Hum qua quyên không up T_T...
—--------------------------------------—
Cho rằng đã được phương pháp, từ ngày thứ hai, toàn bộ mấy anh em Cung gia xin nghỉ tại nhà không đi học.
Dưới tình huống như vậy, những người đó đã biểu lộ lười ngụy trang thành khách du lịch, hôm nay xung quanh Cung gia khắp nơi đều có người giám thị. Bọn họ không thể đến trường, Cung Tứ không chút nghi ngờ một khi bọn họ rời nhà, không cẩn thận sẽ có người lập tức động thủ cướp đi A Cát!
Tiệm sách cũng không mở được, thứ nhất là e rằng người trên trấn sẽ sợ hãi, thứ hai lại là lo lắng những người đó ngộ nhỡ sẽ làm gì ảnh hướng đến người khác, Cung Tứ lấy cớ sửa chữa phòng ốc mà đóng cửa.
Dù sao từ ngày đó, phòng ở nhà cậu bị hỏng, trong khoảng thời gian này vẫn đang sửa chữa, lý do này hoàn toàn sẽ không làm người khác nghi ngờ.
"Mỗi ngày nên học tập vẫn phải học tập, đợi khi mọi chuyện đi qua, chúng ta trở về trường học sẽ là khoảng cuối kỳ thi." Thân là anh cả, Cung Tứ còn cưỡng chế phân công thời gian học tập cho mọi người, chính là buổi sáng mỗi ngày, thời gian buổi sáng cả nhà cùng nhau học tập.
Buổi trưa thì bắt đầu tiếp nhận bên ngoài đưa tới "Thư dự thầu".
Tuy rằng Cung Tứ cũng không thích cách nói này, thế nhưng tình huống thực tế hiện nay xem ra A Cát nhà bọn họ quả thực rất giống mục tiêu, những người bên ngoài lại là người đấu giá.
Bọn họ làm rất nghiêm túc, sắp xếp tin tức dựa theo tuổi thức tỉnh, giá trị năng lượng, tính cách... Đương nhiên còn có phân loại bối cảnh trong nhà, tận lực chọn người tốt nhất—— đây là Cung Tứ cùng Thu Hạ chung nguyện vọng trong lòng, A Cát thực sự quá nhỏ, trong lịch sử người thức tỉnh năng lực cấp S trở lên không phải là không có, nhưng là phi thường ít, hơn nữa...
Trên cơ bản không có kết cục tốt, đại bộ phận đều là vừa mới thức tỉnh không bao lâu lập tức bị một vị Người sử dụng cao giai định khế, sau đó sinh hoạt cả đời dưới trói buộc của đối phương, tuyệt đại đa số bọn họ cũng không có Người sử dụng xứng đôi chân chính thích hợp mình, thậm chí hủy ở trong tay Người sử dụng cấp thấp vô pháp khống chế bọn họ.
Trong lịch sử lưu danh "Danh khí " không có khí thức tỉnh còn nhỏ như này, điểm ấy đủ để nói rõ một vài vấn đề.
Mỗi khi thu nhận một phần tin tức, Cung Tứ sẽ còn nghiên cứu một phần tin tức gia tộc đối phương——
" Thành phố này cách chúng ta không tính là xa, địa phương có trường học đặc biệt tương đối khá, chính là tiền thuê nhà rất đắt."
" Thành phố này hình như rất loạn."
" Thành phố này ở đâu? Sao không tra được nhiều tin tức lắm.... "
Cậu muốn là: A Cát quá nhỏ, nếu như đối phương nhất định phải cùng A Cát định khế , vậy bọn họ khẳng định cũng phải cùng đi qua, nhất định phải cùng A Cát sinh hoạt tại một thành thị, đây là giới hạn của cậu.
Dưới loại tình huống này, cậu không thể không lo lắng vấn đề học tập của hai đứa em còn lại.
Cậu không muốn gặp phải vấn đề anh em phân tán...... ít nhất ... Trước khi mấy đứa em trưởng thành, cậu muốn làm tốt trách nhiệm của một người anh cả.
Thu Hạ và Đông Xuân đối với quyết định của cậu cũng không có bất kỳ ý kiến gì, Đông Xuân còn giúp cậu cùng nhau tra tin tức thành thị kìa ~
"Đại ca! Thành phố này tốt nè! Đội bóng ở đó đặc biệt có tiếng a a a!" Đông Xuân còn băn khoăn bóng đá nữa ~
Cho đến giờ phút này, anh em Cung gia vẫn cảm thấy phương hướng cố gắng của mình không có sai.
Không đến một tuần, bọn họ đã nhận được gần một trăm lá "thư dự thầu ", trình độ nào đó, trái lại bọn họ đã hiểu những Người sử dụng này tại sao phải chờ tới bây giờ.
Đại khái chính là cảm giác —— "Kế tiếp sẽ tốt hơn " đi?
