Cửu hoàng thúc cùng Cung Huyền Tiêu cung đã sớm so chiêu rồi, mà ván đầu tiên đã bắt đầu rồi, chiến trường chính là Đông Lăng hoàng thành, khi biết rõ ván đầu tiên của hai người đấu tại Đông Lăng hoàng thành, Phượng Khương Trần hung hăng mà nhẹ nhàng thở ra.

Chiến trường chính của nàng, dù sao thì nàng cũng chiếm được ưu thế, Cung Huyền Tiêu sẽ bỏ mã mà chạy!

Cửu hoàng thúc ngồi ở đối diện Phượng Khương Trần, thấy bộ dạng thuận theo suy nghĩ của Phượng Khương Trần liền cảm thấy rất hài lòng.

Nữ nhân mà hắn vừa ý tuyệt đối sẽ không bởi vì một chút sủng ái nho nhỏ mà đắc ý quên đi bản thân mình, càng không suy xét chính bản thân mình, Phượng Khương Trần như vậy rất tốt, giảm đi rất nhiều việc cho hắn.

Hắn biết rõ, có một số việc cho dù không nói thì Phượng Khương Trần cũng sẽ hiểu rõ, hơn nữa sẽ phối hợp tốt, vì bọn họ là cùng một loại người.

Ba ngày sau, Cửu hoàng thúc cùng Phượng Khương Trần bước lên trận tuyết đầu mùa ở Đông Lăng trở lại Hoàng thành, thái tử đã sớm dẫn theo đội nghi trượng (đội bảo vệ mang vũ khí khi cử hành đại lễ hoặc tiếp đón người quan trọng) nghênh đón ở cửa thành.

Cửa thành bị thiết quân lập, cấm bách tính ra vào, đại hai bên đường tất cả thị vệ canh gác đều đeo đao, ba bước một người, vô cùng khí thế.

Phải biết Cửu hoàng thúc thế nhưng lại đi ra ngoài tiêu diệt thổ phỉ sau đó thắng lợi trở về, cho dù nói thế nào Cửu hoàng thúc chính là lập được công, nên hắn xứng đáng nhận được đội ngũ như thế này.

Thái tử thân mặc triều phục, bên ngoài phủ một chiếc áo choàng lông hồ ly tuyết trắng, cho dù đứng ngay tại cổng thành đầy tuyết trắng, cũng vô cùng bắt mắt.

Theo câu nói của Phượng Khương Trần, bộ đồ này chính là một mục tiêu ngắm bắn sống, nếu như có thích khách thì nhắm mắt cũng có thể tìm được mục tiêu.



Ngay khi xe ngựa của Cửu hoàng thúc vừa dừng lại, thái tử liền dẫn một đám văn thần võ tướng tiến lên: “Điệt nhi cung nghênh hoàng thúc về triều.”

“Cung nghênh Cửu hoàng thúc về triều!” Ngoại trừ thị vệ cùng thái tử hai bên, những người khác đều lần lượt quỳ xuống, chờ Cửu hoàng thúc xuống xe.

Dù cho tuyết trắng bồng bềnh, thì Cửu hoàng thúc vẫn là một thân thường phục như cũ, quần áo bó sát người không hề lộ ra chút nào mập mạp, chiếc áo choàng màu đen lại càng làm cho Cửu hoàng thúc nhìn càng thêm trầm ổn cùng nghiêm nghị hơn.

Cửu hoàng thúc xuống xe ngựa, nhưng cũng không bảo mọi người đứng dậy, mà là nghiêng người dìu Phượng Khương Trần đang ở trong xe ngựa xuống xe.

Một tháng trước, Phượng Khương Trần đột nhiên biến mất khỏi Hoàng thành, sau đó Cửu hoàng thúc cũng cao hứng rời kinh, vội vã chạy tới thành Dịch Thủy tiêu diệt thổ phỉ, nếu nói cả hai không có liên quan gì thì quỷ cũng không tin.

Cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì người ngoài cũng không biết, chỉ biết Cửu hoàng thúc cùng Hoàng Thượng liên thủ, trong suốt một tháng này, dùng thủ đoạn lôi đình rửa sạch hậu cung cùng một ít tam giáo cửu lưu địa phương, đem tất cả những cái đinh ẩn thân của các đại thế gia rút sạch.

Không chỉ như thế, trong một tháng này có không biết bao nhiêu người chết trong tay thị vệ của Túc Thân Vương và Bộ Kinh Vân, mà những điều này đều là lực lượng tiềm ẩn của tất cả đại thế gia.

Nói cách khác bởi vì Phượng Khương Trần biến mất, tất cả đại thế gia cùng gia tộc quyền quý đều bị tổn thất thảm hại, khoản sổ sách này không có kẻ nào dám tính toán với Hoàng Thượng và Cửu hoàng thúc, đành phải tính toán trên đầu Phượng Khương Trần.

Phượng Khương Trần trở lại hoàng thành lần này, rất nhiều thứ trong hoàng thành đều không giống với lúc trước, đây là lần xuất hiện đầu tiên kể từ khi nàng rời kinh một tháng trước đó, đội ngũ này nói là do Cửu hoàng thúc muốn, không bằng nói hắn muốn thay Phượng Khương Trần, hắn muốn Phượng Khương Trần nở mày nở mặt trở lại kinh thành, muốn cho những người đứng xem kia hiểu rõ, Phượng Khương Trần không phải là một quả hồng mềm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play