“A Từ, cuộc gọi này là của Hứa Vận Nhi à, sao em không nghe?”

Cố Thất Giác đang lái xe cũng ngước mắt hỏi, ngữ khí có chút thật cẩn thận.

A Từ đối với Hứa Vận Nhi là nói gì nghe nấy, chỉ cần anh nói một chút Hứa Vận Nhi không phải thôi là A Từ sẽ nổi trận lôi đình.

“Không nghe.”

Cố Bắc Từ câu môi cười lạnh, trực tiếp tay duỗi ra, đem cái di động đang không ngừng kêu lên kia ném ra ngoài.

Kiếp trước thẳng đến khi sắp chết, Cố Bắc Từ mới phát hiện, hóa ra Hứa Vận Nhi đã sớm trang bị hệ thống định vị ở điện thoại của cô.

Cho nên mặc kệ cô đi đến chỗ nào, thì Hứa Vận Nhi luôn là có thể đặc biệt trùng hợp thời gian mà xuất hiện, an bài mọi thứ.

Loading...

Cô đúng là quá ngu xuẩn mà, lại coi Hứa Vận Nhi như người chị thân thiết, mà đặt riêng cho cô ta một nhạc chuông.

Thấy một màn như vậy, hai mắt của Cố Thất Giác như muốn rớt ra ngoài.

“A Từ, em...”

Cố Bắc Từ lại rất bình tĩnh mở miệng: “Anh hai, chúng ta về nhà đi.”

Truyện chỉ có duy nhất tại webtruyen.com!

Việc này Cố Thất Giác càng thêm chấn kinh rồi.

“Không ở lại sân bay đợi Tưởng Ngọc Đường rồi chạy trốn sao?”

Mặc dù Cố Thất Giác rất chán ghét Tưởng Ngọc Đường, nhưng chỉ cần A Từ thích, anh sẽ cố gắng tiếp nhận, thậm chí là giúp cô.

Vẻ mặt Cố Bắc Từ đầy sự nghiêm túc nhìn anh hai của mình, nói.

“Không! Anh hai, thực xin lỗi, em luôn là gặp rắc rối còn liên lụy đến anh, về sau sẽ không như vậy nữa.”

Nghe cô nói vậy, Cố Thất Giác hoàn toàn không khống chế được, tay lái ngoặt một cáu, thiếu chút nữa đụng vào cây ven đường.

Anh đột nhiên dẫm chân phanh gấp, quay đầu lại ngơ ngác nhìn Cố Bắc Từ, một bộ dạng thụ sủng nhược kinh.

Trước kia mặc kệ anh có đối tốt với cô em gái như thế nào, thì cô luôn là một bộ dáng ghét bỏ.

“A Từ, em… có phải hay không trúng tà?”

Nhìn thấy bộ dạng này của anh, Cố Bắc Từ càng thêm khó chịu.

“Em không có trúng tà, quá khứ là em hỗn láo, không biết điều. Từ bây giờ nhất định em sẽ sửa lại thật tốt!”

Cố Bắc Từ chịu đựng nghẹn ngào nói.

Thực xin lỗi, anh hai, đời này, em thề sẽ phải đối tốt với anh!

“A Từ, không cần thay đổi đâu, mặc kệ em có là cái dạng gì, thì anh hai vẫn sẽ luôn tốt với em.”

Cố Thất Giác ôn nhu vươn tay ra, nhẹ nhàng quẹt qua chóp mũi của cô, sau đó mới khởi động xe một lần nữa.

“Bây giờ chúng ta đi đâu? Em thật sự muốn về nhà sao?”

“Đi Tân Sa tạo hình, em muốn thay đồ để còn tham gia buổi tối tiệc đính hôn nữa!”

Cố Bắc Từ nhìn lướt qua ngón tay đen như mực của mình, sau đó ánh mắt dừng trêи tấm gương ở trêи xe.

Trong gương, đầu tóc cô rối loạn hệt như tổ chim, trang điểm đen như mực, ăn mặc lôi thôi, lếch thếch không giống ai.

Hứa Vận Nhi từng nói cho cô rằng Tưởng Ngọc Đường thích người phụ nữ ăn mặc theo phong cách rock and roll, vì thế mà cô đã đem chính mình biến thành cái dạng này đây. Hiện tại xem ra, chính mình đã biến thành trò cười cho người khác rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play