Mỗi lần khi bọn cậu tuyển ra một người thoạt nhìn là lựa chọn tốt, trong lòng liền gặp phải một ý niệm trong đầu, "Vạn nhất kế tiếp sẽ tốt hơn thì sao?"
Bình thường sẽ thường khuyên bảo người khác không nên như vậy, nhưng mà thực sự đến phiên chính bọn nó, lại phát hiện mình cũng khó tránh khỏi lâm vào vòng lẩn quẩn như vậy, thế nhưng sở dĩ sẽ nghĩ như vậy, nhất định là bởi vì bọn họ không gặp phải thích hợp nhất.
Thế nhưng thế nào mới coi là thích hợp nhất đây?
Có người nói Người sử dụng và khí thích hợp nhất sẽ có lực hấp dẫn trong chỗ u minh, hai bên hấp dẫn không ngừng gần kề, ngay khi bọn họ gặp nhau, mỗi tế bào đều nói cho bọn họ biết chính là người kia, thế nhưng cũng chỉ là một loại trạng thái vô cùng lý tưởng, trong bọn họ không có người thực sự trải qua, A Cát thoạt nhìn cũng hoàn toàn không có dáng vẻ cùng ai" xem mắt".
Cung Tứ sợ chọn lầm người cho A Cát.
Đợi khi A Cát lớn lên, để A Cát tự mình tuyển chọn Người sử dụng mong muốn, cậu thấy đây mới là một việc chính xác nhất, thế nhưng tình huống trước mắt lại không để cho bọn họ chờ A Cát lớn lên...
Trong vòng một tuần lễ kế tiếp bọn họ không thu được "Thư dự thầu " mới.
Ngày đầu tiên không có " Thư dự thầu " mới, Cung Tứ thậm chí còn có chút cảm giác nhẹ nhõm; ngày thứ hai không có thu được "Thư dự thầu "mới, cậu cũng cảm thấy không tệ lắm, cho rằng người cạnh tranh đã càng ngày càng ít, là chuyện tốt, sau đó, đợi đến ngày thứ ba, cậu mới rốt cục suy nghĩ ra được chút ý tứ hàm xúc——
Hiển nhiên, những ý tứ người bên ngoài đó chính là để cho bọn họ "dừng đấu thầu" người trúng tuyển.
Hiển nhiên đối phương đã đạt thành chung nhận thức nào đó.
Cung Tứ bỗng nhiên ý thức được: Có hả năng những "Thư dự thầu" này đều là kết quả sau nhận thức chung của đối phương.
A... Đúng rồi, tựa như ngày đó người mặc bạch trang đem tất cả những người không bằng đuổi đi, hiện tại ở đây sợ rằng mỗi người đều làm như vậy, cứ như vậy... ở phụ cận nhà bọn họ không cẩn thận toàn là các thế lực tương đương.
Cứ như vậy, nguyên bản đối với bọn họ mà nói khó khăn nhất "Sàng chọn bối cảnh" giống như trở thành đơn giản nhất, bởi vì "thư dự thầu" mà bọn họ có thể thu được đều là người tám lạng kẻ nửa cân.
A... Đúng rồi, giống như người mặc tây trang màu trắng ngày đó đầu tiên lập tức đem người không bằng anh ta đuổi đi, hiện tại ở đây e rằng mỗi người đều làm thế, cứ như vậy... Bây giờ còn ở lại phụ cận nhà bọn họ không cẩn thận đều là thế lực quân địch.
Cứ như vậy,
Trong nháy mắt, Cung Tứ suy nghĩ bỗng nhiên minh bạch tình huống của mình bây giờ.
Nguyên bản tâm tình tìm vui trong nỗi khổ có được chút thoải mái trong nháy mắt hoàn toàn không còn tồn tại, cậu cảm giác mấy anh em mình trở thành thịt cá, thịt cá trên thớt gỗ của người khác!
Không, sai, không phải là hiện tại mới trở nên như vậy, mà ngay từ đầu chính là vậy.
Vừa mới bắt đầu, bọn họ đã nằm trên thớt gỗ nhà người khác.
Cậu quả nhiên còn quá ngây thơ rồi!
Cậu cho rằng bây giờ là bọn họ đang chọn đối phương, không biết rằng từ khi bắt đầu họ đã không còn đường sống!
Trong nháy mắt nghĩ rõ ràng, Cung Tứ chợt toát mồ hôi lạnh toàn thân.
Nhìn như vậy, từ đầu đến giờ bọn họ chuẩn bị đều là phí công.... Nhìn icon trên màn ảnh máy vi tính chế tác vô cùng tỉ mỉ, Cung Tứ mím chặt môi.
Mà khi cậu cho là tình huống đã hỏng bét, cậu mới phát hiện nguyên lai còn có thể càng thêm không xong.
