rõ, nàng muốn đứng vững, thì còn rất lâu mới đủ, nàng không thể coi Cửu hoàng thúc trở thành một nam nhân bình thường để yêu, trong lòng Cửu hoàng thúc có đại càn khôn, nàng muốn sống qua loa cho xong chuyện cũng không được.

Cửu hoàng thúc mặc dù không có đế vương chi tôn, nhưng tác phong làm việc lại rất có phong phạm của một đế vương, mà nàng muốn làm một nữ nhân của đế vương, có được tình yêu của đế vương thì còn lâu mới đủ, nàng phải có được thực lực và thủ đoạn đủ để sóng vai đi cùng hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play