Bắt đầu từ ngày phu nhân gả cho hắn cũng chưa từng bước ra khỏi cung Huyền Tiêu nửa bước, tuy nhiên diện mạo giống nhau thì quá trùng hợp.

“Lão phu từng gặp mặt nàng ta một lần.” Trong nóng ngoài lạnh là y đức của đại phu, chính hắn là đại phu vô lương tâm, nhưng cũng không tỏ vẻ trước người hắn thích.

“Thì ra là thế, nhìn dáng vẻ cốc chủ bất kể như nào cũng không hỗ trợ, bổn cung cũng không miễn cưỡng, cốc chủ coi như bổn cung chưa từng đề qua chuyện này đi.” Tuyên Lê cảnh cáo ngầm, nói xong thì đứng dậy chạy lấy người.

Cốc chủ Huyền Y Cốc bất lực thở dài, nhìn dáng vẻ Tuyên Lê không từ bỏ chuyện huỷ hoại Phượng Khương Trần, nhịn không được lại đề ra một câu: “Cung chủ, mong ngươi xử lý chuyện này cẩn thận, lão phu thấy, thiên hạ này không vô duyên vô cớ có người giống nhau như vậy, ngươi vẫn chờ gặp mặt người, rõ ràng đó là quyết định tốt để tránh phải hối hận.”

“Bổn cung tuyệt không sẽ hối hận, nếu cốc chủ không vội thì ở trong cung Huyền Tiêu một khoảng thời gian đi.” Lời này biến thành cầm tù, trước những chuyện không có kết thúc, không cho phép cốc chủ Huyền Y Cốc rời khỏi cung Huyền Tiêu cung.

Nhất định hắn phải huỷ hoại Phượng Khương Trần, hắn tuyệt đối không cho phép tồn tại người nào làm tổn thương nữ nhi hắn, đến nỗi khơi mào hết tất cả đại công tử của Vương gia, nữ nhi thích, vậy giữ cho hắn một mạng.

Tuyên Lê không quay đầu lại, nhanh chóng rời đi.

Hắn đã quyết định, không ai có thể thay đổi.

Cái mặt già cốc chủ Huyền Y Cốc lập tức tối sầm lại, cứng họng nhìn bàn cờ.

Đây là chuyện gì thế!

Cốc chủ Huyền Y Cốc có chút hối hận, cấp tốc hồi âm Đông Lăng như vậy, nếu sau này hắn trở về, ồn ào với Đông Lăng Hoàng Thượng, hai bên đều chịu thiệt, không phải vừa lúc cho cung Huyền Tiêu nhân cơ hội này hay sao?



Đau đầu thật!

Được rồi, những chuyện như này đại nhân như ông ta không quản được, hắn còn tưởng làm sao để làm lại mặt Huyên Phi cho tốt, nếu không cung chủ cung Huyền Tiêu điên cuồng sủng nữ nhi, nói không chừng sẽ huỷ hoại Huyền Y Cốc của ông ta.

Địa vị ông ta cũng cao cả không tồi, nhưng ông ta không đủ lực lượng chống lại cung Huyền Tiêu.

Kẻ liều lĩnh sợ người thô bạo, kẻ thô bạo sợ người liều chết, ý là trong tình huống hiện tại, ông ta là liều lĩnh, cung Huyền Tiêu là người thô bạo, còn Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần thì sao?

Ở trong mắt cốc chủ Huyền Y Cốc, hai người này tuyệt đối không muốn sống, cung Huyền Tiêu đối đầu với bọn họ, khó mà nói trước thắng bại.

Ha ha ha… Đột nhiên tâm tình cốc chủ Huyền Y Cốc rất tốt.

Ông ta gấp gáp làm gì, ông ta ngồi xem kịch là ổn rồi, dù sao ngọn lửa này vẫn chưa đến đầu ông ta.

Cửu Hoàng thúc nhận được tín hiệu của cốc chủ Huyền Y Cốc, bất chấp khiến Vương Cẩm Lăng không thoải mái, hoả tốc thông báo người Vương gia đưa Vương Cẩm Lăng đi, về phần Phù Lâm, Cửu Hoàng thúc cũng không định mang người về chuồng, Phù Lâm này là nhân vật nguy hiểm, giữ lại bên người là an toàn nhất.

Giao lệnh cho quân đội xong, Cửu Hoàng thúc mang theo Phượng Nhẹ Trần, dưới sự bảo vệ của thân binh Phù Lâm và cấp tốc chạy về triều hoàng thành.

Mười ngày, cốc chủ Huyền Y Cốc nghe tin tức nói trên người Phượng Khương Trần bị thương, nếu trong vòng mười ngày có thể bắt được tuyết liên nghìn năm chế thành cao dược, có khả năng sẽ không lưu lại sẹo.

Mà lúc xem tin này đã qua năm ngày, nói cách khác ông ta chỉ còn lại năm ngày.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play