Nếu như nói ban đầu bọn họ là để bảo hộ A Cát nên lựa chọn không đi trường học mà ở nhà, như vậy hiện tại, cậu phát hiện mình đã là muốn đi ra ngoài cũng ra không được.
Mấy ngày hôm trước bọn họ vẫn không có đi ra ngoài, bởi vì đủ đồ ăn dự trữ, thế nhưng một khi suy nghĩ cẩn thận tình huống bây giờ, Cung Tứ không nhịn được nghĩ phải ra khỏi cửa nhìn bên ngoài bây giờ rốt cuộc có bao nhiêu người, cậu đẩy cửa ra, nhưng mà——
Cậu vừa đẩy cửa ra đã bị vài người áo đen ngăn ở trước cửa.
"Xin hỏi có cần gì không?" Đối phương nói rất khách khí, giọng nói cũng coi như ôn hòa, thế nhưng biểu tình trên mặt và khí thế quanh thân thực sự không liên hệ được với chút thân thiện nào, theo bản năng Cung Tứ lui về phía sau.
Bất quá cậu là một người to gan, gặp phải tình huống như vậy cũng không có luống cuống, trái lại dùng giọng nói và biểu tình bình thường nói với đối phương: "Tôi phải ra khỏi cửa đi mua thức ăn, các ngươi có xe sao? Có thể đưa tôi đi?"
"Mua thức ăn sao? Không cần phiền, ngài bây giờ có công việc trọng yếu hơn là sàng lọc hồ sơ, chuyện mua thức ăn chúng tôi sẽ giúp ngài làm." Nói xong, đối phương liền bất động ngăn ở nơi đó.
Cùng đối phương giằng co thật lâu ở cửa, lúc này Cung Tứ mới ý thức được cả nhà mình đã bị giam lỏng. "
Đây là "Không chọn ra người thì không thể xuất môn " à?
Cậu đã hiểu được ý của đối phương.
Không để ý đến đối phương hỏi cậu yêu cầu muốn mua thức ăn thế nào, cậu đóng cửa lại quay về mở ra điện thoại di động, quyết định sử dụng điện thoại di động tùy tiện kêu một ít món ăn bên ngoài, hôm nay tuyết rơi mặc dù lớn, thế nhưng nếu đưa chi phí cao tới trình độ nhất định siêu thị vẫn nhận đơn, ngày thường Cung Tứ nhất định không muốn tốn nhiều tiền vận chuyển vậy, thế nhưng hôm nay cậu cũng bất chấp.
Nhưng mà ——
Cậu mới đặt hàng chưa tới hai phút, bên ngoài liền truyền tới tiếng đập cửa, cậu đi mở rộng cửa, người áo đen đưa cho cậu một túi nhựa đầy đủ thức ăn, cậu nhìn bên trong một chút: Bất ngờ lại chính là chút thức ăn cậu vừa đặt hàng!
Nguyên lai đường mạng nhà bọn họ đã sớm bị giám sát sao?
Sau đó, bóng đèn trong một phòng bị hỏng, người áo đen bênngoài lần thứ hai gõ cửa đưa bóng đèn vừa vặn thích hợp.
Giờ khắc này, Cung Tứ không thể nghi ngờ xác định: Không chỉ đường mạng, ngay cả bên trong nhà bọn họ đối phương đều theo dõi rồi.
"Thú bị nhốt " - Cung Tứ nghĩ, tình huống hiện tại nhà bọn họ chính là vậy.
Cậu không phải là không có viết thư gửi cha mẹ nói rõ tình huống hiện tại nhà mình, bất quá bây giờ xem ra lá thư này tám phần mười không có gửi đi thành công.
Hẳn là đối phương đem thư trực tiếp chặn lại.
Không ai có thể giúp bọn họ, bọn họ chỉ có thể tự nghĩ biện pháp ở trong khốn cảnh loại này tìm được một con đường tốt nhất.
Ngồi xổm trên bồn cầu, Cung Tứ bỗng nhiên thấy có chút may mắn: Cũng may trong nhà không có phụ nữ, không thì...
Không cẩn thận ngay cả WC cũng bị theo dõi?
Xách quần, một đôi mắt thái đao - Cung Tứ hung hăng trừng mắt về phía trước.
Hiểu rõ tình cảnh hiện tại, Cung Tứ liền bắt đầu nghiêm túc chăm chỉ sàng chọn "Thư dự thầu ", ngay khi cậu và Thu Hạ xác định được một đối tượng tốt nhất, bọn họ phát hiện một việc:
Những người bên ngoài đó trong một đêm bỗng nhiên ly khai?
________________________________________
Nói như thế nào Cung Tứ cũng là cậu thiếu niên mới mười tám tuổi nha ~
Cùng với giả dụ——
Tại hạ là Người sử dụng thì bản thảo dưới đáy hòm là Khí của kẻ hèn này.
Hận không thể bắn môt lần n n n!